( Nay mình beta lại bộ này. Mong các mem ủng hộ…^^)
Beta: Stuki^^
Cúp điện thoại, thân thể căng thẳng của Trì Hoan rốt cuộc cũng thả lỏng.
Thật ra công ti của cô đã chuẩn bị tinh thần, tình huống bây giờ cô khá khó khăn. Chẳng qua Mạc gia ắt sẽ tạo áp lực đối với công ty cô. Hoặc là uy hiếp dụ dỗ, lợi dụng tình huống bây giờ của ba ba cô, để cô cân nhắc thiệt hơn, buông tha Tô Nhã Băng.
Chỉ cần công ty không từ bỏ cô, cô còn có cơ hội.
Ninh Du Nhiên tới tận đêm khuya, cùng cô ăn cơm tối xong mới rời khỏi.
…
Buổi tối, Trì Hoan một người một mình ngủ trên chiếc giường rộng đến hai người nằm cũng còn thừa thãi, trong bóng tối nhắm mắt lại, lăn lộn khó ngủ.
Cô tốn thời gian rất nhiều năm để quen thuộc một người.
Sau đó hắn nhất định phải dời tới cùng cô ở cùng nhau.
Cho nên cô lại bắt đầu có thói quen có người bên cạnh.
Nhưng còn không chờ khi cô quen thuộc, liền lại biến thành cô một thân một mình.
Đi không nói tiếng nào. Một lời nhắn cũng không lưu lại, cũng không gọi điện thoại hỏi xem hiện giờ cô thế nào.
Trì Hoan nghĩ, tại sao có thể có người đàn ông vô tình máu lạnh như vậy.
Rõ ràng tối hôm qua mới cùng cô triền miên.
Suy nghĩ lung tung đến thần thờ, cô cuối cùng vẫn là mơ mơ màng màng mà ngủ lúc nào không hay.
… …
Ngày thứ hai buổi chiều, Diêu tỷ sắp xếp cho Ô Vương bốn giờ chiều tới Số 10 để đón cô.
Ba giờ rưỡi, Trì Hoan còn chưa có thay quần áo xong, chuông cửa liền vang lên.
Cô đi mở cửa, “Không phải nói bốn giờ sao, thế nào tới sớm như vậy…”
Âm thanh ngừng lại, sắc mặt của cô cũng trong nháy mắt lạnh xuống. Cô thậm chí ngay cả một giây đồng hồ để do dự cũng không có, nâng tay lên muốn đem cửa khép lại.
Đứng ở cửa, một là Thẩm Tiếu, một là Lý Nguyệt.
Thẩm Tiếu nhanh chóng đưa tay chặn lại, bàn tay giữ ván cửa, ngăn cản động tác của cô.
“Trì Hoan, chúng tôi chẳng qua là tới tìm cô nói chuyện một chút, cô đây là có ý gì?”
Trì Hoan quét mắt qua 2 người một cái, môi đỏ mọng cười lạnh: “Ý tôi rõ ràng như vậy cũng không biết. Thẩm tiểu thư, tôi rốt cuộc biết cái gì gọi là ‘xài giá cao sang ngoại quốc mạ vàng, sau khi trở lại trong đầu vẫn là cây cỏ’.”
Thẩm Tiểu lập tức thay đỗi sắc mặt: “Trì Hoan…”
“Được rồi! Tiểu Tiếu, cô cần gì phải nói kiến thức cùng loại người như vậy! ”
Lý nguyệt đứng một bên cười khinh, nhìn chằm chằm ánh mắt của Trì Hoan, ánh mắt từ trên cao nhìn xuống: “Tôi là thay bá mẫu tới tìm cô. Tình huống bây giờ, đại tiểu thư cô còn có thể đứng đây mà mỉa mai chúng tôi?”
Trì Hoan liếc cô ta một cái, ngoắc ngoắc môi, cầm điện thoại di động liền trực tiếp gọi ra ngoài.
Hai người liếc nhau một cái, không biết nữ nhân này lại muốn làm gì.
Cho đến khi Trì Hoan lạnh nhạt mở miệng: “Tôi muốn biết tôi hàng năm nộp nhiều tiền bảo an như vậy, có phải hay không các người ngay cả cái cơ bản nhất cử công việc bảo an cũng làm không được? Cách ba hôm đã có năm người tới quấy rầy tôi! Có phải hay không ngày nào đó có người mang dao đi vào đâm tôi, cũng là do các người cũng dẫn dụ đến? Hả?”
Không biết bên kia nói những gì, thật lâu Trì Hoan mới lãnh đạm nói chữ “được”, cúp điện thoại.
Đến lúc này Thẩm Tiểu cùng Lý Nguyệt dĩ nhiên là biết Trì Hoan gọi an ninh tới đuổi các cô. Sắc mặt biến đổi vài lần, Lý Nguyệt mới một lần nữa giễu cợt mở miệng: “Trì Hoan! Nghe nói cô với ba cô quan hệ không tốt! Cô có phải hay không ngay cả ba mình chết sống đều không quan tâm?”
Tay của Trì Hoan đặt vào chốt cửa, không tiếng động châm chọc nhìn cô ta.
Thái độ này để cho người khác suy nghĩ không ra cô đang nghĩ gì. Lý Nguyệt cắn răng nói: “Trì Hoan! Tôi ngày hôm nay liền nói rõ ràng cho cô biết! Ba của cô lần này không trốn thoát. Ba cô cụ thể tham ô bao nhiêu, muốn phán hình phạt thời gian bao lâu…”
Nhìn Trì Hoan rốt cuộc thay sắc mặt, Lý Nguyệt cảm giác đã hòa nhau, trên mặt lộ ra mỉm cười: “Chúng tôi, Mạc gia nếu là thật muốn giẫm đạp nhà cô, ba của cô không chỉ có bị định tội thôi đâu. Hơn nữa vĩnh viễn sẽ không thể đi ra ngoài ngày hôm đó!”
Mặt của Trì Hoan biểu tình lạnh lùng, cơ bản không nhìn ra biến hóa rõ ràng, duy chỉ có ngón tay cô nắm chốt cửa bị siết chặt, đến cuối cùng, khớp xương đều nổi lên.
“Các cô là thay thế Mạc Tây Cố và mẹ anh ta mà tới?”
Thẩm Tiếu ở một bên khinh thường cười:”Trì Hoan! Cô sau lưng Tây Cố nuôi tiểu bạch kiểm. Nhưng nước đã đến chân, Tây Cố cũng bởi vì cô cùng Mạc phu nhân ầm ĩ một trận, người đàn ông của cô đâu? Cô … không còn… là thiên kim Thị trưởng thành phố, hắn liền lập tức vứt bỏ cô?”
Trì Hoan không thèm để ý Thẩm Tiếu, lãnh đạm nhìn Lý Nguyệt: “Bảo an rất nhanh sẽ tới, cô còn một phút để nói.”
Lý Nguyệt quả thực không ưa Trì Hoan đến nước này rồi còn duy trì một bộ dáng lãnh đạm, cao ngạo. Cô ta tưởng tượng Trì Hoan về sau phỏng chừng ngay cả cười đều cười không được, liền muốn lười cùng với Trì Hoan so đo.
Hất cằm lên trào phúng: ” Cô dự định lên tiết mục Âu Thấm, đại bá mẫu đã biết rồi. Bà ấy nhờ tôi cho cô biết, đây là một cơ hội tốt. Chỉ cần cô thừa nhận cô đã sớm cùng vệ sĩ của cô có tư tình mờ ám, không phải là bởi vì Nhã Băng tham gia nên cô và Tây Cố mới hủy bỏ hôn ước. Như thế ba của cô sẽ có khả năng chỉ ở ngục giam vài năm, cô cũng còn có thể tiếp tục tại vòng giải trí kiếm phần cơm.”
Trì Hoan không nói một lời, mặt vô biểu tình, đưa tay liền phải đóng cửa.
Bảo an cũng trong thang máy đi ra.
Lý Nguyệt thấy vậy, nhất thời có chút nóng nảy, trực tiếp thì hét một câu lạnh lẽo: “Trì Hoan, cô chẳng lẽ muốn nhìn ba cô chết ở trong ngục?”
Động tác đóng cửa của Trì Hoan dừng một chút.
Thấy vậy, Thẩm Tiếu lúc này mới theo cười mỉa: ” Cô cũng biết, chết ở trong ngục giam, là chuyện thường xảy ra.”
… …
Năm giờ chiều, ở đài truyền hình.
Trì Hoan ngồi ở trên ghế, mặc cho thợ hóa trang tô tô lau lau ở trên mặt, cô nhìn chính mình trong gương mà ngẩn người.
Một cô gái trẻ tuổi đi giày cao gót cao gầy đi tới, xuất hiện ở trong gương.
Trì Hoan ánh mắt động cũng không có động, mặc dù nhìn thấy trong gương, nhưng hiển nhiên cô không phản ứng lại cô gái kia.
“Trì tiểu thư! ” Nữ nhân mặc một chiếc áo sơmi màu xanh lam, thành thục lại lão luyện, âm sắc khô ráo lưu loát, cởi mở lại không thiếu phần nữ tính:”Nếu như lát nữa làm chương trình, cô vần là cái trạng thái này, tôi khuyên cô không bằng nên ngừng lại.”
Đôi mắt Trì Hoan giật giật, lúc này mới phản ứng lại, nhìn nữ nhân trầm ổn thành thục đằng sau, gật đầu chào hỏi: “Âu tiểu thư!”
Âu Thấm nụ cười nhạt nhòa: “Nhanh lên một chút đi, thời gian còn không nhiều lắm.”
Dứt lời, liền mang giày cao gót nhẹ nhàng rời đi.
Trì Hoan nghiêng đầu nhìn bóng lưng của cô ấy, có một loại cảm giác rất vi diệu, giống như giác quan thứ sáu.
Cô ấy tựa hồ là cố ý tới xem cô một chút, nhưng sau khi xem xong, khóe mắt chân mày của cô ấy đều nhíu lại.
… …
Tiết mục bắt đầu.
Âu Thấm trước sau như một, phong cách hòa đồng cùng chương trình trò chuyện một số chuyện không bên lề, nhắc tới cô đã từng đóng một vài vai diễn, cô ấy trực tiếp kéo vào đề tài: “Trì tiểu thư! Tính cách của cô dường như so với nhân vật này lại càng không theo lẽ thường. Nghe nói cô theo đuổi vị hôn phu trước mất bốn năm, nhưng ngày hôn lễ lại hủy bỏ hôn ước?”
Tận đến giờ phút này, Trì Hoan thật ra thì còn có mấy phần hoảng hốt, chưa có hoàn toàn đi vào trạng thái.
Cô rất rõ. Cho dù dựa theo ý Mạc phu nhân, tự mình hy sinh, bà ta cũng chưa chắc sẽ để cho cô cùng ba cô tốt hơn.
Có thể trong chuyện này, cô không có cách nào giải quyết triệt để mà không bị tổn hại.
Trì Yên dù sao cũng là ba cô.
Ngẩng đầu, đang chuẩn bị mở miệng trả lời, cô bỗng liếc thấy bên cạnh nhiếp ảnh gia ở bóng tối, có một người đàn ông lạnh lùng đang đứng.