Vụ cá cược tình yêu

Tại Milan – 9:30 a.m:
-Alo ba ạ! Con Chi đây ạ – Chi nhấc điện thoại và nói chuyện lễ phép với ba mình
-Ừ! Ba nghe, sao con?
-Ba à, con định 3 ngày nữa sẽ về Việt Nam – Chi nói chuyện với giọng đều đều
-Ừm, về chơi cũng tốt, lâu lắm rồi ba chưa được gặp con – Giọng ông vui mừng khi biết con gái sắp về chơi
-À mà ba ạ, con định về đó sống và học luôn được không ba, dù gì thì con cũng lớn rồi, võ lại giỏi mà bạn bè con ở hết bên đấy. Con ở bên này chán lắm ba ạ – Cô liệt kê từng thứ 1 và kể khổ với ông bố để được về nước (Nguyên nhân cô phải sang Ý và học võ giỏi là do hồi bé cô đã bị bắt cóc)
Tại đầu dây bên kia ông bố đang suy nghĩ “Hình như còn hơn nửa năm nữa là chuyện đó xảy đến, chắc con bé cũng đã nên về rồi”
Suy nghĩ xong ông liền nói luôn
-Thôi được rồi con gái của ta, bây giờ con có thể về nước sống và học hành – Ông nói mà không quên nở 1 nụ cười mặc dù Chi kô thể nhìn thấy
-Oh yeah! – Cô vui quá mà đã hét luôn vào điện thoại và quên luôn người ở đầu dây bên kia là ba mình
- Con định tra tấn lỗ tai ta sao con gái? – Ông nói với giọng khiển trách nhưng thực ra thì ông chỉ đùa với đứa con gái của mình 1 chút
-Ôi con xin lỗi ba ạ. Thôi nha ba, 3 ngày nữa gặp lại ba tại Hà Nội, mà ba nhớ đừng bảo ai ra đón con nha, con kô muốn mình là người nổi tiếng đâu – cô lại tiếp tục đùa với ba mình
-ồi! Con gái ai mà chảnh quá vậy? Mà vâng thưa tiểu thư mệnh lệnh của tiểu thư đã được chấp nhận
-Ba này, lại đùa con. Thôi con dập máy nha nha. Bye ba, chutzzzzzz – Cô chào ba mình mà không quên nụ hôn tạm biệt
-Ừm bye con gái. Hẹn ba ngày sau gặp lại con
———————- Tại trường KEY ngày hôm sau————————
-AAAAAAAAAAAAA!!!!!!! F3 đến rồi kìa mọi người – Một giọng nữ sinh cất lên và như mọi khi thì cổng trường rất đông như đang diễn ra hội gì vậy (Sorry mọi người ra em hơi bị nhiễm BOF 1 tý nên lấy F3 ra để gọi mấy chàng mà cũng vì em chưa nghĩ ra được gì để gọi mấy anh)
Và như mọi khi thì F3 lại vào trường với 1 dáng vẻ rất hiên ngang và theo sau F3 là cả lọat con gái trong trường
-Bây giờ mình mới thấy làm người nổi tiếng thật phiền phức – Phong thở dài nói
-Bây giờ mới thấy à con – Triều trêu Phong
-Này tao là con mày bao giờ vậy – Phong tức tối nói
-Làm bây giờ này con – Triều trêy Phong
-Thôi đi bọn mày đừng đùa nữa, chán quá à. Vào học thôi – Kiệt nói với giọng mệt mỏi
-Hôm qua lại đi chơi khuya à? – phong
-Ờ – Kiệt cộc lốc trả lời
-Tao thấy mày nên thôi cái trò chán rồi lại bỏ đi. Mày làm thế kô những mệt cho mày mà mệt cho cả người khác đó – Phong bực mình nói
-Ừm. Tao cũng đang suy tính sống hẳn hoi lại nhưng còn đang xem xét – Kiệt nhìn vào khỏang không và nói
-Thôi sống thế nào tùy mày nhưng đó là điều bọn tao khuyên. Mày thích làm gì tùy. Thầy giáo vào rồi kìa, chuẩn bị học thôi – Triều luôn là người ứng xử hợp lí, hợp tình nhất bọn
Cùng lúc đó cũng có hai cô gái đang chuẩn bị vào lớp
-Lại F3 kìa – Như nói với giọng không còn gì chán hơn
-Mình không hiểu F3 tốt đẹp gì mà mọi người thích ghê thế nhỉ? – Như nghiêng nghiêng cái đầu và đặt câu hỏi
-Mình chịu. Mình thấy bọn F3 chỉ được bề ngòai còn bên trong thì…. – Ly luôn là người nói những điều đúng đắn

-Này vào lớp thôi, thầy giáo kìa – Như giục Ly rồi hai đứa 3 chân 4 cẳng chạy nhanh vào lớp
…………………….Tùng! Tùng!
-May thế cuối cùng cũng hết tiết của cái ông thầy khó tính đó – Như lên tiếng sau 1 tiết học dài mệt mỏi
-Mình đúng là rất thích học tóan nhưng mà học cái ông này xong thì môn toán là cái môn kô thể mê nổi – Ly lại bắt đầu ca cẩm
-À mà mày biết vụ Chi về nước chưa ? – Như đang ngồi thảnh thơi thì chợt nhớ ra vụ cái Chi
-Ờ, tao có nghe qua qua nên hôm qua đã sang hẳn nhà nó để hỏi ba nó đó – Ly luôn luôn là người cẩn thận trong mọi việc
-Ừ, rồi sao??? – Như tò mò hỏi
-Ba nó bảo là ngày mai 10h30 sáng nó sẽ về tới sân bay nội bài, mà bác ý nhờ mình ra đón nó đó. À mà quên ba nó bảo là nó về hẳn luôn không sang nữa – Ly nói xong thì hai đứa cười to hạnh phúc
-Nè hai bà có chuyện gì vui vậy? – Phong thấy lớp đang yên ắng tự dưng có tiếng cười liền ra hỏi xem chuyện gì
-À! Không có gì đâu, chỉ là bọn tôi có chuyện vui thôi – Như bình thản nói
-Chuyện gì vui vậy? Nói cho bọn tui nghe được không? – Phông tò mò hỏi
-Không nói được nhưng mà bọn tôi sẽ hé lộ nha 1 chút xíu nha – Ly vì thấy vẻ mặt tò mò đến năn nỉ của Phong nên động lòng chút
-Ừ nói đi – Phong vui vẻ nói
-Là sắp tới lớp sẽ có chuyện vui để xem hjhj – Ly nói xong thì tủm tỉm cười vì biết rằng Chi về thì sẽ xuất hiện khối chuyện hay
-Nói thế thì nói làm gì – Phong nhăn mặt nói và rồi đi về chỗ ngồi của mình
———————10h30 a.m tại sân bay Nội Bài——————
-Này sao con Chi ra lâu thế nhỉ? – Như đợi lâu quá và thấy hơi bực mình
-Ai biết được con nhỏ này. Mày thừa biết tính nó mà. Mà tao nghĩ chúng ta nên ra cổng đợi đi, chứ đợi đây biết nó ra cổng nào? – Ly nói xong thì hai đứa dắt tay nhau ra cổng đợi
—————-5″ sau————-
Tại cổng ra xuất hiện một cô gái ăn mặc rất xi-tai. Trên gương mặt cô đeo 1 cái kính che gần nửa mặt làm chẳng ai nhận ra cô cả và ngay sau khi đi ra thì
-Oh yeah!!!!!!!!!! Cuối cùng cũng được về Việt Nam – Chi hét to vui mừng và sau đó thì bị va vào một cái gì đó và làm cô bị ngã. Theo phản xạ bình thường thì cô sẽ bấu víu vào 1 cái gì đó và ngay sau đó là…………….
Theo phản xạ tự nhiên cô sẽ bám vào 1 thứ gì đó gần nhất có thể. Và thứ cô nắm được đó là cổ tay mềm mại của 1 ai đó. Cổ tay của người đó nằm gọn trong bàn tay cô. Theo quan tính, người đó cũng bị giật lại theo. Hai người đập vào nhau một lần nữa. Hai khuôn mặt áp sát dần. Như có thứ gì vừa mềm mại, vừa dịu ngọt chạm vào đôi môi. Mắt cô mở to. Bốn mắt nhìn nhau chăm chăm. Hai môi dính chặt. Cô không kịp phản ứng trước cú ngã bất ngờ này. Khuôn mặt ấy thật đẹp! Đôi mắt nâu đen to mở tròn hết cỡ, làn da trắng mượt. Thoang thoảng đâu đó hương dâu ngào ngạt lan đều trong gió. Chiếc túi trên tay cô gái rơi xuống phá tan sự tĩnh lặng.
Giờ đây người đó đang trong tư thế một tay nắm lấy cổ tay cô, một tay vòng qua eo cô giữ cô thật chặt.
Bị bất ngờ trước cú va chạm. Cô đẩy mạnh anh ra. Khuôn mặt cô lúc này đỏ ửng lên.
Bốp !!!!!! Cô đưa tay tát mạnh vào mặt anh.
- Đồ háo sắc!
Nói rồi cô quay mặt bỏ đi. Bỏ lại người đó nơi đó một mình. Anh đứng đó, với khuôn mặt ngơ ngẩn nhìn theo bóng dáng đã khuất tầm mắt. Áp đôi tay lên hai má, anh cảm thấy mặt mình nóng ran. Không chỉ vì cái tát kia mà vì cả cảm giác xao xuyến, vị ngọt còn vương lại trên đôi môi (Đố mọi người bík anh ta là ai??? Hihi)
Một lúc sau, cô đi ra ngoài cổng sân bay Nội Bài, vừa đi cô vừa nghĩ “Trời ơi, first kiss của tôi, sao hắn ta có thể…. Chẳng qua là mình sắp ngã nên mình phải bấu víu vào cái gì đó và trúng anh ta thôi, thế mà anh ta… Tức quá, càng nghĩ càng tức mà” Dòng suy nghĩ của cô đã bị cắt bởi hai giọng nói to mà suýt nữa làm hỏng lỗ tai của cô luôn
-Chiiiiiiiiiiiiii!!!!!! – Nhi và Ly hét to khi thấy Chi ra khỏi cổng sân bay. Sau đó hai người chạy lại ôm người bạn cũ
-Ôi nhớ hai cậu quá cơ!!!!!!!!! – Chi vừa nói vừa giả vờ xúc động như sắp khóc vậy
-Thôi đi bà đừng giả vờ nữa, chúng tôi biết thừa là bà ở bên đó lắm bạn bè lắm mà, làm gì mà nhớ đến hai người bạn cũ này – Nhi vừa nói vừa giả vờ dỗi

-Ôi Nhi à !, tớ đâu có nói thế đâu. Tớ nhớ hai cậu thật mà – Cô nói xong thì lại ôm hai người bạn thân của mình
-Đùa cậu thế thôi, cho đáng đời, về mà chẳng nói bạn bè gì cả. Làm đại tiểu thư tôi đây phải đích thân đến nhà cô hỏi thông tin đó – Ly nói với giọng hơi đùa và trách Chi
-Mình xin lỗi mà. Chẳng qua là mình không thích tốn nước bọt với mấy bọn phóng viên nên mới nói ba mình là thông tin tuyệt mật nên… – Chi vừa nói vừa chạy đến đứng giữa hai người bạn thân và kể lể như là mình rất khổ
-Thôi chúng tôi biết rồi thưa bà. Nào chuẩn bị hành lý về nhà thôi, xe chúng tớ đang đỗ ngòai kia
-OK! Let”s go. Cuối cùng cũng được về sướng quá – Cô vừa nói vừa chạy theo hai người bạn của mình đang đi đằng trước
——————Trên đường về—————–
Nhìn qua ô cửa kính cô cảm thấy rằng Hà Nội đã thay đổi rất nhiều và các đường phố bây giờ rất tấp nập. Còn trên một số con phố thì các nhà cao tầng thi nhau mọc lên
-Này Hà Nội thay đổi nhiều thế nhỉ? – Chi quay mặt lại và nói với hai đứa bạn mình
-Ừm, thay đổi rất nhiều, mà bà đi cũng lâu rồi mà – Ly nói với giọng hơi đượm buồn
-Mà khi nào thì bà nhập học cùng bọn tôi – Nhi tò mò hỏi
-À, tớ đang định là khoảng 2 ngày nữa thì tớ nhập học, vì tớ vẫn còn đang muốn tham quan thành phố HN mà – Chi với giọng háo hức
-OK. Thế ngày mai đi tham quan và shopping kô bà – Nhi vui mừng nói vì bây giờ đã có người đi chơi với Nhi
-Ngày mai hả ? Được thôi. Sáng mai đến đón tớ nha
Cuối cùng thì cuộc nói chuyện của mọi người cũng kết thúc và thời gian dần trôi. Cuối cùng thì Chi cũng về đến nhà.
Tại nhà, ba Chi đang ngồi đọc sách trong phòng, ông chưa đi ra ngoài mà đã nghe thấy tiếng con gái rượu của ông hét to rồi
-Baaaaaaaaaa!!! CON VỀ RỒI NÈ! – Chi hét to
-Vì tiếng gọi quá ưa là nổi bật của cô con gái nên ông đã gập quyển sách lại và đi ra khỏi phòng – Ôi lâu lắm mới được gặp con, nhớ con quá – Ông vừa nói vừa đi đến ôm con gái mình
-Con cũng rất nhớ ba – Chi nói và ôm ba mình
-Thôi ba con ta còn thời gian dài dài nói chuyện với nhau mà con lên phòng sắp xếp đồ đạc và nghỉ ngơi đi. Ta thấy con có vẻ mệt mỏi đó – Ba Chi quan tâm nói
-Dạ vâng. Thế con xin phép lên phòng ạ – Cô lễ phép nói với ba mình
-Ừm con lên nghỉ đi
Vừa lên đến phòng Chi nhảy luôn lên giường ngủ vì cả ngày hôm nay cô làm quá nhiều và điều đó làm cô hơi mệt mỏi
————-Sáng hôm sau tại nhà Chi——————
-Chi đâu??????? Mau dậy đi chơi – Nhi vừa mới vào nhà Chi thì đã hét to gọi Chi vì cô biết Chi mà đã không có ai gọi thì cô vẫn yên giấc đến khi nào bụng cô reo chuông thì cô mới chịu dậy
-Chắc nó vẫn đang trên phòng đó. Lên gọi nó thôi nào, đúng là bản tính của bà này khó mà thay đổi được – Ly lại tuôn ra cả tràng câu đúng đắn
-Chi nào dậy mau đi shopping – Nhi nhảy lên giường và đánh thức Chi dậy.Sau khỏang thời gian là gần 1 tiếng thì ba cô nàng cũng xuất phát. Nắng vàng ấm áp tràn vào từng ngõ ngách của thành phố, in bóng trên mặt đường, nhuộm thành phố HN thành một biển vàng đẹp lung linh. Những cơn gió nhẹ thỉnh thoảng lại thoảng qua, mát lành. Vài tia nắng nghịch ngợm nhảy nhót theo những bước chân của bốn cô gái xinh đẹp vừa bước ra khỏi cửa hiệu làm tóc.
- Ly, nhìn kiểu tóc mới của tớ thế nào? – Nhi vui vẻ hỏi, đưa tay vuốt nhẹ mái tóc của mình
- Rất tuyệt – Ly đưa ngón tay cái lên ra hiệu
- Chuyện, tớ chọn kiểu mà, làm gì có chuyện không đẹp – Chi xen vào trong giọng nói có vẻ hơi đắc ý
- Biết rồi, khổ lắm – Nhi nhìn cô bạn, cười – Các cô gái, bây giờ đi đâu đây?

- Fashion shop – Nhi hào hứng nói
- Được, bọn mình nghe theo – Nhi nói rồi đưa tay lên, ra hiệu tiến về phía trước – Nào các cô gái…
- Let”s go – Ba cô gái đồng thanh rồi phá lên cười. Tiếng cười giòn tan vang dội trong thinh không.
Hai bên đường, ai cũng ngoái đầu nhìn theo họ, ba cô gái trẻ trung, xinh đẹp. Nếu bây giờ là mùa hè thì họ chính là những cơn mưa đầu mùa tưới mát những tâm hồn khô hạn.
Tại Milan – 9:30 a.m:
-Alo ba ạ! Con Chi đây ạ – Chi nhấc điện thoại và nói chuyện lễ phép với ba mình
-Ừ! Ba nghe, sao con?
-Ba à, con định 3 ngày nữa sẽ về Việt Nam – Chi nói chuyện với giọng đều đều
-Ừm, về chơi cũng tốt, lâu lắm rồi ba chưa được gặp con – Giọng ông vui mừng khi biết con gái sắp về chơi
-À mà ba ạ, con định về đó sống và học luôn được không ba, dù gì thì con cũng lớn rồi, võ lại giỏi mà bạn bè con ở hết bên đấy. Con ở bên này chán lắm ba ạ – Cô liệt kê từng thứ 1 và kể khổ với ông bố để được về nước (Nguyên nhân cô phải sang Ý và học võ giỏi là do hồi bé cô đã bị bắt cóc)
Tại đầu dây bên kia ông bố đang suy nghĩ “Hình như còn hơn nửa năm nữa là chuyện đó xảy đến, chắc con bé cũng đã nên về rồi”
Suy nghĩ xong ông liền nói luôn
-Thôi được rồi con gái của ta, bây giờ con có thể về nước sống và học hành – Ông nói mà không quên nở 1 nụ cười mặc dù Chi kô thể nhìn thấy
-Oh yeah! – Cô vui quá mà đã hét luôn vào điện thoại và quên luôn người ở đầu dây bên kia là ba mình
- Con định tra tấn lỗ tai ta sao con gái? – Ông nói với giọng khiển trách nhưng thực ra thì ông chỉ đùa với đứa con gái của mình 1 chút
-Ôi con xin lỗi ba ạ. Thôi nha ba, 3 ngày nữa gặp lại ba tại Hà Nội, mà ba nhớ đừng bảo ai ra đón con nha, con kô muốn mình là người nổi tiếng đâu – cô lại tiếp tục đùa với ba mình
-ồi! Con gái ai mà chảnh quá vậy? Mà vâng thưa tiểu thư mệnh lệnh của tiểu thư đã được chấp nhận
-Ba này, lại đùa con. Thôi con dập máy nha nha. Bye ba, chutzzzzzz – Cô chào ba mình mà không quên nụ hôn tạm biệt
-Ừm bye con gái. Hẹn ba ngày sau gặp lại con
———————- Tại trường KEY ngày hôm sau————————
-AAAAAAAAAAAAA!!!!!!! F3 đến rồi kìa mọi người – Một giọng nữ sinh cất lên và như mọi khi thì cổng trường rất đông như đang diễn ra hội gì vậy (Sorry mọi người ra em hơi bị nhiễm BOF 1 tý nên lấy F3 ra để gọi mấy chàng mà cũng vì em chưa nghĩ ra được gì để gọi mấy anh)
Và như mọi khi thì F3 lại vào trường với 1 dáng vẻ rất hiên ngang và theo sau F3 là cả lọat con gái trong trường
-Bây giờ mình mới thấy làm người nổi tiếng thật phiền phức – Phong thở dài nói
-Bây giờ mới thấy à con – Triều trêu Phong
-Này tao là con mày bao giờ vậy – Phong tức tối nói
-Làm bây giờ này con – Triều trêy Phong
-Thôi đi bọn mày đừng đùa nữa, chán quá à. Vào học thôi – Kiệt nói với giọng mệt mỏi
-Hôm qua lại đi chơi khuya à? – phong
-Ờ – Kiệt cộc lốc trả lời
-Tao thấy mày nên thôi cái trò chán rồi lại bỏ đi. Mày làm thế kô những mệt cho mày mà mệt cho cả người khác đó – Phong bực mình nói
-Ừm. Tao cũng đang suy tính sống hẳn hoi lại nhưng còn đang xem xét – Kiệt nhìn vào khỏang không và nói
-Thôi sống thế nào tùy mày nhưng đó là điều bọn tao khuyên. Mày thích làm gì tùy. Thầy giáo vào rồi kìa, chuẩn bị học thôi – Triều luôn là người ứng xử hợp lí, hợp tình nhất bọn
Cùng lúc đó cũng có hai cô gái đang chuẩn bị vào lớp
-Lại F3 kìa – Như nói với giọng không còn gì chán hơn
-Mình không hiểu F3 tốt đẹp gì mà mọi người thích ghê thế nhỉ? – Như nghiêng nghiêng cái đầu và đặt câu hỏi
-Mình chịu. Mình thấy bọn F3 chỉ được bề ngòai còn bên trong thì…. – Ly luôn là người nói những điều đúng đắn

-Này vào lớp thôi, thầy giáo kìa – Như giục Ly rồi hai đứa 3 chân 4 cẳng chạy nhanh vào lớp
…………………….Tùng! Tùng!
-May thế cuối cùng cũng hết tiết của cái ông thầy khó tính đó – Như lên tiếng sau 1 tiết học dài mệt mỏi
-Mình đúng là rất thích học tóan nhưng mà học cái ông này xong thì môn toán là cái môn kô thể mê nổi – Ly lại bắt đầu ca cẩm
-À mà mày biết vụ Chi về nước chưa ? – Như đang ngồi thảnh thơi thì chợt nhớ ra vụ cái Chi
-Ờ, tao có nghe qua qua nên hôm qua đã sang hẳn nhà nó để hỏi ba nó đó – Ly luôn luôn là người cẩn thận trong mọi việc
-Ừ, rồi sao??? – Như tò mò hỏi
-Ba nó bảo là ngày mai 10h30 sáng nó sẽ về tới sân bay nội bài, mà bác ý nhờ mình ra đón nó đó. À mà quên ba nó bảo là nó về hẳn luôn không sang nữa – Ly nói xong thì hai đứa cười to hạnh phúc
-Nè hai bà có chuyện gì vui vậy? – Phong thấy lớp đang yên ắng tự dưng có tiếng cười liền ra hỏi xem chuyện gì
-À! Không có gì đâu, chỉ là bọn tôi có chuyện vui thôi – Như bình thản nói
-Chuyện gì vui vậy? Nói cho bọn tui nghe được không? – Phông tò mò hỏi
-Không nói được nhưng mà bọn tôi sẽ hé lộ nha 1 chút xíu nha – Ly vì thấy vẻ mặt tò mò đến năn nỉ của Phong nên động lòng chút
-Ừ nói đi – Phong vui vẻ nói
-Là sắp tới lớp sẽ có chuyện vui để xem hjhj – Ly nói xong thì tủm tỉm cười vì biết rằng Chi về thì sẽ xuất hiện khối chuyện hay
-Nói thế thì nói làm gì – Phong nhăn mặt nói và rồi đi về chỗ ngồi của mình
———————10h30 a.m tại sân bay Nội Bài——————
-Này sao con Chi ra lâu thế nhỉ? – Như đợi lâu quá và thấy hơi bực mình
-Ai biết được con nhỏ này. Mày thừa biết tính nó mà. Mà tao nghĩ chúng ta nên ra cổng đợi đi, chứ đợi đây biết nó ra cổng nào? – Ly nói xong thì hai đứa dắt tay nhau ra cổng đợi
—————-5″ sau————-
Tại cổng ra xuất hiện một cô gái ăn mặc rất xi-tai. Trên gương mặt cô đeo 1 cái kính che gần nửa mặt làm chẳng ai nhận ra cô cả và ngay sau khi đi ra thì
-Oh yeah!!!!!!!!!! Cuối cùng cũng được về Việt Nam – Chi hét to vui mừng và sau đó thì bị va vào một cái gì đó và làm cô bị ngã. Theo phản xạ bình thường thì cô sẽ bấu víu vào 1 cái gì đó và ngay sau đó là…………….
Theo phản xạ tự nhiên cô sẽ bám vào 1 thứ gì đó gần nhất có thể. Và thứ cô nắm được đó là cổ tay mềm mại của 1 ai đó. Cổ tay của người đó nằm gọn trong bàn tay cô. Theo quan tính, người đó cũng bị giật lại theo. Hai người đập vào nhau một lần nữa. Hai khuôn mặt áp sát dần. Như có thứ gì vừa mềm mại, vừa dịu ngọt chạm vào đôi môi. Mắt cô mở to. Bốn mắt nhìn nhau chăm chăm. Hai môi dính chặt. Cô không kịp phản ứng trước cú ngã bất ngờ này. Khuôn mặt ấy thật đẹp! Đôi mắt nâu đen to mở tròn hết cỡ, làn da trắng mượt. Thoang thoảng đâu đó hương dâu ngào ngạt lan đều trong gió. Chiếc túi trên tay cô gái rơi xuống phá tan sự tĩnh lặng.
Giờ đây người đó đang trong tư thế một tay nắm lấy cổ tay cô, một tay vòng qua eo cô giữ cô thật chặt.
Bị bất ngờ trước cú va chạm. Cô đẩy mạnh anh ra. Khuôn mặt cô lúc này đỏ ửng lên.
Bốp !!!!!! Cô đưa tay tát mạnh vào mặt anh.
- Đồ háo sắc!
Nói rồi cô quay mặt bỏ đi. Bỏ lại người đó nơi đó một mình. Anh đứng đó, với khuôn mặt ngơ ngẩn nhìn theo bóng dáng đã khuất tầm mắt. Áp đôi tay lên hai má, anh cảm thấy mặt mình nóng ran. Không chỉ vì cái tát kia mà vì cả cảm giác xao xuyến, vị ngọt còn vương lại trên đôi môi (Đố mọi người bík anh ta là ai??? Hihi)
Một lúc sau, cô đi ra ngoài cổng sân bay Nội Bài, vừa đi cô vừa nghĩ “Trời ơi, first kiss của tôi, sao hắn ta có thể…. Chẳng qua là mình sắp ngã nên mình phải bấu víu vào cái gì đó và trúng anh ta thôi, thế mà anh ta… Tức quá, càng nghĩ càng tức mà” Dòng suy nghĩ của cô đã bị cắt bởi hai giọng nói to mà suýt nữa làm hỏng lỗ tai của cô luôn
-Chiiiiiiiiiiiiii!!!!!! – Nhi và Ly hét to khi thấy Chi ra khỏi cổng sân bay. Sau đó hai người chạy lại ôm người bạn cũ
-Ôi nhớ hai cậu quá cơ!!!!!!!!! – Chi vừa nói vừa giả vờ xúc động như sắp khóc vậy
-Thôi đi bà đừng giả vờ nữa, chúng tôi biết thừa là bà ở bên đó lắm bạn bè lắm mà, làm gì mà nhớ đến hai người bạn cũ này – Nhi vừa nói vừa giả vờ dỗi
-Ôi Nhi à !, tớ đâu có nói thế đâu. Tớ nhớ hai cậu thật mà – Cô nói xong thì lại ôm hai người bạn thân của mình
-Đùa cậu thế thôi, cho đáng đời, về mà chẳng nói bạn bè gì cả. Làm đại tiểu thư tôi đây phải đích thân đến nhà cô hỏi thông tin đó – Ly nói với giọng hơi đùa và trách Chi
-Mình xin lỗi mà. Chẳng qua là mình không thích tốn nước bọt với mấy bọn phóng viên nên mới nói ba mình là thông tin tuyệt mật nên… – Chi vừa nói vừa chạy đến đứng giữa hai người bạn thân và kể lể như là mình rất khổ
-Thôi chúng tôi biết rồi thưa bà. Nào chuẩn bị hành lý về nhà thôi, xe chúng tớ đang đỗ ngòai kia
-OK! Let”s go. Cuối cùng cũng được về sướng quá – Cô vừa nói vừa chạy theo hai người bạn của mình đang đi đằng trước


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận