Kỳ thực Cơ Như Nguyệt đã thật vui vẻ, đừng nói mình đã tiến vào top 10, dù trong bọn họ chỉ có một người tiến vào mười vị trí đầu, Cơ Như Nguyệt cũng sẽ cảm giác được sự tình ngoài dự liệu, lúc đầu mấy người các nàng không phải game thủ chuyên nghiệp, nhảy qua đi gây dựng sự nghiệp là khó khăn nhất.
Cơ Như Nguyệt chỉ biết kỹ thuật của mình và Tuyết Sương Yên coi như được thông qua, nhưng so sánh với những ngưu nhân trên bảng xếp hạng game thủ thì không có ưu thế, nếu như trò chơi này không khác du hí trước kia mà nói, sợ rằng, người trong phòng làm việc có thể đi vào trước 1000 là tốt lắm rồi.
Nhất là Thạch Trung Ngọc, Cơ Như Nguyệt vui vẻ phát ra từ nội tâm, hàng vỉa hè lập tức thành bảo vật, có thể không cao hứng sao?
Nếu như Thạch Trung Ngọc biết Cơ Như Nguyệt tỉ dụ hắn thành hàng vỉa hè, không biết sẽ là biểu tình như thế nào.
Cùng hai nữ nhân đi tới phòng khách.
Cơ Như Nguyệt đưa một chén cháo nhỏ đến trước mặt Thạch Trung Ngọc:
- Tới, ngươi vất vả rồi, ăn cháo đi, đây chính là Tiểu Tuyết tự mình nấu, mấy người chúng ta cùng Tiểu Tuyết nhận thức mấy năm, Tiểu Tuyết cũng mới xuống bếp qua hai ba lần, đối với ngươi thật là rất tốt.
Nói xong, Cơ Như Nguyệt mập mờ nhìn Tuyết Sương Yên.
Tuyết Sương Yên hơi đỏ mặt, chính nàng cũng không biết vì sao, đột nhiên đi xuống bếp vì Thạch Trung Ngọc chuẩn bị bữa khuya, bất quá loại chuyện như vậy cũng không thể thừa nhận:
- Như Nguyệt tỷ, ngươi đừng nói lung tung, ta không phải đói bụng sao, lúc này mới đi nấu cháo, chẳng qua là thuận tiện giúp Thạch Trung Ngọc nấu thêm một chút mà thôi.
Cơ Như Nguyệt cười cười, cũng không nói lời nào, kỳ thực nàng cũng muốn nấu thức ăn cho Thạch Trung Ngọc, chỉ bất quá lúc xuống lầu, phát hiện Tuyết Sương Yên đã nấu cháo, chỉ phải thôi, thuận tiện đùa giỡn nàng vài câu.
Từ khi hai nữ hài này bị Thạch Trung Ngọc nhìn ngực, bị sờ soạng, vẫn có chút hờ hững với Thạch Trung Ngọc, Thạch Trung Ngọc cũng vì việc này buồn bực không thôi, nhưng hôm nay, cư nhiên chiếu cố mình như vậy? Chẳng lẽ bởi vì ngày hôm nay ta biến thành một ngưu nhân?
Thạch Trung Ngọc quyết định trang B đến cùng, thở dài nói:
- Ngày hôm nay thực sự là quá xui xẻo, lúc đầu người thứ nhất chuyển chức phải là của ta, không nghĩ tới bị Hỏa Thần không biết từ đâu xuất hiện kia giành trước.
Thạch Trung Ngọc nói chuyện đã xảy ra một lần, Cơ Như Nguyệt và Tuyết Sương Yên há to miệng, các nàng không nghĩ tới Thạch Trung Ngọc lợi hại như vậy, hơn nữa nghề nghiệp Cuồng Đao kia cũng quá nghịch thiên đi?
Tuyết Sương Yên nói:
- Chức nghiệp Ám Ảnh của ta, mẫn tiệp là 1.
3 tinh, những thứ khác đều là 1 tinh, kém hơn ngươi nhiều.
Cơ Như Nguyệt gật đầu nói:
- Tử Viêm Pháp Sư cũng giống như vậy, trí lực là 1.
3 tinh, những thứ khác là 1 tinh, ta phỏng chừng đám người Hỏa Thần cũng là 1.
3, chỉ có gia súc ngươi lại đạt tới 1.5 tinh, đây quả thực là Bug.
Thạch Trung Ngọc ăn hai chén cháo, ăn no, đốt một điếu thuốc nói:
- Mới 1.5, cũng không tính lợi hại bao nhiêu, được rồi, thuộc tính phụ gia của các ngươi thế nào, chẳng lẽ bởi vì lực lượng của ta là 1.5, liền đưa đến thuộc tính phụ gia thấp đi?
Thạch Trung Ngọc cùng hai người so sánh, bởi vì nghề nghiệp, cho nên điểm phụ tặng thêm có chút không giống, bất quá tổng điểm phụ tặng đều giống nhau, là 20 điểm.
Thạch Trung Ngọc xoa xoa thắt lưng nói:
- Nằm trên giường một ngày, thắt lưng có chút mỏi, các ngươi thì sao?
- Chúng ta cũng như vậy, nếu không chúng ta đi ra ngoài một chút?
Cơ Như Nguyệt đề nghị.
Thạch Trung Ngọc nhìn đồng hồ treo tường, hắn vốn muốn để hai nữ hài cho hắn nghỉ, để hắn ngủ một giấc, ai biết lộng khéo thành vụng, có chút hơi khó nói:
- Cái này không tốt lắm đâu? Bây giờ mới hơn bốn giờ, các ngươi không sợ gặp lưu manh sao?
- Chúng ta ở trong vườn hoa khu biệt thự đi một chút, lại không phải đi trên đường cái, trong khu biệt thự làm sao có thể có lưu manh? Lại nói, cho dù có lưu manh, ngươi dùng để làm gì? Không sẽ thay chúng ta chống đỡ sao? Cứ quyết định như vậy, ta và Tiểu Tuyết đi thay quần áo.
Cơ Như Nguyệt trừng Thạch Trung Ngọc nói.
Thạch Trung Ngọc bất đắc dĩ nằm trên ghế sa lon, thực sự là không hiểu nữ nhân, hơn nửa đêm chạy ra ngoài chơi? Còn thay quần áo, mặc cũng không phải đồ ngủ, còn đổi cái lông, hơn nữa hơn nửa đêm, ngoại trừ ta cũng không còn người thưởng thức a.
Không sai biệt lắm qua nửa giờ, Thạch Trung Ngọc đã sắp muốn ngủ, hai nữ nhân này rốt cục xuất hiện, Thạch Trung Ngọc đốt điếu thuốc, nhìn về phía hai nữ nhân từ trên cầu thang kết bạn đi xuống, Cơ Như Nguyệt một thân áo thể thao màu trắng, thoạt nhìn hoạt bát đáng yêu, Tuyết Sương Yên quần áo màu đen bó sát người, buộc vòng quanh vóc người tuyệt vời, thời khắc câu dẫn dục hỏa của Thạch Trung Ngọc.
Thạch Trung Ngọc trêu ghẹo một câu:
- Hơn nửa đêm, các ngươi mặc như vậy, không sợ hù dọa người khác sao?
Hai nữ nhân đều có chút không rõ tại sao Thạch Trung Ngọc lại nói như vậy? Lẽ nào không cảm thấy mình cực kỳ khả ái sao? Lẽ nào không cảm thấy Tiểu Tuyết cực kỳ gợi cảm sao?
- Ta kiến nghị các ngươi lại đi lên hóa trang một chút.
Thạch Trung Ngọc thấy hai nữ nhân không minh bạch, Vì vậy lại bỏ thêm một câu:
- Như vậy mới giống Hắc Bạch Vô Thường nha.
Tuyết Sương Yên và Cơ Như Nguyệt không hẹn mà cùng trừng Thạch Trung Ngọc, đồng thời mắng:
- Ngươi mới là quỷ đấy.
Thạch Trung Ngọc ha hả nở nụ cười, sau đó đi ra mở cửa biệt thự:
- Chúng ta đi.
Thạch Trung Ngọc còn không có ở trong khu biệt thự lắc lư qua, đối với nơi này hết thảy đều không quá quen thuộc, nếu như hai nữ nhân này mang theo Thạch Trung Ngọc lắc lư một vòng, sau đó ném Thạch Trung Ngọc vào địa phương nào đó, Thạch Trung Ngọc thật đúng là không biết mình có thể tìm được đường về nhà hay không.
Ba người vừa đàm luận sự tình trong trò chơi, vừa đi tới công viên.
Đi tới công viên, Thạch Trung Ngọc tùy tiện tìm một ghế ngồi xuống.
Cơ Như Nguyệt nhéo eo Thạch Trung Ngọc:
- Uy, ngươi làm cái gì vậy, không phải nói đi ra tập thể dục sao, sao ngươi nhìn thấy ghền ngồi?
- Đã đi hơn mười phút, không sai biệt lắm cũng nên nghỉ ngơi một chút, cái này gọi là lao dật kết hợp.
Thạch Trung Ngọc vô liêm sỉ nói.
Cơ Như Nguyệt thấy Thạch Trung Ngọc lười nhúc nhích, vì vậy mạnh mẽ ôm cánh tay của Thạch Trung Ngọc, muốn lôi Thạch Trung Ngọc đi, Thạch Trung Ngọc mặc áo sơmi ngắn tay, bộ ngực vĩ đại của Cơ Như Nguyệt cùng cánh tay của Thạch Trung Ngọc không ngừng ma sát, làm cho Thạch Trung Ngọc có chút tâm viên ý mã.
Cơ Như Nguyệt một người kéo không nhúc nhích Thạch Trung Ngọc, nhìn Tuyết Sương Yên đứng ở một bên xem trò vui nói:
- Tiểu Tuyết, tới giúp ta kéo hắn đứng lên.
Hanh, người này thật sự là quá lười, nói bồi chúng ta đi bộ, kết quả nhìn thấy ghế liền bất động.
Tuyết Sương Yên so với Cơ Như Nguyệt thì hơi xấu hổ, có chút ngượng ngùng, nhưng không chịu nổi Cơ Như Nguyệt khuyên bảo, chỉ có thể ôm lấy một cánh tay khác của Thạch Trung Ngọc.
Thạch Trung Ngọc cảm giác mình sắp không được, tuy ban đêm không phải rất nóng, nhưng Thạch Trung Ngọc vẫn cảm thấy mình dường như cực kỳ hừng hực, ai! Cùng mấy nha đầu này ở chung quá dễ thượng hỏa, nhất định phải tìm một cơ hội cưỡi một người trong các nàng mới được, bằng không chỉ có thể mỗi ngày giao thiệp với Ngũ cô nương.
(*tay đó mấy đạo hữu)
Hai nữ nhân cùng nhau lôi kéo, nếu như Thạch Trung Ngọc có lòng bất động, các nàng vẫn kéo không nhúc nhích, bất quá ăn đậu hũ của người ta lâu như vậy, cũng không thể làm cho người ta tức giận a! Đối nhân xử thế phải hiểu được tri ân đồ báo, Thạch Trung Ngọc thuận thế đứng lên.
Hai nữ hài thấy Thạch Trung Ngọc đứng lên, rất sợ buông lỏng tay Thạch Trung Ngọc lại ngồi trở về, nên ôm cánh tay Thạch Trung Ngọc cũng không buông ra, cực kỳ tự nhiên một tả một hữu ôm Thạch Trung Ngọc..