Võng Du Thiên Hạ

Bởi vì cả ngày mệt mỏi cho nên Hoàng Thiên rất nhanh chóng thì thiếp đi. Lúc đang mê man ngủ hắn giường như thâý có một người nằm xuống bên cạnh mình, ôm lấy mình. Hắn hơi nhíu mày một chút sau đó ngủ say.

............

Ngày hôm sau từ rất sớm Hoàng Thiên đã tỉnh dậy. Bình thường lời nói hắn chỉ ngủ 4-5 tiếng. Đây đã là một cái thói quen nhiều năm.

Còn chưa mở mắt ra thì cảm thấy có cái gì đó đè lên cánh tay mình. Hắn vội vàng mở mắt ra thì thấy được Biện Oanh không biết từ khi nào đã nằm ngủ bên cạnh hắn. Nàng vẫn còn đang ngon lành ngủ. Khẽ mỉm cười Hoàng Thiên nhẹ hôn trộm nàng một cái, sau đó nhẹ nhàng nhẹ nhàng ngồi dậy.

Tình cảnh này xem ra Biện Oanh đã lựa chọn làm phu nhân của hắn.

Mang tâm tình vui sướng Hoàng Thiên mặc quần áo rời khỏi phòng. Hắn không hề hay biết khi hắn vừa xuống giường thời khắc kia, vốn dĩ đang nhắm mắt Biện Oanh cũng đã mở mắt ra.

Trấn trưởng phòng nghị sự, Hoàng Thiên vừa vào một lúc thì Triệu Thần đám người cũng lục tục kéo vào. Sau khi lễ nghi xong xuôi, Hoàng Tự tên kia còn cười cười nhìn Hoàng Thiên. Kiểu như nói chủ công, hôm qua có hài lòng a. Này khiến Hoàng Thiên không khỏi trừng mắt nhìn hắn.

- Chủ công, những tù binh kia làm sao bây giờ?

Hành lễ xong về sau, Triệu Thần liền đưa ra vấn đề, cái kia cũng không phải là tù binh bình thường. Bọn họ nhưng là quan binh.

Đám kia tù binh cũng có 4-5 vạn, những người này nếu như không nhanh chóng xử lý, sẽ là một cái không ổn định nhân tố, thậm chí có thể nói là một quả bom hẹn giờ.

- Các ngươi nói nên làm gì.

Hoàng Thiên cười cười hỏi. Hắn muốn xem trong đám thuộc hạ này người nào xó cách xử lý hay. Hắn dự định chính là giết. Giết kiếm điểm ở phe phản triều.

- Nếu không thì toàn giết.

Người đưa ra đề nghị này là Triệu Võ, hắn gãi gãi đầu cười hắc hắc đề nghị.


Mọi người đều không để ý Triệu Võ cái này ngốc nghếch đề nghị. Ngoại trừ Hoàng Thiên cho hắn một cái nghiền ngẫm ánh mắt ra.

- Để bọn họ cống hiến cho chúng ta là tốt nhất kiến nghị, chủ công.

Hoàng Trung rất nhanh liền nghĩ đến một cái biện pháp, khẽ cười nói:

- Chủ công, hiện tại Hạo Thiên Trấn đang trên đà phát triển, rất nhiều nơi đều cần dùng đến người, vậy hãy để cho bọn họ đi làm, chỉ cần để bọn họ không chết đói là được.

- Biện pháp này không tệ, Chủ công, ta xem ra có thể được.”

Triệu Thần gật đầu, Hạo Thiên Trấn hiện tại càng lúc càng lớn, càng ngày càng nhiều người, càng ngày càng nhiều ruộng đất muốn khai phá.

- Vậy thì theo Hoàng Lão nói tới làm đi!

Hoàng Thiên vung tay lên nói:

- Phân chia bọn họ ra làm mười người hoặc là hai mươi người một nhóm, mỗi nhóm cần cử ra một Nhóm Trưởng. Nhóm trưởng nhiệm vụ là quan sát, đốc thúc lẫn nhau. Như vậy chỉ cần có một người lười biếng thù cả nhóm không có cơm ăn, nếu ai dám chạy trốn thì giết không tha. Đồng thời nói cho bọn họ biết, chỉ cần bọn họ làm hai năm chăm chỉ, như vậy ta sẽ nhận bọn họ vào Hạo Thiên Trấn.

Hoàng Trung cùng Triệu Thần gật đầu than thở một tiếng, nói:

- Rất rất tốt loại phương pháp! Như cái này phương pháp thì quản lý rất thuận tiện. Đồng thời còn cho bọn họ một cái hi vọng, không lo bọn họ không nỗ lực làm việc.

Cảm nhận được đám thủ hạ kính nể ánh mắt nhìn chính mình, Hoàng Thiên chỉ là khẽ gật đầu. Một tay gậy gộc một tay cà rốt, loại này phương pháp ở hiện đại là rất bình thường một cái phương pháp.

Sau khi xử lý xong tù binh chuyện này, Hoàng Thiên quay qua nhìn Cam Ninh, nói:

- Hưng Bá từ hôm nay bắt đầu thống lĩnh thủy quân của trấn. Mọi người có ý kiến gì không?


Đám người có lẽ cũng đã cùng Cam Ninh tiếp xúc, cho nên cũng biết là hắn am hiểu thủy chiến. Cả đám gật đầu đồng ý, hơn nữa còn là cực lực đồng ý. Không có cách nào, bọn họ toàn bộ là trên bờ tướng lĩnh, lúc trước bởi vì tình hình bắt buộc cho nên mới phải làm Thủy binh tướng lĩnh. Hiện tại rốt cuộc được giải thoát, bọn họ không đồng ý mới lạ.

- Tốt, như vậy hiện tại nói thêm một vấn đề nữa. Ta muốn tăng binh.

Hoàng Thiên trầm giọng nói. Tăng binh chuyện này nhất định phải sớm làm. Bây giờ không biết khi nào thì Hoàng Cân loạn bùng nổ, hắn yêu cầu phải sẵn sàng bất cứ lúc nào.

- Thuộc hạ đồng ý.

- Đồng ý.

....

Lần này cả đám người cũng không ai phản đối. Trải qua triều đình bình loạn lần này bọn họ cũng nhận ra là Hạo Thiên Trấn binh lực chưa đủ.

- Nếu mọi người đều đồng ý, như vậy hiện tại liền bắt đầu trưng binh. Vẫn quy định cũ, chỉ cần binh lính tư chất cao cùng binh lính tự nguyện gia nhập quân đội. Số binh lính đạt yêu cầu lần này một phần ba giao cho Hưng Bá huấn luyện, còn lại quy về Hoàng lão phân phối.

- Đúng rồi, lần trước tăng binh dân chúng có hay không người phản đối?

Hoàng Thiên nghĩ nghĩ hỏi. Mặc dù trong trấn dân cư đông đúc, nhưng cũng không thể không để ý tới tăng binh việc này có hay không người phản đối.

Triệu Thần đứng ra tủm tỉm cười nói:

- Chủ công, trong quân đãi ngộ cao như vậy, dân chúng chỉ hận chính mình không được nhập ngũ. Có không ít người phản đối, nhưng cũng là phản đối chủ công yêu cầu binh lính tư chất quá cao. Tư chất thấp người hoàn toàn không vào được quân đội.

- Vậy là tốt rồi. Ta chỉ lo lắng sẽ có người phản đối.


- Haha....

Hoàng Thiên lời nói khiến trong phòng người cười vang.

- Tốt rồi, mọi người ai làm việc nấy đi thôi.

- Thuộc hạ cáo lui.

Đám người nhanh chóng rời đi. Hoàng Thiên lúc này mới liên hệ với Tường Vi, bởi vì Triệu Thần nói cho hắn là Cao cấp nguyên liệu hẳn là tạm thời không đủ dùng.

- Tường Vi thôn trưởng. Có ở đó sao?

Đợi không lâu lắm thì bên kia Tường Vi cũng trả lời tin tức.

- Hoàng Trấn trưởng hôm nay lại chủ động liên lạc với tiểu nữ. Không lẽ trời sắp đổ mưa lớn?

- Tường Vi thôn trưởng, ta cũng không dài dòng. Không biết Mỹ nữ thôn có hay không cao cấp nguyên liệu. Cụ thể là chất lượng cao quặng sắt?

- Hoàng Trấn trưởng muốn thu mua?

- Đúng.

- Ta trong thôn khác không có, chính là có một khu mỏ, có thể sản xuất rất nhiều bình thường quặng sắt, chỉ là hiện tại bình thường quặng sắt không đáng giá.

Hoàng Thiên nghe xong có chút thất vọng, bình thường quặng sắt hắn cũng không thiếu.

- Nếu là có Cao cấp quặng sắt, ta nhưng thật ra có thể mua, bình thường quặng sắt....

- Cao cấp quặng sắt? Có a, chỉ là loại này quặng sắt rất khó khai thác, hơn nữa hiện tại cũng không có tác dụng. Cho nên chúng ta chưa khai thác.


Tường Vi nhanh chóng truyền tới tin nhắn. Cao cấp quặng sắt cũng không phải là như bình thường sử dụng được. Nó yêu cầu Cao cấp thợ rèn mới có thể nung chảy.

Hoàng Thiên ánh mắt sáng lên. Tường Vi cô nàng này đúng là của mình quý nhân. Chính mình thiếu sót gì đó là nàng y như rằng có. Có chút kích động hắn nói:

- Thật có? như vậy Tường Vi thôn trưởng có hay không nguyện ý bán ra. Dựa theo thị trường giá cả, như thế nào?

- Hoàng Trấn trưởng muốn tất nhiên tiểu nữ sẽ bán.

Hoàng Thiên thấy nàng nói bán, hắn mỉm cười. Chỉ cần là có bán, hắn còn không mua nổi?

- Tường Vi thôn trưởng, vừa rồi ta quên mất, thị trường đã đóng cửa. Mà ta cũng không nhớ rõ giá cả. Không bằng ngươi ra cái giá?

Đầu bên kia Tường Vi giường như đang cân nhắc. Vài phút sau nàng mới hồi âm lại, nói:

- Hoàng Trấn trưởng. Cao cấp quặng sắt ta sẽ cho ngươi, nhưng mà ngươi cần lấy thứ khác ra trao đổi vật phẩm.

- Ồ.... Không biết Tường Vi trấn trưởng muốn từ chỗ ta thứ gì?

- 1000 con ngựa cùng 1000 bộ trung cấp trang bị.

Phốc...

Hoàng Thiên xem xong tin nhắn, đang nhàn nhã uống trà hắn không khỏi sặc phun ra ngoài.

- Tường Vi thôn trưởng, ngươi nghĩ ta sẽ đáp ứng?

- 2 tháng. Mỹ nữ thôn có thể điều động được lực lượng toàn bộ điều động đi khai thác Cao cấp Quặng sắt.

- Thật xin lỗi. Ta tin tưởng không chỉ Mỹ nữ thôn có Cao cấp Quặng sắt.

Hoàng Thiên mặc dù lắm tiền nhiều của, nhưng cũng sẽ không trả giá cao như vậy để mua Quặng sắt. Phải biết lúc trước hắn bán ngựa không phải là giá trên trời thì cũng là giá cực cao. Không nói đến Trung cấp trang bị. Trung cấp trang bị hiện tại ai bán?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận