Phong hoa cốc.
Nơi này được xưng là bãi tha ma của võ lâm nhân sĩ, truyền thuyết kể rằng những rừng cây phong diệp nơi đây đều là bị máu tươi của người trong võ lâm nhiễm hồng.
Đầy khắp núi đồi rừng cây phong diệp giống ngọn lửa mà lay động, mà so với phong diệp càng thêm hồng…
Là tên đỏ của kẻ thù a (= =).
Khi Dũng mãnh thiện chiến ra lệnh một tiếng, bang chúng Phiêu Kị doanh liền cùng đệ tử Hạo Khí Minh dây dưa.
Hạ Lạc Khắc vẫn tiếp tục mật tán gẫu cùng Dũng mãnh thiện chiến.
【 mật 】Hạ Lạc Khắc: “Ngoan cháu ngoại trai, các ngươi để nhóm bọn ta giết vài lần là được rồi, ta coi như là hoàn thành nhiệm vụ, chúng ta liền quay về.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Vô nghĩa! Sao bọn ngươi không để cho ta giết vài lần?”
【 mật 】Hạ Lạc Khắc: “Tên Hư không trảm không ngớt cùng lão bà của hắn cứ mỗi lần công phòng đều chạy lên yy nháo, não ta sắp chịu không nổi rồi, không ở trước mặt giải quyết một chút thì không đuợc, tốt xấu gì ta cũng là chỉ huy bên Hạo khí minh.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Chuyện của ngươi liên quan gì ta.”
【 mật 】Hạ Lạc Khắc: “Cháu ngoại trai ngươi thật không đáng yêu.”
【 mật 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ta sát, Lý Thiên Nhai ngươi tên xú tiểu tử.”
【 phụ cận 】Hạ Lạc Khắc: “Cái gọi là hiu quạnh, gió thu phất lạnh lùng, linh đinh phong diệp ánh sắc hồng. Quay đầu trong núi đường không thấy, chĩ có nhạn bay quá trời cao.”
Tất cả mọi người 囧 một chút, chỉ có Hư không trảm không ngớt chân chó nên phụ họa theo
【 phụ cận 】Hư không trảm không ngớt: “Thật là hay a!”
Vì thế cũng chỉ có thể tiếp tục đánh nhau.
Lộ Viễn bị vây ở giữa một rừng tên đỏ, Loan câu thêm máu cho cậu, Oa oa không khóc lại càng không cần nói, vì thế hai cái vú em một trái một phải làm tốt nhiệm vụ của mình, thêm đến thiếu chút cậu phun máu luôn.
Nơi bọn họ đánh nhau vừa vặn là cửa vào phó bản Địch hoa cung, phó bản Địch hoa cung này chính là nơi cũng có vài cái đoàn đội lớn đến, đều từ nơi này đi vào, vốn chính là địa phương có số lượng người khá đông đúc.
Ác nhân cốc, Hạo khí minh ở đây đánh nhau, khó tránh khỏi đánh tới người đi ngang qua, người qua đường không đánh trả coi như xong, mà nếu đánh trả thì sẽ mở dạng phe, một khi đã mỡ dạng phe rồi thì liền khó tránh khỏi bị giết, bị giết sẽ lên kênh phe hoặc là trên thế giới mắng chửi…
Vì thế mọi người hô bằng dẫn bạn, một trận đánh người đến càng lúc càng đông…
Ác nhân cốc thấy Hạ Lạc Khắc ở đây, người của vài bang hội lớn khác liền chạy đến, Hạo khí minh thấy mấy bang hội lớn của Ác nhân cốc đến đây, mình tại sao có thể không đến, vì thế những người chơi chủ lực bên chính khí cũng qua góp vui.
Dần dần chiến trường theo cửa Địch hoa di động đến điểm hồi sinh ở Phong hoa cốc, đoàn người bên Phiêu Kị doanh gắt gao ở cùng nhau, thương vong cũng không phải lớn lắm. Ngược lại mấy phần tử hiếu chiến đều tỏ vẻ đánh thực thích.
Tóm lại là một mảnh hỗn loạn, mấy người bị giết chết ở kênh bản đồ kêu gọi đầu hàng, trước mặt là tên đỏ, bên cạnh là tên xanh, nằm trên mặt đất thì xám xịt một mảnh, kỹ năng chiêu thức đặc hiệu càng làm nổi bật một mảnh rừng phong diệp đò rực, cư nhiên có một loại đao quang kiếm ảnh, Lộ Viễn bị hãm sâu trong đó, có cảm giác không biết phải theo ai.
Lại nói tiếp… Này hết thảy đều là từ cậu mà ra…
Dũng mãnh thiện chiến người y như tên, thường xuyên một mình vọt vào đám tên đỏ trước mặt, vài người bị giết chết đánh chữ đầu hàng, sau đó thanh máu gần cạn hắn mới trở về, vú em lại thêm đầy máu cho hắn.
Lộ Viễn nhìn hắn một bộ dáng thoả thuê mãn nguyện, trong lòng lại rầu rĩ.
Chính mình được hai cái vú em bảo hộ rất khá, như vậy càng hâm mộ Dũng mãnh thiện chiến.
Hâm mộ hắn hò hét xông pha, vung thương càng quét.
Loại cảm giác hâm mộ này, đại khái… Chính là cảm giác kích tình trong truyền thuyết đi?
Liền cùng tâm tình khi cậu làm chủ tank dẫn đoàn đi khai hoang đánh boss, nhiều lần trải qua vô số lần chết đi rồi sống lại, cuối cùng boss rốt cục ngã xuống, trên màn ảnh nhảy ra nào là thành tựu này kia giống nhau.
Ở trong thời điểm đánh nhau quyết liệt, cư nhiên có người mật tán gẫu Lộ Viễn.
【 mật 】Hạ Lạc Khắc: “Nhĩ hảo.”
Lộ Viễn sửng sốt.
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “… Nhĩ hảo.”
【 mật 】Hạ Lạc Khắc: “Nghe… danh đã lâu, hôm nay vừa thấy quả nhiên danh bất hư truyền.”
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “…”
Hạ Lạc Khắc rất là 囧 a, Lộ Viễn nghĩ nghĩ, xuất phát từ lễ phép, chỉ có thể cùng hắn cùng nhau 囧.
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “ Ta cũng vậy.”
【 mật 】Hạ Lạc Khắc: “Đại sư khiêm tốn, đại sư đối trận chiến hôm nay tại Phong hoa cốc không biết có cảm tưởng gì?”
Cảm tưởng là ngươi thật sự rất là 囧…
【 mật 】Tám ngàn dặm đường: “Cảm tưởng là sửa trang bị chắc tốn rất nhiều vàng.”
【 mật 】Hạ Lạc Khắc: “Ha ha, đại sư quả nhiên là người phi thường.”
Lộ Viễn khóe miệng kéo kéo, ngươi mới là người phi thường, cả nhà ngươi ai cũng không phải người bình thường.
【 đoàn đội 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ta sát, có phải hay không tên【 Hạ Lạc Khắc 】 đang mắng ta a, làm ta đánh hai cái hắt xì.”
Hạ Lạc Khắc tiếp tục cùng Lộ Viễn nói chuyện.
【 mật 】Hạ Lạc Khắc: “Kỳ thật ta đối đại sư kính ngưỡng đã lâu, không nghĩ đến muốn gây chuyện, nhưng ngại Hư không cảm thấy không cam lòng, ta thân là người Hạo khí minh, chỉ có thể hướng đại sư rút kiếm mà đối đãi. Hy vọng đại sư không lấy làm phiền lòng, chúng ta về sau vẫn là bằng hữu.”
Hạ Lạc Khắc nói như vậy, Lộ Viễn thật sự là cảm thấy mạc danh kỳ diệu.
Bất quá cậu cũng lười quản tên chỉ huy có điểm thần kinh này, người đến càng lúc càng đông, kênh phe cư nhiên bắt đầu kêu gọi mọi người lên yy, có tổ chức có kỷ luật mà đánh hết trận này.
【 đoàn đội 】Oa oa không khóc: “Ai yêu uy, đây là muốn đánh công phòng chiến trước sao?”
【 đoàn đội 】Tiểu mễ tương: “Ngao ngao, có thể lấy điểm chiến giới a ~ “
(khi giết được một người ở phe đối địch sẽ được một điểm chiến giới)
【 đoàn đội 】Diệp Minh Liễu: “Kích thích a! Ta giết được rất nhiều người!”
Oa oa không khóc là một trong số ít những người hiểu nguyên nhân sâu sa của cuộc chiến, phát biểu cảm tưởng.
【 đoàn đội 】Oa oa không khóc: “Đại sư (ˉ﹃ˉ), lúc trước ta cùng lão đại ở Côn Lôn nhìn thấy đám người Cửu cung các giết ngươi, hoàn toàn không thể tưởng được sau này lại phát triển trở thành trận công phòng chiến như hôm nay.”
【 đoàn đội 】Diệp Minh Liễu: “A, nguyên lai là như vậy, ta còn nghi ngờ không biết tại sao lão đại lại gọi bọn ta đi giết 【 Hư không trảm không ngớt 】 .”
【 đoàn đội 】Tiểu mễ tương: “Ý là nói hiện tại chúng ta đánh nhau chính là vì thay đại sư báo thù sao?”
【 đoàn đội 】Dũng mãnh thiện chiến: “Ít nói nhảm, giết nhiều người vào.”
【 đoàn đội 】Tiểu mễ tương: “Nga vậy cũng được! Vì đại sư báo thù! Giết a!”
【 đoàn đội 】Tiểu mễ tương: “Ngao, tiến lên.”
【 đoàn đội 】Loan câu: “Ta sát, xú tiểu tử Tám ngàn, rõ ràng là lão nương lui bang trước tiên, kết quả bao nhiêu nổi bật đều bị ngươi chiếm hết, ngươi trong chuyện này thật giỏi a, tiểu yêu tinh gây ra tinh phong huyết vũ”.
【 đoàn đội 】Oa oa không khóc: “Phốc, đầu trọc tiểu yêu tinh.”
Lộ Viễn nhìn đoàn đội nói chuyện phiếm trêu chọc mình, cảm thấy tâm phiền ý loạn.
Cậu một chút cũng không nghĩ sự tình lại biến thành như vậy, cũng không nghĩ nhiều chỉ muốn im lặng đột nhiên bị người quấy nhiễu, cũng không nghĩ tới lại bị người ta “nhớ thương”.
Càng không muốn mình sẽ đừng ở phía sau người khác, được vú em bảo hộ, một chút đều không muốn.
Lộ Viễn mạnh mẽ vọt tới kẻ thù trước mặt, giống như phát tiết mà đánh chém lung tung, lập tức liền bị giết chết.
【 đoàn đội 】Loan câu: “Ta sát, ngươi tại sao lại chạy lên phía trước. Thêm máu không tới a!”
Lộ Viễn nằm trên mặt đất, đột nhiên cảm thấy được như vậy mới sảng khoái một ít.
_____________________
Phong Hoa Cốc
Nơi này được xưng là bãi tha ma của võ lâm nhân sĩ, truyền thuyết kể rằng những rừng cây phong diệp nơi đây đều là bị máu tươi của người trong võ lâm nhiễm hồng:
Mình nghĩ chỗ đánh nhau được đề cập trong truyện ở trên chắc là chỗ này rồi (chỉ chỉ hình bên dưới) chỗ này vừa rộng vừa có thể chặn được hết lối vào của các phó bản: chặn được 2 cái phó bản tiền – hậu sơn ở phía bên phải và 2 cái phó bản ĐHC thánh điện ở phía sau luôn:
Chương 17
Minh Giáo, rất ngầu, rất cool, cũng rất tà a
Mắt anh ý 2 màu giống y như mèo ba tư (biệt danh của ảnh mà)
Thời điểm viết truyện này chưa có Minh Giáo
[email protected]#____#@________