Võng Du Chi Thần Ngữ Giả

Editor: Toujifuu

Chui về lại mặt đất, vận khí của chúng ta tốt hơn rất nhiều, không bao lâu sau đã quay về lại cửa vào đường cốc, lúc này sắc trời đã hơi sáng, một đêm đã đi qua.

Trải qua một ngày tẩy trừ trước đó, quái nơi đây còn chưa có hoàn toàn nảy sinh lại, chúng ta chuồn qua từ trong khe phân bố của một số quái, thực sự qua không được nữa mới ra tay kích sát, cứ như vậy không dùng hết bao nhiêu thời gian đã trở về đến cửa cốc lúc mới xuất phát.

Do có một tòa di tích phá không được chắn ngang trước mặt, chúng ta ai cũng không có hứng thú đi tiếp về phía trước nữa. Thương lượng cùng Lăng Thiên một chút, quyết định trước tiên quay về triệu tập chút nhân thủ đến thăm dò di tích tương đối tốt hơn. Cũng giống như chúng ta, Ger cùng Reo, Carew đối với lữ đồ đi phương đông cũng cho rằng nên để sau, mục tiêu của bọn họ rõ ràng cũng là tòa di tích kia. Khi hai đội nhân mã nói lời từ biệt với nhau thì trong lòng đều biết rõ mà cười, rất có ý tứ so đấu với nhau. Đối với những người chơi phương tây ngẫu nhiên gặp gỡ này, ta cùng Lăng Thiên đều rất có hảo cảm, bất kể là Ger thao tác chính xác chỉ huy hợp lý hay là Barbarian lực lượng cường đại máu dày phòng cao hoặc là đạo tặc kỹ thuật dẫn quái nhất lưu, đều là người hợp tác không tồi, hơn nữa pháp sư Lucy được cho là có “ân cứu mạng” đối với chúng ta, càng làm cho hảo cảm của ta thăng lớn. Bởi vậy khi chia tay mọi người cũng không khỏi làm một hồi thi đấu hữu nghị, ý vị gặp lại ở trong di tích.

Sau khi thêm hảo hữu với Ger bọn họ rồi chia tay, mỗi người chúng ta đi trên đường về. Kỳ thực nếu như không phải chúng ta nhất định phải trở lại bổ sung vật phẩm, hoàn toàn có thể ở tại chỗ chờ nhóm quân chi viện tự mình lại đây. Hiện tại bất đắc dĩ, đành phải tự mình chạy lại thêm một lần.

Điểm hồi thành đương nhiên là ở nhà mình, bất kể là đến Vọng Tiên Thành hay là Đông Long Thành, đều là điểm bổ cấp loại lớn tương đối tốt, có thể thỏa mãn các loại nhu cầu của ta. Trước khi xuất môn, ta cùng Lăng Thiên còn làm một việc quan trọng nhất trước —— tìm người. Nghĩ lại sự cường đại cùng sự đáng sợ của quái vật trên con đường kia, chúng ta biết chỉ cần vài người là khẳng định không được. Ta cùng Lăng Thiên mỗi người ra mặt, lần lượt mời ra cao thủ mà bản thân hiểu biết cùng có thể phối hợp với chúng ta.

Người đầu tiên ta tìm tới đương nhiên là Chi Ảnh. Tiểu tử đó còn thiếu ta một ân tình rất lớn đó. Chẳng lẽ còn dám nói không với ta? Ta biết gần đây tiểu tử đó khẳng định đang vì cái “Tinh hoa của thiên địa” kia của hắn mà hao tổn tâm trí, quả nhiên, đầu kia truyền âm Chi Ảnh hứng thú đối với thông đạo đại lục theo như lời của ta tuyệt không phải quá lớn. Nếu như không phải ta ra mặt kéo hắn, sợ là nói không được ba câu hắn đã gác. Ta cũng không trách hắn. Bất kỳ một cung tiễn thủ nào lấy được Lạc Nhật Tiễn đại danh đỉnh đỉnh mà không thể dùng, đều sẽ sốt ruột bốc lửa, nếu đặt trên người ta, sợ là còn phát tính tình lớn hơn so với hắn. Thế nhưng điều này tuyệt không thể cấu thành lý do hắn trốn tránh sự “triệu hoán” của ta, cái gọi là ‘một giọt ân tình phải dốc cả suối báo đáp’. Ta cũng không muốn hắn dốc suối, làm một hồi tay chân cho ta là được rồi. Chi Ảnh đấu tranh nửa ngày đối với sự kiên trì của ta, rốt cục vẫn là cố mà đáp ứng. Có một tay chân cường lực này, cộng thêm hai vị đồng chí tốt Lão Đạo cùng Tâm Khúc đồng dạng thiếu ân tình của ta, ta cũng đã coi như lôi ra được nửa nhánh đội mạo hiểm. Cộng thêm mấy đồng bạn (thủ hạ?) ngày xưa mà Lăng Thiên gọi tới, một đám đội mạo hiểm do tu sĩ kết đan với ma tộc mới thành lập ma thể cấu thành, chính thức thành lập. Sơ bộ thoạt nhìn sự phối hợp chức nghiệp của tiểu đội này cũng tương đối hoàn chỉnh, thực lực cá nhân đều là tương đối thâm hậu, ta rất có lòng tin đối với năng lực chiến đấu sinh tồn lần này, lại trải qua sự mài hợp dọc theo đường đi thông đạo. Lần này hẳn là có thể đến được di tích kia đi. Nếu chúng ta không thể đánh đủ mười hai viên Thú Kết Tinh, đi xem tòa thành dưới đất kia cũng không tồi.

Cuối cùng xác định đội thăm dò di tích tổng cộng chín người, hai nhạc sĩ: Tâm Khúc, Chiến Ca; một thích khách: Sâm; hai cung tiễn thủ: ta cùng Chi Ảnh; một ngự thú sư: Trầm Mặc; một kiếm sĩ: Lăng Thiên; một đạo sĩ: Lão Đạo; đương nhiên còn có đồng chí Mê Lộ chuyên gia tìm đường ắt không thể thiếu nhất. Sáu đại chức nghiệp đầy đủ hết. Lần này năng lực sinh tồn hẳn là mạnh hơn rất nhiều. Xác định xong nhân viên, chúng ta phân công nhau đi làm chuẩn bị. Làm nhiệm vụ thì đi hoàn thành nhiệm vụ, chế trang bị thì chế cho xong trang bị. Toàn thành viên đến nhà của ta tập hợp.

“Lăng Thiên, đây là đồ tôi cần. Anh mua về giúp tôi. Tôi phải làm chút tiễn, không đi được.”

Ta liệt ra một phần tờ đơn vật phẩm thật dài giao cho Lăng Thiên, sau khi thấy anh ta xuất môn thì bắt đầu bận rộn chế làm ma pháp tiễn. Ma pháp tiễn trung cấp là vật phẩm tiêu hao thiết yếu, đương nhiên phải chuẩn bị lượng lớn, mà ma pháp tiễn cao cấp cũng là đồ vật cứu mạng ở thời khắc quan trọng, khẳng định cũng không thể bỏ qua. Ma pháp tiễn trong tay ta gần như đã tiêu hao không còn, tất cả đều phải làm từ đầu, công trình lớn a.

Các hệ nguyên tố đầy đất với mộc tiễn thành bó ở trong tay ta biến thành từng nhánh ma pháp tiễn màu sắc khác nhau, được phân ra từng loại thu hồi. Bởi vì biết con đường phía trước hung hiểm, ta đã có dự định xem ma pháp tiễn coi như là nhánh tiễn thường dùng. Mà ma pháp tiễn cao cấp, vật liệu gỗ cao cấp trong tay ta cũng không nhiều, độ thuần thục của thuật chế tiễn cao cấp của ta cũng không cao, sau cùng chỉ chế thành ba nhánh Hỏa Diễm Tiễn, hai nhánh Phong Dực Tiễn cùng một nhánh Hàn Băng Tiễn. Cộng thêm hai nhánh Trầm Nê Tiễn còn sót lại ta mang về từ rừng rậm tinh linh, tổng cộng bất quá cũng chỉ có tám nhánh tiễn cao cấp, phải tính toán sử dụng.

“Tiểu Du, làm xong rồi thì nghỉ ngơi một chút, bọn họ lập tức sẽ lại đây.”

Lăng Thiên nói rồi phát qua tin tức giao dịch, rất nhiều Ô Thiết Tiễn cùng dược phẩm tiến vào trong ô vật phẩm của ta, cộng thêm ma pháp tiễn nguyên bản chứa ở bên trong khiến vòng tay bị điền đầy hơn phân nửa. Ta đang suy nghĩ có nên thanh lý ô vuông còn lại để chứa thêm chút bổ cấp vào hay không, lúc này cửa vang lên tiếng gõ, Lăng Thiên mở cửa ra, mấy người Chi Ảnh nối đuôi nhau đi vào.

“Các cậu tới thực đúng lúc, vừa vặn chúng tôi cũng mới chuẩn bị xong.”

Ta cười đi lên tiếp đón, đếm số người, phát hiện thiếu hai:

“Lăng Thiên, Trầm Mặc với Chiến Ca đâu?”

“Bọn họ vốn đã ở trong thông đạo, tôi kêu bọn họ đến chỗ bổ cấp gần Phù Nham Thành, sau đó ở nơi đó chờ chúng ta.”

“Phù Nham Thành mở ra rồi?”

“Ừ, ban nãy khi tôi đi ra ngoài đã liên hệ với bọn họ, Gia Dụ Quan cùng Phù Nham Thành đều mở ra điểm bổ cấp, hiện tại rất nhiều người đã đi đến bên đó. Vì vậy chúng ta phải nhanh một chút, bằng không nói không chừng sẽ bị người khác giành trước.”

“Điều này tôi ngược lại không lo lắng. Trước tiên không nói đường đi trong thông đạo kia rắc rối phức tạp, nếu như không có chuyên gia tìm đường như Mê Lộ dẫn dắt cực dễ lạc phương hướng, hơn nữa cho dù bọn họ tới tòa sơn cốc kia, không có chuẩn bị đầy đủ cũng sẽ bị quái trong đó giết trở về. Trừ phi biết nội tình giống như chúng ta, bằng không không phải diệt đoàn cũng chỉ có thể lui lại. Chờ lát nữa Mê Lộ quay lại nói một chút về địa đồ cho mọi người xong, chúng ta liền xuất phát.”

Đang nói, Mê Lộ liền đi vào:

“Tôi tới rồi. Nhanh, tôi chỉnh lý địa đồ một chút, cho các cậu mỗi người một phần.”

Địa đồ của Mê Lộ phi thường tường tận, bắt đầu từ Lai Thành đến sơn cốc di tích mới thôi, toàn bộ địa phương chúng ta đã đi qua đều có biểu đồ lộ tuyến rõ ràng, cũng đánh dấu ra đẳng cấp cùng đặc điểm công kích của đàn quái lui tới phụ cận. Một tấm địa đồ như vậy hiện tại trên thị trường căn bản là giá trên trời, Mê Lộ coi như là có nghĩa khí, biết chúng ta muốn đi thăm dò di tích, nên không có bán nó đi, để cho chúng ta ít đi được rất nhiều đối thủ cạnh tranh.

“Mọi người, chuẩn bị xong chưa?”

Ta cao giọng hỏi, mọi người cười vang ứng tiếng, đoàn người cưỡi các loại tọa kỵ cao cấp xông hướng truyền tống trận của Đông Long.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui