Vũ Cực Đỉnh Phong

- Nhất phẩm sơ kỳ? Yêu thú Tiên Thiên?

La Dật sửng sốt một chút.

- Thế nào yêu thú cũng chia thành Tiên Thiên và Hậu Thiên? Mà đầu Sư hổ thú hôm qua cư nhiên là yêu thú Tiên Thiên?

- Uh!

La Băng Vân gật đầu, sau đó nghi hoặc hỏi:

- Thế nào ngày hôm nay lại đột nhiên có hứng thú đối với mấy thứ này?

La Dật lấy lại tinh thần, nở nụ cười:

- A, không có gì, hiếu kỳ mà thôi!

La Băng Vân kỳ quái liếc mắt nhìn La Dật, thấy La Dật đã quay đầu đi, đôi lông mày của nàng nhíu sát lại, nhưng cũng không nói thêm điều gì, quay đầu nhìn sang lôi đài...

Trên lôi đài, các đệ tử dòng chính lần lượt tiến vào lôi đài kiểm tra thực lực của chính mình.

Trong số này chỉ có ba người đạt tới tầng thứ năm, còn lại đều là tầng thứ tư, còn có một số ít mấy người tuổi tác so với La Dật còn nhỏ hơn một chút, hiện tại mới chỉ đạt tới tầng thứ ba.

Kiểm tra, tiến hành rất nhanh.

Số người trong dòng chính không phải là nhiều, hơn nữa một bộ phận tuổi tác lơn hơn La Dật đã sớm có được tư cách tiến vào Tu Võ Nội Điện, giống như La Băng Vân, từ năm trước đã hoàn thành tiêu chuẩn, vì vậy rất nhanh toàn bộ dòng chính chỉ còn một mình La Dật chưa kiểm tra...

La Dật nhẹ thở ra một hơi, chuẩn bị tiến lên, nhưng vào đúng lúc này, thanh âm của La Thiên Phách vang lên.

- Kiểm tra đệ tử dòng chính hoàn tất, hiện tại...

- Đại bá, ta còn chưa kiểm tra.

La Dật sửng sốt, đôi mắt thoáng lập lòe, nhưng lập tức nở nụ cười khẽ, mở miệng, cắt đứt lời nói của La Thiên Phách.

Toàn bộ đám người trên đài cao đều ngẩn ra, ngạc nhiên quay đầu nhìn lại...

- Là hắn?

- La Dật?

Đám đệ tử dòng chính nhất thời ngạc nhiên mở to hai mắt, biểu tình cổ quái nhìn chằm chằm vào La Dật.

La Băng Vân bên cạnh La Dật ngẩn ra một lúc, hồi lâu mới phản ứng lại, vội vã kéo La Dật lại, thấp giọng lo lắng nói:

- Tiểu Dật, đệ làm cái gì?

La Dật nghiêng đầu, nở nụ cười trấn an, La Băng Vân lại ngẩn ra, La Dật quay đầu trở lại.

- Ha ha, là nhị thập tam đệ a... Ngươi cư nhiên muốn kiểm tra? Ha ha...

Người thứ nhất cười ha hả chính là La Hào, hôm nay hắn đã bị La Dật chọc tức không nhẹ, mà hành động của La Dật hôm nay càng giống như ăn nhầm thuốc, tự mình nhảy ra tìm nhục nhã, nhất thời phá lên cười ha ha...

- Uy, La Dật, ngươi không phải cố ý phá rối?

Cũng có một chút đệ tử dòng chính nhìn La Dật không vừa mắt, nhíu mày mắng.

- Ngày hôm nay chính là niên sơ giác kỹ đây, tiểu tử này cố ý gây chuyện!

- Đúng vậy!

Thành viên La gia đời thứ hai cùng với gia chủ và các trưởng lão đều nhíu mày, bọn họ không giống như đời thứ ba mở miệng một ngụm gọi phế vật, thế nhưng vẻ mỉa mai và coi thường trong ngữ khí lại không hề có một chút biến hóa.

Mà đời thứ hai đều đồng thời nhíu mày, cả đám nhìn La Dật, nhưng bọn họ thân là trưởng bối, rất không tiện mở miệng quát mắng cái gì. Dù sao, nói thế nào đi nữa La Dật cũng là tôn tử dòng chính La Hùng, đích xác là người của dòng chính, có tư cách kiểm tra...

- Ta còn chưa kiểm tra.

Cười cười với La Băng Vân, La Dật không hề chú ý tới đám đệ tử dòng chính đời thứ ba xung quanh, hắn chỉ nhìn vào La Thiên Phách, một lần nữa mở miệng nói.

Đôi lông mày của La Thiên Phách nhíu sát vào nhau, nhất thời tức giận. Tuy rằng hắn vẫn chưa từng quan tâm để ý tiểu tử này, thế nhưng hắn nhận ra được, kẻ này chính là nhi tử của La Thiên Phong, đối thủ lớn nhất của hắn. Thế nhưng, hắn là một phế sài võ học lớn nhất La gia, điều này ai ai cũng biết, cho tới hôm nay đột nhiên nói ra lời này? Chẳng lẽ gần đây nghe nói hắn bị La Tam đánh tới trọng thương, do đó tâm thần có chút không bình thường.

La Thiên Phách nghĩ, đang muốn kiên quyết cự tuyệt.

- Để nó kiểm tra đi!

Nhưng vào đúng lúc này, một thanh âm trầm thấp ẩn chứa vài phần phiền muộn đột nhiên vang lên. Thần sắc La Thiên Phách khẽ động, ngẩn đầu lên, nhìn thấy La Hùng nhìn La Dật với tâm tình phức tạp chợt lóe lên trong mắt, đôi lông mày lại một lần nữa nhíu sát vào nhau.

La Dật quay đầu nhìn lại, mà lúc này tâm tình phức tạp trong mắt La Hùng đã biến mất không còn, chỉ đạm mạc nhìn hắn một cái, liền dời ánh mắt đi. La Dật nhíu mày, thần sắc trong mắt khẽ nhúc nhích, nhưng chưa nói thêm điều gì. Một lần nữa nhìn về phía La Thiên Phách.

La Thiên Phách thoáng trầm ngâm, nhẹ nhàng thối lui một bước.

Ngay sau đó, ánh mắt của tất cả đệ tử dòng chính lẫn chi thứ đều tập trung lên người La Dật.

La Dật ta, không phải phế sài!

La Dật nhẹ thở ra một hơi, trước mặt đông đảo các trưởng lão, thành viên đời thứ hai và đời thứ ba với biểu tình hoặc là hiếu kỳ, hoặc là đầy mỉa mai, hoặc là chán ghét, chậm rãi bước lên trước đài cao...

Bên dưới đài cao là đoàn người đông nghịt một mảnh, ánh mắt của mọi người đều hiếu kỳ đánh giá hắn! Đơn là là vì vừa rồi La Thiên Phách đã nói rõ kiểm tra dòng chính hoàn tất, nhưng vừa mới nói phân nửa lại đột nhiên dừng lại... Hiện tại thấy La Dật đi ra, tự nhiên hiểu rõ nguyên nhân La Thiên Phách bị cắt đứt lời nói, chính là bởi vì người này. Cả đám tự nhiên đều bi thường hiếu kỳ.

- Di, là thiếu gia phế sài La Dật kia!

Mấy tên đệ tử vừa mới nhìn thấy La Dật bước qua thông đạo lên đài cao, nhất thời nhận ra La Dật, tức thì lời nói ngạc nhiên từ trong miệng phát ra.

Tiếng nghị luận on gong lấy tốc độ cực nhanh bắt đầu lan tràn bốn phía. Bất quá, trong nháy mắt, tất cả mọi người đều đã biết người này chính là La Dật... Là vị “thiếu gia phế sài” nổi danh La gia.

Đại danh của La Thiên Phong, toàn bộ La gia ai ai cũng biết rõ, mà là con trai độc nhất của La Thiên Phong, đại danh “thiếu gia phế sài” của La Dật cũng vô cùng nổi danh.

Nhất thời, trong ánh mắt hiếu kỳ của đám đệ tử chi thứ, cũng lộ ra vẻ hiếu kỳ, ngạc nhiên, giọng mỉa mai, trào phúng, thú vị xem kịch vui...

La Dật lúc này, rốt cuộc tại La gia, chân chính nổi danh đúng nghĩa. Vô luận là kết quả lần kiểm tra này như thế nào đi nữa, tất cả các đệ tử chi thứ đều đã nhận biết hắn.

La Dật nhìn thoáng qua đám người xung quanh, ngẩng đầu lên, khóe miệng hơi lộ ra một tia phiền muộn.

“Trứng không may... Hôm nay sẽ thu hồi lại vinh quang nên thuộc về ngươi...”

Trong tiếng lẩm bẩm, thân hình La Dật chợt nhảy len!

La Hùng, tại thời khắc thân hình La Dật nhảy lên, ánh mắt của hắn, thình thình ngưng tụ tại chỗ, tinh quang trong mắt chợt lóe, nắm tay dưới ống tay áo rộng thùng thình chợt túm chặt!

- Hắn... Hắn cư nhiên nhảy lên?

Không chỉ có La Hùng, dòng chính đời thứ hai và đời thứ ba, cả đều đều thình lình mở to hai mắt nhìn. Mấy người La Thiên Song quan hệ với La Thiên Phong không tồi càng mạnh mẽ đứng bật dậy, gắt gao nhìn chằm chằm vào La Dật!

La Dật là một phế sài, chuyện này chính là do La Hùng cùng với các trưởng lxo tự mình kiểm tra cẩn thận đưa ra kết luận. Thân thể của hắn so với người bình thường còn yếu đuối hơn... Thế nhưng, hiện tại chỉ thả ngươi một cái liền nhảy lên cao mấy mét, hơn nữa thân thể phiêu nhiên, hiển nhiên là có công lực trong người! Nơi nào gọi là phế sài?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui