Tác giả: Linh Y Tích (作者: 泠依惜)
Dịch: Ngộ (Jun - Vong Tiện Anh Trạm)
Bản dịch ĐÃ CÓ sự đồng ý của tác giả. (●'◡'●)ノ♥ Xin đừng đưa đi đâu đăng lên đâu hay dùng làm gì khi chưa hỏi ngộ, cảm ơn. Đặc biệt đừng đăng/ghim lên pinterest.
Xin hãy hành động cư xử văn minh lịch sự, năm 2021 rồi ~
Chuỗi series ngắn tí ti nhưng ngọt ngào đến lạ kì (❁'◡'❁)
18/9/2021
~~~ start reading ~~~
11. Một đóa hoa hư
Ngụy Vô Tiện nói Lam Vong Cơ "trên giường hung", thực sự là một chữ cũng không sai, nhưng không phải chỉ ở trên giường mới hung. Dù sao y là một người có nguyên tắc, nên vẫn luôn cho là loại chuyện này phải làm ở trên giường, làm vào buổi tối, thời điểm làm có thể làm thỏa sức làm, thời điểm không làm phải kiềm chế. Trừ lần đầu tiên hai người hứng tình khó kiểm soát lăn trên cỏ kia, một quãng thời gian sau cũng không làm chuyện đó ở chỗ không đứng đắn.
Đương nhiên Ngụy Vô Tiện có chú ý, loại chuyện này thực sự quá có thể khơi dậy ý muốn làm ác của hắn, vừa hay ngay lúc này, Lam Vong Cơ dường như đang chả có phản ứng gì với sự khiêu khích của hắn cả, hắn bèn nghĩ đủ cách để dụ y.
Đi trên đường đầy người, len lén móc móc tay Lam Vong Cơ, móc thôi không đủ còn vẽ vòng vòng trong lòng bàn tay y. Lúc chỉ có hai người họ, hắn làm còn hăng hơn, thấy Lam Vong Cơ ngồi cạnh bàn bèn trực tiếp đi đến ngồi lên đùi y, ôm người ôm cổ rồi bắt đầu hôn.
Lam Vong Cơ vẫn cố hết sức kiềm chế có thể, ban ngày ban mặt, hết lần này đến lần khác không hề để ý Ngụy Vô Tiện, nhưng từng chuyện đều nhớ hết trong lòng. Ngụy Vô Tiện thậm chí còn từng nghi ngờ, hắn nói nhiều lời như thế, dụ dỗ bao nhiêu hành động như thế trên người y, thế mà Lam Vong Cơ cũng có thể nhớ hết.... Nếu lúc làm tình mà y cũng có thể giữ mình tỉnh táo, đếm thử chút xem làm ra những cái gì thì chắc sẽ phát hiện ra quy luật gì cũng nên.
Sau đó, sau đó, rốt cuộc Lam Vong Cơ cũng bị thua cuộc ở bên trong Tàng thư các.
Không có cách nào khác, chỗ này quả thực là quá đặc thù. Dường như chỉ cần Ngụy Vô Tiện nói lại chuyện năm mười lăm tuổi là tai Lam Vong Cơ sẽ đỏ lên. Hàm Quang Quân cẩn thận kéo rèm, khóa cửa, đè Ngụy Vô Tiện giữa kệ sách, hung hăng chặn miệng hắn lại, dưới người mãnh liệt. Ngụy Vô Tiện cầu xin tha thứ, bị bắt nạt đến mức lệ rơi không ngừng, thế mà còn rơi lệ không thành tiếng nổi cơ. Lam Vong Cơ nói không cấm ngôn hắn, nhưng chặn miệng hắn, chặn đến mức hô hấp còn chả lọt vô được luôn, chẳng thà cứ cấm ngôn cho rồi... 3^3
Lần này không những không để cho Ngụy Vô Tiện một lần dạy dỗ nhớ lâu, ngược lại lại thành ra có lần hai lần ba.. rốt cuộc hắn đã được bị đè hết những nơi hắn từng khoe khoang trên miệng như Tàng thư các, sau núi, thậm chí còn có Lan thất, sau bình phong... triệt để làm hư Lam Vong Cơ.
Hắn thì tự thỏa chí đắc ý, nhưng nếu để Lam Khải Nhân biết, chắc tiên sinh tổn thọ mười năm mất.
Nhưng, Lam Vong Cơ cũng sẽ trưởng thành mà, sẽ không còn bị nhịn không nổi mỗi lần bị Ngụy Vô Tiện trêu nữa, lúc không nhịn được nữa thì đương nhiên chỉ có thể xử hắn tại chỗ, nhưng sau đó y cũng tìm được cách trị Ngụy Vô Tiện.
Về điểm này, Ngụy Vô Tiện bất chấm sấm chớp mưa to vẫn phải nói bằng được, không cản lại được, Lam Vong Cơ kéo hắn đến chỗ không ngời, đè ra hôn, sau đó hắn sẽ chóng mặt chân run quên mất bản thân mình muốn làm gì, có khi còn chưa thỏa mãn, ôm Lam Vong Cơ, nói: "Nữa..."
Lam Cảnh Nghi trong lúc chờ hai người họ về, nhàm chán đi dạo lung tung, trong lúc tình cờ, ngẩng đầu nhìn một cái, lại nhìn thấy trên cành cây hình như có một cái dây đỏ đỏ, sao mà giống dây buộc tóc của Ngụy tiến bối thế cơ chứ... Cậu nhóc đến gần nhìn, thế mà lại chả phát hiện ra cái gì.
Chả lẽ là nhìn lầm? Cũng có thể là một đóa hồng chăng?
Cậu nhóc đâu biết được, cái đóa hồng mà cậu nhóc nghĩ kia giờ đang ở trên môi Ngụy tiền bối của cậu. :)))))))))))
===TBC===
Hôm nay Ngộ hơi buồn, nhiều chuyện xảy đến khiến cảm giác bản thân vô dụng, vô nghĩa với đời lại càng nhiều hơn. Cảm giác khó thở quá, nên phải tìm chút đường cho cuộc sống dễ dàng hơn, thực tế là tìm nơi để an ủi, để rúc đầu trốn tránh. Hi vọng ngày mai có thể thoải mái đối diện với cuộc sống hơn.
...
:> chuyên mục quen thuộc! Mấy bạn cho Ngộ xin đôi lời cảm nhận gửi đến Tích Tích nhé. Tiếng Trung, tiếng Nhật, tiếng Anh hoặc tiếng nước ngoài nào khác cũng được, tiếng nước ngoài luôn được khuyến khích :> Không thì tiếng Việt vẫn okie. Mấy bạn hãy phát huy tinh thần ngoại ngữ cao độ để comment đi nào!
Mấy bạn mà không trả đủ phí comment gửi lời cảm ơn đến tác giả của đồng nhân văn thì :> chúng ta lại chào nhau nhé, còn lâu mới gặp mặt. Cái này người ta gọi văn vẻ thì chính là cảm ơn tấm lòng và nhiệt huyết còn thô thì chính là có qua có lại, Ngộ không cần gửi lời đến Ngộ, nhưng lời cảm ơn đến các bạn tác giả thì Ngộ không thể thiếu. Từ giờ, chắc đồng nhân văn sẽ đăng theo cảm hứng khi Ngộ nhìn chất lượng phong phú của "phí" comment từ phía các bạn :3