Nếu là có tâm như lòng ta… liền cùng nhau Bỉ dực song Phi Tiếu ngạo giang hồ…
Lý Kiêu đứng ở trên nóc nhà, hoa hồng cùng pháo hoa tạo thành vòng tròn đem hắn vây quanh ở bên trong, hắn nhìn nhân vật của Lộ Viễn, có điểm mông mông lung lung.
Lý Kiêu có điểm không nhớ được hắn tới nơi này để làm chi, chỉ nhìn đến hoa bay đầy trời.
【 bang hội 】Tiểu mễ tương: “Đại sư… Đây là tỏ tình sao…”
【 bang hội 】Diệp Minh Liễu: “Rất mạnh bạo…”
Thấy lời nói trên kênh bang, Lý Kiêu mới chậm rãi hồi phục lại tinh thần, tâm tình dần dần theo khiếp sợ chuyển thành vui sướng.
Trong nháy mắt đó hắn cảm thấy được thế giới cũng chỉ còn lại mình và Lộ Viễn, hắn đắm chìm ở thế giới của mình, hoàn toàn xem nhẹ những người khác.
Trên thế giới lại bắt đầu ầm ĩ, có người sinh động như thật miêu tả Dũng mãnh thiện chiến trong nháy mắt nhảy lên tòa nhà chính khí, Tám ngàn dặm đường vì hắn phóng một khối 【 thề non hẹn biển 】, chính là tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả.
Đương nhiên cũng có người khinh bỉ giảo cơ, còn có người mắng Tám ngàn dặm đường ở thời khắc mấu chốt muốn lấy lòng mọi người nên mới làm trò khôi hài.
Ở bên dưới tòa nhà mọi người lại rất kích động.
【 phụ cận 】Chính khí giáp: “Ta sát, cư nhiên để cho hai tên Ác nhân cốc ở trên đầu Tạ lão đại thề non hẹn biển.”
Không biết là ai nói một câu, dẫn đến sự kích động của mọi người bên chính khí, mọi người nhảy lên nóc nhà, bao vây Lý Kiêu cùng Lộ Viễn mà đánh, hai người đều không có đánh trả, kết quả đã bị tàn nhẫn giết chết.
Lộ Viễn nhìn thi thể của mình, đột nhiên liền nở nụ cười, lúc cậu vươn tay qua định lấy túi đồ ăn vặt, di động liền vang lên.
Cậu nhìn xem dãy số trên màn ảnh, cười cười ấn nút nghe.
“Tiểu Viễn.”
Thanh âm Lý Kiêu truyền đến, tựa hồ đang rất áp lực.
“Làm gì?” Lộ Viễn có điểm biết rõ còn cố hỏi.
“Ân… Cậu hiện tại ở nơi nào?”
“Ở ký túc xá a.” Lộ Viễn nhìn người chơi bên Hạo khí minh đang ở trên thi thể của cậu gọi tới gọi lui, cố ý cường điệu, “Ở ký túc xá chơi game.”
“Tôi đi tìm cậu.” Sau đó Lý Kiêu liền cúp điện thoại.
Lộ Viễn trừng mắt nhìn di động tự hỏi một hồi, sau đó để điện thoại xuống, vẫn là quyết định trước đem đồ ăn vặt ăn xong.
Cậu vừa ăn, một bên điều khiển nhân vật của mình quay về doanh địa hồi sinh, nhân vật của Lý Kiêu không có động đậy, thoạt nhìn Lý Kiêu ra ngoài ngay cả máy tính cũng không có tắt.
Lộ Viễn để cho thi thể của Thiên sách nằm phơi nắng ở trên đĩnh tòa nhà, chính mình thì trở về chủ thành.
Người Phiêu kị doanh nhìn hồi lâu mới hiểu được đây là lão đại cảo cơ, vì thế đều đi theo Lộ Viễn tản mất.
Kênh phe, kênh thế giới còn đang nói về chuyện đêm nay, Lộ Viễn cũng không để ý đến, ngay cả bang hội cũng đang nói chuyện này, kết quả Lộ Viễn ở bang hội phát một câu: “Có đi chiến trường không?”
Nháy mắt chặn đứng lời nói của tất cả mọi người.
【 bang hội 】Oa oa không khóc: “Đại sư ngươi thực bình tĩnh…”
Vì thế có người càng thêm nhận định Lộ Viễn phóng cái 【 thề non hẹn biển 】kia thuần túy là bởi vì chơi thật vui.
Thời điểm chiến trường kết thúc, Lý Kiêu lại gọi điện thoại tới.
“Tôi đang ở dưới cổng trường của cậu, cậu xuất hiện đi.”
Lộ Viễn nhìn nhìn màn ảnh máy tính, nói: “Chờ một chút a, lập tức thắng rồi.”
“Cậu đang làm gì đó?” Lý Kiêu nghi hoặc hỏi.
“Đánh chiến trường a.”
“…”
Chờ đến khi Lộ Viễn lảo đảo đi ra, Lý Kiêu đang tựa vào trên xe, cúi đầu.
Vì thế khi Lý Kiêu ngẩng đầu liền thấy được Lộ Viễn đang ôn nhu đi về phía hắn, mỉm cười bình thường như cảnh xuân tháng ba.
Đó là không có khả năng.
Lộ Viễn mang một đôi dép lê, trên người bộ ống tay áo dài được xăn lên thật cao, phía trước còn viết vài chữ tiếng Anh màu đỏ “I LIKE BEING ON TOP”. (=..=)
Lý Kiêu ánh mắt phức tạp mà nhìn cậu.
“Làm sao vậy?” Lộ Viễn cúi đầu nhìn xem chính mình, không có dính cái gì dơ a.
Lý Kiêu thở dài: “Tôi lúc ra cửa tâm tình vẫn thực kích động, chính là vừa rồi nghe thấy cậu đang tham gia chiến trường nháy mắt liền bình tĩnh xuống, mà hiện tại thấy mặt cậu lòng lại là yên tĩnh như nước.”
Lộ Viễn trừng hắn: “Chẳng lẽ anh còn muốn tôi giới trai phần hương, tắm rửa ba ngày sao?”
Lý Kiêu nở nụ cười, vươn tay qua sờ mái đầu vàng hoe của Lộ Viễn, lần này Lộ Viễn không có né tránh, ngoan ngoãn để cho hắn sờ.
“Không phải, cậu như vậy cũng rất tốt.”
Lý Kiêu sờ sờ đầu Lộ Viễn, nói: “Chúng ta tìm một chỗ nói chuyện chút?”
Lộ Viễn phiêu mắt nhìn đôi dép lê của mình: “Đi một vòng quanh hồ nhân tạo trong trường đi, ngay bên cạnh này, thế nào?”
“…”
Lý Kiêu đương nhiên phủ định đề nghị của Lộ Viễn, lái xe đem cậu kéo tới một quán cà phê.
Hai người sau khi ngồi xuống, phục vụ sinh đến đưa menu, ánh mắt liền nhìn vào dòng chữ tiếng anh trên áo Lộ Viễn.
Lộ Viễn ngẩng đầu lên, bình tĩnh đối cậu ta nói: “Không biết có ý tứ gì sao?”
Phục vụ sinh sửng sốt, mặt có điểm hồng.
Lộ Viễn ở trước ngực mình khoa tay múa chân một chút, thật lòng nói: “Tôi thích đi lên chỗ cao hóng gió.”
Phục vụ sinh sắc mặt nhanh chóng trắng trở về.
Lý Kiêu vội vàng gọi hai ly nước, đem người đuổi đi, nói: “Cậu có đôi khi đặc biệt bức người a.”
Lộ Viễn xem đây là khích lệ: “Hoàn hảo đi.”
Hai người trầm mặc một chút.
Ở trong trò chơi muốn làm gì liền làm, nhưng là ở trong hiện thực lại không được, kỳ thật việc Lý Kiêu hiện tại muốn làm nhất chính là lấy ra một tá 【 thực cam chi tâm 】 đối Lộ Viễn mà phóng.
Lý Kiêu nghĩ nghĩ, vẫn là quyết định đi thẳng vào vấn đề: “Tôi đã từng nói với cậu đi, tôi là đồng tính luyến ái.”
Lộ Viễn gật gật đầu.
“Tôi thích nam nhân.”
Lộ Viễn nhíu mày: “Những lời này cùng câu trước là lặp lại một ý nghĩa đi.”
“… Cậu không cần đánh gảy sự suy nghĩ của tôi!”
Vì thế Lộ Viễn ngậm miệng lại.
“Kỳ thật, ý của tôi là như vậy…” Lý Kiêu cảm thấy được chính mình tốt xấu gì cũng lớn hơn Lộ Viễn vài tuổi, có cái gì mà không thể chủ động, chính là hắn vẫn luôn sờ không rõ được suy nghĩ của Lộ Viễn, vì thế chỉ có thể đem quan hệ hai người định vị là bạn tốt.
Nhưng Lộ Viễn lại đối với hắn phóng 【 thề non hẹn biển 】.
Lý Kiêu nghĩ đến đây liền kích động, hắn kiềm chế một chút tâm tình chính mình, nói: “Cậu không biết là ghê tởm sao? Nam nhân thích nam nhân? Chẳng lẽ cậu trước kia chính là cong ?”
Lộ Viễn lắc đầu: “Chỉ là trước kia có vài đàn anh, đàn em hướng tôi thổ lộ qua, đại khái cũng bởi vì như vậy đi, tôi đối loại chuyện này cũng có thể hiểu được.”
“… Vài cái là mấy cái?”
Lộ Viễn dùng ánh mắt hồn nhiên nhìn Lý Kiêu.
Lý Kiêu buông tha không hỏi nữa, tiếp tục nói: “Vậy cậu hẳn là có cảm giác đi, tuy rằng chúng ta chỉ là cùng nhau chơi game, nhưng tôi đối với cậu rất có hảo cảm.”
Lộ Viễn nói: “Ân, lúc đầu tôi tưởng anh nghĩ tôi là nữ, nên anh đối tốt với tôi như vậy là vì muốn theo đuổi tôi. Cho nên khi anh nói anh là đồng tính luyến ái, tôi không cảm thấy có gì kỳ quái.”
Lý Kiêu thật tình muốn hộc máu, đại khái là trời sinh suất ca mỹ nữ luôn tại phương diện này rất mẫn cảm đi, nguyên lai Lộ Viễn ngay từ đầu đã nhìn ra ý đồ của mình…
Thậm chí so với hắn cậu còn hiểu được sớm hơn…
Lý Kiêu cảm thấy được còn ấp úng nữa liền không phải là đàn ông, hơn nữa cái【thề non hẹn biển 】kia làm cho hắn vô cùng lo lắng, hắn nhìn vào ánh mắt Lộ Viễn, nói: “Mặc dù ở trong trò chơi bị em giành trước, nhưng là không chỉ có ở trong trò chơi, em có nguyện ý theo anh bỉ dực song phi tiếu ngạo giang hồ không?”
Lộ Viễn nghiêm mặt nhìn lại Lý Kiêu, lỗ tai có điểm phiếm hồng.
Qua hơn nữa ngày, cậu mới gật đầu: “Tốt.”
Lý Kiêu vươn tay qua cầm lấy tay của Lộ Viễn, nhéo nhéo, sau đó mới buông ra, cười nói: “Anh thật cao hứng.”
Kỳ thật khi Lộ Viễn nhận được điện thoại của Lý Kiêu, cậu cứ cho là Lý Kiêu trước tiên chạy lại đây, sau đó thật kích động mà ôm lấy mình, đối cậu tỏ tình, có lẽ còn có thể tiến thêm một bước động tác.
Theo tiểu thuyết mà Oa oa không khóc lấy từ chỗ Tiểu mễ tương đều nói dưới những tình huống này cơ hồ đều là như vậy…(đam mễ tiểu thuyết a)
Khả sự thật lại ngây thơ hơn tưởng tượng nhiều.
Lộ Viễn ẩn ẩn có điểm thất lạc, nhưng vẫn cảm thấy được như vậy tốt lắm, dù sao kỳ thật bọn họ đại khái chỉ có thể xem như bạn bè trong game…
Lý Kiêu hoàn toàn không biết những gì Lộ Viễn đang nghĩ trong đầu, hắn cười nói: “Chúng ta như vậy có tính là võng luyến không?”
“Đại khái đi.” Lộ Viễn hàm hồ trả lời.
Lộ Viễn còn đang cảm khái Lý Kiêu tuy rằng trong trò chơi có vẻ không sợ trời không sợ đất, trực lai trực vãng, nhưng là trong hiện thực quả nhiên vẫn là có điểm thuần thục ổn trọng của người ngoài xã hội.
Kết quả cậu liền nghe thấy Lý Kiêu nói: “Ai, kỳ thật hiện tại anh đặc biệt tưởng nhớ đối với em đùa giỡn lưu manh, nhưng là hoàn cảnh không thích hợp.”
Lộ Viễn rốt cục cười to ra: “Cho nên em nói vẫn là hồ nhân tạo trong trường học của em tốt hơn mà.”
Bên cạnh còn có cây đại thụ, là thánh địa hẹn hò của tình lữ a.
__________________
Thì ra lúc đầu anh Viễn đề nghị đi dạo quanh hồ nhân tạo là có tính trước rồi a. Ngay cả giày cũng không mang chỉ mang dép lê chính là không muốn ra ngoài mà muốn đi hồ nhân tạo đây mà.
Chương 36
À vâng ạ, thiếu lâm và thiên sách đây a. Tìm hình của cặp này cực khó luôn, có lẽ vì nhiều người cho rằng cả 2 anh đều là công và ưm…..nói sao nhỉ, đại loại là khẩu vị hơi nặng đi…..Lúc đầu mình cũng thấy kì kì nhưng nghĩ lại mình thích anh Kiêu với anh Viễn nên cũng thấy bình thường…..
[email protected]#____#@________