Tiếng long ngâm chấn động đất trời vang khắp không gian, trong nó mang một thứ năng lượng đáng sợ, nhưng nơi nó đi qua đều khiến không gian rung chuyển.
Vô số người ngẩng lên sững sờ nhìn những đạo hoa văn thanh long trên bầu trời. Nhưng con thanh long cuộn tròn trên không trung, bên dưới lớp vảy xanh kia là thứ năng lượng đảng sợ có thổ phá vỡ những ngọn núi lớn nhất.
Cả năm mươi đạo hoa văn thanh long!
Sức mạnh đó khiến không ít người phải biến sắc.
- Sức mạnh này còn mạnh hơn cả Vạn Tượng Thiên Pháp của Chầu Trạch...
Đường Tâm Liên kinh ngạc nhìn lên trời, sức mạnh quanh người Lâm Động lúc này đã vượt xa Châu Trạch.
- Đó là tuyệt chiêu của Lâm Động ca, nghe nói là tuyệt học của Thanh Long Vương Thanh Trì thời Viễn cổ.
Mộ Linh San ở bên cạnh nhìn thân ảnh của Lâm Động đầy ngưỡng mộ, từ khi quen biết Lâm Động đến giờ cô bé chưa bao giờ thấy Lâm Động sợ hãi cả.
Dường như hắn có được sự tự tin vô tận, cũng vì sự tự tin đó mà khiến hắn đã tạo nên vô số kỳ tích bất phàm.
- Hắn ta...
Ánh mắt Châu Trạch cũng trở nên phức tạp, từ Đường Tâm Liên hắn cũng biết kế hoạch lần này. Thật ra Ma La rất coi trọng Lâm Động khiến hắn thấy không thoải mái, dù sao thì danh tiếng của Châu Trạch hắn ở Loạn Ma Hải này cũng vượt xa Lâm Động. Tuy có nghe nói tin dồn về Lâm Động, nhưng hắn chưa từng nghĩ Lâm Động có thực lực vượt qua hắn.
Vì thế sau khi biết Ma La dặt niềm hy vọng cuối cùng vào Lâm Động, hắn khó tránh việc không phục. Nhưng lúc này cảm giác đó đã tan biến trước tâm trạng phức tạp hiện giờ.
Người thanh niên đứng ra vào thời khắc cuối cùng thực sự đã dùng hết sức mình để xoay chuyển cục diện. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Uỳnh!
Thanh long cuồn cuộn, thanh quang tụ lại trong mắt Lâm Động, ánh mắt sắc lẹm nhìn Hỏa Thần. Rồi hắn giậm mũi chân, long ảnh bay ra, thanh quang hùng hồn xuyên qua không gian, với tốc độ kinh người xuất hiện phía trước Hỏa Thần.
- Nhanh thật!
Đồng tử Hỏa Thần có lại, năm mươi con thanh long quanh người Lâm Động cũng khiến bề mặt da Hỏa Thần đau nhói.
- Cùng ra tay!
Hắc quang bùng phát từ trong cơ thể Hỏa Thần, hắn định hô lên thì sắc mặt thay đổi, vì hắn nhận ra, Từ Tu lúc này đang cách hắn khá xa, căn bản không thể cùng ra tay.
- Công thế vừa rồi của hắn cũng chỉ là để tách bọn ta ra?
Ánh mắt Hỏa Thần dao động.
- Hừ, dù chỉ mình ra cũng giết người dễ như trở bàn tay.
Ánh mắt Hỏa Thần thêm hung hãn, hắn cười khảy, rồi hắc quang nhanh chóng tụ lị nơi bàn tay.
- Đại Thiên La Hỏa Ma Chưởng!
Một luồng năng lượng kinh người lan tỏa, bàn tay hắn siết chặt rồi tung quyền!
Uỳnh!
Tất cả mọi người nhìn thấy không gian quanh người hắn đều biến dạng, hắc quang điên cuồng tụ lại trên nắm đấm tỏa ra thứ năng lượng phá hoại đáng sợ.
Thanh quang cũng tụ lại trong mắt Lâm Động, hắn không hề tránh né sự phân công hung mãnh của Hỏa Thần, bàn tay siết lại rồi đấm ra.
Grào!
Năm mươi đạo hoa văn thanh long cùng lao tới tụ lại noi nắm đấm của Lâm Động.
- Thanh Long Thiên Tọa Ân!
Một đạp quyền ấn thanh long được ngưng tụ đến mức cao nhất hình thành nơi đầu nắm đấm Lâm Động. Hắn tung quyền, rạch tan hư không lao thẳng tới quyền phong của Hỏa Thần trước bao ánh mắt kinh hãi.
Rầm!
Vào khoảnh khắc hai bên gặp nhau, tiếng nổ trầm dục kinh thiên động địa vang lên. Mọi người nhìn thấy một cái vòi rồng hai màu xanh đen hiện ra. Vòi rồng xoay chuyển và tỏa ra thứ năng lượng cuồng bạo khiến cả một ngọn núi nổ tung.
Vút vút!
Những cường giả đứng gần chiến trường sắc mặt đều kịch biến vội vàng rút lui. Cái vòi rồng kia dù cường giả Tử Huyền Cảnh đại thành nếu bị cuốn vào cũng thê thảm.
- Không ngờ lại đến mức này...
Từ Tu nhìn cái vòi rồng hai màu trên không trung, trong đôi mắt hiện lên vẻ nặng nề, công kích lần này của Lâm Động khiến hắn không thể coi thường.
Bùm!
Khi mọi người nhìn vòi rồng cuồng bạo thì không gian hai bên bỗng méo mó, rồi thanh quang và hắc quang đều bắn ra.
Bùm!
Hai thân ảnh cũng bay ngược ra, sau khi cả hơi bay xa hàng nghìn trượng mới lấy lại thăng bằng.
Cả trong và ngoài Vô Lượng Kính, mọi người đều lập tức nhìn về hai phía đó.
Thanh quang tan di trước, trong đó hiện ra thân ảnh gầy gò. Lâm Động hiện nay, tay áp đã tan nát, máu nhô ra trên cánh tay.
- Hỏa Thần...
Khi mọi người đang kinh ngạc vì Lâm Động thì đột nhiên có người kêu lên. Mọi người đồng loạt nhìn sang phía kia, Hỏa Thần bên trong hắc quang cũng đã hiện ra trước mắt mọi người.
Lập tức có người hít vào hơi khí lạnh, Hỏa Thần lúc này gần như ở trần thân trên, vô số vết thương trên người nhìn vô cùng thảm hại.
Đương nhiên điều khiến mọi người chấn động không chỉ có vậy, mà là Hỏa Thần lúc này, một cánh tay đã biến dạng, lời ra một đoạn xương, máu tươi tuôn trào.
Một cánh tay của hắn đã bị gãy!
- Hắn... đánh gãy một tay của Hỏa Thần...
Đường Tâm Liên, Châu Trạch, thậm chí Từ Tu cũng chấn động, gương mặt đầy về kinh hãi.
Chẳng ai ngờ được Hỏa Thần vừa rồi kích bại Đường Tâm Liên lại bị Lâm Động đánh gãy một tay.
Một quyền của Lâm Động đáng sợ đến vậy sao?
Cả không gian lặng như tờ.
Lâm Động thở phì phò, rồi tay khẽ siết lại, thôn phệ lực trong cơ thể cuộn lên thôn phệ hết thứ hắc quang xâm nhập cơ thể.
- Mới gây một tay thôi sao... thực lực cũng mạnh thật.
Hóa giải xong kình lực trong cơ thể, Lâm Động ngẩng lên nhìn bộ dạng thảm hại của Lâm Động, nhíu mày rồi khẽ thở dài. Thực lực của Hỏa Thần quả nhiên rất mạnh, hắn đùng đến cả năm mươi đạo hoa văn thanh long mà chưa giết được Hỏa Thần.
- Đúng là lợi hại!
Hỏa Thần nhìn cánh tay biến dạng của mình, ánh mắt hiện lên sự điên cuồng, một lúc sau trở lại sự lạnh lùng, rồi hắn lấy tay trái kéo mạnh tay phải!
Rắc!
Tiếng xương gãy vang lên, máu tươi phun ra, tất cả cùng kinh hãi nhìn thấy Hỏa Thần đã dứt đứt tay mình.
Lâm Động nheo mắt nhìn Hỏa Thần đang thu lại mọi cảm xúc trên mặt.
- Đó chắc là thủ đoạn mạnh nhất của ngươi?
Hỏa Thần ngẩng lên, đôi mắt dường như không có tiêu cự nhìn Lâm Động, giọng nói không chút cảm xúc vang lên.
- Từ Tu, mở phong ấn đi...ta muốn...giết hắn...