Chương 310: Giãy chết
Các phóng viên nhạy cảm đánh hơi được có chuyện gì đó không bình thường.
Mới chỉ có phần tài liệu được mở ra, mà đã mang đến tin tức kinh thiên động địa này rồi, video kia là cái gì, cũng không hề khó đoán nữa.
Lúc này Lê Hải Thiên mới ý thức được, con gái ruột đã lừa ông ta.
Nhưng ông ta không thể nhận thua vào lúc này-được, chỉ có thể tiếp tục chối: “Không! Cậu là người có tiền, cậu hoàn toàn có thể làm giả những món đồ này!”
So với khí thế hùng hồn đang rơi vào cảnh chó cùng rứt giậu của Lê Hải Thiên, sự bình tĩnh của Lâm Quân càng làm cho người khác giận sôi, anh chậm rãi di chuột đến một đoạn video trên máy: “Đúng, tôi có thể làm giả số liệu, nhưng tôi không thể làm giả video được.
”
Anh chậm rãi nhấn xuống chuột trái, lại nhấn tiếp chuột phải, mở file ra.
Mỗi một hình ảnh đều như đánh vào tim của những người trong nhà họ Lê.
Đây là một đoạn phim ghi hình khác, chính là hình ảnh Lê Nhã Tuyết bị hai người đàn ông, một béo một gầy, kéo sâu vào bụi cỏ.
Lê Nhã Tuyết chỉ mặc một chiếc váy ngủ mỏng viền ren, người đàn-ông chỉ tiện tay kéo.
một cái, cả nửa người cô ta đã lộ ra.
Đợi đến lúc cô ta bị đẩy ngã lên trên đồng cỏ kia, trên người đã không còn thứ gì che đậy.
Lê Hải Thiên hốt hoảng tắt video đi, hai tay ấn thật mạnh xuống con chuột, toàn thân đột nhiên phát run.
Nhã Tuyết lại dám lừa-ông ta,„phải làm sao.
bây giờ… Phải làm sao bầy giờ…
Lâm Quân cũng không tiếp tục mở video lên nữa, chỉ lạnh nhạt nói ra những hình ảnh không được công bố hết cho mọi người biết: “Ngày đó, Lê Nhã Tuyết rời khỏi trang viên Lệ Thủy thì lên xe của hai người đàn ông này, có camera giám sát ghỉ lại rõ ràng”
“Mà sau đó, làm thế nào Lê Nhã Tuyết có thể trở về nhà họ Lê, tùy tiện điều tra một chút, cũng có thể có kết quả.
Lại kết hợp với thời gian Lê Nhấ Tuyết mang thai rồi nạo thai đứa bé này là của ai, vì sao cô ta không còn tử cung nữa, tất cả đều đã có chứng cứ để giải thích rõ mười mươi rồi.
”
Những lời này vừa vang lên, cả không gian đều trở nên im ắng.
Nam nữ trưởng thành đều không bị ngốc, điều này có nghĩa là gì, không cần ai nói cũng biết.
Lê Hải Thiên siết chặt nắm đấm: “Chẳng lẽ Nhã Tuyết gặp phải tất cả những chuyện này sau khi rời khỏi trang viên Lệ Thủy của cậu, mà cậu không cần phải chịu trách nhiệm sao?”
“Cô ta đứng ở ngay trước mặt chị gái mình, mặt dày quyến rũ tôi, tôi đuổi cô ta đi thì có vấn đề gì?
Sắc mặt Lê Hải Thiên lúc đỏ lúc trắng, không.
nói ra nổi lời phản bác nào.
‘Vào khoảnh khắc video này được bật lên, ông ta đã lập tức hối hận vì đã khiến-cho mọi chuyện rùm beng lên như này, niưng mà bây giờ có hối hận, thì cũng quá muộn rồi Chuyện là do ông ta bới lên, thì tất nhiên ông ta phải chấp nhận kết quả này.
Đám người nghe mấy chuyện này cũng hiểu rõ, mọi chuyện chính là do Lê Nhã Tuyết có cuộc.
sống cá nhân quá phóng khoáng, mới có thể xuất hiện tình cảnh như này: Gì chứ, có Thánh Mẫu nào đó cứ nói chắc chắn rằng Lê Nhã Tuyết vô tội, là bị cưỡng bức?
Làm gì có cô gái vô tội nào lại có thể quyến rũ anh rể mình như vậy được?
Một người phụ nữ đêm hôm khuya khoắt còn mặc váy ngủ xuyên thấu viền ren, lại không mặc áo lót rồi đi ra đường, chẳng phải có ai đó tưởng cô ta là gái đứng đường cũng là chuyện rất bình thường sao? Có cô con gái nhà lành nào sẽ làm.
mấy chuyện như không mặc áo lót này chứ?
Chẳng ai ngờ răng, người nhà họ Lê lại có thể vô sỉ đến trình độ này.
Lại đổ hết tất cả những lỗi lầm này lên đầu Lâm Quân.
Có phóng viên tính tình ngay thẳng, không kiềm chế được đã đứng lên đặt câu hỏi: “Tổng giám đốc Lê, ông làm nhữ vậy là bởi vì Công ty Lê Gia đã thâm hụt ngân quỹ quá nhiều, muốn lừa lấy một khoản tiền của Tổng giám đốc Lâm sao?
Ông làm như thế, thì ông đặt con gái cả của mình ở vị trí nào?”
Tất cả mọi người đều biết, tình cảm của Lê Nhật Linh và Lâm Quân rất tốt, Lâm Quân yêu thương cưng chiều, chỉ sợ cô phải chịu bất kỳ tổn thương nào.
Mà nhà họ Lê làm như thế, một khi Lâm Quân thật sự tức giận, đề nghị ly hôn, chẳng phải là hủy hoại cả cuộc đời của Lê Nhật Linh sao.
Luôn miệng nói là đòi lại công bằng cho Lê Nhã Tuyết, rốt cuộc thì có nghĩ tới, Lê Nhật Linh cũng là con gái của bọn họ không!