Vong Tiện - Tác Giả Linh Y Tích

Tác giả: Linh Y Tích (作者: 泠依惜)

Dịch: Ngộ (Jun - Vong Tiện Anh Trạm)

Bản dịch ĐÃ CÓ sự đồng ý của tác giả. (●'◡'●)ノ♥ Xin đừng đưa đi đâu đăng lên đâu hay dùng làm gì khi chưa hỏi ngộ, cảm ơn. Đặc biệt đừng đăng/ghim lên pinterest.
Xin hãy hành động cư xử văn minh lịch sự, năm 2021 rồi ~

Chuỗi series ngắn tí ti nhưng ngọt ngào đến lạ kì nào (❁'◡'❁)

~~~ start reading ~~~

8. Làm đồ ăn

Lam Vong Cơ lẳng lặng đứng trước bàn bếp, mắt lớn trừng mắt nhỏ với mấy món đồ ăn bốc hơi trên bàn.

Màu sắc đỏ bừng bừng, ngửi vào chua cay, đã đạt đến trình độ người Cô Tô truyền thống nhìn vào nhất định cau mày. Tất cả đều là do Lam Vong Cơ dựa theo một phân công thức nấu ăn nghe nói là vô cùng tốt mà nấu ra.

Nếm thử, đương nhiên là đã nếm thử qua rồi, nhưng đối với Lam Vong Cơ khẩu vị trước giờ luôn thanh đạm thì không nếm ra được là có ngon hay không.

Mấy món đồ ăn này đối với y quả thực là quá cay, cay đến mức đau đầu lưỡi, đoạt đi mọi vị giác của y, khiến y gần như không nếm được mùi vị khác. Thế nên căn bản không biết được có ngon hay không.

".."

Lam Vong Cơ nghiêm túc nghĩ, hay là để cho người quen ăn cay thử xem?

Nhưng trưởng bối không có ai ăn cay cả. Huynh trưởng cũng đang bế quan, khẩu vị của thúc phụ còn thanh đạm hơn y.

"..."

Cuối cùng, Lam Vong Cơ vẫn tranh thủ khi đồ ăn còn nóng bỏ vào hộp, trực tiếp mang đến Tĩnh thất.

Nếu làm cho Ngụy Vô Tiện, chỉ cần hắn thích là được. Nếu không chắc chắn có hợp khẩu vị hay không, trực tiếp đi hỏi hắn là được, cho dù có vấn đề thì có sao đâu, thay đổi chỗ không tốt là được.

... đáng tiếc, hôm đó Ngụy Vô Tiện chỉ chăm chăm ăn cải thắng, cả bàn đồ ăn dày công chuẩn bị hắn chẳng động vào mấy miếng.

Sau đó, Ngụy Vô Tiện biết được chân tướng lập tức cảnh giác, nhìn Lam Vong Cơ bê tới bất kỳ đồ ăn nào đều hận không thể hỏi trước một câu: "Có phải là ngươi làm không?"

Lam Vong Cơ không biết nói dối, tối đa chỉ có thể không đáp lại lời, mà không đáp thì tương đương với ngầm thừa nhận. Vì thế, Ngụy Vô Tiện ăn một miếng, tiếp đó tất nhiên là dù có thế nào cũng phải khen lên trời xuống đất mới hài lòng. Có bao nhiêu khoa trương trong đó, ai mà biết.

Tóm lại, đồ ăn y làm rốt cuộc là có ngon hay không? Cuối cùng chẳng có cái đánh giá nào công bằng cả.

Thôi, Lam Vong Cơ nghĩ, chuyện này không quan trọng, chỉ cần Ngụy Anh thích ăn là được.

END

(✿◡‿◡) mấy mẩu chuyện này đều là những cục đường cả, càng ngẫm càng ngọt!!!

:> chuyên mục quen thuộc! Mấy bạn cho Ngộ xin đôi lời cảm nhận gửi đến Tích Tích nhé. Tiếng Trung, tiếng Nhật, tiếng Anh hoặc tiếng nước ngoài nào khác cũng được, tiếng nước ngoài luôn được khuyến khích :> Không thì tiếng Việt vẫn okie. Mấy bạn hãy phát huy tinh thần ngoại ngữ cao độ để comment đi nào!

Mấy bạn mà không trả đủ phí comment gửi lời cảm ơn đến tác giả của đồng nhân văn thì :> chúng ta lại chào nhau nhé, còn lâu mới gặp mặt. Cái này người ta gọi văn vẻ thì chính là cảm ơn tấm lòng và nhiệt huyết còn thô thì chính là có qua có lại, Ngộ không cần gửi lời đến Ngộ, nhưng lời cảm ơn đến các bạn tác giả thì Ngộ không thể thiếu. Từ giờ, chắc đồng nhân văn sẽ đăng theo cảm hứng khi Ngộ nhìn chất lượng phong phú của "phí" comment từ phía các bạn :3


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui