Võng Phối Đối Tượng Xem Mắt Là Nam Thần


Tay Lạc An không kiềm chế được mà run rẩy, cậu rất muốn hỏi Lâm Uyên xem anh có phải lỡ tay hay không, nhưng dù lỡ tay thì cũng không thể lỡ tay bấm nhầm vào phím bên phải, lại còn vừa khéo lỡ tay bấm nhầm vào add bạn, rồi còn lỡ tay ấn xác nhận và bị cậu nhận được tiếng ho thông báo.

Cho nên, đây thật sự là Lâm Uyên kết bạn với cậu!
Cậu cẩn thận ấn đồng ý, nhưng rồi lại ngồi ngốc nhìn cái khung trò chuyện trống rỗng, đợi Lâm Uyên mở lời với cậu.
Quả nhiên Lâm Uyên gửi cho cậu một tin nhắn: Xin chào Lạc đại.
Lạc An phân vân không biết nên trả lời ra sao, mãi mới nhắn lại: Xin chào nam thần o(*////▽////*)q
Lâm Uyên: Tôi là nam thần của Lạc đại? ^^
Lạc An cảm thấy hình như mình đang bị trêu chọc, nhưng trêu qua mạng thì chả sao hết, khó lắm mới có cơ hội thổ lộ tâm tình với anh ấy, nên cậu cực kỳ dũng cảm, nhiệt tình đáp lời: “Ừm, thanh âm của nam thần rất hay, rất dịu dàng, em là fan cuồng của nam thần, nam thần, em muốn sinh khỉ con cho anh o(*////▽////*)q
Lâm Uyên: …….

Lạc đại, nữ thần lạnh lùng đây sao?
An Lạc không biết làm nũng, hành văn theo hướng kịch tình nhưng bút pháp cực kỳ tỉ mỉ, người đọc đều không đoán được cậu là con trai, chỉ cảm thấy tính tình lạnh nhạt, nên thích gọi cậu là nữ thần, còn nhắn dưới weibo của câu: Nữ thần của tôi lạnh lùng đến cool ngầu như thế đấy.

Thành ra cũng có người gọi cậu là nữ thần lạnh lùng.
Lúc này Lạc An mới thấy Lâm Uyên đang chế nhạo mình, cậu phát hiện hình như ban nãy nói hơi thẳng thắn quá, mặt đỏ bừng cứu vãn hình tượng của mình: Bình thường em rất lạnh lùng đó…….
Lâm Uyên: Lạc đại rất đáng yêu.
Anh ấy khen mình đáng yêu! Mặt Lạc An lại tiếp tục đỏ bừng, đến cả gõ phím cũng trắc trở.

Lâm Uyên trên mạng thật sự rất dịu dàng, rất dễ thân thiết, khiến cậu càng ngày càng yêu thích: Nam thần cũng rất đáng yêu o(*////▽////*)q
Lâm Uyên: Cảm ơn XD.

Đã không còn sớm nữa, Lạc đại nghỉ ngơi sớm đi.

Tôi không làm phiền nữa.
Tuy Lạc An không nỡ, nhưng cậu cảm thấy Lâm Uyên add cậu chắc chắn không phải chỉ vì muốn khen sách của cậu hay.

Lâm Uyên không nói chắc là do chưa đến lúc thích hợp, nên Lạc An cũng không hỏi, cậu cực kỳ luyến tiếc nhưng vẫn phải trả lời: Được, nam thần ngủ ngon nhé.
Lâm Uyên: Ngủ ngon.
Lạc An tắt QQ, ôm trái tim vẫn đang nhảy loạn đi tắm rửa.

Đến tận khi cậu đã vùi người vào chăn mà vẫn cảm thấy kích động, không ngờ chỉ trong một ngày ngắn ngủ lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.

Cậu xem mắt với phiên bản 2D của nam thần, tối còn add bạn nói chuyện một lúc.

Cậu nhắm chặt mắt hồi tưởng lại những gì đã xảy ra hôm nay, dường như đám sương mù mờ mịt luôn vây quanh trước mắt cậu đã bị xóa bớt một nửa, lần đầu tiên cậu cực kỳ cực kỳ muốn ở bên một người đến vậy, hi vọng có thể đạt thành tâm nguyện này.
Vì sáng ngày hôm sau, Lạc An còn phải đi học, dù kích động đến mấy, cậu vẫn phải nghỉ ngơi thật sớm.
Sáng sớm ngày tiếp theo, Lạc An rời giường rồi tự chuẩn bị mọi thử.

Tuy cậu đã hai mươi hai tuổi, nhưng mới học đại học năm nhất, là do hồi bé bị trầm cảm nên đã bỏ lỡ mất hai năm học.

Ở trong lớp, cậu là người lớn tuổi nhất, nhưng vì vẻ ngoài vẫn còn nhỏ nên quan hệ với các bạn học cùng lớp cũng khá tốt.

Cậu tuy ít nói chuyện nhưng cái chuyên ngành này của cậu có rất nhiều sinh viên nữ, cả lớp cậu 40 người thì mới có 10 thằng con trai, con gái trong lớp đều tốt tính.

Thời buổi ngày nay, 10 đứa con gái thì có 9 đứa là hủ, Lạc An mang gương mặt tiểu thụ non nớt cực kỳ được yêu thương, trở thành bạn tốt của rất nhiều sinh viên nữ.
Đương nhiên Lạc An vẫn chưa dám công khai tính hướng của mình, nói đùa thì cậu không để ý vì tính tình của cậu rất tốt, rất nhiều sinh viên nữ thích chơi chung với cậu.
Thời gian còn khá sớm, tối qua Lạc An đã dặn Liễu Vân không cần dậy sớm nấu cơm cho cậu, cậu tự nấu một bát cháo, thêm một quả trứng là xong bữa sáng.

Nhưng Liễu Vân vẫn dậy sớm chuẩn bị đồ sáng cho cậu.

Bà đã bày sẵn trên bàn, xong lại quay về phòng ngủ tiếp.

Lạc An ăn xong bữa sáng rồi mới mang đồ đạc về trường.
Lúc Lạc An đến trường thì còn hơn nửa tiếng nữa mới đến giờ vào lớp, chắc mẩm bạn cùng phòng Đường Long Phi còn chưa chịu dậy mua cơm, nên cậu cố ý vòng qua căn tin mua bữa sáng cho cậu ta.

Cậu gõ cửa mấy lần, quả nhiên một lúc sau Đường Long Phi mới mở cửa, nửa người trên không mặc gì, dưới chỉ mặc một cái quần đùi, vừa đứng vừa dụi mắt, chuẩn một bộ dáng còn chưa ngủ đủ.

Tuy cậu ta được gọi bằng cái tên Đường Long Phi cực ngầu nhưng người thật thì chả liên quan gì đến ngầu, ngược lại cậu chàng khá thanh tú, vóc người nhỏ bé như vị thành niên.
“Có mua đồ ăn sáng cho cậu nè.” Lạc An vẫy tay trước mắt cậu ta.
“Cảm ơn An bảo bối.” Đường Long Phi cười hì hì đón lấy hộp cơm, “An bảo bối nhà ta đúng là đảm đang, moah moah.”
Lạc An liên tục trốn tránh mấy cái nụ hôn đầy mùi xúc cích của cậu ta.

Cậu đi đến bên giường, lấy mấy bộ quần áo mới mang đến cất vào tủ.
Lòng cậu vẫn đang canh cánh việc tuyển chọn CV, khi lên lớp Lạc An vẫn luôn tập trung chú ý vào nhóm Q, đến khi thấy mọi người quyết định buổi tuyển chọn sẽ diễn ra vào một buổi tối mà mọi người đều rảnh rỗi thì cậu mới yên tâm nghe giảng.
Ký túc xá là bốn người một phòng, nhưng cả lớp chỉ có mười anh con trai nên chuyển thành hai người một phòng.

Vốn ban đầu nhà trường muốn sắp xếp cho người lớp khác đến ở cùng nhưng không biết vì sao lại thôi.

Tuy Đường Long Phi rất hòa đồng cởi mở nhưng mồm miệng rất chặt, rành rành là biết Lạc An làm võng phối, viết truyện nhưng không hề kể ra bên ngoài, luôn tự chơi trò chơi một mình.

Khi Lạc An phối âm thì cầm điện thoại xem tiểu thuyết, hoặc đeo tai nghe nghe nhạc, khiến Lạc An cực kỳ cảm đông.

Cậu biết cậu chàng này là một tên tham ăn nên thường xuyên mua đồ ăn ngon về tặng cho người ta.
Lạc An không còn kịch nào chưa phối xong, một là do cậu rất chăm chỉ, hai là cậu vẫn còn thuộc dạng vô danh tiểu tốt.

Ngoại trừ kịch của nhóm cậu, cậu gần như không được nhận phối chính bộ kịch nào khác.

Vì thế nếu nhận được vai thụ chính của bộ “Bảo bối” này, đây sẽ là lần thứ hai câu phối vai chính rồi.
Vì mãi ngóng chờ buổi tuyển chọn tối nay nên Lạc An tranh thủ hai tiết học chiều để viết nốt tiểu thuyết.

Tốc độ đánh máy của cậu rất nhanh, thường thì cứ hai tiếng có thể gõ được ba nghìn chữ, mỗi ngày đăng lên năm nghìn, để dành lại ba nghìn phòng ngừa hôm nào có việc đột xuất thì vẫn có cái mà đăng.

Cậu vốn không muốn viết nhưng không viết càng không được.
Cuối cùng cũng đến bảy giờ, Lạc An đã ngồi trước laptop từ sớm.

Cậu tạo acc clone xin vào phòng, ngay lập tức được phân cho áo xanh.
Trong kênh có người đang nói, giọng một cô gái, âm thanh loli ngọt ngào, chính là chuẩn bị Sách Gia: “Lạc đại đến rồi, chũng ta bắt đầu ngay bây giờ đây.”
Lạc An không dám nói chuyện, chỉ có thể lách cách mổ chữ: Ừm, được, mọi người không cần để ý đến tôi.
Lạc An đợi một lúc thì nghe thấy Sách Gia lại bắt đầu lên tiếng: “Được rồi, mọi người đều đã có mặt đầy đủ, Lạc đại cũng ở đây, tôi bắt đầu bật ghi âm, đầu tiên là CP công thụ phụ, rồi đến các vai phụ khác, cuối cùng mới chọn thụ chính, mọi người thấy thế nào.”
Trong nhóm chat toàn là tiếng hô hào hưởng ứng của mọi người.
Lạc An hơi lo lắng, tuy cậu cho rằng bản ghi âm của cậu nhất định không tính là quá tệ nhưng dưới mê lực của Lâm Uyên, chỉ sợ sẽ có rất nhiều CV nổi tiếng, hoặc CV mới nổi đến ứng tuyển.

Cậu là người luôn theo dõi weibo của Lâm Uyên, cậu biết anh có mấy CP tin đồn, trong đó có một giọng công tử thụ tên là Phi Bạch luôn có mưu đồ với nam thần nhà cậu.
Do người đến ứng tuyển CP phụ và các vai phụ khác tương đối ít nên chọn ra rất nhanh, cuối cùng mới đến phối thụ chính, Sách Gia nói: “Vì đại thần Lâm Uyên cũng có mặt nên lần này chúng ta đã nhận được rất nhiều bài dự thi, tôi đều đã nghe qua một lần, cảm thấy có mấy cái đích thực rất tốt.

Tôi đã thương lượng với Đao Ngư và chọn ra ba người, mọi người cùng nghe một lần, sau đó cùng bỏ phiếu, lần này là lần đầu tiên chúng ta hợp tác với đại thần, nhất định phải chọn ra người thích hợp nhất!”
Lạc An ôm lấy đầu gối, tai đeo tai nghe, quả nhiên là âm thanh của Phi Bạch, trong lòng hồi hộp cực kỳ, dẫu sao CP Lâm Bạch cũng có rất nhiều fan, Phi Bạch cũng đã từng hợp tác mấy lần với Lâm Uyên.
“Thực ra trước đó Phi Bạch sama cũng đã từng inbox cho tôi, anh ấy muốn phối thụ chính của “Bảo bối”, làm CP với đại thần nhưng giọng của anh ấy khá sắc sảo, tôi cứ cảm thấy không quá thích hợp phối tiểu thụ tự ti non nớt, nên lúc đó đã từ chối một cách uyển chuyển.

Lần này anh ấy phối lại khá thích hợp, giảm bớt độ sắc sảo, giọng giả cũng tốt, nên trong ba người mà tôi và Đao Ngư chọn mới có Phi Bạch sama.

Nhưng không biết có phải do quá tương phản với giọng thật của anh ấy hay không mà cho dù nghe giọng giả cũng thấy không tự nhiên lắm.”
Tuy Phi Bạch đúng là đối thủ mạnh nhưng Lạc An không thể không thừa nhận ghi âm của anh ta rất tốt, diễn tả được tình cảm cần thiết, ngữ khí cũng hợp, thế mà Sách Gia vẫn moi ra được khuyết điểm, đột nhiên khiến cậu mất hết tự tin.
Nghe thêm mấy người nữa đều không hợp, Lạc An không hề cảm thấy nguy cơ gì, cuối cùng cũng đến lượt ghi âm của cậu.
“Đúng, tôi là loại vừa tự ti vừa nhu nhược, không dám yêu một ai, dẫu vậy thì có liên quan gì đến anh, anh dựa vào cái gì mà lấy đó làm lý do bắt ép tôi?!” Câu nói này là khi tiểu công theo đuổi tiểu thụ mãi không thành công, khích tướng thụ, bị tiểu thụ phản kích, vừa cần tràn ngập tình yêu nhưng cùng cần có áp lực đè nặng, phải biểu lộ được tâm trạng sợ hãi mất đi nên không dám tiếp nhận, lúc nói chuyện tuy cần âm thanh rõ ràng cực kỳ kiên định nhưng thực ra nên đan xen cả nỗi buồn, nỗi khủng hoảng, luyến tiếc.
Lạc An đã phối theo đúng lối suy nghĩ đó nên Sách Gia mới nói: “Đây là người thứ hai mà tôi cảm thấy cực kỳ thích hợp.

Giọng của cậu ấy rất gần gũi với hình tượng gốc của tiểu thụ.

Biểu đạt tình cảm cũng chính xác nhưng có thể dễ dàng nhận ra kinh nghiệm của An Nhiên sama không nhiều, có tình trạnh bị bắn nước vào mic, tình cảm thì đúng rồi, nhưng cách xử lý cảm xúc vẫn cần luyện thêm.”
Nghe được lời bình luận này, Lạc An bắt đầu thấp thỏm, các vai chính cậu từng phối trước đây đều có những phản ứng bình lặng, tuy thắng được mấy nghìn fan nhưng không thực sự nổi lên.

Chính vì kịch bản bình thường, trình độ CV cũng không phải là rất tốt, Lạc An cũng chưa trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, cũng không phải là loại có thiên phú đặc biệt, nên lần này thật sự rất nguy hiểm.
Sau khi nghe xong ứng viên thứ ba thì cũng là nghe xong hết tất cả các ghi âm, phòng chat chuyển thành nói chuyện tự do nên mọi người cũng rôm rả thảo luận, chỉ có Lạc An không hề tham gia.
Cuối cùng quả nhiên chỉ còn sót lại ghi âm dự thi của Phi Bạch và Lạc An.
“Cá nhân tôi cực kỳ thích giọng của An Nhiên sama, vì nghe ra được đây là giọng gốc, nên càng phù hợp hơn, đặc biệt là tình cảm, thật sự rất chính xác, còn về vấn đề kỹ năng, tôi tin rằng tôi và Đao Ngư có thể rèn cậu ấy thật tốt.” Đây là Sách Gia nói.
“Tôi cảm thấy Phi Bạch sama thích hợp hơn, anh ấy đã từng hợp tác mấy lần với đại thần, rất có cảm giác CP.”
“………”
“Lạc đại có ý kiến gì không?” Sách Gia hỏi cậu.
Lạc An lách cách gõ chữ: Không có, tôi không hiểu lắm, cảm thấy đều hay hết.
“Mọi người lại suy nghĩ thêm một chút đi.”
Cuối cùng cũng đến bước vote cuối, Lạc An vẫn lo lắng đến ra đầy mồ hôi, mãi đến khi thấy kết quả là chọn An Nhiên làm thụ chính thì mới có thể yên tâm thở phào.
Vì hậu kỳ và trang trí đều là sau này mới tuyển dụng đến nên không có ý kiến tiến cử nào, quyền quyết định chủ yếu nằm trong tay Sách Gia và Đao Ngư, tuy hơi lo lắng nhưng vẫn an toàn thông qua.
“Vậy cứ chọn thế nhé, tôi đi gửi weibo cho các sama, Đao Ngư gửi email giúp tôi nhé.”
“Okie.”
Lạc An nhìn mọi người rời khỏi phòng chat rồi mới rời đi, sau cậu lại chuyển sang acc CV, quả nhiên không lâu sau đã thấy có email gửi đến, là email của Đao Ngư, trên viết rõ cậu đã được chọn làm thụ chính cho “Bảo bối”, đằng sau còn kèm theo số của nhóm chat.
Lạc An sợ nhầm nick nên tạm out nick tác giả trước rồi mới vào nhóm chào mọi người.
Trong nhóm đang cực kỳ náo nhiệt.

liên tục có mấy nick gia nhập, Lạc An không có tiếng tăm gì nhưng mọi người vẫn rất long trọng chào mừng.
CV An Nhiên – Lâm Tử Mặc: Cảm ơn mọi người, tôi sẽ cố gắng phối kịch.
Sách Gia – Chuẩn bị: Hello An bảo bối sama, bây giờ sẽ gửi dự cáo cho cậu, hi vọng cậu có thể gửi lại ghi âm sớm, hê hê ~ Vài ngày nữa sẽ Pia kỳ một, sama có tiện không?
CV An Nhiên – Lâm Tử Mặc: Tiện, báo trước là được.
Sách Gia – Chuẩn bị: Ừm, ừm, vậy thì quá tốt rồi (^o^)/~   Đúng rồi tôi đã gửi ghi âm của cậu cho Lâm Uyên sama, anh ấy nói giọng của cậu cực kỳ thích hợp.
Vậy anh ấy có nhận ra giọng của cậu không? Lạc An hơi băn khoăn, lúc xem mắt hôm qua cậu nói quá ít, mà giọng còn bé tí, chắc anh ấy không nghe ra đâu nhỉ?
Nhưng không nhận ra cũng không sao.

Về sau nhất định hai người sẽ quen thuộc hơn! Lạc An tự cổ vũ bản thân.
Cả tối, Lâm Uyên đều không lên tiếng, Lạc Anh tắt nhóm chat, lên weibo chia sẻ weibo tuyên truyền, thấy hai chữ tên mình được phối cùng chỗ với Lâm Uyên, trong lòng cậu thấy vui vui.
CV An Nhiên: Chờ mong ~ Tôi sẽ cố gắng! // Sách Gia Thiên Hạ Vô Song: List Cast và staff lập lòe lấp lánh đã đầy đủ rồi đây, không lâu nữa sẽ có dự cáo rơi xuống, cảm ơn liên minh các sama, chúc “Bảo bối” nổi tiếng rầm rầm   ╰(*°▽°*)╯    An Lạc, Lâm Uyên, An Nhiên, Đường Thố, Lý Tích, Mạc Hằng, Lâm Thu.
Sau đó cậu lại onl weibo tác giả chia sẻ weibo này.
Làm xong xuôi, Lạc An chuẩn bị đi ngủ, cậu có thói quen ngủ sớm, nên chưa vội ghi âm dự cáo, đợi ngày mai rồi tính tiếp.

Vì thế cậu đã bỏ lỡ một trận chiến đẫm máu đến cũng nhanh và tan cũng nhanh này.
Ốc: Lẽ ra tranh thủ kỳ nghỉ dài để edit nhanh Trao quyền, nhưng mà đúng lúc này bên game lại ra event Săn quỷ vương, nên là… Ai chơi game sẽ hiểu lòng tui mà đúng hông TvT.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui