Vong Tiện - Tác Giả Linh Y Tích

Tác giả: Linh Y Tích (作者: 泠依惜)

Dịch: Ngộ (Jun - Vong Tiện Anh Trạm)

Bản dịch ĐÃ CÓ sự đồng ý của tác giả. (●'◡'●)ノ♥
Xin đừng đưa đi đâu đăng lên đâu hay dùng làm gì khi chưa hỏi ngộ, cảm ơn.
Đặc biệt đừng đăng/ghim lên pinterest.
Xin hãy hành động cư xử văn minh lịch sự, năm 2022 rồi ~

Chuỗi series ngắn tí ti nhưng ngọt ngào đến lạ kì (❁'◡'❁)

Suýt thì quên hôm nay 1-6
Tháng 6 này sẽ có nhiều đường nhé!

~~~ start reading ~~~

16. Sờ


- Ngụy Vô Tiện: "Lam Trạm, ngươi đừng không để ý đến ta mà!"

- Ngụy Vô Tiện: "Lam Trạm! Lam Trạm! Lam Trạm..."

- Ngụy Vô Tiện: "Ầy ui, ta sai rồi, ta thực sự sai rồi mà! Có câu nói, người không biết không có tội, ta không biết là sừng của các ngươi không được để người khác đụng vào, thật mà!"

Rốt cuộc Lam Vong Cơ nhìn hắn một cái.

Ngụy Vô Tiện mừng phát khóc, tranh thủ thời cơ: "Nếu ta mà biết, nhất định ta sẽ không đụng vào!"
Trong lòng thì nghĩ: "Nếu sớm biết thế, ta sẽ không chỉ đụng mỗi xíu đó thôi đâu!"

Cái đuôi sau lưng Ngụy Vô Tiện điên cuồng ve vẩy: "Lam Trạm Lam Trạm, ngươi đừng giận mà, ta cũng cho ngươi sờ sờ ta tí nha, được không? Đáp lễ lại đó, như thế, chúng ta coi như hòa nhau!"

Lam Vong Cơ: "Ngươi không có sừng."

Ngụy Vô Tiện: "Không có sừng có thể sờ chỗ khác mà! Ví dụ như lỗ tai? Hay ngươi muốn sờ đuôi cũng được."

Lam Vong Cơ: "...Được."

Ngụy Vô Tiện vui vẻ vô cùng, vội vàng sát lại gần y hơn, cúi đầu xuống: "Ngươi sờ đi sờ đi!"

Một đôi tai hồ ly lông nhung nhung nhạy bén cực kỳ, lỗ tai hơi run run, chỗ nào gió thổi cỏ lay sẽ lập tức chuyển hướng nghe ngóng bên đó.

Lam Vong Cơ chưa từng sờ lỗ tai hồ ly bao giờ. Y nhìn chằm chằm Ngụy Vô Tiện một lúc, cuối cùng cũng từ từ đưa tay ra chạm vào lỗ tai.

Cơ thể Ngụy Vô Tiện dường như hơi run run lên.

Lam Vong Cơ: "?"

Bản thân Ngụy Vô Tiện hoàn toàn không phát hiện ra, nghĩ: "Hửm? Sao lại không sờ?"


Lam Vong Cơ cong môi, lòng bàn tay hoàn toàn bao lấy cái tai kia.

Ngụy Vô Tiện: "Ưm..."

Xúc cảm sờ vào lông măng thật là tuyệt, Lam Vong Cơ sờ một cái, nhịn không nổi lại sờ cái thứ hai, cái thứ ba... sờ sờ, đột nhiên nắm lấy gốc tai.

Theo bản năng, Ngụy Vô Tiện kêu lên thành tiếng: "Á!?"

Lần này chính hắn cũng phát hiện chuyện không bình thường.

Ngụy Vô Tiện cũng có biết đâu, khi bị người khác sờ sờ tai sẽ có cái cảm giác này, dù sao trước giờ cũng đâu có ai sờ hắn, mà chính hắn sờ thì chả có cái cảm giác gì.

Nhưng đành chịu thôi, đã đồng ý với Lam Vong Cơ rồi, chỉ có thể nhịn, mặc y tiếp tục.

Lúc này, vốn Lam Vong Cơ đã định thu tay lại rồi thế mà lại vô tình nhìn thấy cái mặt liều mạng nhịn, nhắm chặt mắt, mím chặt môi của Ngụy Vô Tiện, đột nhiên nghĩ, ngày thường hồ ly nhỏ này cứ có cơ hội là sẽ dùng hết sức dày vò y. Lòng không kiềm chế được cái đốm lửa muốn trả thù hắn. Thế là, không những Lam Vong Cơ không dừng tay mà còn nâng tay kia lên sờ nốt cái tai kia của Ngụy Vô Tiện.

Ngụy Vô Tiện hốt cả hền: "Ngươi, ngươi , sao vẫn còn sờ thế!"

Lam Vong Cơ: "Ngươi đồng ý rồi."

Ngụy Vô Tiện nói lý: "Nhưng mà ta chỉ sờ sừng ngươi có tí à, cho nên ngươi cũng chỉ có thể sờ tai ta... a ôi..."

Lời còn chưa dứt, Lam Vong Cơ đã hai tay nhéo hai tai.


Mặt Ngụy Vô Tiện có chút đỏ, muốn bùng choáy, nhưng cái tay đang sờ tai hắn lại vô tình sờ sờ đỉnh đầu hắn luôn, vuốt ve hai cái vuốt cái lông đang định choáy kia vuốt xuống luôn.

Một chút chần chờ thế là chỉ có thể để mặc đối phương tiếp tục sờ. hiu hiu

Lam Vong Cơ triệt để sờ đủ hai cái tai hồ ly mới chịu buông ra. Ngụy Vô Tiện vội vàng lấy tay che đầu, nhanh chóng lùi ra xa ba bước, ánh mắt Lam Vong Cơ rơi vào cái đuôi xù xù to bự của hắn.

Ngụy Vô Tiện chú ý tới tầm mắt của y, cảnh giác: "Cái gì!? Ngươi còn muốn sờ đuôi ta? Không có được, ta nói ngươi nhá, tai đã để ngươi sờ lâu như thế rồi, đuôi á, tuyệt đối là không!"

Lam Vong Cơ: "... Ta chưa nói muốn sờ."
Nhưng trong lòng nghĩ: "... chờ lần sau đi."

===TBC===

:> chuyên mục quen thuộc! Mấy bạn cho Ngộ xin đôi lời cảm nhận gửi đến Tích Tích nhé. Tiếng Trung, tiếng Nhật, tiếng Anh hoặc tiếng nước ngoài nào khác cũng được, tiếng nước ngoài luôn được khuyến khích :> Không thì tiếng Việt vẫn okie. Mấy bạn hãy phát huy tinh thần ngoại ngữ cao độ để comment đi nào!

Mấy bạn mà không trả đủ phí comment gửi lời cảm ơn đến tác giả của đồng nhân văn thì :> chúng ta lại chào nhau nhé, còn lâu mới gặp mặt. Cái này người ta gọi văn vẻ thì chính là cảm ơn tấm lòng và nhiệt huyết còn thô thì chính là có qua có lại, Ngộ không cần gửi lời đến Ngộ, nhưng lời cảm ơn đến các bạn tác giả thì Ngộ không thể thiếu. Từ giờ, chắc đồng nhân văn sẽ đăng theo cảm hứng khi Ngộ nhìn chất lượng phong phú của "phí" comment từ phía các bạn :3


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận