Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Em không nuối tiếc

Sinh mệnh khiến em đến cành xanh cũng nắm lấy,

Hiện tại,

Thanh xuân cùng thân thiết đều rời đi,

Khiến tình yêu em dành cho anh tồn tại.

Lúc này, Lãnh Thiên Dục đứng dậy, anh luôn luôn coi phụ nữ xem phụ nữ là phiền toái, giờ đây, ý nghĩ này càng thêm nặng trĩu trong lòng anh, anh thản nhiên nói:

"Thật sự mình không nghĩ sẽ cùng các cậu trở thành mục tiêu của truyền thông, tạm biệt!"

Vừa nói xong, chân dài duỗi ra, liền mang theo vệ sĩ của mình ra khỏi phòng rượu, với anh, việc yêu đương không hề có bất cứ hứng thú cùng ý kiến gì.

Hoàng Phủ Ngạn Tước cũng đứng dậy, không kìm chế được tươi cười như khi mặt trời buổi ban trưa, anh nhìn Kỳ Hinh, nói một câu:

"Kỳ Hinh, cô có quyền lựa chọn!"

Nói xong, anh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Kỳ Hinh tái nhợt đi , cười đùa.


Đột nhiên, Lăng Thiếu Đường chuyển ánh mắt sang Hoàng Phủ Ngạc Tước, kết bạn với người xấu quả nhiên sẽ làm hại mình nhiều!

"Tước, cậu chán sống!"

Âm thanh lạnh lẽo của Lăng Thiếu Đường đột nhiên vang lên.

Hoàng Phủ Ngạn Tước không hề tức giận, có thể khiến Lăng Thiếu Đường không thể khống chế như vậy anh cho rằng chỉ xuất phát từ một việc.

Nhưng để phòng thân, anh vỗ vai Cung Quý Dương, nhịn ý định muốn cười, cố ý nói lời sâu xa:

"Lần này cậu chạm phải đá ngầm, người ta rung động thật sự, cậu vẫn nên rút lui!"

Nói xong, Ngạn Tước học cách giống Lãnh Thiên Dục, chuồn mất.

Kỳ Hinh càng ngày cảm thấy không khí nơi này càng áp lực,cô đứng dậy không thoải mái, đỏ mặt thấp giọng nói:

"Đường, em - em đi vệ sinh"

Cô vội vàng chạy trốn khỏi chỗ ngồi, nhanh chóng đi tới hướng nhà vệ sinh.

Bản thân Lăng Thiếu Đường đúng là một người kì dung, điều Kỳ Hinh không nghĩ tới là, ba người kia cũng như nhau đều là người quái dị.

Cô không thể nói rõ cảm giác cụ thể trong lòng, bốn người này khi tụ lại, tuy rằng họ đều anh tuấn khiến phụ nữ trên toàn thế giới khuynh đảo nhưng không thể thoát ra khỏi một chữ: quái!

Sau khi khóa chặt bóng hình xinh đẹp kia biến mất, đáy mắt cưng chiều của Lăng Thiếu Đường dần dần biến mất.

Cung Quý Dương nhìn toàn bộ vẻ mặt của Lăng Thiếu Đường, anh thong dong ngồi xuống một lần nữa, nhâm nhi ly rượu:

"Nơi này chỉ còn lại mình với cậu, không còn gì phải che dấu, Thiếu Đường, mình nói thẳng cho cậu biết, mình thích người phụ nữ này, mình nghĩ mình muốn cô ấy, đây chính là ý tứ của mình! "

Anh nói ngắn gọn dứt khoát như vậy cũng không khiến cho Lăng Thiếu Đường tức giận, ngược lại, anh lại tươi cười liều lĩnh:

"Cậu muốn cô ấy? Cậu hiểu rõ cô ấy bao nhiêu?"

Cung Quý Dương ngả người ra sau, khép đôi chân lại, hơi hơi mở rộng cổ áo để lộ ra vòm ngực cường tráng, anh nhẹ nhàng cười:


"Hiểu rõ bao nhiêu có thể kết luận mình không thể mang lại cho cô ấy hạnh phúc sao? Mình nghĩ cậu vừa mới kết thân với Kỳ Hinh thôi, cũng chưa chắc đã hiểu rõ hết về cô ấy"

Một câu hỏi nhẹ nhàng lại hời hợt, khiến biểu hiện của hắn vô cùng tự tin.

Lăng Thiếu Đường dù nóng giận nhưng không biểu lộ trên mặt, hỏi một đằng đáp một nẻo, anh thản nhiên nói một câu: "Kỳ Hinh chính là con gái của Kỳ Chấn Đông!"

Nháy mắt, Cung Quý Dương vô cùng kinh ngạc, kí ức vụn vặt chợt hiện lên trong đầu anh, lập tức anh cười tà mị:

"Chỉ có nói rõ ràng cô ấy từng kết hôn với cậu, nhưng hiện tại - các cậu không có giấy chứng nhận kết hôn, cô ấy có quyền lựa chọn cuộc sống của mình! Thiếu Đường, chúng ta đều hiểu rõ, Kỳ hinh có thể trở lại bên cạnh cậu, nhất định là bị cưỡng ép!"

Nhẹ nhàng cười, đối với tính cách Lăng Thiếu Đường, anh nắm rõ, đúng vậy, Lăng Thiếu Đường chính là một người như vậy, có lẽ cũng là một người có tính cách đặc biệt khác với ba nguời kia, thì phải là - Muốn cái gì thì nhất định sẽ đạt được cái đó, bất kể dùng thủ đoạn gì, trừ khi chủ động buông tha!

Sau lời của Quý Dương vừa nói, Lăng Thiếu Đường liền đưa cho anh một thứ.

Cung Quý Dương vừa nhìn thấy, đó là một tờ chi phiếu, trên đó ghi số tiền năm trăm ngàn Euro!

Đáy mắt hiện lên tia tức giận: "Thiếu Đường, mục đích của cậu là gì?"

Buồn cười thật, làm bạn bè nhiều năm như vậy, chưa bao thấy biểu hiện của Lăng Thiếu Đường như thế!

Lăng Thiếu Đương tao nhã uống một ngụm rươuj, thản nhiên nói:

"Cậu đưa dây chuyền cho Kỳ Hinh, mình dựa theo giá tiền đấu giá trả lại cậu gấp đôi!"

Cung Quý Dương nao nao, lập tức cười to:


"Thiếu Đường, mình thừa nhận cậu làm như vậy thực sự sỉ nhục mục đích của mình, nếu mình kiên quyết không muốn bán dây chuyền này cho cậu, vậy cả đời này của cậu sẽ canh cánh trong lòng ư?"

Lăng Thiếu Đường hừ lạnh - anh đứng dậy, không thể đồng ý với lý do thoái thác của Cung Quý Dương:

"Vậy thật sự cậu đã tính sai nước cờ này rồi, nếu thật sự nói như vậy, mình phải cảm ơn cậu vì đã mang đến tiền mừng trị giá vạn Euro cho hôn lễ của mình với Kỳ Hinh! "

Đột nhiên Cung Quý Dương kinh hãi: "Cái gì?"

Những lời này của Lăng Thiếu Đường khiến anh giật mình! Cậu ấy muốn kết hôn ư? Muốn kết hôn với Kỳ Hinh!

"Thiếu Đường, cuối cùng ở trong lòng cậu Kỳ Hinh là loại phụ nữ nào? Cậu sẽ không thực sự động tâm với cô ấy chứ? "

Cung Quý Dương chưa từ bỏ ý định hỏi như cũ, anh cảm thấy tim như bị khoét hố sâu.

Lăng Thiếu Đường nhíu lông mày lộ ra vẻ cương quyết mãnh liệt, môi anh gợi lên, cúi thân xuống, đối với Cung Quý Dương nói từng chữ:

"Cậu đoán đúng rồi, Kỳ Hinh trong lòng mình từ trước tới nay vẫn là - Lăng phu nhân!"

Một câu đơn giản trong lời nói ấy dứt khoát chặt đứt ý tưởng đoạt tình của Cung Quý Dương,Thiếu Đường dùng toàn bộ vẻ kiên quyết nói cho Quý Dương, Kỳ Hinh thuộc về mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận