Hai người cưỡi một con chó địa ngục đi tới nơi nào đó, lợi dụng bí đạo (con đường bí mật) tiến vào Tử vong đại lục (bí đạo của Anh hùng đại lục rất nhiều, cũng rất dễ tìm), sau đó thuận tiện bay trở về lãnh địa của mình. Tiến vào đại sảnh chỉ thấy vài người lười biếng ngồi ở đó.
“Nhã Lạc Khắc – thánh kỵ sĩ, Thiên Sứ Ma Tây – đại pháp sư, Ngu Ngốc Ái Nhĩ – đạo tặc, Hình Thiên – chiến thần” Minh Phong vô cùng đơn giản giới thiệu rõ ràng một chút người ở trong đại sảnh, sau đó lại đối với bọn họ giới thiệu một chút về Khí Nhi “Hắn là Khí Nhi, chủng tộc ẩn dấu Thủy tiên hoa yêu.”
“Chào các ngươi.” Khí Nhi hướng những người khác chào hỏi. Hôm nay khi đi học liền hỏi bạn cùng bàn,đối với bọn họ có nghe sơ sơ một chút. Lần này biết những người này lại nổi tiếng như thế, ngoại trừ hoàng đế Lạc Hành Thiên và hoàng hậu Hoàng Phượng Minh bản thân đã biết lúc đầu, quân sư Tả Ly, tả sát Hướng Hoài Thuần, hữu sát Hướng Hoài Hạ.Nghe nói những danh hiệu kia là chức vị của bọn hắn đã từng đảm nhiệm trong một trò chơi võng du nào đó, sau này không biết bị người nào đó dùng vào cuộc sống hiện thực, gọi nhiều liền thành quen, người gọi tên thật của bọn hắn ngược lại, lại không nhiều, gặp mặt đều gọi là hoàng đế hoàng hậu gì đó. Hoàng Phượng Minh vậy mà không tức giận, thực sự là người kỳ quái.Một câu cuối cùng là suy nghĩ trong lòng của Khí Nhi lúc đó, có điều hắn cũng không có can đảm nói ra, nói không chừng một khi nói ra nữ đồng học xung quanh nhiều như vậy liền cán hắn thành bánh phở cũng nên. Tuy là đã có nghe qua sơ sơ, nhưng lần đầu tiên gặp mặt, Khí Nhi không thể không cảm thán, người so với người thực sự là tức chết người. Năm đại soái ca trước mắt thật là khiến cho nữ nhân ái mộ, nam nhân ghen ghét, lại còn đầu óc tốt, gia thế tốt, trách sao lại được ngươi tâng bốc theo đuổi như thế, duy nhất không tốt có lẽ chính là tính khí, đặc biệt là hoàng hậu cao ngạo kia, nghe nói là khó hầu hạ nhất.
“Này,này, ngươi đã đi vào cõi thần tiên nào rồi?” Minh Phong nhìn người bên cạnh nói xong ba chữ “Chào các ngươi” liền nhìn chằm chằm phía trước, ngây ra không nói một câu, không biết lại nghĩ đến cái gì, ở dưới ánh mắt xem kịch vui của mấy người khác cuối cùng nhịn không được đem tay phải dán lên đầu hắn, thành công khiến Khí Nhi lấy lại lực chú ý: “Ngươi đang suy nghĩ cái gì a. Hình Thiên có đẹp mắt như vậy không?” Như thế nào cũng đều là ta đẹp hơn so với hắn a!
“Không cái gì, chỉ là không nghĩ tới sẽ gặp được tổ năm người nổi tiếng nhất của Kỳ Anh.” Vừa nói xong, phát hiện bản thân lại theo thói quen mà đem chuyện ở trong hiện thực nói ra,Khí Nhi lập tức theo phản xạ che miệng lại. May mà những người khác không giống như Tuyệt Thế Minh Phong lộ ra vẻ mặt hung ác như thế, vẫn cười tủm tỉm nhìn hắn, vậy mới yên lòng, nghĩ thầm bọn họ thực sự là người tốt. Khí Nhi nghĩ như vậy, là bởi vì hắn không biết bọn họ, Minh Phong đương nhiên sẽ không cho là như thế. Hắn càng ngày càng cảm thấy mấy người kia rất có vấn đề với hắn, chỉ có điều bây giờ không phải lúc nói những lời này.
“Ngươi theo ta tới.” không để ý đến mấy người đang cười đến giả dối kia, Minh Phong đem Khí Nhi kéo đến phòng hắn. Đảm nhiệm lãnh đạo cấp cao của lãnh địa, mỗi người đều có một phòng riêng của mình, dùng để gửi vật phẩm,và nghỉ ngơi. Sau khi Minh Phong đem Khí Nhi mang vào trong, ấn giao dịch với hắn, chỉ thấy bên trong khung giao dịch 3 loại vật phẩm, một cái vòng cổ, một cái vòng tay, một cái khuyên tai, đều là hình dáng hoa Thủy tiên.
Đây là cái gì? Khí Nhi dùng ánh mắt trưng cầu ý kiến.
“Mang vào thử xem có tác dụng gì không.”
Bản thân dù sao cũng không có quyền cự tuyệt, Khí Nhi cũng sẽ không hỏi nhiều nữa, sau khi nhận lấy liền đeo lên. Sau khi đem khuyên tai đeo vào xong, một trận ánh sáng hiện lên.
“Xem ra trang bị phù hợp.” Minh Phong nhìn Khí Nhi. Nguyên bản quần áo,giầy trên người hắn tuy rằng đều lấy Thủy tiên đặt tên, nhưng nhìn qua căn bản không giống một bộ, bây giờ mang thêm ba bộ phận nữa, trang bị tự động chỉnh sửa kết hợp lại lần nữa, nhìn qua đồng bộ đẹp lên không ít.
“Đây là cái gì?” Khí Nhi chỉ chỉ y phục trên người mình.
“Thủy tiên sáo trang. Chỉ có ngươi có thể mặc y phục. Để ta nhìn xem. Thể lực, ma lực, lực lượng, mẫn tiệp, tinh thần mỗi loại gia tăng 10; đạo đức – 100, không có trạng thái đói bụng, giới hạn giá trị sinh mệnh tăng 500, giới hạn giá trị ma pháp tăng 1000, tốc độ hồi phục giá trị ma pháp nhanh hơn. Ân, coi như không tệ, ngươi nhìn xem có nhiều ra thêm kỹ năng gì hay không?”
“Nga” Khí Nhi nghe lời hô mở khung thuộc tính chọn kỹ năng,nhìn một chút đối Minh Phong nói: “Biến thân và câu dẫn vốn là màu tối hiện tại hình như có thể dùng, nhưng hiệu quả không viết. Còn thêm một cái kỹ năng Hoa lộ trạch thế, giá trị sinh mệnh giá trị ma pháp của đội viên phe mình toàn bộ đầy, điều kiện là phải ở trạng thái tiếp xúc, ngoài ra có thể ở trên diện rộng đề cao lực công kích và lực phòng ngự. Có điều cái giá là toàn bộ giá trị ma pháp còn lại trước mắt, cùng 3 phần sinh mệnh lực.”
“Được rồi. Bộ sáo trang này coi như không tệ, tuy là kỹ năng có chút biến thái,nhưng mà khi tất yếu có thể cứu mạng mọi người.” Minh Phong ngẫm lại bản thân cực khổ như vậy, ở giáp ranh bình nguyên của Anh hùng đại lục tìm nửa ngày vẫn còn có thành quả. “Kêu những người khác đi luyện cấp thôi.”
“Không được.” Khí Nhi lập tức lắc đầu, vừa thấy khuôn mặt Minh Phong có chút biến sắc liền tức khắc bổ sung giải thích: “Tuy rằng ta là theo ngươi luyện cấp, nhưng là chung quy chỉ vì ta đã xin thôi công việc bên ngoài trước kia a. Với lại, ta còn phải đi học, toàn bộ 1-5 giờ ban ngày đều không thể chơi, buổi tối phải đảm bảo giấc ngủ, trước 12 giờ phải logout. Sau này mỗi tuần chỉ có ngày chủ nhật cùng buổi tối 16:00 -12:00 những ngày khác, tình huống đặc biệt ngươi phải cho phép ta nghỉ phép…”
“Được rồi, được rồi, ngươi trước tiên đi đi.Việc này ta đã biết.” Minh Phong bị hắn nói đến đầu cũng lớn ra rồi, đúng lúc hắn chơi hai ngày nay cũng đã mệt mỏi, thẳng thắn buông tha Khí Nhi, chờ sau khi hắn logout, chính mình cũng đăng xuất ngủ bù, tất nhiên cũng sẽ không quên cảnh cáo Hình Thiên lần sau gặp mặt phải đem sự tình nói rõ ràng cho hắn.