Vụ cá cược tình yêu

————–Tại nhà Kiệt————
-Này! Cô định bỏ đói tôi à – Kiệt hét to nói với Chi
-Ai bảo anh bắt tôi đọc và làm bản báo cáo làm chi? Đói anh tự chịu đi – Chi nói vọng từ trong phòng ra
-Cô được đấy. Nhưng cô quên mất là trong danh sách yêu cầu của tôi thì tôi đã nói là những gì tôi đã nói ra là cô phải thực hiện à
Không nói lại được nên Chi đành mở cửa bước ra và xuống nấu cơm cho Kiệt
-Chịu mở cửa rồi à. Biết điều thế là tốt đấy. Nấu nhanh lên, tôi còn có việc phải đi
-Tôi nấu kô nhanh được. Nếu anh có nhu cầu nhanh thì anh tự đi mà làm lấy – Chi bực tức nói và đi xuống nhà bếp luôn
-Cô… cô – Kiệt cứng họng kô nói được gì
———Một lúc sau————
-Này! Xấu xí, tôi có việc phải đi cô cứ ở nhà mà có việc gì tự giải quyết lấy nha, đừng gọi tôi – Kiệt nói xong thì nghoảnh mặt quay đi luôn
-Không biết anh ta đi đâu nhỉ? – Chi tự hỏi mình rồi lại cúi xuống bàn và đọc tiếp đống tài liệu
Nhưng khi vừa cúi mặt xuống đọc thì cô chợt nhớ ra và hét lên
-Bar New life!!!!!!!!!!!
Vừa hét lên chưa được bao lâu thì chiếc điện thoại yêu quý của cô reo lên. Nhìn vào cái tên hiện lên màn hình cô chỉ muốn nghe và **** một tràng cho người đó
-Gọi có việc gì vậy? – Chi mệt mỏi nói
-Chúng tôi gọi nàng để nhắc vụ Bar ý mà. Sợ nàng việc nhà và việc làm nhiều quá nên kô nhớ nên tụi này mới gọi thôi
-Vâng cảm ơn các nàng nha. Nhờ cái vụ này mà tôi chắc sống đi chết lại ngàn lần mất – Chi nản chí nói
-Không nói nhiều nữa. Chuẩn bị đi đi nha. Đến Bar nói tiếp, hôm nay tụi này cũng sẽ đến
———–Khỏang 30’ sau tại Bar New Life——–
-Này kô sợ anh ta nhận ra mặt các cậu à? Hay là các cậu lại bày ra trò khác hả? – Chi nhìn hai người bạn với vẻ mặt rất đáng nghi ngờ
-Đúng đó. Lại đây nào – Nhi và ly đồng thanh nói và kéo Chi ngồi xát vào rồi họ cùng bàn tán trò đó
-HẢ? Ôi trời ! Các cậu có biết bây giờ tớ khổ thế nào rồi không? Việc làm ngập tràn như núi ý còn chưa kể việc nhà mà các cậu lại bảo là tớ là bạn các cậu để rồi tớ chạy đi chạy lại với hai khuôn mặt à? – Chi nói với vẻ không đồng tình
-Không được phép từ chối. Đã chơi là phải dám chịu. Nhưng dù gì tụi này cũng là bạn nên sẽ nghĩ sự việc xảy ra rất chu đáo để cho cậu đỡ khổ
—————-Hồi tưởng lại———–
-Cháu Ly à? Ta có chuyện muốn nói với cháu và Nhi, hãy gọi Nhi và cả hai đứa cùng đến nhà bác nha
-À! Dạ vâng ạ – Ly lễ phép trả lời bác Trương

-Hai cháu đến rồi à? Ngồi xuống hết cả đi
-Dạ vâng ạ! – Cả hai bạn đồng thanh nói
-Hai cháu có thể nói cho bác biết Chi và các cháu đang làm trò gì được kô?
-Dạ, việc gì ạ – Hai bạn giả ngơ như không biết chuyện gì
-Thôi kô cần giấu bác nữa đâu, bác biết hết chuyện rồi
-Dạ vâng, thế thì bọn cháu xin kể ạ – Ly đại diện và kể cho bác Trương
-À! Hóa ra chuyện là như vậy hả? Ta thấy các cháu đã giúp bác rất nhiều rồi đấy – Ông nói và nở nụ cười đầy bí ẩn
-Bọn cháu đã giúp được gì đâu thưa bác
-À chuyện là như thế này …..
-Ôi. Sao chuyện trùng hợp thế? – Nhi thốt lên vì bất ngờ
-Đúng là cũng trùng hợp thật, có vẻ như là duyên phận. Nhưng dù sao thì chuyện này cũng nhờ các cháu giúp bác hàn gắn hai đứa chúng nó nha. Các bác đang không biết làm như thế nào để nói chuyện với hai đứa nó cả. Nếu như hai đứa chúng nó yêu nhau rồi thì chuyện chắc dễ hơn đó
-Dạ vâng. Bọn cháu đã hiểu và bọn cháu sẽ giúp bác ạ
——–Kết thúc hồi tưởng——–
-Thôi được rồi. Tớ mà xỉu thì các cậu lo mà chăm sóc tớ đó – Chi nói và lườm cho hai đứa bạn mình cái lườm sắc lạnh rồi lại đi ra phía sân khấu
Tại căn phòng VIP đó, Kiệt đã nhìn được cô gái bí ẩn đó
-Xin chào em – Sophia Bellucci – Kiệt nói rồi lấy tay đưa vào eo cô rồi kéo cô về phía mình
-Ô! Chào anh. Hôm trước chưa nói chuyện được nhiều, sorry anh bạn nha – Cô nói rồi đặt tay mình lên vai anh và cả hai người cùng bước vào điệu nhảy
-Không sao mà người đẹp. Mà sao em lại dùng tên nước ngoài thế. Tên Việt là gì vậy? – Kiệt tò mò vì đã ở Việt thì nên dùng tên Việt chứ kô nên dùng tên nước ngoài
Cô không nói gì chỉ để hai ngón tay của mình lên miệng của anh, ám chỉ không hỏi câu này
-Mà anh tên gì vậy?
-Anh tên Hoàng Gia Kiệt. Mà tối nay chúng ta đi chơi đâu nha
Kiệt vừa dứt lời thì có hai người khác tới và nói:
-Không được rồi. Tối nay cô ý là của bọn tôi
Vừa dứt lời thì Kiệt ngạc nhiên quay ra thì thấy hai đứa bạn cùng lớp với mình là Nhi và Ly
-Ủa? Các bạn quen nhau à – Kiệt thấy lạ rồi quay sang Sophia hỏi

-Ừm. Chúng tôi kô những quen nhau mà còn là bạn thân từ nhỏ luôn – Nhi đáp và cười hớn hở
-Nhưng kô được rồi các bạn, Sophia nói là sẽ đi chơi với tôi rồi! – Kiệt nói xong liền quay sang nhìn Sophia
-Đúng rồi, tớ nói là sẽ đi với anh ý rồi – Sophia ngập ngừng đáp
-Cậu thật là – Ly hơi bực nói – Vừa thấy trai đẹp một cái là bỏ quên bạn bè luôn. Vậy thôi, các bạn cứ tự nhiên, chúng tôi về
Nhưng thực ra họ có về đâu. Họ còn đang ở một căn phòng nào đó trong bar để xem tình hình hai người này
-Này cậu! – Sophia
-hưh? – Kiệt ngẩng đầu lên nhìn Sophia
-Chúng ta nghỉ chút đi. Vào kia nói chuyện. OK? – Sophia nói và chỉ tay về phía căn phòng VIP
Một lúc sau hai người đã có mặt tại căn phòng VIP
-Chúng ta sẽ làm gì bây giờ? – Kiệt nói khi thấy căn phòng này quá chán
-Chúng ta sẽ chơi trò chơi uyn uống rượu nha – Sophia hào hứng nói
-Được thôi. Ai thua sẽ phải uống một cốc rượu đúng kô? – Kiệt cũng hào hứng kô kém
Và cả hai người rất say sưa chơi. Nhưng cũng may là Chi may mắn nên uống cũng kô nhiều và tình hình bây giờ là Kiệt say khướt
-Ôi trời! Anh ta say khướt thế này mình tính sao? – Chi tự nói với bản thân mình và ngay sau đó cô nhớ ra là mấy đứa bạn mình chưa về rồi cô đi gọi luôn. Nhưng khi vừa bước được 1 bước thì cô nghe thấy Kiệt nói mê điều gì đó và vì vậy cô chưa đi mà đứng gần Kiệt hơn để nghe xem anh ta nói gì
-Ngọc ơi! Em đừng bỏ anh lại thế giới này được kô? Em biết là cả hai chúng ta đều ghét thế giới này mà. Nếu em bỏ đi thì anh biết lấy ai để chia sẻ tâm sự. Anh ghét gia đình mình lắm nên em đừng để anh sống đơn độc được kô?
-Ngọc là ai vậy nhỉ? Sao mình chưa thấy anh ta và bạn anh ta nói đến Ngọc bao giờ nhỉ? Thôi kệ nghe tiếp xem anh ta nói gì?
-Ngọc à, anh rất yêu quý em nên em đừng bỏ anh ở lại được kô? Em có thể vì anh mà ở lại được kô?
-Sao anh ta kô nói tiếp nhỉ? Mà anh ta khóc thì phải?… Đúng rồi anh ta khóc. Mà không hiểu chuyện gì buồn đến vậy nhỉ? Sống buồn như thế thảo nào mình thấy tính anh ta bất thường vậy. Thôi chết rồi, gọi bọn nó mau – Nói xong Chi liền đi gọi hai đứa bạn mình luôn
—————–Tại nhà Kiệt————
-Này Chi, bọn tớ phải về sớm kô thì ba mẹ mình giết chết đó. Vì vậy cậu hãy chăm sóc anh ta 1 mình nha – Nhi nói xong thì cùng Ly vẫy tay chào Chi cùng lái xe về luôn
-Cái bọn này đúng thật là… Cũng may mình hiểu bọn nó kô thì bọn nó biết tay mình – Nói xong thì Chi phải cố gắng để đưa Kiệt vào nhà
-Sao anh nặng quá vậy? Nhìn người tòan xương vậy mà cũng nặng quá trời luôn
……………………………

-Ôi trời phòng anh ta rộng và đẹp quá, chẳng bù cho phòng mình gì cả – Chi vừa dìu Kiệt đi và ngó nhìn quanh phòng Kiệt. Nhưng vì tính ngó quanh của mình nên Chi đã vấp phải cái gì đó và cả hai người cùng ngã lên chiếc giường của Kiệt
Nhưng khỏang cách lúc này của hai người lại là 0mm vì vậy nụ hôn tiếp theo của tiểu thư Chi lại là với Kiệt
-Kô hiểu mình thù óan gì với anh ta nữa mà hai nụ hôn đầu tiên của mình tòan phải anh ta là sao? – Chi bực tức nói
Nói xong Chi bỏ mặc Kiệt luôn và đi về phòng mình để làm nốt bản báo cáo cho Kiệt
———-Sáng hôm sau————
Vừa xuống cầu thang thì Kiệt lại bắt gặp một bộ dạng xấu xí như thường lệ
-Này! Hôm qua ai đưa tôi về vậy? – Kiệt hỏi Chi và ngồi xuống ăn sáng
-À! Hôm qua á, có 1 bạn gái nào đó xinh ơi là xinh đưa anh về đó – Chi nói mà mắt cứ chớp chớp (Vì Chi kô bao giờ nói dối cả)
-Có phải tóc cô ấy hơn xoăn xoăn đúng kô? – Kiệt hỏi lại cho chắc
-Đúng rồi đó. Mà đó là ai vậy? Bạn gái anh à? Nhưng phải nói thật là cô ấy tốt thật, lại còn xinh nữa chứ
-Cô ấy tốt là sao? Chỉ đưa mỗi tôi về thôi mà – Kiệt nói đầu nghiêng nghiêng tỏ vẻ kô hiểu Chi nói gì
-Thì cô ấy ở lại chăm sóc anh một lúc rồi mới về mà. Anh kô nhớ gì à?
-Kô chẳng nhớ gì cả? Mà này, cô cũng ăn sáng đi. Kô định đi học à?
-Sao hôm nay anh tốt bụng thế? Đèo tôi đi học cơ à – Chi nghe xong háo hức ngồi vào bàn ăn luôn
-Nằm mơ à, tôi có nói là đèo cô đâu chỉ bảo là “cô kô định đi học à” thôi. Nhưng thôi, hôm nay tâm trạng tôi tốt nên tôi sẽ trở cô đi học
Nói xong thì cả hai cùng chăm chú ăn sáng và chuẩn bị đi học
———-Tại lớp 11A1———
-Này! Hôm qua sao rồi? – Nhi vừa vào lớp nhìn thấy Chi đã chạy xuống và hỏi ngay
Nhắc đến hôm qua làm Chi nhớ lại nụ hôn của mình với anh ta nên mặt Chi hơi thóang đỏ
-Chẳng có chuyện gì cả. Mà hôm nay làm bài tập tóan chưa? Hôm nay ông phù thủy kiểm tra bài tập đó – Chi phải lẩn tránh sang đề tài khác để tránh bị tra khảo
————Hết giờ học———-
-Này! Đèo tôi đi làm với – Chi chạy lại chỗ Kiệt và nói
-Cô nằm mơ đi. Riêng đi làm thì tôi kô bao giờ đèo một đứa xấu như cô đâu. Xấu mặt tôi lắm. Mà cô xác định ngày hôm nay đi nha – Nói xong Kiệt bỏ đi luôn
-Tên Kiệt đáng ghét. Kiệt chết bầm. Xấu với chẳng xí, vì ai mà tôi lại ra nông nỗi này chứ – Chi vừa nói vừa tức kô chịu được
——————Tại văn phòng Kiệt———-
Chi đập mạnh bản báo cáo xuống mặt bàn như muốn dằn mặt Kiệt. Anh thản nhiên cầm nó lên, lật lật vài cái rồi gật gù
-Cô làm tốt hơn tôi nghĩ đấy
-Cám ơn quá khen
-Không phải khen đâu. Tôi chỉ khen phụ nữ đẹp thôi

-Vậy thì cám ơn vì không xếp tôi vào danh sách những phụ nữ của anh
-Khỏi cần cô cám ơn tôi cũng sẽ làm vậy
-Báo cáo đọc xong rồi, tôi ra ngòai làm việc được chưa?
Vừa nói Chi vừa dợm quay đi nhưng Kiệt đã lập tức gọi lại
- Chờ đã
- Sao nữa đây Tổng Giám Đốc?
- Sau khi đọc xong những giấy tờ kinh doanh của công ty trong 10 năm qua, cô có nhận xét gì?
- Nhận xét hả?
Nói xong, Chi mới nhận ra mình vừa hỏi lại một cách ngu ngốc hết sức. Nhưng trời ạh, ai mà biết nhận xét làm sao. Nội làm cái báo cáo chết tiệt kia đã đủ khiến cô điên đầu.
Gã khốn này…sẽ có ngày anh chết với tôi
Nhìn thấy vẻ mặt ngắc ngứ của Chi, Kiệt nở nụ cười nửa miệng hết sức thỏa mãn
-Uhm, là nhận xét đó, trợ lý Chi
Vẻ bỡn cợt trong giọng nói của anh khiến Chi muốn phát điên. Phải dùng hết 120% sức lực cô mới kiềm chế được mà không cho Kiệt một đấm
Sau một hồi ậm ừ, cuối cùng Chi nhắm mắt nói đại
- Uh thì…tôi thấy…nói chung là…uhm…tình hình công ty ngày càng được cải thiện
- Nói cụ thể hơn đi
- Hm …doanh thu của công ty đã tăng hơn 5% so với năm ngóai và vẫn đang tiếp tục tăng cao
- Rất khá
Kiệt gật gù trước vẻ mặt sáng rỡ của Chi. Nhưng câu nói tiếp theo của anh như gáo nước lạnh tạt vô giữa mặt cô không thương tiếc
-Cô làm một bản kế họach để doanh thu của công ty tăng thêm 20% vào năm tới. Bản báo cáo hôm qua cô làm tốt như vậy, nên chắc sẽ không có gì khó khăn hết phải không?
-Tôi..anh…
Cơn tức trào lên đến cổ họng khiến Chi nói không ra lời. Máu nóng bốc lên rần rần khiến mặt cô đỏ ửng. Những biểu hiện trên mặt Chi không qua khỏi cặp mắt Kiệt, và điều đó khiến anh mỉm cười. Chơi với con bé này thực sự rất vui
-Vậy nhé trợ lý Chi. Hi vọng sáng mai sẽ được nhìn thấy bản kế họach của cô. Giờ thì cô có thể ra ngòai
Bàn tay Chi xiết chặt đến mức những khớp xương muốn rớt ra ngòai
Anh giỏi lắm đấy Hoàng Gia Kiệt
Đi thật nhanh ra ngòai vì Chi sợ rằng mình sẽ không kiềm nổi nữa mà tống cho Kiệt một đấm vào giữa mặt
Cánh cửa đóng sập lại tạo nên thứ âm thanh chát chúa
Nụ cười nở trên gương mặt tuyệt đẹp của Kiệt
Cố lên nhé nhóc, giữa tôi và cô, chỉ có một người chiến thắng mà thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận