Vũ Động Càn Khôn

Sự rộng lớn của vùng núi này thực sự nằm ngoài sức tưởng tượng của Lâm Động, dù đã có người thuộc đường như Thần Khôi dẫn đường nhưng cũng mất hai ngày để ra khỏi đây.

Đứng bên ngòai, Lâm Động nhìn dãy sơn mạch nguyên thủy trùng trùng điệp điệp như rạch ngang cả chân trời, không kìm được khẽ thở ra một hơi, dùng tinh thần lực để lại ấn ký không gian. Làm vậy sau này muốn đến thì chỉ cần dựa vào ấn ký xuyên qua không gian là được.

- Lâm Động huynh, chúng ta vừa đến vùng ven Bắc Huyền Vực, tổng bộ của Hắc Ám Điện nằm ở Hắc Ám Thành trung tâm Bắc Huyền Vực, không biết có đến kịp khi Tế Điển bắt đầu không.

Thần Khôi nhìn về phía xa lo lắng nói.

- Một ngày là đủ.

Lâm Động cười, Bắc Huyền Vực không có tầng sương mù dày đặc bằng nguyên lực như trong núi, vậy thì có thể tăng tốc lên mức nhanh nhất, chắc một ngày là đến được Hắc Ám Thành.

- Vậy chúng ta tranh thủ thời gian thôi, điện chủ giờ dần bị các trưởng lão trong điện cô lập. Những người trung thành với muội ấy như bọn ta thì bị ngấm ngầm trừ bỏ, bọn chúng tìm mọi cách ngăn cản bọn ta trở về Hắc Ám Thành. Rõ ràng chúng muốn bức cung chủ động thủ trên Tế Điển.

Thần Khôi thở dài.

Lâm Động gật đầu, trầm ngâm nói:

- Thần Khôi huynh, hai lão quái Luân Hồi Cảnh có phải mạnh nhất Hắc Ám Điện?

Lần này đến Hắc Ám Thành chắc chắn không yên bình, nếu vậy, với tính cách của Lâm Động đương nhiên phải nắm rõ thực lực của đối thủ để đề phòng biến cố.

- Theo ta biết, hai vị đại nhân đó đúng là hai người là thế hệ già nhất Hắc Ám Điện, nhưng huynh cũng biết, Hắc Ám Điện lịch sử lâu đời, tồn tại đã biết bao ngàn năm, trong đó rốt cuộc có còn ẩn tàng lão quái cao hơn không thì ta cũng không biết.

Thần Khôi nghĩ rồi lắc đầu. E là những việc này đến trưởng lão Hắc Ám Điện cũng chưa rõ.

- Hắc Ám Điện không hề đơn giản.

Lăng Thanh Trúc đột nhiên lên tiếng:

- Cửu Thiên Thái Thanh Cung bọn ta cũng có lịch sử lâu đời, ta cũng đã đọc được một vài thông tin về Hắc Ám Điện trong cổ tịch. Người xây dựng nên Hắc Ám Điện có lẽ là người có Hắc Ám Tổ Phù đời thứ hai. Hơn nữa Hắc Ám Tổ Phù khác với những tổ phù khác, tổ phù khác chìm vào giấc ngủ với chủ nhân của nó, phân tán khắp nơi trong trời đất rồi vào tay cường giả khác. Nhưng Hắc Ám Tổ Phù thì khác, từ khi Hắc Ám Tổ Phù rơi vào tay người thứ hai, theo người đó dựng nên Hắc Ám Điện, Hắc Ám Tổ Phù vẫn ở trong Hắc Ám Điện, truyền thừa đến ngày nay.

- Ồ?

Lâm Động có chút ngạc nhiên, hắn rất hiểu về tổ phù. Thứ thần vật này một khi xuất hiện chắc chắn sẽ gây nên sự tranh giành giữa vô số cường giả. Muốn giữ được tổ phù không phải chuyện đơn giản. Ngay như Lôi Đế, người có Lôi Đình Tổ Phù đời trước đã vì dị ma nhăm nhe mà Lôi Phủ bị phá hủy. Nếu không phải hắn cũng có rất nhiều thủ đoạn cường đại, cuối cùng phong ấn Dị Ma Vương thì đã mất mạng, tổ phù rơi vào tay kẻ khác rồi.

Còn như Hắc Ám Điện có thể truyền thừa Hắc Ám Tổ Phù qua nhiều đời thật không dễ. Điều này cũng cho thấy thực lực của Hắc Ám Điện vô cùng kinh người.

- Ta tính xem từ đời thứ hai đến nay, Hắc Ám Tổ Phù đã truyền thừa cho năm người, Thanh Đàn là người thứ sáu.

Lăng Thanh Trúc nhìn Lâm Động:

- Hắc Ám Điện bảo vệ được Hắc Ám Tổ Phù nhiều năm như vậy chắc chắn có thủ đoạn ẩn tàng. Nhưng xem ra Thanh Đàn chưa nắm bắt được, nến không thì đám trưởng lão kia tuyệt đối không dám bức cung.

- Vì thế chuyến đi này không được sơ suất.

Lâm Động nheo mắt, gật đầu. Xem ra hắn đã coi thường Hắc Ám Điện rồi. Bắc Huyền Vực cũng không bé hơn Đông Huyền Vực là bao, mà Hắc Ám Điện chính là kẻ thống trị ở địa vực rộng lớn này, ở đây không có bất cứ thế lực nào có thể đánh đổ căn cơ của bọn họ, khác hắn với ở Đông Huyền Vực có nhiều thế lực tương đương. Điều này cũng cho thấy sự cường hãn của Hắc Ám Điện.

- Ta cũng muốn gặp bá chủ của Bắc Huyền Vực xem sao.

Lâm Động cười, tuy biết Hắc Ám Điện không phải dễ nhằn nhưng hắn không hề sợ hãi. Với thực lực hiện tại hắn có thể xếp ở tầng thứ đỉnh cao trong trời đất này. Thực lực Chuyển Luân Cảnh chạm tới Luân Hồi, cộng với tinh thần lực Đại Phù Tông tương đương cường giả Luân Hồi Cảnh và hai đại tổ phù, cường giả Luân Hồi Cảnh bình thường căn bản khó lòng đánh lại được hắn. Trừ phi gặp cường giả Luân Hồi Cảnh vượt qua một tầng Luân Hồi Kiếp.

Mà cường giả tầng thứ đó có lẽ không nhiều, nếu có chắc ít nhất cũng phải là những siêu cấp hóa thạch còn sống từ thời Viễn Cổ như Thanh Trĩ.

Thần Khôi thấy Lâm Động bình tĩnh như vậy trong lòng cũng thở phào. Giờ thực sự hắn không thể nhìn thấu thực lực của Lâm Động, nhưng Lâm Động vừa rồi dễ dàng giải quyết được hai trưởng lão Hắc Ám Điện, chắc chắn thuộc tầng thứ rất khủng bố. Giúp được Thanh Đàn có lẽ chỉ có hắn.

- Đi thôi!

Lâm Động vẫy tay, tinh thần lực hùng hồn trào dâng bọc quanh mọi người, tất cả cùng biến mất, khi xuất hiện lại thì đã ở cách đó trăm dặm.

Trên Bắc Huyền Vực không có nhiều vương triều như Đông Huyền Vực. Địa vực ở đây phần lớn đều do phân điện của Hắc Ám Điện thống lĩnh. Chủ một phân điện giống như đế vương của một vương triều, bên dưới cũng có rất nhiều chức vụ phức tạp. Từ điểm này có thể thấy tính thống trị của Hắc Ám Điện cao hơn Đông Huyền Vực một bậc. Chẳng trách mà Hắc Ám Điện trở thành bá chú đứng sừng sững ở Bắc Huyền Vực.

Tuy vùng núi kia cách xa mat nhưng với tốc độ của Lâm Động thời gian đi đường đã được rút ngắn đi rất nhiều. Đến sáng ngày thứ hai họ đã đến ngọai vi Hắc Ám Thành.

Đứng trên đỉnh một ngọn núi, Lâm Động nhìn ra xa, chỉ thấy ở nơi sơn thủy giao nhau ở phía trước là một tòa thành rộng lớn, giống như con cự thú Viễn Cổ một nửa thân thể tiềm phục dưới lòng đất.

Cả tòa thành hiện lên màu đen, tạo cho người ta cảm giác nghiêm chỉnh, nặng nề. Khoảng không phía trên tòa thành là một quầng sáng đen khổng lồ bao phủ.

Trên đó có vô số phù văn lưu chuyển, tỏa ra một thứ sức mạnh hùng hồn khó tả khiến không gian cũng như biến dạng.

Từ góc độ của Lâm Động thì thấy hơn mười cái cổng thành khổng lồ. Bên ngoài thành lúc này có rất nhiều dòng người dài ngoằng đang đổ vào.

Quy mô của tòa thành này có thể gọi là lớn nhất mà Lâm Động từng thấy. Theo hắn đoán, chỉ tính riêng tòa thanh này cũng đủ dung nạp mấy nghìn vạn người. Hắc Ám Thành không hổ là tổng bộ của Hắc Ám Điện, chẳng trách mà Hắc Ám Điện vì chức điện chủ mà tranh giành đến ta sống ngươi chết. Điện chủ Hắc Ám Điện đúng là người thống trị Bắc Huyền Vực, lật tay cũng nắm giữ sinh tử của vô số người.

- Tế Điển là ngày hội lớn ba năm một lần của Hắc Ám Điện. Mỗi lần đều có tất cả thế lực lớn nhỏ trong Bắc Huyền Vực đến triều bái. Ai dám không đến e là ngay hôm sau Hắc Ám Tài Phán sẽ tìm đến tận nơi để xử lý.

Thần Khôi nói.

- Hắc Ám Tài Phán không phải nơi gì tốt đẹp.

Lâm Động chau mày, hỏa khí không kìm được lại bốc lên. Nha đầu này đến đâu không đến lại đến nơi đầy máu tanh như vậy.

Thần Khôi thấy Lâm Động nổi giận chỉ đành cười khổ. Sau khi thấy ở Dị Ma Thành hắn một tay giết hàng mấy trăm đệ tử Nguyên Môn, thủ đoạn cũng độc ác không vừa vậy mà giờ nghe Thanh Đàn cũng vậy lại giận dữ như thế.

- Lâm Động huynh, vì có Tế Điển nên Hắc Ám Thành phòng vệ nghiêm ngặt hơn. Mà điện chủ hiện bị khống chế, các trưởng lão chắc chắn đã nắm giữa mọi lực lượng trong thành. Nếu chúng ta vào từ cổng thành e là bị phát hiện.

- Không vào từ cổng thành được thì phá vỡ hộ thành đại trận đi.

Lâm Động tùy ý nói.

- Trận pháp đó được điện chủ đời đầu tiên Hắc Ám Điện tạo ra. Nếu cưỡng ép phá vỡ e là sẽ kinh động cường giả trong thành…

Thần Khôi bất lực nói.

- Trận pháp này tuy lợi hại nhưng muốn ngăn cản ta thì không dễ đâu.

Lâm Động cười:

- Thần Khôi sư huynh, chỉ huynh và Mục Sa theo bọn ta vào thành thôi, những người khác ở lại bên ngoài.

- Ừm.

Thần Khôi gật đầu, những người kia vào cũng không giúp được gì nhiều mà ngược lại còn vướng chân vướng tay.

Lâm Động vung tay, ngân quang tỏa ra rồi bọc lấy bốn người họ, không gian quanh người biến dạng rồi bốn người biến mất.

Thần Khôi chỉ thấy đầu óc choáng váng, đến khi tỉnh lại thì tiếng huyên náo ập tới, mở mắt thì thấy mình đã ở phía trên Hắc Ám Thành. Quầng sáng đen bao phủ tòa thanh vẫn không hề có phản ứng gì.

- Thật lợi hại!

Thần Khôi cảm thán, là người của Hắc Ám Điện đương nhiên hắn hiểu sự cường hãn của trận pháp, nhưng Lâm Động đi vào thoải mái như không, bản lĩnh đúng là khủng khiếp.

Lâm Động cười, tuy hắn chưa luyện hóa được Không Gian Tổ Phù nhưng vẫn dùng được sức mạnh của nó. Vì thế xuyên qua trận pháp không phải khó.

Thần Khôi nhìn về phía trung tâm Hắc Ám Thành, chỉ thấy ở đó đột nhiên bắn lên vô số đạo hắc quang giống như pháo hoa.

Sắc mặt hắn dần trở nên ngưng trọng.

- Tế Điển bắt đầu rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui