Võng Du Chi Nhân Yêu

Cố Tiểu Bắc tan tầm rất muộn, hơn nữa về trường học thì còn phải đổi xe, chỉ có thể nhận mệnh đến nhà của Doãn Thiên Tề ở đây.

Xe chạy vào một khu biệt thự nhỏ cách công ty không xa, không phải là cái loại quá xa hoa, nhưng mỗi nhà đều có một cái tiểu viện, nguyên nhân có thể là do lúc hoàng hôn, ánh nắng chiều bao phủ xuống  trong viện, bọn nhỏ chơi đùa, người già an tĩnh nghỉ ngơi, khiến cho Cố Tiểu Bắc cảm thấy những thứ này đúng là đẹp như mơ.

“Tiểu Bạch, mau ra đón bé Cố Tiểu Bắc của chúng ta.”

Tiểu Bạch? Cố Tiểu Bắc bị con quái vật khổng lồ này làm cho triệt để tử trận, anh xác định đây không phải là thảo nê mã trong truyền thuyết? Mãi cho đến sau này khi Cố Tiểu Bắc ở chung với Doãn Thiên Tề, cậu cũng không biết nó là sinh vật ngoài hành tinh nào. Nói thật là cái giống gì đó mà con người nuôi.

Trong nhà của Doãn Thiên Tề bố trí rất đơn giản, phong cách là hai màu đen trắng, nhưng cũng không quá cứng nhắc, Cố Tiểu Bắc rất thích bốn cái cửa sổ lớn sát đất, có thể nhìn thấy phong cảnh bên ngoài.

“À à, hôm nay dì Trương lại làm món cá chua ngọt mà chị thích nhất, Tiểu Bắc, tới nhanh.” Kỳ thật Nghiêm Nghiên cũng là cái thứ nghiền thức ăn, cực kỳ xem trọng đồ ăn.

“Cá chua ngọt? Đây là món ăn của người phương nam mà, sao chị cũng thích?” Cố Tiểu Bắc cũng thích món này, mấy món chua chua ngọt ngọt gì đó cậu đều thích.

“Ừm, mẹ chị là người phương nam, đôi khi bà ấy sẽ làm, cũng rất thích. Doãn tổng của em a, ghét nhất đồ ngọt, chúng ta ăn nhiều một chút. Không cần khách khí với anh ấy.”

Cố Tiểu Bắc hẳn là không cùng cô khách khí mới đúng, cậu phát hiện có mấy món ăn phương nam, thịt băm hương cá, khoai tây băm xào chua, đều là món Tiểu Bắc thích nhất. Kì thật mấy món này đều là Doãn Thiên Tề bảo dì Trương chuẩn bị, đã nói làm nhiều món ăn phương nam một chút, món điểm tâm ngọt cũng không sao.

“Hai người sống tại cả nhà lớn như này?”

“Không phải đâu.”

Vậy cũng chẳng kém bao nhiêu, trong lòng Tiểu Bắc cân bằng một chút.

“Đây là nhà của anh ấy, chẳng qua chị thấy ở gần công ty, tới ăn nhờ ở đậu thôi.

Cố Tiểu Bắc bay bay trong gió, khóe miệng giật giật.

“Phòng ở tầng hai, chút nửa anh lấy quần áo tắm cho em. Em đi tắm rửa trước đi.”

“Chờ, em đi lấy, Tiểu Bắc là khách. Anh đừng có lạnh nhạt đó.”

Nghiêm Nghiên lại muốn bắt đầu tà ác, cái thân thể nhỏ nhắn của Cố Tiểu Bắc này mà mặc quần áo của anh trai......( tôi cũng cầm giữ không được)

“Tẩu tử, cho em quần áo. Lên gác rẽ phải đến phòng thứ ba là phòng tắm.”

Cố Tiểu Bắc nghe câu ‘tẩu tử’ kia, nhìn cũng không nhìn, nhận lấy quần áo liền chạy lên lầu. Ai là tẩu tử chị, trong game gọi thì tính, trong hiện thực kêu loạn cái gì.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui