Gân xanh trên trán Tông Chính Khiêm nhảy lên một cái, hoàn toàn không trả lời cô ta, ngược lại là Hoài Tước, ngẩng đầu nhìn vị mỹ nữ ngực to này, mặt không chút thay đổi đáp lại: "Tôi tên Hoài Tước, là người thuê nhà ở đây, dì là ai?"Khóe miệng Thang Lẫm co giật, miễn cưỡng nặn ra nụ cười: "Em gái, tôi lớn hơn cô cũng không cách mấy tuổi, cô có thể gọi tôi là chị.
Tôi tên là Thang Lẫm, cô gọi tôi là 'sư thái' cũng được.
"Cô ta đương nhiên không tin bạn trai cũ tính tình không tốt này sẽ tìm một khách trọ, đối với lai lịch của Hoài Tước càng thêm tò mò.
Tông Chính Khiêm đi thẳng vào vấn đề, không thèm nói thêm nửa lời: "Có cách nào tìm được cô ấy hay không, hoặc là dẫn cô ấy ra ngoài? Tu Nghi tra camera theo dõi, cô ấy còn ở trong khu dân cư này.
”"Nghe Cao Lạp miêu tả, vật đó đã không phải là một cái đầu bay bình thường, tôi đến đây chỉ để thử triệu hồi cô ấy, thà làm phép trong nhà của anh còn tốt hơn là khiến cho nhà tôi chướng khí mù mịt.
"Lời nói của Thang Lẫm trước sau như một làm cho Tông Chính Khiêm buồn bực, nhưng anh cũng không có biện pháp, trầm mặt hỏi cô ta: "Cô muốn thứ gì, tôi cho người chuẩn bị giúp cô.
”"Tôi muốn một cái gì đó mà Amy đang mặc, trước tiên gọi hồn phách của cô ấy trở lại, đưa cô ấy trở lại cơ thể của mình, sau đó mang con quái vật đó đến.
"Thời gian cấp bách, Thang Lẫm đang nói chuyện đã lấy ra lá cờ dẫn hồn, chậu bạc, hương nến và bùa.
Tông Chính Khiêm suy nghĩ một chút, lấy giày cao gót của Amy cho cô ta: "Chấp niệm của phụ nữ đối với giày còn sâu hơn cả quần áo.
”“Anh hiểu phụ nữ như vậy, làm góa vương thật sự là đáng tiếc.
”Thang Lẫm tiếc hận lắc đầu, đặt chậu bạc trên sàn phòng khách, hai bên đốt hương nến, giày hướng về phía bắc, Tông Chính Khiêm nháy mắt với Cao Lạp, bảo anh ta mở máy quay phim quay lại quá trình.
“Quy củ cũ, tôi đang chiêu hồn, các anh chụp có thể, nhưng không thể lên tiếng nói chuyện, cũng không thể đi tới đi lui ngắt lời tôi.
Tông Chính, chăm sóc em gái khách trọ của anh.
”Lúc Thang Lẫm nói chuyện nghiêm túc có một khí thế nghiêm nghị, khí thế mười phần chị dại.
Tông Chính Khiêm nghiêm túc gật đầu đồng ý, đem Hoài Tước từ trên sô pha kéo lên đứng ở phía sau anh, nhỏ giọng dặn dò cô không được làm gì cả, ngoan ngoãn không được nhúc nhích, còn sợ cô không nghe lời, anh nắm chặt cổ tay cô.
.