Võng Du Chi Nhân Yêu

Lúc Doãn Thiên Tề về liền nhìn thấy Cố Tiểu Bắc đang nằm trên sô pha, TV vẫn mở, nhưng người lại đã ngủ thiếp đi. Ngốc, vì em, tất cả đều đáng.

Hôm nay tới chỗ của Doãn Nhậm, a, lại là một cuộc khắc khẩu, chỉ là lần này cũng khong ra đươc cái kết quả ầm ĩ. Doãn Nhậm thái độ cực kỳ kiên quyết, ông quyết không cho con trai mình trở thành đồng tính luyến ái, sau cùng doãn Nhậm ném cho anh một câu, con cùng thằng bé đó muốn cũng được, coi như Doãn Nhậm ta không có đứa con như con. Doãn Thiên Tề lúc ấy liền nở nụ cười, ông xem tôi là con lúc nào, ở trong mắt ông, chỉ có ích lợi, cả mẹ cũng chỉ là một quân cờ trong tay ông, chúng ta vẫn luôn bị ông đùa giỡn trong lòng bàn tay.

Doãn Thiên Tề rất mệt, mệt đến nỗi chỉ muốn cùng Tiểu Bắc sống ở một nơi không ai biết, sau đó cùng nhau sống qua từng ngày, nắm lấy tay nhau, ở nơi không người, cứ như vậy mà sống.

Nhẹ nhàng ôm lấy Cố Tiểu Bắc, lại vẫn làm cậu tỉnh dậy, kỳ thật Tiểu Bắc vẫn cực kỳ lo lắng, cho nên ngủ không sâu.

“Sao rồi? Ba anh nói như thế nào?”

“Không có việc gì, ầm ĩ xong thì tốt rồi. Mệt nhọc, em ngủ trước đi.”


“Gạt người, hôm nay dì anh đã tới, cô ấy đã nói với em.” Dì Noãn? Đúng là nóng nảy như Nghiêm Nghiên. Kỳ thật cũng đều là quá quan tâm tới mình.

“Thật sự, cùng Doãn Nhậm ầm ĩ một trận, hiện tại không phải đã trở lại sao? Không có việc gì hết.”

Cố Tiểu Bắc không hỏi nữa, nhưng mà cậu biết sự tình chắc chắn không đơn giản như vậy, nhìn Doãn Thiên Tề xem ra rất mệt. Doãn Nhậm? Vì sao không gọi là ba? Doãn Thiên Tề, anh cũng ba mình rốt cuộc là có rào cản ngăn cách gì vậy? Cố Tiểu Bắc đột nhiên cảm thấy mình cực kỳ vô dụng, cái gì cũng không biết, Doãn Thiên Tề, thật ra em muốn cùng anh gánh vác những thứ này, không cần tất cả mọi việc đều tự chịu đựng được không?

Chủ động hôn hôn môi Doãn Thiên Tề, vẫn là xúc cảm lạnh như băng đó, lại mang theo hương vị độc hữu của Doãn Thiên Tề. Đại thần đương nhiên sẽ không bỏ qua lần yêu thương Tiểu Bạch này, hai người đều vội vàng đòi lấy, thở hổn hển, Cố Tiểu Bắc cảm nhận được lần này chính là thật sự.

“Em muốn đi tắm trước.” Cố Tiểu Bắc cảm giác như cả người mình đang bị thiêu đốt, lần này cũng không đầu óc choáng ván như lần trước, cậu thật sự cảm nhận được loại hương vị cao trào này, khiến cho thân thể của cậu run rẩy.

“Cùng nhau?”

“Ai muốn cùng nhau.” Trốn khỏi Doãn Thiên Tề, chạy tới phòng tắm, mở nước tối đa, nóng, toàn thân nóng bỏng.

Cố Tiểu Bắc quay lại mới phát hiện Doãn Thiên Tề cũng tắm xong rồi, nằm ở trên giường, vẻ mặt yêu mị nhìn cậu, mặt Cố Tiểu Bắc hết đỏ rồi lại hồng. Doãn Thiên Tề phát hiện, đứa nhỏ này không phải sẽ đỏ mặt, mà là đỏ từ lỗ tai, một đường hồng đến cổ.

Trực tiếp ôm lấy Cố Tiểu Bắc ném trên giường, cả người phủ lên trên.


“Em, em sợ.”

“Không sợ, anh sẽ nhẹ nhàng.” Cùng với thanh âm mê hoặc của Doãn Thiên Tề, ôm cậu vào, lại bắt đầu gặm cắn, từ miệng đến cổ, rồi lại đến vành tai. Lúc này thân thể Cố Tiểu Bắc đang không ngừng run rẩy, Doãn Thiên Tề giống như phát hiện ra trò vui nào đó, liếm láp vành tai Cố Tiểu Bắc một lượt, rồi nhẹ nhàng gặm một cái, Tiểu Bắc run rẩy còn lợi hại hơn.

“Đừng, rất ngứa.”

“Cái gì? Cái gì ngứa?” Rất không dễ dàng mới phát hiện ra chỗ mẫn cảm của Tiểu Bắc, làm sao có thể bỏ qua, càng thêm thích thú tiếp tục hôn môi.

Bàn tay Doãn Thiên Tề cũng không hề rảnh rỗi, giúp đỡ Cố Tiểu Bắc thả lỏng.

Em gái anh, Doãn Thiên Tề, tới cùng là anh đã cùng bao nhiêu đứa con trai làm, sao kỹ thuật lại thuần thục như thế. Đương nhiên là Cố Tiểu Bắc không thèm quan tâm điều này, chỉ là khát vọng, khát vọng ngày càng tăng, trong mắt tràn đầy dục vọng, tiếng rên rỉ có thể nghe thấy rõ ràng, tiếng nước ướt dâm mị. Cố Tiểu Bắc cảm thấy mình sắp điên rồi.

Lại là một nụ hôn dài.


“Em gái anh, ít thôi, còn nữa. Lão tử buồn ngủ.”

“Bảo bối ngoan, loại việc này, muốn không đủ.”

“Đi tìm chết đi......” Miệng bị chặn.

Cố Tiểu Bắc quyết định, đời này sẽ không bao giờ chủ động hôn con sói đội lốt cừu này nữa.

Đêm nay còn rất dài rất dài, không phải sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận