Võng Du Thiên Hạ

Thời gian thấm thoát trôi qua. Đã hơn một tuần kể từ khi hắn cùng Mộ Khuynh Thành lần đầu chơi đồng phục hấp dẫn. Trong một tuần này hắn cùng Mộ Khuynh Thành hai người không rời khỏi khoang tàu dù chỉ một bước.

Hai người bất kể ngày đêm quấn quýt lấy nhau, nửa bước không rời, ân trừ đi vệ sinh. Bọn họ liên tục hợp lại thành một thể, đến nỗi quá mệt mỏi mà ngủ thiếp đi, sau đó khi tỉnh dậy lại tiếp tục đại chiến. Làm Hoàng Thiên tâm ý viên mãn chính là tất cả đống trang phục hắn mang về Mộ Khuynh Thành đều mặc thử một lần. Có lẽ sau lần đầu mặc thử hiệu quả nguyên nhân, nàng đặc biệt mở ra. Từ khi mặc đến bộ thứ ba trở đi, lại dứt khoát không thèm mặc đồ lót, cứ như vậy chỉ mặc mỗi đồng phục hấp dẫn Hoàng Thiên. Hậu quả là hai người quấn quýt lấy nhau bảy ngày liên tục.

Đến hôm nay Hoàng Thiên cùng Mộ Khuynh Thành dường như không có còn như trước kích thích, cho nên hắn dứt khoát ra ngoài kiếm điểm kích thích. Đương nhiên hắn ra ngoài tìm kích thích cũng không thể để cho ở nhà Mộ Khuynh Thành nhàn rỗi. Sau bảy ngày liên tục kích tình thì Mộ Khuynh Thành cũng đã suy yếu vô cùng, phía dưới Đào nguyên hai cánh cửa động sưng múp lên, như cái bánh mì vậy. Vậy lên vừa rồi hắn hung ác thêm một lần, Mộ Khuynh Thành tức khắc bị làm hôn mê choáng váng, ngất đi. Bây giờ còn ở trên giường hôn mê đâu.

Hoàng Thiên lúc này lang thang đi bộ trên đường. Hắn cảm thấy thành phố hôm nay lại có thêm không ít người, trên đường người qua lại cũng không ít, mặc dù kém xa trước khi tận thế, nhưng cũng đã là chục mét thấy một người. Có lẽ là bên cạnh những thành phố còn sống sót người tới.

Theo tình tình này xem ra chẳng mấy chốc nơi đây lại đông nghịt người. Bởi vì bên cạnh thành phố này đầy lít nhít những thành phố nhỏ, mà những thành phố nhỏ này là không có vòng bảo hộ.

Đông người đối với thành phố là một chuyện tốt, tựa như xây dựng tường thành bảo vệ thành phố, tốc độ cũng nhanh hơn không ít. Nhưng Hoàng Thiên nghĩ tới một vấn đề, đó là hiện tại trong thành phố người hoàn toàn dựa vào lúc trước sót lại lương thực cùng với trong thành phố một kho lương thực dự trữ chống thiên tai. Nếu như không có gì thay đổi lời nói, nơi đây không được bao lâu cũng sẽ cạn kiệt lương thực.

Đang miên man suy nghĩ thì trong một con ngõ nhỏ có một bóng người lao ra, té ngã ở hắn trước người, ôm lấy một cái chân của hắn, cầu khẩn nói:

- Đại ca, cứu cứu ta đi, van xin ngươi... cứu ta...

Hoàng Thiên mặc dù không biết có chuyện gì xảy ra, thấy ôm lấy chân mình là một nữ nhân, có chút nhíu mày hắn cúi đầu xuống kéo nàng lên. Dù sao cũng là nữ nhân, nếu như là nam nhân lời nói hắn cũng không ngại một chân đạp ra.

Nhẹ kéo nàng cánh tay, sau đó liếc mắt quan sát nàng một chút. Chỉ thấy ở nàng trắng nõn trên đùi dính đầy tro bụi, thon thả vòng eo một chút mỡ cũng không có, cho người cảm giác rắn chắc. Trên người nàng bộ váy đai an toàn bị kéo đứt, một đôi đã phát dục hoàn toàn hai ngọn núi thanh tú động lòng người bị màu hồng phấn Bra-áo ngực bao phủ. Có chút mảnh khảnh hai vai đang nhẹ nhàng run rẩy, khuôn mặt phía trên dính đầy nước mắt cùng mồ hôi chất hỗn hợp, dài ngang vai mái tóc cũng có chút lộn xộn. Bởi vì trên mặt có chút bụi bẩn nguyên nhân, hắn cũng không thấy rõ mặt nàng.

Hơi liếc đi xuống, hai con mắt hắn bị nàng đẫy đà bờ mông được bao phủ bởi váy ngắn hấp dẫn.Mặc dù không thể cùng Mộ Khuynh Thành so sánh nhưng, nàng cặp mông cũng đầy đặn, căng tròn không kém bao nhiêu.

Đúng lúc này, từ trong ngõ nhỏ mấy tên hung thần ác sát thanh niên cùng một chỗ xông tới, Hoàng Thiên nhìn xem của bọn hắn, những người có lẽ là người đuổi bắt cô gái trước mặt mình. Trong nội tâm có chút khinh thường, một đám thanh niên đuổi bắt một cô gái, nam nhân tôn nghiêm đâu? Ít nhất cũng phải nhanh chóng khống chế, không để người ta bỏ chạy được mới được. Đằng này lại còn để người ta chạy thoát, hướng người khác cầu cứu.

- Người anh em, chỗ này không có chuyện của ngươi, cũng đừng anh hùng cứu mỹ nhân, chúng ta cũng không làm khó ngươi, ngươi đi đi!

Một tên ngoại hình cao lớn, hai tay đầy những quái dị hình xăm nhìn về phía Hoàng Thiên nói.

Được hắn đỡ dậy cô gái kéo lấy Hoàng Thiên cánh tay tay nắm thật chặt, nàng khóc nức nở thanh âm gấp giọng năn nỉ nói:


- Đại ca, Cứu ta, cầu xin ngươi.

- Ngươi tên gọi là?

Hoàng Thiên đối với nàng mỉm cười, khẽ hỏi.

- Đại ca, ta tên là Lâm Gia Hân. Đại ca, cầu xin ngươi cứu ta.

Lâm Gia Hân nhanh chóng báo ra tên mình, sau đó lại tiếp tục cầu xin hắn.

Đối diện mấy người thấy Hoàng Thiên chẳng những không để ý tới bọn hắn, lại còn hỏi Lâm Gia Hân tên họ, tức giận nói:

- Mẹ, ngươi nha chán sống? Cút đi nhanh lên. Đừng mẹ nó tự tìm đánh.

Mấy tên thanh niên lời nói khiến cho Hoàng Thiên có chút tức giận, hắn hít thở sâu một hơi, cố nén lại trong nội tâm muốn đập chết đối phương xúc động. Cúi đầu nhìn Lâm Gia Hân, trên mặt lộ ra giống như cười mà không phải cười biểu lộ, nhẹ nói:

- Ta tại sao phải cứu ngươi?

Lâm Gia Hân nghe hắn lời nói, nàng có chút luống cuống, vội vàng nói:

- Ta cho ngươi tiền, trên người ta tất cả tiền đều cho ngươi, chỉ cần ngươi...

- Tiền hiện tại còn dùng được sao? Ngươi bị ngốc hay ta bị ngốc?

Hoàng Thiên cắt đứt nàng lời nói. Nếu như trước khi tận thế phát sinh, tiền có thể là tiên là phật, là bố mẹ người khác. Nhưng hiện giờ, tiền cũng chẳng qua chỉ là đống giấy vụn, có cũng không làm được gì.

-

Lâm Gia Hân như bị một chậu nước lạnh giội vào người, trong lòng lập tức lạnh buốt . Nàng hiện tại trên người không có thứ gì khác ngoài tiền, ân, cả chính mình thân thể.


Lâm Gia Hân đầu óc nhanh chóng vận chuyển, cuối cùng nàng có chút tuyệt vọng. Trước mắt nàng bây giờ chỉ có hai sự lựa chọn.

Một là dùng thân thể để được người nam nhân này trợ giúp. Hai là bị trước mặt những người kia hung thần ác sát gia hỏa cho cưỡng dâm, nói không chừng còn có thể cả đời không có tự do, bị chúng đối xử như phát tiết công cụ, cho đến chết.

Lâm Gia Hân ngẩng đầu, quan sát trước mắt người nam nhân này, hắn biểu hiện vô cùng thờ ơ, trên mặt như trước hiện lên như có như không dáng tươi cười, giống như trước mắt đám hung thần ác sát gia hỏa trở thành không khí.

Nàng kéo hắn cánh tay tay nắm thật chặt, cắn môi, nhỏ giọng nói một câu:

- Cứu ta... Ta để ngươi ngủ một lần...

Hoàng Thiên mỉm cười, nói:

- Rất tốt. Thành giao.

Lời này nói ra, Lâm Gia Hân thở ra một hơi, nhưng ngay sau đó khuôn mặt lập tức đỏ lên . Mà đám kia thanh niên cũng chịu không được rồi, một tên nắm chặt nắm đấm, hướng tới Hoàng Thiên mặt đánh tới.

Hoàng Thiên chậm rãi nâng lên một cánh tay, một phát bắt được tên thanh niên cổ tay, không chút lưu tình " Rắc rắc " vặn ngược lại. Thanh niên lập tức há hốc miệng kêu gào đau đớn.

Cảnh tượng ngay lập tức khiến Lâm Gia Hân cùng những cái kia tên thanh niên biết Hoàng Thiên tuyệt đối là cao thủ.

Nghe thanh niên thảm thiết như giết heo tiếng kêu, Hoàng Thiên có chút tai. Sau đó một quyền oanh vào mặt tên thanh niên, ngăn chặn tiếng kêu của hắn. Một tiếng làm lòng người sợ hãi, rung động va chạm trầm đục vang lên, sau đó " Xuy" một tiếng, tên kia thanh niên thân thể bị một quyền oanh được bay ngược ra ngoài, "BA" một tiếng phù phù ngã trên mặt đất. Hoàn toàn không rõ sống chết.

Toàn bộ hẻm nhỏ lâm yên tĩnh, mỗi người đều là trợn mắt há hốc mồm không kịp phản ứng, như tượng đá giống nhau.

Vài phút sau, đám người mới bừng tỉnh. Mấy tên thanh niên lẫn nhau trao đổi một cái ánh mắt, sau đó từ xung quanh tìm kiếm lấy có thể đánh nhau công cụ. Một phút sau đó có người cầm gậy gộc, cục gạch,.... hướng về Hoàng Thiên đánh tới.


Hoàng Thiên cũng không chậm trễ như hổ nhập bầy dê lao tới, ngay sau đó quyền đấm chân đá. Động tác của hắn rất nhanh, cơ hồ nhanh đến lại để cho người khác lau mắt mà nhìn.

Trong nháy mắt vài giây đồng hồ thời gian, mặt đất cũng đã nằm xuống ba người, ngất đi.

Còn lại Những người khác có chút kinh sợ rồi, dù sao bọn hắn đều là ỷ vào nhiều người khi dễ ít người, gặp được Hoàng Thiên như vậy hung ác đánh, còn là lần đầu tiên.

- Huynh đệ, có bản lĩnh báo ra tên họ. Chúng ta ngày sau còn gặp mặt.

Lúc này một tên thanh niên nói, giọng điệu còn có chút sợ hãi.

Hoàng Thiên liếc mắt nhìn hắn, xem ra đây là muốn sau này trả thù ý tứ. Bất quá hắn cũng không để ý, nói:

- Hoàng Thiên. Hoàng trong Hoàng, Thiên trong Thiên. Có bản lĩnh phóng ngựa tới chính là.

Một đám giống như tiểu lưu manh đồng dạng, hắn nào có chút nào sợ hãi ý tứ. Lần sau còn tìm chính mình phiền toái, giết chính là.

Hoàng Thiên nhìn đám thanh niên dìu dắt nhau rời đi. Hắn vỗ vỗ hai tay, xoay người, cười nói:

- Gia Hân, chúng ta là không phải có thể đi rồi.

Một bên đang ngây ngốc Lâm Gia Hân phục hồi tinh thần lại, phát hiện Hoàng Thiên con mắt nhìn chằm chằm vào mình , hắn trên miệng còn treo một cái xấu xa nụ cười. Nàng Ân một tiếng, kìm lòng không được kẹp chặt hai chân, nàng phát hiện, không biết lúc nào, giữa hai chân vậy mà đã ẩm ướt.

Lâm Gia Hân năm nay mười chín tuổi. Ở bên cạnh một cái thành phố nhỏ người. Trước khi lên đại học nàng cũng có một cuộc sống bình thường như bao nhiêu người khác, hồn nhiên, ngây thơ.... Nhưng sau khi lên đại học nàng phát sinh cực lớn biến hoá. Nàng phát hiện trường học những nữ sinh khác rõ ràng không có xinh đẹp bằng mình, nhưng lại có thể mua đắt đỏ đồ trang điểm, mặc quần áo hàng hiệu thời trang,...

Tuổi mới lớn tâm lý ganh đua so sánh khiến nàng sa đoạ. Nàng dường như biến thành một người khác, trước kia ngoan ngoãn, thanh thuần nữ sinh biến thành trên đường phố gái gọi giống như. Chỉ cần nàng nhìn hợp mắt cùng đối phương có nhiều tiền nàng liền cùng ngủ. Nhưng cũng bởi vì kén chọn nguyên nhân, nam nhân cùng nàng ngủ cũng không có được vài người. Lâm Gia Hân hiện giờ yêu thích bạo lực, yêu thích tiền tài...

Đối với Hoàng Thiên bày ra vũ lực, Lâm Gia Hân trong lòng sinh ra sùng bái tâm tư. Nàng vũ mị nhìn hắn cười cười, nói: "

- Chúng ta đây tìm một chỗ, để cho ta trả ngươi thù lao.

Hoàng Thiên dù sao cũng không có gì làm, hơn nữa hiện giờ Lâm Gia Hân trên người có chút bẩn thỉu, nhường hắn ngay tại chỗ xử lý nàng hắn cũng không làm nổi. Ân, có lẽ đợi chút nữa xem xét, đối phương xinh đẹp có thể tới một pháo, xấu xí coi như thôi đi. Hắn nhẹ gật đầu, hỏi: 

- Ngươi muốn đi nơi nào?


- Ta ở Tây Uyển khu có phòng ở. Ngươi không ngại lời nói có thể tới đó.

Lâm Gia Hân đem thân thể dán vào tay Hoàng Thiên, thanh âm tràn ngập dụ dỗ nói:

- Chỗ đó rất lớn, hơn nữa giường ngủ cũng rất thoải mái.

- Được.

Hoàng Thiên cũng không phản đối. Cùng nàng đi tới Tây Uyển khu. Dọc đường Lâm Gia Hân như keo dán một dạng, không ngừng bám lấy Hoàng Thiên, khiêu khích hắn.

Tây Uyển khu Hoàng Thiên cũng có biết một chút. Đây là một khu cỡ trung tiểu khu, bên trong tiểu khu là một loạt những toà nhà cao tầng cung cấp các loại cao cấp căn hộ chung cư, dành cho những người khá giả.

Tây Uyển tiểu khu, một tòa nhà 50 tầng, Hoàng Thiên tiếp nhận từ Lâm Gia Hân trong tay chìa khoá mở cửa một căn hộ chung cư rồi đi vào.

- Ngươi tùy tiện, ta trước đi tắm.

Lâm Gia Hân buông ra Hoàng Thiên cánh tay lắc lắc mông tiến vào buồng vệ sinh.

Hoàng Thiên đi dạo một chút căn hộ, bên trong đồ điện đều lắp đặt đầy đủ hết, không thiếu thứ gì. Đi hết một vòng sau đó hắn trở lại phòng khách, trong lòng không khỏi cảm thán, cái này căn hộ, nếu là trước kia chính mình cả đời cũng không có thể mua nổi.

Hơn mười phút sau Lâm Gia Hân mặc một cái áo tắm, đi vào phòng khách, đối với đang ngồi trên ghế xem tivi Hoàng Thiên, vũ mị cười cười, nói:

- Ngươi cũng đi tắm a.

Hoàng Thiên liếc mắt nhìn một chút Lâm Gia Hân, thấy nàng khuôn mặt cũng vô cùng xinh đẹp, thuộc về hoa khôi loại kia, hắn gật gật đầu nói " Tốt " một tiếng. Sau đó đứng dậy, hướng về phía buồng vệ sinh đi đến, khi đi qua nàng bên người, thuận tay tại nàng cao ngất bộ ngực sữa nắm một cái, khiến Lâm Gia Hân gọi to một tiếng.

Tắm rửa xong xuôi Hoàng Thiên đi ra ngoài. Thấy đang đứng cạnh cửa ngắm nhìn phía dưới quang cảnh Lâm Gia Hân, trong lòng khẽ động. Hắn đi tới ôm lấy nàng. Lâm Gia Hân lúc đầu có chút giật mình, nhưng rất nhanh sau đó nàng lại mỉm cười, nói:

- Đại ca. Hiện giờ cũng tắm rửa xong, ngươi nói tiếp theo muốn làm gì.

- Ta muốn ngươi.

Hoàng Thiên nhẹ giọng nói, sau đó hắn cúi xuống hôn lên môi nàng. Hắn hai tay cũng không có nhàn rỗi, cởi bỏ của nàng áo tắm dây đai lưng, nhẹ kéo xuống. Làm cho nàng nửa người trên chỉ còn có màu đỏ chót gợi cảm Lace Bra-áo ngực. Lâm Gia Hân Bra-áo ngực mạnh mẽ trói buộc một đôi to lớn vú khiến ở giữa hai vú xuất hiện một cái thật sâu khe núi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận