“Mau chiếu đèn vào chúng nó!”Cho dù trong thời khắc sinh tử như vậy, Tông Chính Khiêm vẫn bình tĩnh gặp biến không sợ như cũ.
Anh lớn tiếng kêu gọi mọi người cùng nhau cố gắng tự cứu lấy mình.
Khi một vài tia sáng chiếu vào đôi mắt kép của quái vật, chúng đột ngột lùi lại, trốn vào trong bóng tối.
Hành khách trong xe nắm chặt thời cơ chớp nhoáng này, họ như thể phát điên mà lao ra ngoài cửa xe.
Nhưng hai người vừa nhảy xuống xe, thì lập tức bị thứ gì đó nhanh chóng kéo vào trong bóng tối, nhanh đến mức nhìn không rõ chuyện gì xảy ra.
Sau đó từ sâu trong đường hầm tối tăm truyền đến một tiếng kêu thảm thiết.
Những người muốn xuống xe đều do dự, phía dưới cũng có quái vật, phía trên cũng có quái vật, đường cùng rồi.
Hai con quái vật trong toa xe đang rục rịch trong bóng tối.
Trong đó có một con đột nhiên quay lại và vung chiếc đuôi gai của nó về phía đám đông, càn quét trái phải, hất tung điện thoại di động trên tay mọi người.
Thậm chí nó còn móc một người sống kéo lê người nọ vào toa xe phía sau giết chết một cách tàn nhẫn.
Tông Chính Khiêm chứng kiến hình động của bọn chúng thì khiếp sợ không thôi, lẽ nào bọn quái vật này có trí khôn sao?Anh còn chưa kịp nghĩ ra cách đối phó thì một con khác đã chồm tới húc mạnh về phía người phụ nữ có thai, sau đó giơ chiếc càng to lớn màu xám tro lên kẹp lấy cô ta.
Không còn chỗ trốn, không có chỗ nào có thể trốn được cả, người phụ nữ có thai sợ đến mức bủn rủn tay chân, không cử động được.
Ngài Tông Chính Khiêm đúng là oan uổng quá lớn mà, lâu lâu mới ra ngoài đi tàu điện ngầm một thế mà lại đụng phải loại bi kịch chỉ có xuất hiện trong phim điện ảnh như thế này.
Trong lòng anh than thở, số phận mình thật là còn thảm hơn của Hamlet nữa.
Khi đối phương tấn công tới, anh đã túm lấy người phụ nữ mang thai đưa cô ta ra sau lưng ngăn chặn.
Anh là đàn ông, cho dù có sợ chết đi chẳng nữa, cũng không thể nào trơ mắt nhìn một người phụ nữ có thai bị giết trước mặt mình được.
Quái vật đánh một kích này bị hụt, ngay lập tức nó đổi hướng tấn công lên trên người Tông Chính Khiêm.
Nhưng mà cơn đau trong dự đoán không có xuất hiện, không biết vì lý do gì mà “cây kéo lớn” này đột nhiên bị đứt lìa một giây trước khi nó kẹp chặt lấy thân thể Tông Chính Khiêm.
Nó giơ càng trước lên, đôi mắt kép đảo tới đảo lui bàng hoàng quan sát vết cắt.
chiếc càng dày thô to màu đen sắc nhọn rơi trên mặt đất, bên trên còn dính đầy máu và những mảnh da thịt khả nghi.
.