Chương 61: Dễ chịu không?
Vuốt tóc cô, cậu cười hài lòng.
"Ngoan, lúc này mới đúng, về sau cái miệng này chỉ có thể ngậm dương vật của tôi, biết chưa?" Nắm cằm cô làm cô ngẩng đầu lên.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Biết rồi ạ."
"Đi đánh răng rồi đến phòng ngủ chờ tôi." Cậu ra lệnh.
Không biết cậu muốn làm gì nhưng chắc chắn không phải chuyện gì tốt với cô.
…
Bị cậu xé rách quần áo trên người, cô muốn che lại cơ thể của mình nhưng nghĩ một chút vẫn từ bỏ.
Che làm gì, cậu muốn gỡ bỏ, không phải chỉ là chuyện động ngón tay sao.
Chẳng bao lâu, cậu đi lên, trong tay còn cầm đồ, có mấy sợi dây rũ ra ngoài, không biết đó là gì.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đi tới bên cạnh cô, giữ gáy rồi cọ lên mặt cô, loại cảm giác này làm cô cảm thấy xa lạ.
"Cơ thể em không được, chúng ta chơi trò khác, không chịch em."
"Tôi không muốn chơi." Cô kéo tay cậu lại, có lẽ là hai bàn tay ấy cho cô dũng khí.
Cậu cười nhẹ, lè lưỡi liếm mặt cô một cái: "Em không có tư cách từ chối."
"Vì sao tôi không có tư cách!" Cô cố gắng đẩy bàn tay to làm chuyện xấu trên ngực cô rồi đứng dậy đi đến đầu giường.
Một tay cô che trước ngực mình, trong mắt là căm hận vốn có.
Mặt Hà Trạch Thành vô cảm, nhẹ nhàng nghiêng đầu quan sát vẻ mặt và thân thể của cô, cô giống như một món hàng bị cậu lột sạch, cảm giác sợ hãi khó diễn tả lại tới.
Rõ ràng cậu chưa làm gì cả, cô đã sợ hãi!
Người trước mặt nhấc chân tới chỗ cô, túm chặt quần áo vốn dĩ đã bị xé rách trên người cô, thô bạo xé nát rồi ném xuống mặt đất, làm cơ thể của cô không nén nổi run rẩy.
Không để ý tới cô nữa, ném thứ trong tay lên giường, kéo dây xích tới giữ cổ tay cô rồi khóa lại, cũng khóa cổ cô vào đầu giường.
Sự chống cự của cô với cậu mà nói chỉ là gãi ngứa.
Bị cậu trói lại rồi thả lên giường, dây xích bị kéo căng hết, cậu không tách hai chân của cô ra, là thật sự không có ý chịch cô, nhưng cô vẫn sợ hãi.
Mãi tới khi cậu cầm mấy thứ quấn vào nhau lên kẹp vào núm vú cô, cảm giác hoảng sợ lại dấy lên.
"Tôi không muốn, lấy ra!" Cô giãy giụa chẳng hề có tác dụng, hoàn toán không thoát nổi.
Cậu quỳ gối hai bên cô, cái kẹp màu bạc kẹp lên núm vú hồng hào của cô vô cùng đẹp, cậu nhịn không được sờ bầu vú cô.
“Ngoan, em sẽ rất sung sướng."
Cô không thể sung sướng, người sung sướng sẽ chỉ có cậu mà thôi!
Khóe miệng cậu nở nụ cười tùy ý, bấm công tắc trên kẹp vú.
Đèn màu đỏ trên kẹp vú sáng lên, trong nháy mắt một dòng điện nhẹ kích thích núm vú cô, gần như làm nó cứng lên lập tức.
"A... tắt, mau tắt đi..."
Dòng điện trên núm vú truyền khắp cơ thể, lòng bàn chân cũng xuất hiện cơn tê dại, muốn vặn vẹo cơ thể lại bị cậu giữ chặt, tra tấn cô sắp phát điên rồi.
"Cầu xin cậu tắt đi, mau tắt nó đi!"
Cậu làm như không nghe không thấy xoa vú cô, nhìn núm vú run rẩy dựng thẳng lên chằm chằm: "Không phải em cũng rất thích sao? Em xem núm vú em dựng lên rồi này, tôi biết em rất sung sướng, cứ việc kêu ra, kêu dâm đãng một chút."
“Không muốn, tôi không thoải mái, cậu mau tắt nó đi cầu xin cậu! Mau tắt đi!" Cô sắp điên rồi, vừa đau vừa tê, muốn ra sức vò nó, tay lại bị cố định không thể cử động, rất khó chịu, thật sự rất khó chịu.
"Sướng không?" Cậu từ chối trả lời câu hỏi của cô và hỏi lại lần nữa.
"Không sướng... không sướng."
Nắm công tắc, lại tăng thêm một nấc.
"A uh!" Tê quá... rất muốn bóp!
"Sướng không?"
“Không không…”
Lại thêm một nấc nữa: "Sướng không?"
"Đừng! Sướng... sướng ha, đừng tăng thêm nữa!"
Cậu cười hài lòng, cúi đầu nhìn hai mắt mê ly của cô: "Anh biết em sẽ sướng mà."
Nóng vội gặm cắn đôi môi kia, tiến quân thần tốc, quấn lấy lưỡi cô, không ngừng lật tới lật lui.
Người dưới thân đáp lại cậu qua loa, nhưng cũng làm cậu cảm nhận được cảm giác khác biệt, quả quyết kéo quần của mình xuống rồi ngồi trước ngực cô để dương vật dựng thẳng ở giữa hai bầu vú cô.
"Ha... dừng lại, đừng mà..."
Cậu cầm dương vật cọ qua cọ lại ở trong khe vú, hỏi cô: "Bên dưới chảy dâm thủy chưa?"
"Chưa... chưa."
"Hả?" Đáp án làm cậu không hài lòng, quả quyết chỉnh dòng điện tới mức lớn nhất.
"Thành thật một chút, chảy nước chưa?"
“A ha, a ~ ah! Chảy, chảy rồi... mau tắt đi, cầu xin cậu mau tắt đi!"
"Vì sao chảy dâm thủy?" Cậu hỏi tiếp, nhất định phải nghe thấy đáp án mình hài lòng.
Lâm Ấm liều mạng giãy giụa, không hề có tác dụng.
“Bởi vì muốn bị cậu chịch!" Cô kẹp chặt hai chân bắt đầu ra sức cọ xát, bị cậu liên tục dụ dỗ, dâm huyệt bên dưới bắt đầu ngứa.
Câu trả lời làm cậu hưng phấn, trực tiếp kéo kẹp vú ném xuống đất, núm vú của cô bị kéo mạnh, hai tầng kích thích làm cô cũng sắp lên đỉnh.
Dương vật cậu vẩy vẩy ở trên bầu vú cô: "Nghe lời, chờ cơ thể của em khỏe thì tôi chịch em, bây giờ làm tôi sướng, em tới làm cho tôi sướng, bằng không thì tôi vẫn chịch, chịch tới khi tôi sướng mới thôi."
Cho dù cậu uống thuốc khống chế bản thân thì cũng chẳng quan tâm tâm trạng của cô, cố chấp chỉ cần mình đạt được thỏa mãn là đủ, đối với cậu mà nói, bản thân cô chỉ là con búp bê tình dục của cậu.