- Niết Bàn Ma Viêm?
Vô số những tiếng kêu kinh hãi gần như vang lên cùng một lúc. Bất luận là Liễu Bạch, Diêm Sâm hay Lâm Lang Thiên, khi ngọn lửa màu đen đó xuất hiện, trên gương mặt kẻ nào cũng đầy vẻ hãi hùng.
Bọn chúng đều không hề xa lạ với ngọn lửa này, đây là thứ khủng bố chỉ xuất hiện ở Niết Bàn Kiếp lần thứ ba trở đi. Tuyệt đại đa số cường giả có tư cách xung kích Niết Bàn Kiếp lần thứ ba, cuối cùng đều thiệt mạng trước thứ Niết Bàn Ma Viêm cuồng bạo mà quỷ dị này, vì thế rất nhiều cường giả Niết Bàn đều rất sợ hãi nó.
Cũng chính vì thế khi nhìn thấy nó phiêu phù xuất hiện từ tay Lâm Động, sự chấn động trong lòng bọn chúng không có gì có thể so sánh được.
- Hắn…
Trấn tĩnh như Liễu Bạch mà lúc này da đầu cũng phải cảm thấy tê dại. Trước đó Lâm Động triệu hồi ra linh hồn Thiên Ngạc hắn cũng chưa cảm thấy chấn kinh đến mức này.
Mục Hồng Lăng ở bên cạnh, nụ cười trên gương mặt xinh đẹp cũng đã thu lại, trong ánh mắt đầy sự trầm trọng. Ngay cả cô ta cũng không thể tin được, cái thứ khiến cho vô số cường giả Niết Bàn Cảnh có tư cách xung kích Niết Bàn Kiếp lần thứ ba phải sợ hãi kia lại xuất hiện trong tay Lâm Động.
Quảng trường im lặng như tờ, những cường giả hiểu biết đều há hốc miệng nhìn ngọn lửa đen kịt trong tay Lâm Động. Sau khi tỉnh thần lại, bọn họ gần như rút lui như lũ thỏ chạy trốn mãnh thú. Bộ dạng đó dường như sợ ngọn lửa kia của Lâm Động sẽ lao tới chỗ mình vậy.
Khi cả quảng trường đang hoảng loạn vì sự xuất hiện của Niết Bàn Ma Viêm, Lâm Lang Thiên cuối cùng cũng tỉnh thần lại, đồng tử hắn co rút lại nhìn Lâm Động đang cầm Niết Bàn Ma Viêm, sắc mặt tái nhợt đi.
- Lâm Lang Thiên, mau rút lui, giờ ngươi không thể chống lại được Niết Bàn Ma Viêm đâu!
Giọng nói có phần kinh hãi của đạo Nguyên thần trong cơ thể Lâm Lang Thiên vang lên. Trong giọng nói đó có phần hoảng loạn ít thấy. Những sự tồn tại như Nguyên thần hắn rất sợ Niết Bàn Ma Viêm này, một khi bị xâm thực thì sẽ bị thiêu đốt không còn gì. Nguồn: https://truyenfull.vn
- Phụt!
Lâm Lang Thiên lúc này cũng mất hoàn toàn ý chí chiến đấu. Trước sức mạnh của thứ lửa màu đen đó, hắn căn bản không có dũng khí ra tay. Hắn cũng hiểu rất rõ sự đáng sợ của Niết Bàn Ma Viêm, tuy bây giờ hắn được sự trợ giúp của Nguyên thần có thực lực của cường giả Tam Nguyên Niết Bàn, nhưng hắn cũng biết mình căn bản không thể chống lại được sức mạnh tan chảy mọi thứ cực kỳ đáng sợ của Niết Bàn Ma Viêm.
Vì thế khi Nguyên thần vừa dứt lời, hắn cũng nhanh chóng bay ngược ra sau, nhìn đúng là muốn tạm thời tránh nạn.
- Giờ muốn đi thì muộn rồi!
Đã thi triển cả Niết Bàn Ma Viêm thì đương nhiên Lâm Động không thể để Lâm Lang Thiên chạy thoát được. Vì thế khi thấy Lâm Lang Thiên rút lui, hắn cười lạnh, tâm thần khẽ động, linh hồn Thiên Ngạc cúi cái đầu khổng lồ xuống, trên cái sừng màu đen duy nhất, huyết quang ngưng tụ, cuối cùng đem theo sức mạnh phá không đâm về phía Lâm Lang Thiên đang cuống cuồng rút lui.
Chùm sáng huyết sắc có tốc độ cực nhanh, Lâm Lang Thiên lúc này cũng chỉ thấy trước mắt lóe lên tia sáng, rồi toàn thân cảm nhận được một thứ cảm giác nguy hiểm cực hạn. Hắn không dám chậm trễ, nguyên lực hùng hồn dâng trào, hình thành bên ngoài cơ thể hắn một tấm lá chắn nguyên lực khổng lồ.
Uỳnh!
Những đường gợn sóng năng lượng như những đợt sóng triều cuồn cuộn ra bốn phía. Thanh thế hoành tráng thế này khiến không ít người phải líu lưỡi.
Rắc!
Tấm lá chắn nguyên lực kia hiển nhiên có sức phòng ngự khá mạnh, dù đối mặt với công kích của linh hồn Thiên Ngạc vẫn giữ vững được. Có điều nó không kéo dài được quá lâu, trên bề mặt nó đã xuất hiện vô số đường rạn nứt.
Vết rạn ngày một nhiều, nhưng chùm sáng huyết quang kia cũng nhạt dần đi, hiển nhiên sức mạnh của nó cũng đã bị chế ngự đi khá nhiều.
Bùm!
Sự chế ngự lẫn nhau đó diễn ra trong mười mấy giây, cuối cùng cả hai nổ tung tan thành mây khói.
Xoẹt!
Vào khoảnh khắc tấm lá chắn nguyên lực nổ tung, thân hình Lâm Lang Thiên gần như lập tức lùi nhanh về sau. Có điều, dù tốc độ phản ứng của hắn khá nhanh, nhưng đã có một thân ảnh như quỷ mị bám sát ngay sau hắn. Hơn nữa trên bàn tay của thân ảnh đó còn cháy rực ngọn lửa màu đen, lan tỏa khí tức lạnh thấu xương của lưỡi hái Tử Thần.
Thân ảnh quỷ mị đó đương nhiên là Lâm Động vẫn đang chờ thời cơ. Nhờ có linh hồn Thiên Ngạc, cuối cùng hắn đã tìm được cơ hội tốt nhất để ra tay. Hắn cong ngón tay búng ra, ngọn lửa màu đen vây quanh đầu ngón tay giống như lưỡi dao găm toát lên sự lãnh lẽo, rồi nhanh như chớp nó lao thẳng tới trước trán Lâm Lang Thiên. Tốc độ đó dù Lâm Lang Thiên có nhìn thấy rõ ràng thì cũng không thể tránh được.
Biến cố này cũng khiến ánh mắt Lâm Lang Thiên ánh sự sợ hãi, nhưng rồi hắn nghiến răng, nắm chặt tay lại, nguyên lực cuồng bạo ngưng tụ, nhằm thẳng ngực Lâm Động mà tung quyền, ý đồ là muốn Lâm Động rút về phòng thủ.
Nắm đấm mang nguyên lực cuồng bạo ngày một tiến gần tới Lâm Động, nhưng nằm ngoài dự tính của Lâm Lang Thiên, Lâm Động không hề có ý phòng thủ. Tâm thần Lâm Động khẽ rung động, dưới lớp da chợt hiện lên những tia kim quang.
Keng!
Nắm đấm Lâm Lang Thiên hung hăng đấm vào ngực Lâm Động, tiếng kim loại va chạm vang lên, thân thể Lâm Động cũng rung dữ dội, mặt đỏ bừng.
Đấm trúng Lâm Động nhưng Lâm Lang Thiên không hề có chút mừng rỡ nào, sự kinh hoàng ngược lại còn nhiều hơn trước, vì hắn nhìn thấy khóe miệng Lâm Động lúc này đang dần nhếch lên.
Lâm Động đã dùng sức mình chịu một quyền của Lâm Lang Thiên mà vẫn muốn thi triển sát chiêu!
- Ngươi không nên lấy Phân gia Viêm Thành ra uy hiếp ta!
Nhìn gương mặt kinh hoàng của Lâm Lang Thiên gần ngay trước mặt, Lâm Động thốt ra những lời nhẹ nhàng mà lạnh lẽo.
Lâm Động không sợ Lâm Lang Thiên sẽ dùng thủ đoạn gì đối phó với mình, nhưng hắn rất bận tâm khi Lâm Lang Thiên dùng thủ đoạn gì với phụ thân cũng như người thân khác của hắn. Sự uy hiếp trước đây của Lâm Lang Thiên đã thật sự động đến điểm giới hạn cuối cùng không thể động tới trong lòng Lâm Động.
- Lâm Động, nếu ngươi giết ta, Tộc trưởng sẽ không tha cho Phân gia Viêm Thành của ngươi đâu!
Mùi vị chết chóc bao trùm lấy Lâm Lang Thiên, lúc này hắn kinh hãi lên tiếng.
- Ngươi chết rồi sẽ thành đồ bỏ đi, sẽ chẳng ai vì ngươi mà làm gì ta hết.
Lâm Động lạnh lùng không bận tâm sự uy hiếp yếu ớt của Lâm Lang Thiên. Chỉ cần hắn nổi bật trong Bách Triều Đại Chiến, đồng thời gia nhập Tông phái siêu cấp, thì Gia tộc Lâm Thị sẽ coi Phân gia Viêm Thành như khách quý, chắc chắn sẽ không làm gì bọn họ cả.
- Kết thúc rồi!
Ngón tay được bao bọc bởi ngọn lửa màu đen cuối cùng cũng đến trước trán Lâm Lang Thiên, Lâm Động cười lạnh lùng nhìn gương mặt Lâm Lang Thiên đầy vẻ sợ hãi, không chút do dự điểm xuống.
Phụt!
Gần như cùng lúc với ngọn lửa chạm vào trán Lâm Lang Thiên, nguyên lực toàn thân hắn cũng bùng nổ, tiếng kêu thảm thiết như dã thú bị thương vang ra từ cổ họng hắn.
Hai mắt một đen một xám của Lâm Lang Thiên lúc ấy bỗng biến thành một màu xám tro, chớp mắt như biến thành một người hoàn toàn khác.
Thấy vậy, đồng tử trong mắt Lâm Động cũng hơi co rút lại, hắn biết lúc này thần trí của Lâm Lang Thiên đã bị Nguyên thần kia thay thế!
Ầm!
Kình phong mạnh mẽ đập mạnh lên cánh tay Lâm Động, rồi Lâm Lang Thiên thối lui, máu chảy xuống từ trán khiến hắn nhìn càng giống ác quỷ.
Gương mặt tràn ngập vẻ hung hăng, nhưng từ trong đôi mắt xám kia lúc này lại ánh lên niềm vui quái dị.
Xoẹt!
Lâm Lang Thiên rút lui rất nhanh, chỉ hai nhịp nhún hắn đã tiến tới chỗ không gian vặn vẹo kia, rồi nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt Lâm Động.
Lâm Động nhìn thấy vậy, cặp mày chau lại, hắn có thể cảm nhận được rằng, khi Niết Bàn Ma Viêm chạm vào trán Lâm Lang Thiên, sức mạnh tan chảy đó đã xâm thực nghiêm trọng thần trí Lâm Lang Thiên.
Đòn ấy đủ để lấy mạng Lâm Lang Thiên!
Ngọn lửa trên ngón tay Lâm Động cũng dần biến mất, đồng thời linh hồn Thiên Ngạc ở trên không trung cũng nhạt dần, hắn hơi cụp mắt.
- Đó là do Nguyên thần đã điều khiển cơ thể hắn để chạy sao?