Vụ Bí Ẩn Đồng Hồ La Hét

Không cần thiết phải viết lại tất cả những gì Hannibal kể cho cảnh sát trưởng Reynolds và những người có mặt ở đó. Trái lại, có thể các bạn quan tâm đến một vài chi tiết được tiết lộ trước khi hồ sơ vụ này chính thức được xếp lại.
Các bức tranh bị đánh cắp, nguyên nhân làm cho cha của Harry bị bắt giữ, đã được chính Théodule Tick nhét dưới thảm nhựa lót nhà. Do sợ bị cảnh sát nghi ngờ, nên ông đã đưa sẵn thủ phạm cho cảnh sát. Sau đó, ngay khi thấy an toàn rồi, ông rời Hoa Kỳ, sang trốn ở Nam Mỹ. Ông vừa trốn cánh sát, vừa trốn Carlos, Gérald và ông Jitters, là các thành viên thuộc băng ăn cắp tranh, bởi vì ông bị đồng bọn hối thúc hành động trở lại.
Théodule Tick (tin này do Huganay báo) đã chết vì bệnh ở Nam Mỹ, nên không thể đưa ông ra tòa xử. Còn Carlos, Gérald và ông Jitters thì bị bắt trong nhà xe rất dễ dàng vì vẫn còn bị trói ở cột. Bọn chúng khai là thuộc băng và minh oan cho ông Smith, ba của Harry. Ông Smith được thả và đoàn tụ với gia đình.
Théodule Tick sử dụng cái mẹo trong vở kịch nhiều kỳ phát trên đài, mà ba của Peter và ông Watson đã nhớ. Cái mẹo đó là đứng trước gương và phát ra những âm thanh thật cao. Thật vậy, độ rung động của một số làn sóng âm thanh có đủ sức làm vỡ lớp kính không dày lắm. Trong vở kịch; kết quả hết sức bi thảm.
Théodule Tick đã mua một tấm gương thích hợp, treo trong thư viện. Ông dùng để giấu các bức tranh đánh cắp, cho đến khi tìm ra người mua. Cho rằng chỗ giấu này là chắc ăn nhất, ông đã để ở đó năm bức tranh chưa bán được. Nhưng cũng có thể Théodule Tick có những lý do khác để chọn một tấm gương như thế. Theo tôi nghĩ, ông thích ý nghĩ biết rằng mình có khả năng làm vỡ gương bất kỳ lúc nào chỉ bằng tiếng hét. Ta còn có thể giả thiết rằng ông dự kiến làm trò này trước mặt đám bạn bè.
Ông Crentch đã nói về các mẹo này với con trai. Peter nghĩ bụng: "Chắc là Babal không biết đâu. Ngay sáng mai..." Nhưng cậu cũng không ngủ được và gọi điện thoại ngay cho Hannibal. Sau khi phát hiện Hannibal và Bob biến mất vô cớ, Peter đã báo động.
Phần mình, Hannibal có khuynh hướng tự trách mình không nghĩ ra được rằng một tấm gương lớn có thể che giấu nhiều bức tranh kích cỡ trung bình. Nhưng Peter và Bob lưu ý sếp rằng:
- Tất nhiên là cậu đã bỏ qua chi tiết cuối cùng này. Nhưng cậu đáng được tha thứ chứ? Cậu đã quá siêu tài trong các giai đoạn còn lại của cuộc điều tra!
Nhưng thật ra, khi Hannibal đã phát lần đầu tiên tiếng hét ghi âm trên băng, cậu đã để ý thấy lớp gương rung nhẹ và đoán điều đáng lẽ sẽ xảy ra. Chỉ cần tăng âm, thì tấm gương sẽ vỡ ra trong tiếng ồn ào khủng khiếp... đủ khủng khiếp và gây ấn tượng cho mọi người, nhất là cho chính Hannibal.
Vẫn còn một điểm không rõ. Tại sao Théodule Tick đã gửi những bức thông điệp kỳ lại cho ba người bạn và gửi đồng hồ la hét cho nhà văn Walter Roy, thay vì chỉ gửi thư cho cảnh sát. Câu trả lời (tôi tin chắc là chính xác) do chính ông Roy cung cấp. Đây là lời của ông:
- Théodule biết rằng tôi đang xuống dốc, tức là từ lâu rồi tôi không có việc làm. Ở Hollywood, tầm quan trọng của quảng cáo rất lớn. Théodule đã nghĩ ra một kế hoạch hơi điên rồ. Dù sao, nếu tôi không bị nằm viện khi đồng hồ được gửi đến nhà tôi, thì tôi đã dễ dàng liên lạc với những người khác giải ra các câu đố bí ẩn, rồi mời nhà báo và công an đến làm chứng khi tìm ra các bức tranh. Báo chí sẽ chụp lấy cơ hội. Còn tôi thì được quảng cáo!
Walter Roy đã kết luận:
- Đúng rằng Théodule là kẻ trộm, nhưng anh cũng là một người bạn rất tốt. Nên cử chỉ cuối cùng của anh, là muốn tìm cách giúp tôi. Tôi không thể trách anh được. Tôi chỉ có thể hối tiếc rằng kế hoạch của anh ấy không có kết quả như anh ấy mong muốn. Bởi vì một ít quảng cáo sẽ rất giúp ích cho tôi!
Tôi nghĩ các bạn sẽ rất vui khi được biết rằng nhờ các bài báo đăng trên báo chí, tên ông Walter được nhắc đến rất nhiều và nay ông đã có nhiều việc làm.
Ba Thám Tử Trẻ đã xếp hồ số vụ "đồng hồ la hét" vào hồ sơ lưu. Ba bạn đang tìm một vụ điều tra mới. Lần này sẽ là gì nữa đây? Tôi rất muốn biết.
Alfred Hitchcock


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui