Chương 63: Cô bị tình dục tra tấn điên rồi!
Há to miệng, ra sức hầu hạ dương vật cậu, lưỡi không ngừng xoay tròn ở quy đầu, bên dưới không ngừng tràn ra dâm thủy, cô thậm chí có thể chắc chắn rằng đó không phải máu mà là chứng cứ cô muốn cho cậu chịch.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Liều mạng liếm láp, không không ngậm rồi liếm được nên chỉ có thể ra sức ngồi thẳng ngậm đồ của cậu, rất muốn... muốn nhét toàn bộ vào trong miệng, xuyên qua cổ họng, cảm nhận cảm giác ngạt thở kia.
Nhìn ra ý nghĩ của cô, Hà Trạch Thành cố tình không cho cô như ý, quy đầu bị cô liếm rất sướng, nhịn xuống xúc động nhét thẳng vào, bắt đầu cọ xát ở bên miệng cô.
"Em là con đ* phải không?"
"Ah phải, tôi là con đ*! Tôi muốn ăn dương vật cậu, muốn bị cậu chịch!" Khó chịu chảy nước mắt, rất ngứa, trên núm vú truyền tới kích thích, thật sự, thật sự rất khó chịu!
Cậu nâng bàn tay quấn băng gạc lên vuốt nhẹ gương mặt cô giống như đối đãi với báu vật yêu quý, không bạo lực giống trước kia.
"Em là con đ* của ai? Muốn ăn dương vật của ai?"
"Cậu... của chủ nhân, muốn ăn dương vật của chủ nhân, là con đ* của chủ nhân!" Cô liều mạng lè lưỡi muốn liếm, cậu lại lùi ra sau, véo má cô.
"Gọi tên tôi."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Hà Trạch Thành... Hà Trạch Thành."
Cô lần đầu gọi cậu bằng thanh âm này, cậu mới phát hiện ra cậu đã từng muốn cô kêu như vậy cả ngày lẫn đêm, ở dưới thân cậu bị chịch nói lời dâm đãng, liên mồm gọi tên cậu.
"Gọi dễ nghe hơn chút nữa!"
"Uh... Trạch Thành, Trạch Thành..."
Người dưới thân thở gấp, lần đầu tiên kêu tên của cậu như vậy làm cậu hưng phấn không thôi.
“Muốn ăn phải không? Nhưng phải nhớ kỹ, về sau gọi tôi như vậy, biết chưa?"
“Biết! Biết!” Trong mắt cô trào ra nước mặt, thật sự giống như ăn quy đầu ửng hồng kia, liếm lên, bên trong bắn ra tinh dịch lấp đầy thực quản cô rồi nuốt xuống tất cả!
"Trạch Thành, muốn ăn, rất muốn ăn... chịch em được không! Mau tới chịch em, em ngứa không chịu nổi..."
Cậu lại không muốn làm tình với cô vào lúc này, cầm dương vật dựng thẳng: "Há to miệng, tôi cho em ăn."
Cô nghe lời há miệng, dương vật thô to thúc thẳng vào trong cổ họng cô.
Không hiểu sao cô lại có cảm giác dễ chịu và sung sướng không nói nên lời, liều mạng liếm láp vật to lớn trong miệng, vẫn cẩn thận không chạm vào răng như cũ, liếm láp, quấn lấy, khóe miệng gần như sắp nứt ra.
Hai tay cô bị trói chặt, cậu chỉ có thể tự mình nhào nặn, nhìn cô ăn ngấu nghiến như phát điên nuốt hết đồ của mình, cậu muốn nhanh bắn hết tinh dịch vào.
Nghĩ tới đây thì hốc mắt cậu bắt đầu dần đỏ lên, cơn tàn bạo nóng nảy làm gân xanh trên trán cậu liên tục nhảy lên, vừa muốn liều mạng nhẫn nại, vừa muốn bộc phát ra.
Cậu không cách nào cảm nhận đau đớn trên trán, chỉ cảm thấy gân xanh liên tục nhảy lên, có cái gì sắp bộc phát ra.
Không ngừng ấn gáy cô xuống, ở trong nháy mắt bắn ra, cảm giác bộc phát cũng dần dần giảm bớt.
Quá nhiều tinh dịch hoàn toàn không cần nuốt, xông thẳng vào trong thực quản cô, không cho cô một giây nghỉ ngơi, gần như sắp nghẹn chết.
Chờ cô nuốt xong, ngoan ngoãn liếm sạch rồi khẩn cầu nhìn cậu.
"Chịch em, cầu xin ngài chịch em! Trạch Thành, chủ nhân, mau chịch em, ngứa quá làm ơn!" Cô không ngừng cầu xin cậu, càng ngày càng ra sức cọ xát đùi mình, chẳng còn lo lắng nơi đó đau đớn, cả người cô bây giờ muốn cây dương vật này xuyên thủng cơ thể.
Người con trai cũng không như cô muốn, nắm chặt dây xích trên cổ cô để cô nằm xuống lần nữa, tắt điện trên núm vú cô, núm vú ửng hồng đã bị điện giật đỏ.
Dục vọng trên người cô chưa hề biến mất, lại thấy cậu mở ngăn kéo, thay một loại máy rung rồi buộc vào núm vú cô bật công tắc.
"Đừng... ngài chịch em được không, dừng nó lại đi, em cầu xin ngài chịch em! Mau chịch em đi!' Cô sắp điên rồi, bị tình dục đáng chết này tra tấn tới nỗi hoàn toàn phát điên rồi!
Hà Trạch Thành xuống khỏi người cô: "Chờ chừng nào bên dưới em không chảy máu nữa thì tôi tắt nó đi."
Như vậy mới có thể khống chế cô động dục, bất cứ lúc nào cũng muốn làm tình với mình, cậu muốn như vậy đấy.
Lâm Ấm sắp điên rồi, thống khổ lắc đầu: "Em không có cách nào khống chế được, làm ơn chịch em, trực tiếp tới chịch em đi! Bên dưới rất ngứa, thật sự rất ngứa."
Cô òa khóc, một ngón tay của Hà Trạch Thành để ở cửa huyệt cách băng vệ sinh liên tục ấn xuống: "Dễ chịu không?"
"Dễ chịu dễ chịu, luồn vào được không... dễ chịu quá!" Chưa cần tiến vào đã làm cô cảm thấy sung sướng trước giờ chưa từng có, cuối cùng không ngờ lại tiết ra.
"Ah... còn muốn, cầu xin ngài! Em còn muốn!"