Trong màn đêm tối tăm, thân ảnh thanh y đứng trên đỉnh núi, gương mặt tuấn dật có phần méo mó, oán độc. Một thứ sát khí khó hình dung nổi không ngừng lan tỏa từ cơ thể hắn, dường như ngay cả không khí cũng trở nên lạnh lẽo.
Gương mặt quen thuộc đó chính là Lâm Lang Thiên, kẻ có ân oán không kể hết với Lâm Động. Nhìn bộ dạng đó dường như sau lần bị Lâm Động đánh trọng thương, hắn ta vẫn giữ lại được cái mạng nhưng cũng chật vật vô cùng.
- Mạng ngươi cũng lớn thật!
Ánh mắt Lâm Động tràn đầy sát ý. Nhiều năm nay tuy hắn đã từng có sát ý với không ít đối thủ, nhưng chưa có kẻ nào có thể vượt qua được thứ sát ý của hắn đối với Lâm Lang Thiên. Trong lòng Lâm Động hiểu rất rõ ân oán giữa mình và Lâm Lang Thiên, trong hai người chắc chắn chỉ có thể có một người sống sót!
Nếu kẻ sống sót là Lâm Lang Thiên thì với tính cách của hắn, không chỉ cái mạng nhỏ của Lâm Động khó giữ mà ngay cả phụ thân và Lâm gia Viêm Thành của hắn ở Vương triều Đại Viêm cũng khó lòng thoát khỏi tai kiếp. Chính vì thế, Lâm Lang Thiên tuyệt đối không được sống sót trở về!
Để phụ thân bọn họ sống yên ổn tại Vương triều Đại Viêm, nhất định phải diệt trừ mối họa truyền kiếp này!
Toàn thân Lâm Động tràn ngập sát ý lạnh băng, điều này cũng gây chú ý cho không ít người. Vậy là rất nhiều ánh mắt thuận theo hướng nhìn của hắn dừng lại ở thân ảnh thanh y trên đỉnh núi cách đó khá xa.
Dường như lại xuất hiện kẻ đối địch với bọn Lâm Động rồi.
- Khí tức của hắn có gì đó bất ổn!
Lúc này Tiểu điêu xuất hiện bên cạnh Lâm Động, hắn nhìn thân ảnh kia bỗng chau mày nói.
- Ừm!
Lâm Động cũng gật đầu, hắn cũng nhận ra khí tức của Lâm Lang Thiên quỷ dị và mạnh mẽ hơn trước rất nhiều. Ít nhất là đến Lâm Động cũng cảm thấy sự nguy hiểm từ hắn.
- Rốt cuộc là hắn đã xảy ra chuyện gì?
Lâm Động nhíu mày, lẩm nhẩm nói.
Nhưng dù Lâm Lang Thiên có trở nên quỷ dị hơn đến đâu đi nữa thì Lâm Động cũng không sợ hắn. Nếu không phải hắn không muốn rời xa Tiểu Viêm quá xa thì chắc chắn hắn sẽ chủ động ra tay thăm dò thử xem sao. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Khi Lâm Động quan sát hắn thì ánh mắt của Lâm Lang Thiên cũng đang khóa chặt lấy Lâm Động. Nhưng kỳ lạ là hắn không hề có dấu hiệu động thủ, ánh mắt hắn chầm chậm lướt qua Lâm Động và Tiểu điêu, từ sâu trong đáy mắt cũng có chút e dè.
- Lâm Động, ta đợi ngươi ở Bách Triều Sơn, đến lúc đó ân oán giữa hai ta sẽ được giải quyết triệt để!
Nằm ngoài dự đoán của Lâm Động, sau khi quan sát một lúc, Lâm Lang Thiên chỉ cười lạnh nham hiểm rồi biến mất chứ không động thủ ngay tại đây.
Rõ ràng Lâm Lang Thiên cũng biết Lâm Động hiện nay đã không còn đơn độc như trước, bên cạnh hắn đã có được một trận hình rất mạnh mẽ. Dù Lâm Lang Thiên hắn hiện nay đã khác xưa, nhưng cũng không thể chỉ một mình mà giải quyết được bọn Lâm Động. Vì thế sau khi suy tính, hắn đành không cam tâm mà rút lui.
Đương nhiên, hắn tin là trong Bách Triều Đại Chiến hắn sẽ có cơ hội đơn độc giao thủ với Lâm Động. Đến lúc đó hắn sẽ cho Lâm Động hiểu rằng, người cười đến phút cuối chỉ có thể là Lâm Lang Thiên hắn!
- Hắn…
Lâm Động nhìn Lâm Lang Thiên đang xa dần. Hắn không sợ Lâm Lang Thiên sẽ xông tới động thủ, nếu thế hắn có thể giải quyết phiền phức này ngay trong đêm nay. Chắc chắn lần này hắn sẽ không cho Lâm Lang Thiên bất cứ cơ hội sống nào.
- Khí tức của hắn… có một chút sức mạnh của đạo Nguyên thần từng tồn tại trong người hắn.
Ánh mắt Tiểu điêu lóe sáng, bỗng nói.
- Là sao?
Lâm Động khựng lại hỏi.
- Ta đang nghĩ có lẽ Lâm Lang Thiên hiện giờ đã không còn là Lâm Lang Thiên ngươi từng biết nữa rồi.
Tiểu điêu trầm ngâm nói.
- Lần trước ngươi đã gây cho hắn thương thế vô cùng nghiêm trọng. Nếu là người bình thường, chắc chắn đã mất mạng, nhưng hiện giờ hắn vẫn sống nhăn, ngược lại thực lực còn mạnh hơn trước. Từ trực giác ta cảm thấy có lẽ đạo Nguyên thần kia đã dung hợp với tinh thần của Lâm Lang Thiên.
- Dung hợp? Ngươi muốn nói là đạo Nguyên thần kia đã chiếm cứ thân thể của Lâm Lang Thiên?
Ánh mắt Lâm Động lóe sáng, hiểu ra ý của Tiểu điêu.
- Chiếm cứ không phải chuyện dễ, chỉ cần một tia tinh thần của Lâm Lang Thiên vẫn còn tồn tại thì đạo Nguyên thần kia không thể dễ dàng cướp đi được. Đương nhiên… nếu Lâm Lang Thiên chủ động giao nạp, không kháng cự thì đạo Nguyên thần kia dần dần sẽ xâm thực tinh thần của hắn, cuối cùng nuốt gọn. Nhưng khi ấy, người xuất hiện sẽ không phải đạo Nguyên thần đơn thuần, cũng không phải một mình Lâm Lang Thiên, mà là cả hai bọn chúng.
- Người mới này sẽ thay thế Lâm Lang Thiên và đạo Nguyên thần kia, nhưng cũng có được ký ức thậm chí tính cách của bọn chúng.
Tiểu điêu xoa cằm, nhìn Lâm Động nói:
- Xem ra Lâm Lang Thiên hận ngươi đến tận xương tủy. Để giết được ngươi đã chọn cách này, có lẽ hắn cũng hiểu một khi dung hợp lại thì hắn sẽ mất đi vị trí chủ đạo.
- Thật là kẻ khiến người ta bực mình!
Lâm Động mím môi, chẳng trách mà hắn cứ cảm thấy Lâm Lang Thiên rất kỳ quái. Thì ra để có sức mạnh, Lâm Lang Thiên đã dùng cách cực đoan tự hủy diệt chính mình. Nhưng nhìn sự oán độc quen thuộc trong mắt hắn, thiết nghĩ sau khi dung hợp hắn vẫn coi Lâm Động là cái gai trong mắt.
- Thường thì tác hại của việc dung hợp này rất lớn, thành tựu sau này nhiều nhất cũng chỉ là Niết Bàn Cảnh đỉnh phong. Muốn lên Sinh Tử Huyền Cảnh có lẽ không thể. Xem ra đạo Nguyên thần kia cũng chán kiểu tồn tại đó rồi nên mới liều mình.
Tiểu điêu thở dài, trước đây hắn cũng là trạng thái Yêu linh nên hiểu sự bất lực của trạng thái đó. Nếu không phải Lâm Động giúp hắn có được Sinh Tử Chuyển Luân Đan thì có lẽ hiện giờ hắn không thể thoát khỏi thể trạng Yêu linh.
- Lần sau gặp lại hắn ngươi phải cẩn thận. Vì hắn hiện giờ không phải Lâm Lang Thiên đơn thuần nữa, nếu động thủ thì ngươi sẽ phải đối mặt với sự liên thủ của hắn và đạo Nguyên thần kia…
Tiểu điêu nhắc nhở.
- Ừm!
Lâm Động gật đầu, trong đôi mắt cụp xuống có ánh sáng lóe lên. Bách Triều Đại Chiến đã sắp đến phút cuối, nhất định hắn phải giải quyết phiền phức này trước khi đại chiến kết thúc. Nếu không một khi Lâm Lang Thiên được Tông phái siêu cấp chọn trúng thì hắn sẽ mất cơ hội tốt nhất. Đồng thời nếu Lâm Lang Thiên cũng vào Tông phái siêu cấp thì địa vị của hắn trong Gia tộc Lâm Thị sẽ nâng cao vô cùng, khiến cho Lâm Động luôn phải thấp thỏm lo lắng.
Vì thế lần sau gặp lại nhất định hắn phải giải quyết triệt để ân oán giữa hai bên!
Trong đêm, rất nhiều người thấy Lâm Lang Thiên khí thế không nhỏ lại rút lui, ánh mắt không ít kẻ chợt hiện lên vẻ thất vọng, rõ ràng là đang đợi có kẻ đến gây loạn để bọn chúng đục nước béo cò.
Uỳnh uỳnh!
Trên đỉnh núi bỗng có luồng nguyên lực cực kỳ cuồng bạo cuộn trào, sức nóng kinh người đó xua tan mọi sự lạnh lẽo của màn đêm, khiến nguyên lực của không ít người đều có dấu hiệu xáo động, liền vội vàng lùi ra xa.
- Hình như hắn vượt kiếp thành công rồi!
Một số người nhìn đỉnh núi với ánh mắt vừa chấn động vừa ngưỡng mộ. Đã có kinh nghiệm vượt Niết Bàn Kiếp nên bọn họ đều cảm nhận được sự bộc phát cuối cùng.
Từ mức độ cường hãn của Niết Bàn Kiếp đó, bọn họ cũng đoán được có lẽ Tiểu Viêm vượt Niết Bàn Kiếp lần thứ tư. Như vậy là sau khi hắn thành công, thực lực của bọn Lâm Động sẽ đại tăng, từ đó càng ngày càng khó có ý đồ với bọn họ.
Trong khi mọi người đang bất lực, thì trên đỉnh núi, một đạo quang trụ đỏ rực bắn vọt lên trời, ánh sáng mạnh mẽ chói lòa xé tan màn đêm trong vòng bán kính hàng trăm trượng.
- Grào!
Khi cột quang trụ ấy bắn lên, một tiếng hổ gầm chấn nhiếp sơn lâm vang lên, đem theo uy lực mạnh mẽ lan tỏa khắp bốn bề. Năng lượng của nó khiến sắc mặt không ít người kịch biến.
- Thành công rồi!
Gương mặt Lâm Động ánh lên hỷ sắc, hắn biết Tiểu Viêm đã thuận lợi vượt qua Niết Bàn Kiếp lần thứ tư. Bọn họ cũng coi như đã vượt qua một đêm đầy hiểm nguy rồi.
- Đi thôi!
Tiêu Sơn cách đó không xa cảm nhận được luồng sức mạnh đó, sắc mặt tối sầm lại, không dám ở lại lâu, nghiến răng quay người bỏ đi. Hắn biết bọn Lâm Động đã có thêm một nhân vật hung hăng nữa, ở lại cũng chẳng có tác dụng gì.
Với sự tổn thất nặng nề hiện giờ, muốn đòi lại cũng phải tìm cách khác. Ít nhất thì với thực lực của Vương triều Đại La hiện giờ cũng không thể chống lại được bọn Lâm Động.
Nhưng giờ nói gì cũng vẫn hơi sớm, Bách Triều Đại Chiến sắp diễn ra ở Bách Triều Sơn mới là nơi quyết đấu thật sự.
Hiện giờ chẳng ai có thể khẳng định mình có thể cười đến phút cuối cùng cả. Dù là Lâm Động cũng không dám chắc mình sẽ không gặp phải một cục diện làm điên đảo mọi thứ!