Võng Phối Đại Thần VS Võng Du Đại Thần

Cùng hắn bất đồng, Thiên Nguyên Sát Na thích cuộc sống ở cùng với người nhà của mình, ở trong lòng y trọng lượng người nhà cùng người yêu là giống nhau. Y từ nhỏ đến lớn, trừ bỏ ở N thị một năm còn chưa từng cùng người nhà tách ra. Lúc đại học ở cùng Ngụy Ngữ Mộng, một tuần cũng có hai ngày qua đêm ở nhà.

Mà lần này cùng hắn ở chung đủ hết bảy ngày, mẹ Triển liền đưa ra đề nghị gọi Kim Hạ đến nhà bọn họ, Thiên Nguyên Sát Na không nói cùng Kim Hạ, nhưng Kim Hạ đã mở lời trước: “Mẹ anh hỏi qua ý em, em nói không muốn. Còn anh?”

“Ách…”

Một bên là người nhà một bên là người yêu, Thiên Nguyên Sát Na nhất thời khó có thể lựa chọn, Kim Hạ liền giúp y chọn: “Không cần khó xử, anh trở về ở đi, ở với mẹ anh, chúng ta một tuần gặp nhau hai lần, làm tình một lần là đủ rồi.”

Thiên Nguyên Sát Na luyến tiếc người nhà lại muốn vẹn toàn đôi bên, Kim Hạ lại không để cho y thực hiện được, điều này với Thiên Nguyên Sát Na có lẽ là hắn cố tình gây sự, nhưng Kim Hạ có cố chấp của hắn. Hắn là cùng Thiên Nguyên Sát Na kết giao, không phải “Gả” cho Triển gia, muốn hắn “Hầu hạ” ba mẹ chồng, không thể. Có lẽ Triển gia có tiền có bảo mẫu không cần hắn hầu hạ, nhưng ăn nhờ ở đậu xem sắc mặt người khác loại tình huống này hắn không muốn nhìn thấy. Dù sao cái nhà kia là nhà của Thiên Nguyên Sát Na, hắn cùng ba mẹ Triển gia cũng chưa quen thuộc đến mức có thể đem nhà kia làm nhà của mình. Ở trong nhà người khác nhiều ít có điểm hạn chế, hắn còn không bằng ở một mình tại căn phòng nhỏ này, xem như mỗi tuần cùng Thiên Nguyên Sát Na gặp mặt chỉ một hai lần cũng không sao.

“Thiểm Thiểm em đừng hồ nháo.” Thiên Nguyên Sát Na không nặng không nhẹ bỏ lại một câu, cũng không biết y tức giận đến mức nào liền cúp điện thoại, Kim Hạ mặt đen lên, nếu bởi vì chuyện này cùng Thiên Nguyên Sát Na ầm ĩ… Kia chỉ có thể cảm khái vận mệnh trêu người, thật vất vả khiến Thiên Nguyên Sát Na buông tha ý niệm 30 tuổi kết hôn trong đầu, lại có được ba mẹ song phương ủng hộ, lại ở vấn đề này mà lật thuyền, Kim Hạ ngẫm lại liền buồn bực.

Hắn vào phòng của Lưu Tinh, Phong Tranh ở tuyến.

“Phong Tranh.”

“Ơ, anh nhớ tới con người của tui sao?”

“…”

“Em mỗi ngày ở nơi này, anh lại lưu luyến ở trong trò chơi quên về còn lên hào khác.” Phong Tranh một bộ oán phụ, “Anh nhớ tới gian phòng này thì nhất định là có chuyện phiền não, thừa dịp Thiên Nguyên Sát Na đi vắng, nói cho ca ca nghe một chút.”

Phong Tranh thật sự là con giun trong bụng hắn, rất nhiều ý nghĩ tác phong của bản thân đều nằm trong lòng bàn tay của em ấy. Hắn đem việc này nói cùng Phong Tranh, lại hỏi: “Nếu em sau này kết hôn có ở chung cùng ba mẹ không?”

“Đương nhiên… Không.” Phong Tranh trầm ngâm một lát, “Em cũng không hy vọng thời gian đang cùng người yêu chơi tình thú ba mẹ đột nhiên xông vào phòng.”

“…”

“Em chỉ là giả thiết, nhưng trong nhà có người thứ ba, rất nhiều chuyện lớn mật đều không dám làm, rất nhiều gia đình cũng sẽ nảy sinh mâu thuẫn. Em không biết mẹ của Thiên Nguyên là nữ nhân như thế nào, nhưng em biết anh là người như thế nào, anh không thích hợp làm tức phục cho người ta, em đề nghị anh nên xem nhiều phim truyền hình kể về nàng dâu một chút.”

“…”

“Hoặc là cùng Thiên Nguyên chia tay đến tìm nơi nương tựa là em, ca chỉ cùng anh thế giới hai người.”

“Cút.”

“Thiên Nguyên lên tuyến, em tìm y khai thông khai thông, anh đi ra ngoài.”

Phong Tranh là quản lý viên, đi vào đều được hắn duyệt. Hắn chắc là đang làm công tác tư tưởng cho Thiên Nguyên Sát Na, có lẽ là châm ngòi ly gián hai người bọn họ, Kim Hạ không quan tâm điều này, vì em ấy kiên trì đến mức không thể thay đổi.

Tiểu Ái La lại tìm hắn, mấy ngày nay y mỗi ngày đều tới, Kim Hạ kiên trì ba màn không thua, với các loại cách đánh đáng khinh, nhưng ngẫu nhiên cũng có bất lợi, hắn dù thua Tiểu Ái La vài ngày nhưng chi phí vẫn mang tiền lời kiếm trở về được, bởi vậy hắn càng đến tiệm chịu khó đánh lôi đài, thời gian ở đây càng lâu.

Kim Hạ tin tưởng Tiểu Ái La đem hắn trở thành kim chủ của y, mỗi ngày thắng một bàn là có được doanh thu một tháng, tiền này tới rất dễ dàng, Kim Hạ thấy Internet sinh ý phát triển không ngừng, được các trường đại học biết rõ, liền quyết định ngừng thi đấu lôi đài.

“Ngày hôm nay, cậu ở chỗ này của anh đừng mong được một phân tiền.” Kim Hạ mắt lạnh nhìn y, Tiểu Ái La không sao cả cười cười.

Hai người một khi PK sẽ không phân ban ngày ngày đêm, thường thường khi lấy lại tinh thần là đã qua ba giờ. Khi ngừng PK Kim Hạ nhìn thời gian đã muốn 0 giờ, Tiểu Ái La kinh ngạc hỏi hắn: “Vị kia của anh không có tới đón anh?”

“Vừa lúc, anh tối ngủ ở trong này.”

Ngủ một hôm rồi đến mấy ngày sau, Thiên Nguyên Sát Na không đến đón hắn không gọi điện thoại. Này là có ý gì? Chiến tranh lạnh? Hay là báo trước chia tay?!

Kim Hạ vác lên hai vành mắt đen, ba ngày ba đêm không ngủ được, hắn cũng có thể cos Gaara. Thời gian dài suốt đêm như vậy đã lâu không trải qua, lần trước là sau 2h. Suốt đêm như vậy đối với Tiểu Ái La mà nói chính là chuyện bình thường. Tiểu Ái La cho hắn mượn hào Hoa Đông server 2, mấy ngày nay cùng những cao thủ Hoa Đông server 2 đánh rất là thỏa mãn, Tiểu Ái La thì đi luyện tiểu hào, không ngủ không nghỉ thăng cấp, tam trời đã cấp 39.

Chịu ảnh hưởng của y, Kim Hạ cũng chống không ngủ. Hai người ngoại trừ ăn cơm đi WC ra thì luôn ngồi trước máy tính.

Sau lại thật sự nhịn không được ngã lên ghế sô pha liền ngủ vù vù, cuộc sống không chút kiêng kỵ như vậy không quá vài ngày, Thiên Nguyên Sát Na sẽ đến quán.

“Tiểu Muội nói em tuần này cũng không về nhà, Thiểm Thiểm, chơi trò chơi có thể nhưng không cần ngay cả trật tự cuộc sống bình thường cũng mất.” Thiên Nguyên Sát Na ngữ khí mang chút trách cứ, nhưng mà y nói chuyện trời sinh ngữ khí ôn nhu chết được, Kim Hạ không thấy được giọng nói phẫn nộ bão nổi của y. Kim Hạ không hiểu rõ tâm tình Thiên Nguyên Sát Na, hắn chỉ cảm thấy mấy ngày nay không hiểu ra sao mất tích một tuần tám phần là theo hắn giận dỗi, thực hiện một tuần thấy mặt một lần của hắn.

Kim Hạ ngã vào trên ghế sô pha lười biếng không muốn để ý đến y, Thiên Nguyên Sát Na ngồi vào bên cạnh hắn: “Em cũng không nhớ anh?”

Hắn từng thật sâu mê luyến thanh âm của y lúc này nghe cũng không còn cảm giác tâm động bao nhiêu, hắn thoát khỏi thanh âm ma chướng Thiên Nguyên, không bao giờ … muốn làm fan não tàn như lúc trước nữa. Bởi vậy, hắn nói: “Không nhớ.”

Thiên Nguyên Sát Na: “…”

Thiên Nguyên Sát Na tiếp tục: “Thiểm Thiểm, em cũng không hỏi anh mấy ngày nay đi đâu?”

“Anh nếu muốn nói đã sớm nói cho em biết, làm gì chờ đến hiện tại?”

“Anh đi công tác, sau khi trở về thì từ chức.”

“…”

“Mặc kệ ba của anh có đồng ý hay không anh cũng không muốn đi làm lại. Thiểm Thiểm, sau này phải dựa vào em nuôi anh!”

“…”

Thiên Nguyên Sát Na ở sau lưng ôm Kim Hạ, cọ cọ thân hình mềm mại của hắn: “Đúng giờ đi làm mệt mỏi quá, cảm giác sẽ không tiếp tục yêu. Anh chỉ muốn mỗi ngày ở nhà nhìn thấy em.”

“Có chút tiền đồ đi!”

“Này không phải là kế hoạch trước kia của chúng ta sao? Chờ Internet và nhà ăn sinh ý ổn định, anh sẽ từ chức, từ nay về sau chúng ta cùng nhau trải qua cuộc sống hạnh phúc khoái hoạt.”

“Mẹ anh đâu?”

“Nàng ghét bỏ nhà của chúng ta quá nhỏ, không muốn dời qua.”

“…”

Mẹ của Thiên Nguyên Sát Na lại một lần nữa nhượng bộ bọn họ, hắn hoàn toàn “Chiếm lấy” nhi tử của nàng.

Thiên Nguyên Sát Na ha ha cười: “Dù sao cũng rất gần, có thời gian liền đi gặp thôi. Nhưng thật ra thì Thiểm Thiểm em muốn hay không đưa ba mẹ em về đây ở? Em cùng Kim Lăng đều ở S thị công tác đi.”

“Ba của em còn chưa có về hưu, mẹ em cũng luyến tiếc đồng nghiệp chơi bài.”

“Vậy thì tốt quá! Từ nay về sau chúng ta chính là thế giới hai người!”

Thiên Nguyên Sát Na hoan hô, Kim Hạ lại cảm thấy được hoan hô này như thế nào giả như vậy, nhưng hắn cũng không tính toán, tựa như Thiên Nguyên Sát Na nói, cùng gia trưởng ở cùng một thành thị, chỉ cần nhớ liền đi gặp, không cần ngồi máy bay.

Ba ngày sau Thiên Nguyên Sát Na rốt cục có thể ở nhà ngủ thẳng tự nhiên tỉnh, tinh thần y toàn bộ đã trở lại, bắt đầu cuộc sống được bao nuôi.

“Thiểm Thiểm, anh đã đói bụng.”

“Chính mình tới dùng cơm.”

“Anh muốn gọi đồ ăn ngoài.”

“Đồng chí, từ trong nhà đi đến đây bất quá là 10 phút!”

“Anh lười phải đi ra ngoài.”

“Kia anh có lười ăn cơm không?”

“Thiểm Thiểm, anh đã đói bụng đến không còn khí lực đi đường, em lại đây đi “

Thiên Nguyên Sát Na mang theo khẩn cầu nức nở, Kim Hạ bị lôi không thể làm gì, đành phải đến cách vách đóng gói một phần thức ăn mang đưa về nhà. Nhà ăn tốt nhưng trước mắt còn chưa mở phục vụ giao hàng tận nơi, Thiên Nguyên Sát Na nói tháng sau liền mở đi, thuê thêm mấy nhân viên.

“Thiểm Thiểm, hiện tại không có thi đấu lôi đài em có thể không cần sớm như vậy đến tiệm.”

“Thói quen.”

Dù không còn thi đấu lôi đài hắn vẫn như cũ kiên trì trấn thủ ở Internet, khách tìm đến PK vẫn còn rất nhiều, hiện tại tìm hắn PK đều phải bao một máy tính trước, tính nửa giờ một tiền, Kim Hạ mừng rỡ, đối với từng người khách đều không qua loa.

Mặc kệ công việc mệt đến cỡ nào, chỉ cần nhìn thấy mỗi ngày doanh thu không tệ, là ánh mắt Kim Hạ bắt đầu tỏa sáng, ảo tưởng lên chuyện có xe có nhà có nam nhân cuộc sống tốt đẹp —— hắn không thể để Thiên Nguyên Sát Na vứt, đóng gói mình, phải làm cho mị lực càng thêm bắn ra bốn phía, như vậy khi già mới không có tiếc nuối.

“Thiểm Thiểm đại lão bản, anh muốn ăn cơm chiều, em trở về không? Anh nấu cơm cho em ăn.”

Thiên Nguyên Sát Na lại gọi điện thoại, y hiện tại mỗi ngày rỗi rãnh nấu cơm cho hắn ăn, còn tự nhận là rất ngọt ngào, không biết phiền thời gian Kim Hạ, hơn nữa mấy lần y gọi đều là thời điểm PK mấu chốt, Thiên Nguyên Sát Na gọi điện thoại tới, hắn bi kịch.

“Thiên Nguyên. Em thua.”

Mấy chữ ngắn ngủn nói hết giá trị tức giận của Kim Hạ, Thiên Nguyên Sát Na thức thời nhẹ giọng: “Anh đây làm trước, em nhanh trở về ăn.”

“Lăn! Đừng gọi điện thoại cho em nữa!”

Một chiều kia hắn thanh tĩnh rồi, đương nhiên hắn cũng không trở về. Tay nghề Thiên Nguyên Sát Na hắn không dám khen tặng, Kim Hạ tình nguyện ở nhà ăn cách vách giải quyết bữa tối.

“Anh không quay về?” Tiểu Ái La hỏi hắn.

“Không về.” Kim Hạ trả lời.

“Trong nhà của anh có người chờ anh.”

“…”

“Trở về đi.”

“Y hiện tại cũng không chơi trò chơi.” Kim Hạ đột nhiên nói đến chuyện khác, chính là cảm khái, mất đi nền tảng trao đổi trò chơi này, hắn và Thiên Nguyên Sát Na một ngày tán gẫu không đến mấy câu. Hắn hoài niệm mỗi ngày cùng Thiên Nguyên Sát Na tán gẫu Mật, đi phụ bản.

“… Cuộc sống hai người không chỉ là trò chơi đi?” Tiểu Ái La nói thẳng, “Vì trò chơi bỏ qua người yêu… Đây không phải một cách làm thích hợp.”

“Lúc trước là y công tác bận không có thời gian chơi trò chơi, hiện tại y nhàn rỗi cũng không lên… Biết rõ anh ở nơi nào cũng không tới tìm anh, hai tiệm này y mới là ông chủ chính lại chẳng quan tâm sinh ý.”

Nói với Thiên Nguyên Sát Na thì Kim Hạ nói rất nhiều, giống như hai tiệm này làm ăn tốt như vậy cũng không thấy y tới giúp. Chuyện gì cũng giao cho Kim Hạ xử lý, mà Kim Hạ lại là người không có nhiều kinh nghiệm, mỗi ngày đều phải ứng phó nhiều người khách quái lạ, không thích mỉm cười hắn cảm giác mệt chết đi. Hiện tại Thiên Nguyên Sát Na từ chức, Kim Hạ muốn Thiên Nguyên Sát Na ở trong tiệm quản lý.

Kết quả không đợi hắn mở miệng đề nghị, Thiên Nguyên Sát Na đã muốn đem bao lớn bao nhỏ đem toàn bộ đồ vật chuyển đến trong tiệm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui