Vòng Quay Tận Thế


Mục Hinh Phi trong phòng chứng kiến cảnh này mà mắt chữ A mồm chữ O, giây sau cô bịt miệng và lao thẳng vào nhà vệ sinh.
Đối với những người chưa trải qua tình cảnh này, đột nhiên thấy một trận chiến đẫm máu như vậy, đây là phản ứng bình thường.
Diệp Chung Minh thầm thở dài, có chút bất mãn với một loạt hành động vừa rồi mình đã làm.
Nếu là anh của kiếp trước, ở trong hoàn cảnh tương tự, cho dù không dùng năng lực thì trong hai giây cũng đủ để giải quyết trận này, thế mà bây giờ lại tốn mất bốn giây, cơ thể này thật quá yếu đuối.
Liếc nhìn một vòng xung quanh theo thói quen, thấy không có gì nguy hiểm, Diệp Chung Minh mới dùng dao lần lượt đào ma tinh ở chính giữa trán của ba zombie đã chết, sau đó chà sạch chúng bằng bộ đồ bảo vệ của zombie.
Lại được chạm vào thứ này lần nữa, Diệp Trung Minh có chút hưng phấn.

Bởi vì kiếp trước anh ở ẩn trong thời gian khá dài, rất lâu sau đó mới có thể thích nghi được với cuộc sống thời tận thế.

Bời vậy, anh được tiếp xúc với thứ ma tinh màu xám này là chuyện của vài tháng sau kể từ ngày tận thế ập đến, điều đó khiến anh bỏ lỡ thời kỳ bùng nổ của đợt thu hoạch ma tinh cấp một, bởi vì thời điểm đó một số zombie đã có sự tiến hóa, muốn tìm zombie bình thường đi lẻ một mình không hề dễ dàng.


Và nơi mà chúng tụ tập không phải là nơi mà những người bình thường có thể đi săn được, vì vậy việc kiếm được một viên ma tinh cấp một hoàn toàn đều trông chờ vào may mắn, đó là một trong những lý do tại sao trước đây anh không thể mạnh lên một cách cấp tốc được.
Cất ba viên ma tinh cấp một vào trong túi, anh chẳng có tâm tư đếm xỉa đến Mục Hinh Phi vẫn đang nôn mửa trong nhà vệ sinh, nhanh chóng chạy tới nơi phát ra tiếng hét thảm thiết.
Bởi vì ở đó có zombie, mà có zombie tức là có ma tinh.
Tận thế đột nhiên ập đến, khiến khu chung cư Cường Thịnh Hào Đình vốn dĩ luôn yên tĩnh bỗng chốc náo loạn.

Chỉ là Diệp Chung Minh biết, cái giá của sự náo loạn này, là máu và mạng sống.
"A!"
Một tiếng thét chói tai từ biệt thự bên cạnh vọng đến, Diệp Chung Minh không vội vàng nhìn, mà nhanh chóng trốn vào bụi cây trang trí bên cạnh.

Liếc mắt, anh liền thấy một người phụ nữ trần truồng, toàn thân đầy máu chạy ra, tóc tai bù xù, mặc dù không còn trẻ nhưng trên gương mặt vẫn còn vẻ phong tình, ánh mắt đầy sợ hãi không thể kiềm chế, miệng không ngừng lẩm bẩm điều gì đó.

Cơ thể trắng như tuyết dính đầy vết máu tím đen, hai màu sắc trái ngược tạo nên một cú sốc thị giác mạnh mẽ.
Nhưng ngược lại với làn da và vóc dáng được chăm chút kỹ lưỡng, thể lực của người phụ nữ này rõ ràng không tốt lắm, cộng thêm bị hoảng sợ tột độ, cô ta mới chạy được hai bước liền ngã nhào xuống đất, giãy dụa muốn bò dậy, nhưng bị hai con zombie đuổi theo đè lại.

Tiếp đó, cùng với tiếng kêu rên thảm thiết của cô ta, máu thịt trên cơ thể bị xé toạc, nội tạng ấm nóng bị moi ra, trở thành thức ăn ngon cho hai con zombie.
Cảnh tượng đẫm máu đến rùng rợn như vậy không khiến trái tim Diệp Chung Minh dao động chút nào.


Sau khi bình tĩnh quan sát xung quanh, anh đột nhiên lao ra, trong nháy mắt đã lặng lẽ đến sau lưng hai con zombie đang ăn uống.

Ánh đao lóe lên, đầu của một con zombie đã bị chặt đứt, cổ phun ra một dòng máu đen hôi thối.
Con zombie còn lại đang nuốt một đoạn ruột thì phát hiện có điều bất thường liền đứng dậy, một đôi tay mang theo móng vuốt sắc bén lao về phía Diệp Chung Minh.
Lúc này Diệp Chung Minh đã thu đao, nghiêng người tránh cú cào của zombie, mũi đao đâm thẳng vào huyệt Thái Dương của nó, vù một tiếng, zombie bị xuyên thủng đầu lập tức mềm nhũn ra, đổ nhào xuống.
Cuộc tấn công chỉ diễn ra trong vài giây ngắn ngủi, nhưng Diệp Chung Minh đã cảm thấy có chút mệt mỏi.

Từ khi toàn lực chạy đến sau lưng zombie, đến lúc liên tục ra đao và né tránh, anh hành động chỉ trong nháy mắt, hơn nữa vô cùng chính xác.

Nếu đổi thành người khác, không thể tìm được chính xác khớp xương cột sống, dùng một đao chém đứt, rất có thể đao đã bị kẹt ở bên trong.
Đây chính là giá trị mà mười năm tận thế mang đến cho Diệp Chung Minh, cũng là vốn liếng để sống sót của anh.
Khi anh đào ma tinh trên trán zombie, người phụ nữ sắp tắt thở đưa mắt nhìn Diệp Chung Minh, nở một nụ cười biết ơn.


Cho dù nhất định phải chết, cô ta cũng tình nguyện chết dưới ánh mắt của đồng loại, chứ không phải trong nước miếng hôi tanh của zombie.
Diệp Chung Minh lặng lẽ thương tiếc một chút, lần nữa trốn vào góc biệt thự, chờ người phụ nữ này biến dị.
Chỉ cần không bị zombie ăn mất não, con người sẽ bị biến dị, dù chỉ còn lại một cái đầu.

Đây chính là chỗ đáng sợ của virus zombie.

Một con zombie chỉ còn mỗi đầu, chỉ cần cho nó đầy đủ máu thịt tươi, nó cũng có thể mọc ra cơ thể hoàn toàn mới trong một khoảng thời gian ngắn!
Trước khi Diệp Chung Minh trùng sinh, kết luận được chứng thực này đã từng khiến những người sống sót ngỡ ngàng rất lâu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận