Beta: Stuki^^
So với không gian của phòng ngủ ở số 10 của nhà cô thì lớn hơn, tổng thể là thiên về làm màu xám, đệm giường cùng rèm cửa sổ màu xám nhạt, trải thảm màu xám đậm,; trong phòng có một chiếc ghế sofa kê ở trước cửa sổ sát đất.
Phong cách rất hiện đại, không gian thoáng đãng, nhìn tuy giản lược nhưng bên trong lại lộ ra khiêm tốn xa hoa.
Giường cũng rất lớn.
Bởi vì nguyên bản chính là giường dành cho hai người, cũng bởi vì Trì Hoan thích giường lớn. Cô coi như là một người ngủ, cũng cố ý đi mua cái giường hai người ngủ vẫn còn rộng rãi.
Trì Hoan cả người đều bị hắn nửa để vào giữa cái giường lớn, thân thể nam nhân cũng theo sát đè lên.
Giữa giường cứ như vậy bị lún xuống.
Cô nằm ở dưới người của hắn, mắt đối mắt. Trong mắt cô đều là gương mặt của hắn, tuấn mỹ, khắc chế, lại rất hấp dẫn.
Bốn mắt nhìn nhau.
Trì Hoan chung quy là không dám cùng hắn mắt đối mắt quá lâu, mỗi lần chống lại ánh mắt đen thẳm thâm thúy, lại mang ánh nhìn lãnh đạm bình tĩnh mà người ta không suy đoán ra bất kỳ tâm tình gì, cô đều sẽ có một loại ảo giác bị nhìn thấu.
Nghiêng đầu, cô đem nửa bên mặt vùi sâu vào gối.
Nhưng mà một giây kế tiếp, những nụ hôn dày đặc phủ xuống má cùng quai hàm, khóe môi, một đường tới sau tai cô, hô hấp ấm áp thuộc về nam nhân phả nhẹ trên da thịt của cô, làm rung động mỗi sợi thần kinh ẩn sâu dưới tầng da mỏng.
“Mặc Thời Khiêm…”
Giọng nói trầm thấp ám ách kèm theo những nụ hôn nhỏ vụn lên vành tai mẫn cảm, thổi hơi vào trong tai cô:”Ừ?”
Cô khẽ cắn môi run rẩy nói:”Anh mới làm khuya ngày hôm trước rồi…”
“Là khuya ngày hôm trước, tối hôm qua không có.”
“Nhưng em mệt mỏi.”
Hắn ngậm lỗ tai của cô, khẽ liếm phớt qua, chọc cho cô cả người run rẩy, co rút nhẹ mấy lần. Tay của nam nhân nâng cằm của cô, cúi đầu dán lên, cạy mở môi của cô, đầu lưỡi luồn vào tìm kiếm sự ngọt ngào của cô, càng hôn càng sâu.
Trì Hoan bị cái hôn này làm cho ý loạn tình mê, toàn thân mềm nhũn như nước, giọng nói người đàn ông trầm trâm, mơ hồ gợi cảm dụ dỗ: “Liền theo anh một lần?Ừ?”
Không đợi cô khôi phục thanh tỉnh ngắn ngủi, thân thể đã thật sâu chìm ngập vào thế giới tình dục ngọt ngào mà nam nhân mang tới.
Buổi đầu tiên tới biệt thự, chính là triền miên từ buổi chiều đến hơn nửa đêm.
Khi các giác quan được kích thích đến mức tận cùng, Trì Hoan đầu trống không mấy giây đột nhiên hiện ra hình ảnh nam nhân đứng ở trước mặt của Âu Thấm, bình bình đạm đạm tuyên bố:”Anh bây giờ thuộc về em.”
Cô bị nam nhân ôm nằm ở trên người của hắn, mái tóc đen dài tản ra khắp nơi, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng thấm đẫm mồ hôi dán lên bộ ngực của hắn, nghe được âm thanh tiếng tim đập rõ ràng, rất mạnh, có quy luật.
Dư âm nhỏ dần, cô còn có mấy phần mơ hồ, trong thoáng chốc bỗng cảm thấy, thời khắc này, cô giống như là cả người đều thuộc về hắn.
… …
Bị Mặc Thời Khiêm ôm đến phòng tắm, tắm rửa, Trì Hoan liền mệt mỏi chìm vào giấc ngủ.
Vốn cho là cô sẽ lạ giường không ngủ được, nhưng có lẽ là trước đó vài ngày cô đã quen khí tức đặc biệt trên người hắn, bị hắn từ phía sau ôm lấy, ngửi được mùi vị quen thuộc, mơ mơ màng màng liền rất nhanh đã ngủ.
Chẳng qua là sáng ngày thứ hai lúc tỉnh lại, trợn mắt thấy trần nhà cùng căn phòng xa lạ, cô mất nửa phút cũng không có tỉnh táo, thật lâu mới phản ứng được mình đang ở đâu.
Liếc nhìn thời gian, đã 9 giờ.
Theo thường lệ Mặc Thời Khiêm giờ không ở nhà, đã đi làm.
Cô đưa tay cầm lên điện thoại di động ở đầu giường, liếc mắt nhìn mới phát hiện có mấy cuộc gọi, đều là Diêu tỷ.
Trì Hoan cho là có chuyện gì gấp, không suy nghĩ nhiều liền gọi lại, điện thoại trong chốc lát liền có người bắt máy.
Diêu tỷ thanh âm rất mập mờ: “Em đây là mới tỉnh ngủ?”
Trì Hoan ho khan một tiếng: “Chị tối hôm qua gọi điện thoại cho em, có chuyện gì không?”
“Chị đoán chừng em trở về nhà sau đó gọi điện thoại, nhưng em không có nhận… ” Diêu tỷ cố ý dừng lại, giọng nói càng nghe càng cao:”Các em đây là về nhà một lần liền củi khô lửa bốc không kịp đợi?”
Trì Hoan”…”
Cô ngọ nguậy chân, lấy gối ôm, nhìn về ngoài cửa sổ, quệt miệng nói:”Diêu tỷ, chị thế nào đầy đầu đều là những chuyện này? Còn là nói 30 như sói, chị có phải hay không cần một người đàn ông?”
“Em có thể làm còn không để cho chị nói?”
“…”
Diêu tỷ ở đầu kia hừ một tiếng, mới lấy lại tinh thần nói đến chính sự:”Chị là muốn nói cho em, chương trình ngày hôm qua sẽ không phát, hơn nữa không có chụp ảnh, nhưng không chừng mấy tờ tạp chí đã đưa tin tức tối hôm qua có người chỉ trích Tô Nhã Băng là người thứ ba rồi cũng nên.
Cũng có video phát tán lên mạng đoạn hôm qua cô ta bị mẹ Dương Gạo mắng chửi, mục tiêu dư luận công kích tạm thời chuyển tới trên người của cô ta.”
Khi quay chương trình, cơ bản sẽ không cho phép quay hay chụp lại trường quay, chớ nói chi là truyền đi.
Nhưng nếu như là có người cố ý sắp xếp, vậy thì chớ bàn những thứ khác.
Dù sao nhìn trước mắt khuynh hướng, Mặc Thì Khiêm ngay từ đầu sắp xếp thì không phải là để cho cô bên trên(lên) Âu Thấm tiết mục giải thích.
Cô duy nhất không biết là, mời tới mẹ của Dương Hạo cùng đào khói (thuốc) cũng không tính là việc khó mà nói, nhưng Tô Nhã Băng sẽ xuất hiện sự tình, hắn lại là thế nào ngờ tới.
” Được, em biết rồi.”
Diêu tỷ ở đó đầu nhíu mày một cái, hỏi, “Hoan Hoan, Mặc Thời Khiêm… Hắn rốt cuộc là nhân vật nào?”
Trì Hoan ngẩn ra, trong lúc nhất thời phát hiện cô lại trả lời không được.
Rõ ràng tối ngày hôm qua mới cùng lên giường với hắn.
Mấy giây sau, cô mới mím môi trả lời: “Em không hỏi qua, anh ấy không có nói qua.”
“Không biết? Em với Mặc Thời Khiêm là chuyện gì xảy ra?”
Tĩnh lặng, Trì Hoan mới nhàn nhạt trả lời:”Còn có thể có chuyện gì xảy ra, nam nhân cùng nữ nhân chỉ có chuyện kia thôi.”
Một lát sau, Diêu tỷ mới nói: “Hoan Hoan, chị nói cho em biết, Mạc gia bên kia uy hiếp dụ dỗ, công ty lúc họp có một nửa lãnh đạo nói muốn buông tha em…chương trình của Âu Thấm là Mặc Thời Kiêm bảo chị trực tiếp liên lạc với cấp trên, cấp trên cũng tạm thời sửa lại, những thứ này… Là do hắn sắp xếp?”
Nếu như nói Mặc Thời Khiêm cùng Âu Thấm là quen biết đã lâu, đại tài nữ phá lệ cho hắn mặt mũi, cái này còn nói được.
Cấp lãnh đạo của công ty chỉ xét lợi ích, không nể mặt mũi, chỉ coi trọng quyền thế lợi ích.
” Ừ, đại khái là vậy, anh ấy không có nói với em.”
“Hắn mấy năm nay… Không phải là vẫn luôn là vệ sĩ của em sao?”
Trì Hoan tròng mắt suy nghĩ một chút, mơ hồ nói: “Anh ấy khả năng quen biết một đại nhân vật đi, em sẽ hỏi anh ấy một chút.”
Ngược lại không phải là cô không muốn cùng Diêu tỷ nói thật, chỉ bất quá cô cũng quả thực không biết nên giải thích thế nào về Mặc Thời Khiêm, lúc đầu là bảo tiêu của cô, sau đó trở thành người đàn ông của cô, sau đó lại là người đàn ông được xem là nhân vật thần bí nhất Lan thành, thần long thấy đầu không thấy đuôi..(hiếm lộ diện).
Sau khi cúp điện thoại, Trì Hoan mới hất chăn ra, xuống giường, chân trần giẫm ở trên thảm dày, tới cửa sổ, đem rèm cửa sổ mà xám tro kéo ra ——
Không khí sáng sủa sạch sẽ, ánh nắng màu vàng nhạt chiếu thẳng vào mặt, nước trong bể bơi bị phản xạ lấp láng, sóng gợn lăn tăn.
Mấy người làm vườn đang ở tu bổ cùng cắt tỉa hoa viên trong biệt thự.
Khung cảnh xinh đẹp, đích xác có thể làm cho lòng người vui thích.
Cô thay quần áo xuống lầu, chuẩn bị đi tìm Nhạc Lâm hỏi một chút về vụ án của ba cô.
Vừa xuống phòng khách thì có một nữ nhân trung niên khoảng chừng 40 tuổi đi tới, trên mặt nở nụ cười hiền hậu: “Trì tiểu thư, ngài đã tỉnh! Mặc tiên sinh phân phó chúng tôi chuẩn bị bữa ăn sáng cho ngài! Xin hỏi là tiểu thư uống cháo hay vẫn là ăn sandwich? Hoặc là bây giờ nấu mì, tiểu thư ăn cùng một lồng bánh bao hấp?”