Võng Du Chi Trận Tiện Thiên Nhai


Đêm nay Lí Nam Nam ngủ chung với Tiểu Cầm, giường của Tiểu Cầm ngăn nắp chỉnh tề, đầu giường còn trưng bộ sách “Hồng Lâu Mộng” đâu, quả thật tốt hơn cái “ổ chó” của cô nhiều.
Hai người ôm chăn lặng lẽ tâm sự, Nam Nam chẳng hiểu nổi nam nhân nên tỏ ra vô cùng ủy khuất, quan hệ thầy trò tốt lắm sao nhất định phải kết hôn với nhau? Còn nói những câu cạn tàu ráo máng với cô, thực tế cô với tên đại thần kia đâu quen biết còn nói cái gì thích! Hơn nữa hắn chẳng cấp cho cô một giây nào để giải thích thì đã logout, thật sự là cái tiểu P con không hiểu chuyện!
Cô lầm bầm chửi thầm, à không, là tiểu P con không tốt, Tiểu Cầm nhịn cười đứng lên.
“Cười cái gì mà cười, cậu đúng là cái đồ vô lương tâm!”
“Ai bảo tớ không có lương tâm, cậu bắt tớ hứa không nói với Đại Dũng tớ đã không nói, cậu chẳng cấp mặt mũi cho anh ấy còn quở trách người khác.”
“Ai nói, chỉ là không muốn Đại Dũng cười tớ… Đúng rồi, Tiểu Cầm, hồi đó cậu với Đại Dũng tiến triển ra sao?”
Hồi tưởng lại chuyện cũ, hai người vì thấy hợp nhau nên tiến tới lễ đường, gắn bó một thời gian khá dài mới kể cho Nam Nam hay, lúc biết chuyện Nam Nam tức giận lắm, nhưng chuyện của mình và Nam Nam đâu giống nhau, sợ nói rồi cô ấy lại chẳng chịu.
“Tớ có phải người thời phong kiến đâu, chẳng lẽ cầm gậy đánh uyên ương!” Mỗi khi đề cập việc này, Nam Nam đều nói thầm một câu như thế, Tiểu Cầm rất muốn nói một câu: “Kết cái hôn chẳng lẽ mất một cái chân hay cánh tay.”
“Tớ và Đại Dũng là lưỡng tình tương duyệt.”
Nam Nam “À” một tiếng xem như đáp lại, không nói nữa, không biết cô đang suy nghĩ cái gì, Tiểu Cầm lại hỏi: “Nếu kết hôn trong game mà không muốn đem ra ngoài đời thực, cậu có đồng ý hay không?”
Nam Nam như trước không nói gì, nàng tiếp tục nói: “Mặc Tiểu Trư thật sự rất tốt, tớ quen em ấy sớm hơn cậu, thời gian cũng dài, em ấy là người thành thực hơn nữa rất quan tâm tới cậu. Em ấy sau khi gặp cậu mới nảy sinh ý nghĩ kết hôn.”
“Tớ sợ em ấy chỉ xem chuyện này như một cuộc vui.” Rốt cục Nam Nam buồn bã lên tiếng.
“Vừa rồi cậu có cảm động không?”
“Có…”
“Em ấy tức giận logout, cậu buồn không?”
“Có…”
“Suốt thời gian bên nhau cậu thấy vui không?”
“Ừ. . . . . .”
“Vậy là cậu thích em ấy rồi.”
“Tớ vốn thích mà, cậu cũng biết…”
“Cậu nói thích mà y như thích a miêu a cẩu nhưng ý tớ không phải vậy, chính cậu tự hiểu.”
“Khoan, người ta nói khủy tay nên hướng ra ngoài, cậu toàn nói giúp cho người ngoài! Em ấy chỉ là một người quen trên mạng, chúng ta căn bản không biết rõ em ấy, vạn nhất tớ bị lừa, vạn nhất xảy ra cái đó cái đó…”
Tiểu Cầm thở dài, dùng tay vắt ngang eo cô: “Ngu, tớ chỉ giúp cậu sáng suốt tý, tớ có xúi cậu làm chuyện đó đâu? Sao cậu đen tối quá vậy! Đương nhiên, người quyết định cuối cùng vẫn là cậu, muốn hay không muốn cậu tự chọn đi.”
“Đúng rồi!” Nam Nam bỗng nhiên nghĩ đến: “Cậu từng nói Đại Dũng đã xem qua ảnh của em ấy, gửi tớ xem xem.”
“Ạch. . . . . . không có đâu. . . . . .”
“Cậu dám gạt tớ!”
“Không lừa cậu thì làm sao cậu chơi lại Thiên Long? Huống chi cũng có cái đúng, em ấy quả thực mới 19 tuổi.”
“Người ta nói vậy cậu liền tin?”
“Dù sao đã nghe qua giọng nói, Đại Dũng còn nghe thấy mẹ em ấy gọi em ấy bằng “con trai ngoan”.”
Nam Nam đột nhiên có cảm giác chảy nước miếng, quả nhiên là cái em trai trắng nộn đáng yêu?
“Ê ê, cái áo gối của tớ!” Tiểu Cầm bụm miệng cô lại phòng ngừa nước miếng chảy ra: “Đúng rồi, Nam Nam này, hôm nay tớ và Đại Dũng làm cho cậu con pet Huyết Tế Cá Sấu, tư chất trác việt (Zet: sau hoàn mỹ), ngộ tính 5, chỉ số 2000+, mới 40 cấp, cậu cầm rồi đem đi thăng cấp tiếp nhé.”
“Làm rồi à?” Nam Nam cao hứng ôm chầm lấy Tiểu Cầm, pet Huyết Tế đó nha, một cái kỹ năng Huyết Tế cấp thấp đã ngốn 300 kim, cô bây giờ không có khả năng mua dùng, ai ngờ hôm nay tụi bạn lại tặng cô một con, bất quá nghĩ đến thời điểm cô lừa gạt Đại Dũng lương tâm có chút cắn rứt.
“Tớ không nên vọng tưởng một ngày nào đó hút sạch tiền của cậu!” Tiểu Cầm nghe xong liền đem Nam Nam quần ẩu, thẳng đến lúc Sinh vật số 1 bị đánh thức sau đó rống lên một tiếng mới chấm dứt.
Kỳ thật Tiểu Cầm đã biết ngay từ đầu, Đại Dũng là một tên thê nô làm sao giấu nổi. Đương nhiên nàng sẽ không bao giờ so đo tính toán, ngay từ đầu đã hứa sẽ chiếu cố Nam Nam, nhưng phải động tay động chân một chút mới chịu nổi.
Đêm nay, Lí Nam Nam không ngừng chất vấn chính mình còn kéo luôn trong giấc mơ, cô đang nằm trên một đám mây, kề bên là một đứa bé có nửa mặt bị cái bớt màu đen bao phủ, nhẹ nhàng vuốt ve cái trán của cô. Cô không nhìn rõ mặt, nhưng nhờ ánh sáng mờ ảo đứa bé có làn da trắng hồng, muốn đưa cái miệng lại gần cắn một cái nhưng là sức lực chẳng có, cổ họng tắc nghẽn, trơ mắt nhìn đứa bé khẽ cười rồi rời đi. . . . . .
Tám giờ ngày hôm sau có tiết, Lí Nam Nam suýt trễ, không phải ngủ nướng mà là trong lúc cô ngủ làm ướt cái gối của Tiểu Cầm, sáng ra bị nàng ta giữ lại giặt xong phơi lên mới chuẩn cho đi học.
Trải qua một ngày học tập căng thẳng đợi đến tối cô gấp rút login vào game. Lần này đăng nhập có chút trễ nhưng mỗi lần đăng nhập tiểu mỹ nhân đã chờ sẵn, hôm nay lại khác cái nick vẫn xám. Trong lòng khó chịu quay qua hỏi Tiểu Cầm: “Hôm nay em ấy có online không?”
“Tiểu mỹ nhân?. . . . . .Hình như không có, dạo này cậu và em ấy dính lấy nhau cho nên không có đi chung với tụi này cho nên tớ ít để ý tới. Như thế nào, cậu nhớ người ta à?”
“Mệt.” Nam Nam bặm môi quay lại màn hình của mình, biểu tượng bưu kiện đang nhấp nháy, nguyên lai là Đoạn Kiếm Ẩm Lệ:
“Buổi tối mát mẻ. Hôm qua anh không nên đối xử với em như vậy, thực xin lỗi *thật có lỗi*.”
Nam Nam bây giờ mới nhớ ra đã hảo hữu với đại thần, ai, cô đau đầu quá, bên kia chưa giải quyết xong bên đây đã tấn công tới tấp. Bất quá người ta đã nói thế cũng phải trả lễ. Vì thế cô rep lại:
“Không có việc gì, trò chơi mà thôi, tôi không ngại.”
“Nam Nam, đến Lạc Dương đi tớ đưa cá sấu cho cậu này.” Tiểu Cầm ở sau lưng hô một tiếng, cô liền nhảy lên kỵ bay bay, Đoạn Kiếm Ẩm Lệ lại rep:
“Sao ở Dạ Tây hồ có một mình vậy? Buồn chuyện gì à?”
Dạ Tây hồ, hai người tới thì là một nơi lãng mạn, một người tới chính là đang cô đơn!
Tuy không quá quan tâm vị đại thần này nhưng không thể đắc tội, thêm một người bạn tốt hơn là thêm một kẻ thù, Nam Nam lễ phép rep lại: “Tối hôm qua logout là ở nơi này.” Vì thế bên kia liền im lặng.
Trở lại Lạc Dương, giao dịch với Tiểu Yêu Li Li xong sau đó nàng nhanh như chớp chạy tới chỗ vào phụ bản Yến Tử Ổ. Tuy Nam Nam biết chỗ nào tốt để thăng cấp nhưng nhất thời không có sư phụ ở đây nên có chút hồn xiu phách lạc. Gọi pet Ngạc Ngư ra xong thì nghĩ nên đặt tên gì cho nó bây giờ, một bên tưởng niệm em trai bé bỏng.
Cho dù mang tâm trạng có lỗi hoặc là ủy khuất cùng đau lòng, cô không thể chối rằng cô nhớ hắn.
Lúc này nhận được tin nhắn từ S Phải Khốc:
“Tiểu Y Tá, Ác Tặc ở Nga Mi, cô tới ngay được không?”
Hoạt động Ác Bá cũng rất được yêu thích, ngoài phần thưởng nhặt được kỹ năng môn phái ra còn có không hạn chế cấp bậc, dù mãn cấp hay 1x đều được chỉ cần đội trưởng của đội đó là phái có xuất hiện Ác Bá. Cho nên chuyện đội trưởng là tiểu hào mà đội viên là quý danh là việc hết sức bình thường.
Hóa ra đang là thời điểm xuất hiện Ác Bá, nếu nhanh tay có thể đi nhiều lần, trước kia hay xoát nên cô khá nhớ rõ điểm nào có NPC dẫn vào phụ bản(Zet: xuất hiện nhiều con nằm rải rác khắp map ở vị trí cố định có cái tên là Giang Hồ Tiêu Tiểu). Vừa đồng ý lời mời tổ đội cô nhanh chóng dùng phù môn phái cũng không liếc qua có những ai. Nhớ lại lộ tuyến xí chỗ trước:
【Tổ đội】【Nhị Nam】: 1111111111, nhanh đến nơi tôi đang đứng(Cây hoa nhài chú thích: 1 là có, 0 thì ngược lại, ngôn ngữ võng du thông dụng).
【Tổ đội】【Đoạn Kiếm Ẩm Lệ】: Tiểu Y Tá rất có năng lực *mỉm cười*


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui