Võng Du Chi Sư Phó Biệt Náo (Sư Phụ Đừng Nháo)

Dĩ Phụ Chi Danh tuy ghét bỏ cái khăn che mặt, Ninh Hòa khi giao dịch qua cũng không quá trông mong đối phương sẽ sử dụng, chỉ là muốn trêu chọc một chút mà thôi. Đáng ngạc nhiên là Dĩ Phụ cư nhiên lấy cái khăn trắng kia ra sử dụng, khăn che mặt trắng phối hợp thân bào trắng thánh khiết của mục sư trên người hắn thật sự rất hợp, tuy còn ánh mắt đáng khinh lộ ra bên ngoài, nhưng chi tiết ấy nếu không nhìn kĩ sẽ không dễ dàng phát hiện.

Đối với hành động của Dĩ Phụ, mọi người trong bang hội đều than thầm, Quân Lâm sau khi login cũng chuyển động quanh người Dĩ Phụ không dưới 30 vòng, điều chỉnh các góc độ xem xét, đưa ra kết luận: “Công nhận che đi thật đẹp hơn rất nhiều.” Hai người bên cạnh cũng cùng giơ ngón cái lên, nhưng sau lại có người hỏi: “Đầu tuần khi chúng ta hạ bản sao, không phải cũng có cái khăn che mặt, lão đại ngươi thế nào lại không mang.”

Trước đây Quần Rớt cũng từng cầu xin hắn: “Lão đại cầu ngươi che mặt lại đi, cháu ta gần đây hay qua, cứ nhìn thấy khuôn mặt của ngươi liền khóc! Là khóc đó! Rõ ràng là bị dọa cho khóc!” Nhưng Dĩ Phụ lúc đó cũng chỉ thản nhiên để lại một câu: “Ngươi có thể lựa chọn che chắn chung quanh ngoạn gia.”

Nằm tào(câu chửi), bị uy hiếp. Quần Rớt như thế nào lại không biết, nhiều người bên trong như vậy, che chắn ai cũng không thể che chắn hắn a, đây là đội trưởng, đây là lão đại, đây là quan hệ của bọn họ trong bản sao, đem mục sư che chắn, thời điểm hắn gần chết chỉ có thể đi kêu bà nội, đánh xong hắn làm thế nào cầu tiền lương. Cho nên, hắn cũng chỉ có thể nhận mệnh thôi.

Nhưng hôm nay, thật là một ngày quá ý nghĩa, lão đại bọn họ, Dĩ Phụ Chi Danh cư nhiên chịu dùng khăn che mặt. Quân Lâm cảm động, Quần Rớt cảm đông, Hoa cô nương cảm động, những huynh đệ trong bang từng bị khuôn mặt kia khó nghĩ đều cảm động. Tất cả đoán lão đại làm vậy là có lý do, có thể hắn đột nhiên có lương tâm, cũng có thể do hắn gặp được ái nhân, phát hiện gương mặt không thích hợp bàn chuyện yêu đương cho nên phải che lại, cũng có thể do hắn ban đêm rời giường bị dọa bởi chính mình.(lý do quái đản gì đây =.=)

Sau Dĩ Phụ Chi Danh chính là hừ lạnh hai tiếng, kênh bang hội lập tức im lặng, ước chừng qua mười phút, có người liều mạng run rẩy hỏi hắn: “Lão đại, cầu chân tướng.” Dĩ Phụ Chi Danh lúc này mới cho đáp án, nói: “Đây là đồ đệ đưa cho ta.”

“……”

Mọi người khi biết chân tướng đều đối Ninh Hòa giơ ngón tay cái lên: “Tịch Thập đại gia làm tốt lắm!” Tuy rằng bọn họ cũng không biết tại sao Dĩ Phụ Chi Danh vì cái gì mà lại nghe lời Tịch Thập chứ không chịu nghe yêu cầu của bọn họ.

Sau một hồi liên miên không dứt lời khen, Ninh Hòa hồi lâu mới hoàn hồn, lại thấy Nhã Hà trên kênh nói: “Lần trước ta đưa ngươi nhưng ngươi nói không cần mà.” Lời này đối với người khác là bình thường, đối với Ninh Hòa lại giống như ủy khuất, trong lòng lại cân nhắc có nên qua an ủi đối phương một chút.

Sau Dĩ Phụ Chi Danh lại gửi lời mời tổ đội. Hai người tổ đội cũng không phải chuẩn bị đi hạ bản sao, sau khi thương lượng, Ninh Hòa là quyết định kiếm thêm danh vọng, Dĩ Phụ Chi Danh cũng không phản đối.

Ninh Hòa giờ cũng đã cấp 66, còn cách mãn cấp một chút, nhưng không có ý định đi xoát bản sao kiếm kinh nghiệm.

Dĩ Phụ Chi Danh tổ Ninh Hòa cũng không phải muốn dẫn hắn đi làm nhiệm vụ, vì hiện nay Ninh Hòa cũng đã học đủ kĩ năng, cơ bản không có nhiệm vụ có thể khó dễ hắn như trước, một mình cũng có thể ứng phó. Tổ đội kỳ thật cũng không có tác dụng, nhưng Dĩ Phụ Chi Danh vẫn tổ, Ninh Hòavẫn tiếp, hai người cứ như vậy trầm mặc nửa giờ, đều bận rộn với công việc riêng.

Ninh Hòa không biết Dĩ Phụ bận cái gì, nhưng giống như lời hắn đã nói, thời gian login gần đầy đều sớm hơn so với Ninh Hòa. Khoảng thời gian này Dĩ Phụ cũng không có mang Ninh Hòa theo, Ninh Hòa chính là một mình chạy nhiệm vụ, việc này đối với hắn là không có vấn đề. Bất quá trò chơi này nhiệm vụ khó hoàn thành cũng không nhiều lắm, đối với nhiệm vụ cấp thấp, không những ít kinh nghiệm, đến thưởng cũng không đáng giá, ngược lại chiếm diện tích trong túi không gian. Cho nên Ninh Hòa lên diễn đàn tìm cơ sở dữ liệu, nghiên cứu một ít phụ bản phù hợp cấp bậc rồi dùng truyền tống chi thạch đi quá.

Ninh Hòa cũng không phải người mới, nhiệm vụ cũng nhớ rõ không ít, sau khi nghiên cứu rất nhanh liền chọn được một nhiệm vụ cấp S, hơn phân nửa là nhiệm vụ liên hoàn, chỉ cần một bước thất bại nhiệm vụ kia liền xong, mà nếu hủy bỏ nhiệm vụ thì không thể nhận lần hai. Ninh Hòa lúc vẫn còn là Tống Thời Nguyệt đã từng thất bại rất nhiều lần, bất quá đội hữu Thiên Nhai cung cấp cho hắn thông tin tham khảo, nhiệm vụ Ninh Hòa thất bại, Thiên Nhai đều thành công nhưng nhiệm vụ không có lần hai, Ninh Hòa cũng không có cơ hội sửa đổi.

Nhưng ai lại dự đoán được, kinh nghiệm khi đó đến bây giờ lại có công dụng. Sau khi ở diễn đàn tìm kiếm, tìm kiếm bài được đăng bởi Thiên Nhai, có vài trang, bất quá diễn đàn sắp xếp bài đăng theo thời gian, cũng giúp Ninh Hòa đỡ vất vả. Đem nội dung nhìn kỹ một lần, ghi lại một số điểm quan trọng, liền thẫn thờ một lúc nhìn chữ kí của Thiên Nhai trên diễn đàn.(Nguyệt: còn yêu quá ah~~)

Đây đương nhiên là Thiên Nhai trong lúc ngoạn trò chơi thường xuyên lên diễn đàn post bài, Thiên Nhai thích viết những bài vềdu hí công lược,Ninh Hòa cũng có giúp vui, mấy muội tử trong bang thấy tài khoản của họ quá đơn sơ, liền làm cho họ một chữ kí chuyên dụng. Sau khi qua mấy công đoạn PS linh tinh, cũng được một bức không tệ, là hình ảnh hai người bọn hắn cùng đứng ở trên gác chuông của Gia Cáp Lạc Tư Thành mà nhảy xuống. Ninh Hòa cũng không nhớ rõ họ lúc ấy đứng ở trên đó làm gì, hình như là cùng ai đó đánh cuộc, ai thua phải đi khiêu chuông, hắn cảm thấy thực mất mặt. Sau đó Thiên Nhai liền đi cùng hắn, cũng không cảm thấy sẽ mất mặt như nhau.

Lúc đó người vây xem cũng tương đối đông, đi theo bọn họ lên gác chuông, đợi cho đến lúc hai người cùng nhảy liền không ngừng chụp màn hình, các cô nương trong bang hội cũng tranh thủ lấy đó làm chữ kí.

Ninh Hòa nhìn Thiên Nhai một bộ dạng lãnh đạm mà hắn Tống Thời Nguyệt thì trưng ra một cái mặt quỷ, hai người phối hợp lại tạo ra một hỉ cảm phi thường. Sau khi nhìn đến, Ninh Hòa nhịn cười không được, nói: “Nếu ta giống ngươi làm được một biểu tình suất(đẹp trai)một chút thì hẳn có thể lừa một vài biểu muội ngây thơ.”

Thời gian thấm thoát, hình ảnh xưa cũ hiện về, cũng là thay đổi một loại tâm tình.

Ninh Hòa cảm thấy cái mũi của mình có một chút cay, hít sâu một chút liền tắt diễn đàn.

Tầm mắt trở lại trò chơi, Ninh Hòa nhìn đến kênh đội ngũ Dĩ Phụ Chi Danh liên tiếp dấu chấm hỏi, hắn cũng phối hợp hồi phục một cái dấu chấm hỏi, theo sau hỏi: “Ta xem ngươi ở Y Qua La ngừng đã lâu, có phải hay không nhiệm vụ có phiền toái?”

Y Qua La là một cánh đồng hoang trong một trấn nhỏ, địa điểm truyền tống cũng được thiết lập ở đây, mà NPC nhiệm vụ Ninh Hòa cần cũng ở phụ cận. Hắn nhận nhiệm vụ xong liền đi tìm thông tin, nghiên cứu mất 5p nhưng nhìn chữ kí mất hơn 10p. Ninh Hòa cũng không phát hiện mình ngẩn ngơ lâu như vậy, nếu không phải Dĩ Phụ nhắc nhở hắn cũng không chú ý mình đứng đối mặt với NPC tận 15p.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui