Trong Huyền Âm Giản hắc ám, trên một bãi đất không gió, từng viên dạ minh châu được gắn xung quanh trên vách đá tản mát ra ánh hào quang hòa nhã, bao phủ cả khu vực này, khiến cho bóng tối ở trong Huyền Âm Giản lại có chút chói mắt.
Dưới ánh hào quang nhu hòa bao phủ, một đạo thân ảnh lẳng lặng ngồi xếp bằng giống như một lão tăng nhập định, thân thể bất động. Phía trên đạo thân ảnh có một ít bụi bặm, hiển nhiên là loại tĩnh tọa này đã duy trì một thời gian khá dài.
Tại khoảng không phía trước đạo nhân ảnh có một hắc động khiến người khác tim đập chân run đang chậm rãi luân chuyển, từng đạo lực lượng thôn phệ phát tán ra, bất kể thứ gì, chỉ cần ở trong phạm vi mười trượng của nó đều sẽ bị thôn phệ trong nháy mắt.
- Ài!
Trong tĩnh lặng, đột nhiên có một tiếng thở dài bất đắc dĩ vang lên. Vừa đưa mắt nhìn chỉ thấy một thân hình nho nhỏ đang lơ lửng cách đạo thân ảnh đó không xa. Chính là tiểu điêu, mà hiển nhiên là thân ảnh giống như lão tăng nhập định kia chính là Lâm Động.
Tiểu điêu lúc này đang vô cùng bất đắc dĩ nhìn thân thể Lâm Động. Cái thân xác này đã trở nên lạnh như băng, thậm chí hô hấp cũng không có, trạng thái này hoàn toàn là do tinh thần lực bị hãm nhập vào trong Thôn Phệ Tổ Phù.
- Con mẹ nó, tên này đi vào đó cũng hơn nửa năm rồi, chẳng lẽ còn chưa thông qua khảo nghiệm của Thôn Phệ Tổ Phù hay sao?
Tiểu điêu buồn bực, móng vuốt bắt đầu cào cào, trong ánh mắt cũng lộ ra vẻ lo lắng.
Từ ngày Lâm Động tiến vào Thôn Phệ Tổ Phù đến nay đã hơn nửa năm trôi qua mà vẫn không có tin tức gì, hắc động trước mặt cũng không có chút dị động gì, điều này khiến cho tiểu điêu cũng không biết bây giờ Lâm Động đến tột cùng là sống hay chết nữa.
Hơn nữa tuy rằng hắc động ở ngay trước mặt, nhưng tiểu điêu cũng không dám xông vào. Hắn vô cùng rõ ràng, nếu như xông vào, chỉ e hắn thực sự sẽ không thoát ra được nữa.
- Tiểu tử, ngươi nếu như thật sự chết ở trong đó cũng đừng trách điêu gia a. Điêu gia cũng đã nói là rất nguy hiểm rồi.
Tiểu điêu không ngừng lẩm bẩm, nhưng có thể nhìn ra hắn cũng có chút lo lắng. Hắn ở đây đợi Lâm Động đã hơn nửa năm, nhưng người này vẫn không hề có chút động tĩnh gì.
Ầm!
Mà lúc tiểu điêu quay đầu lại, đột nhiên, hắc động hơn nửa năm nay chưa từng có động tĩnh gì đột nhiên vang lên một tiếng trầm đục. Ngay sau đó, hắc động dưới ánh mắt kinh dị của tiểu điêu luân chuyển cực nhanh. Lực lượng thôn phệ đột nhiên tăng vọt!
- Nguy rồi!
Cảm nhận được cỗ lực lượng thôn phệ đột nhiên bạo phát, ánh mắt tiểu điêu cũng biến đổi, móng vuốt vội vàng vũ động. Năng lượng tử hắc sắc ngưng tụ thành một quang thuẫn ở trước mặt, còn bản thể thì nhanh chóng bay lùi về phía sau.
Xuy xuy!
Quang thuẫn tử hắc sắc vừa mới thành hình tiếp xúc với cỗ lực lượng thôn phệ lập tức tan rã, cuối cùng biến mất trong hắc động. Hơn nữa, sau khi thôn phệ quang thuẫn, cỗ lực lượng cắn nuốt đó vẫn như cũ không hề yếu bớt, ngược lại còn khuếch tán ra, trực tiếp đem mảnh không gian này trở thành ngưng đặc giống như đầm lầy vậy. Mà thân hình tiểu điêu cấp tốc thối lui cũng bị trì hoãn, càng lúc càng chậm.
Khiến cho ánh mắt tiểu điêu kịch biến đó chính là thân thể hắn không chỉ càng lúc càng chậm lại, mà còn dần dần bị cuốn về phía hắc động kia. Điều này khiến cho hắn có chút sợ hãi. Nếu thật sự bị nuốt vào trong đó, hắn chỉ e sẽ thật sự biến mất cùng với thiên địa rồi.
- Cái Tổ Phù khốn kiếp này thật tà môn!
Tiểu điêu phẫn nộ mắng. Chỉ có điều lúc hắn dãy giụa thì lực thôn phệ trong hắc động phát tán ra ngược lại càng lúc càng mạnh mẽ, trực tiếp đem tiểu điêu hút về phía hắc động.
Nhìn hắc động càng lúc càng đến gần, tiểu điêu nhất thời nhịn không được mở miệng mắng to, tiếng mắng chói tai không ngừng vang vọng khắp mảnh đất không có gió này.
Chửi rủa hiển nhiên không có tác dụng gì, cho nên lúc tiểu điêu ở gần hắc động trong gang tấc thì trong mắt cuối cùng cũng lóe lên một chút tuyệt vọng, hét lớn:
- Mẹ nó, Lâm Động! Điêu gia cũng đến bồi tiếp ngươi rồi, ngươi xem như chết không oan uổng a!
Bốp!
Trái lại, tiếng hô của tiểu điêu vừa mới phát ra, một bàn chân từ trong hắc động chui ra, đá vào đầu nó một cái, trực tiếp đá nó bay đi ra xa.
Đột nhiên xảy ra sự cố như vậy khiến tiểu điêu sửng sốt, chỉ có điều nhìn thấy hắc động càng lúc càng xa cũng thở phào một hơi như trút được gánh nặng. Chợt nó phục hồi tinh thần, mừng như điên nhìn bóng người từ trong hắc động đi ra kia.
- Lâm Động? Ngươi còn sống sao?
Trong hắc động đi ra tất nhiên là tinh thần lực của Lâm Động. Hắn liếc mắt nhìn tiểu điêu một cái, khóe miệng nhếch lên nói:
- Miệng quạ đen, đừng có trù ẻo ta!
- Ồ?
Tiểu điêu kinh hỉ nhìn Lâm Động, đột nhiên phát hiện ra lực lượng thôn phệ mà hắc động tản mát ra không hề có chút ảnh hưởng đối với Lâm Động thì lập tức rùng mình, giống như hiểu được điều gì đó, ánh mắt khiếp sợ nhìn Lâm Động nói:
- Ngươi… ngươi thành công rồi?
Lâm Động cười cười, vung tay một cái, hắc động nhanh chóng thu nhỏ lại sau đó nhập vào trong cơ thể. Lúc này hắn mới vỗ vỗ tay, cười tủm tỉm nói:
- May mắn được Phù linh chấp nhận.
- Chậc chậc, tiểu tử có chút năng lực a!
Tiểu điêu tò mò đi lại gần. Lâm Động có thể được chấp nhận hiển nhiên là vượt ngoài dự kiến của nó.
- Tinh thần lực của ngươi dường như trở nên mạnh hơn rất nhiều…
Tiểu điêu nhìn lại, đột nhiên chú ý đến tinh thần lực Lâm Động, nó ngưng tụ vô cùng chân thật, thoạt nhìn không khác gì bản thể.
Lâm Động cười cười, tâm niệm vừa động, trong phạm vi trăm trượng ở vùng đất không gió này, tất cả đá tảng chậm rãi lơ lửng giữa không trung, sau đó ầm ầm hội tụ về phía đỉnh đầu Lâm Động, trong chớp mắt trực tiếp ngưng tụ thành một tòa núi đá, tràng cảnh khiến người khác cực kỳ rung động.
Tinh thần lực của Lâm Động bây giờ so với trước khi tiến vào hắc động, bất luận là độ cường hãn hay khả năng điều khiển đều mạnh hơn rất nhiều.
- Tinh thần lực của ta bây giờ miễn cưỡng đạt tới cảnh giới Linh Phù sư Cao cấp.
Lâm Động chắp hai tay phía sau, tâm niệm vừa động thì núi đá trên đỉnh đầu liền phóng vào trong bóng tối của Huyền Âm Giản, cuối cùng bị từng đạo hàn khí Địa Sát mãnh liệt đánh cho nát bấy.
- Linh Phù sư Cao cấp?
Nghe vậy, trong mắt tiểu điêu có chút chấn động. Tăng cường tinh thần lực vốn rất khó, nhưng chỉ trong thời gian nửa năm ngắn núi mà Lâm Động đã trực tiếp từ Linh Phù sư Hạ cấp nhảy vọt lên đến Linh Phù sư Cao cấp?
Hơn nữa, với nhãn lực của tiểu điêu, tự nhiên nhìn ra Lâm Động đối với việc khống chễ cỗ lực lượng này không hề có chút trở ngại, ngược lại còn có phần thành thạo, hiển nhiên, lúc ở trong Thôn Phệ Tổ Phù đã được chỗ tốt không ít.
- Ta bế quan mất bao lâu rồi?
Lâm Động chuyển ánh mắt về phía bản thể, nhìn trên người dính đầy bụi bặm không khỏi rùng mình hỏi.
- Nửa năm rồi!
Tiểu điêu cào cào móng vuốt nói.
Lâm Động yên lặng gật đầu. Chuyện này không khác gì so với dự kiện của hắn, nửa năm này hắn đạt được thành tích như vậy cũng tương đối tốt. Ít nhất cũng đã đem tinh thần lực nâng cấp đến trình độ Linh Phù sư Cao cấp.
cho dù là hắn, nếu bình thường tu luyện cũng không thể nào trong nửa năm là đạt được thành tựu biến thái như vậy. :
- Trước hết quay về thể xác đã!
Tâm thần Lâm Động vừa động thì thân thể tinh thần nhanh chóng tiêu tán, hóa thành tinh thần lực hùng hậu nhập vào bên trong thân thể đang ngồi xếp bằng trên mặt đất.
Lúc tinh thần trở về lại cơ thể, hai mắt đã khép chặt hơn nửa năm của Lâm Động đột nhiên mở ra. Phía trên thân thể, nguyên lực hùng hậu trong khoảnh khắc bùng nổ, tất cả bụi bặm đều bị chấn tan.
Rắc rắc rắc!
Lâm Động nhẹ nhàng vặn vẹo cơ thể một chút, nhất thời xương cốt toàn thân vang lên tiếng răng rắc, một cảm giác vô lực nhàn nhạt tản ra.
Đối với loại cảm giác vô lực này, Lâm Động cũng không quan tâm lắm, tâm thần vừa động, nguyên lực hùng hậu từ trong đan điền giống như thủy triều trào ra, cuối cùng chảy xuôi trong kinh mạch. Lập tức, cảm giác tràn đầy lực lượng liền lan tỏa toàn bộ cơ thể Lâm Động.
- Nửa năm, nguyên lực trái lại không tăng lên nhiều lắm.
Cảm nhân được nguyên lực hùng hậu ẩn chứa trong Nguyên Đan, Lâm Động khẽ nhíu mày nói.
- Thân thể của ngươi trong nửa năm này ở trong trạng thái chết giả, nguyên lực trong cơ thể không xuất hiện tình trạng tản mát là tốt lắm rồi. Chẳng lẽ ngươi còn muốn tăng vọt giống như tinh thần lực sao?
Tiểu điêu trợn mắt khinh thường nói.
Nghe vậy, Lâm Động cũng cười, ánh mắt nhìn về phía hàn khí Địa Sát đang gào thét trong Huyền Âm Giản nói:
- Thật ra cũng không phải không có khả năng, trong này đối với ta mà nói là một chỗ tu luyện nguyên lực và thân thể tuyệt hảo.
- Ngươi muốn ở trong Huyền Âm Giản tu luyện?
Tiểu điêu cả kinh nói.
Lâm Động mỉm cười gật đầu. Nguyên lực thiên địa trong Huyền Âm Giản ẩn chứa hàn khí Địa Sát cuồng bạo, nếu như là lúc trước, hắn chỉ e không dám mạnh mẽ hấp thu. Nhưng bây giờ thì lại khác, sau khi luyện hóa thành công Thôn Phệ Tổ Phù, lúc này hàn khí Địa Sát đối với người khác cực kỳ khủng bố, nhưng đối với hắn mà nói thì lại không hề có chút nguy hiểm gì.
- Trái lại có thể thử mượn nơi này để đột phá đến Tạo Hóa Cảnh!
Lâm Động chà chân trên mặt đất, thân hình dưới ánh mắt kinh ngạc đang bị tiểu điêu nhìn chằm chằm đột nhiên lao ra, cuối cùng lơ lửng giữa Huyền Âm Giản.
- Thôn Phệ chi lực, thôn phệ vạn vật!
Lâm Động lơ lửng bên trong Huyền Âm Giản, tâm thần vừa động, một cái hắc động chậm rãi khuếch tán ra trên bàn tay của hắn. Nhất thời, lực lượng thôn phệ khủng bộ lập tức bạo phát ra.
Ô ô!
Lúc thôn phệ chi lực bạo phát, vô số đạo hàn khí Địa Sát cuồng bạo giống như bị hấp dẫn, ùn ùn phóng về phía Lâm Động. Thanh thế như vậy cho dù là cường giả Tạo Hóa Cảnh đại thành cũng bị dọa kinh hãi đến mặt cắt không còn chút máu.
Thế nhưng, Lâm Động khi nhìn thấy, trên khuôn mặt trái lại nở một nụ cười. Hàn khí Địa Sát trong mắt hắn bây giờ chính là thuốc bổ tốt nhất để hắn tăng cường nguyên lực.