Hắc quang đầy trời tựa những tầng mây xám xịt bao phủ khắp không gian, thứ mây đen ấy tỏa ra những đợt sóng năng lượng kinh người khiến cho không ít người phải kinh hoàng.
Lâm Lang Thiên lơ lửng dưới đám mây, hắc quang phía sau hắn như ẩn hiện một cái bóng khổng lồ như Ma Thần đến từ vùng đất Tu La.
- Thứ vũ kỹ này!
Trên không trung, chỗ những người đại biểu của Tông phái siêu cấp nhìn thấy cảnh tượng đó, trên mặt đều hiện lên vẻ kinh ngạc. :
- Có chút giống với vũ kỹ Ma Đạo thời Viễn Cổ, xem ra truyền thừa Viễn Cổ ẩn tàng trong không gian này cũng không ít. Có lẽ hắn gặp phải đối thủ đáng gờm rồi!
Vị lão nhân của Đạo Tông nhìn cự ảnh ẩn hiện phía sau Lâm Lang Thiên, lẩm bẩm nói.
Lâm Động ngưng thần nhìn về phía Lâm Lang Thiên mang đầy khí thế đằng kia. Thứ vũ kỹ lớn mạnh mà quỷ dị thế này, trước đây Lâm Lang Thiên không hề có, hiển nhiên là sau này mới có được hoặc chính là đạo Nguyên thần trong người hắn truyền cho.
Lâm Động phán đoán, vũ kỹ mà Lâm Lang Thiên thi triển ít nhất cũng là Linh Vũ kỹ thượng đẳng, chỉ mạnh chứ không thể yếu hơn vũ kỹ của Thao Thiết Tông!
Hắc quang bao quanh người Lâm Lang Thiên, âm khí phủ đầy trên gương mặt, ánh mắt hắn như có hắc quang quỷ dị bắn về phía Lâm Động, rồi khóe miệng dần cong lên, ngón tay điểm ra trong không trung.
- Dị Ma Quang Thúc!
Ngón tay Lâm Lang Thiên chạm nhẹ vào không khí, hắc quang cuộn cuộn điên cuồng, cuối cùng biến thành một chùm hắc quang bắn ra.
Vút!
Tốc độ của chùm hắc quang thật khó có thể hình dung, hơn nữa sức mạnh của nó dù là cường giả Ngũ Nguyên Niết Bàn cũng phải thấy động dung!
Chùm hắc quang xé tan không gian, ở đỉnh chùm sáng dường như hình thành một cái mặt quỷ khiến người ta sởn gai ốc.
Lâm Động nhìn chùm sáng đang ngày một tiến lại gần, sắc mặt cũng ngưng trọng hơn, hiển nhiên hắn cảm nhận được sự mạnh mẽ của công kích này. Lâm Động đưa bàn tay ra, thanh quang dâng lên trong lòng bàn tay rồi nhanh chóng tụ lại thành một tấm lá chắn bằng vảy màu xanh.
Rầm!
Lá chắn vừa thành hình thì chùm hắc quang lao tới, oanh kích lên tấm lá chắn, một luồng sức mạnh cuồng bạo tỏa ra từ nơi tiếp xúc.
Xoẹt xoẹt!
Thấy Lâm Động chặn được chùm hắc quang với sức phá hoại cực lớn, vẻ mặt Lâm Lang Thiên càng trở nên méo mó. Mười ngón tay búng ra liên tục, hắc quang sau lưng biến thành vô số chùm sáng bắn tới.
Chỉ một chùm hắc quang đó cũng đủ khiến cường giả Ngũ Nguyên Niết Bàn không dám chậm trễ, với trận thế lúc này, dù là cường giả trong Niết Bàn Kim Bảng cũng phải tạm thời tránh né!
- Để xem ngươi chặn được bao nhiêu lần?
Lâm Lang Thiên cười gằn. Hiện giờ hắn đã dung hợp ký ức với đạo Nguyên thần kia, tuy hắn phải trả giá bằng việc mất đi nhân cách, nhưng sức mạnh của hắn đã vượt xa một cường giả Ngũ Nguyên Niết Bàn bình thường, sự tiêu hao này với hắn chẳng thành vấn đề!
Dựa vào điểm này hắn sẽ khiến Lâm Động tiêu hao đến chết!
Hắc quang từ trên trời bắn xuống như mưa sao băng, khí thế khiến người khác phải kinh hãi. Nhìn thấy cảnh tượng đó, Lâm Động hít vào một hơi thật sâu, thanh quang chói lòa.
Ánh mắt Lâm Động lạnh băng, mười ngón tay thu lại rồi bỗng bật ra.
Vút!
Thanh quang biến thành vô số miếng vảy xanh hình lục giác to cỡ nửa bàn tay, viền ngoài còn ánh lên hàn quang sắc lạnh. Những tấm vảy bay thẳng về những chùm hắc quang như vũ bão.
Cả bầu trời đang diễn ra cuộc đối đầu giữa hai màu xanh và đen!
Ầm! Ầm! Ầm!
Những tấm vảy xanh và hắc quang va chạm liên tiếp, bầu trời nổ ra những âm thanh cuồng bạo. Hắc quang và thanh quang lan tỏa khắp bốn phía khiến các quầng sáng xung quanh cũng xuất hiện những đường gợn sóng chấn động.
Trên đỉnh núi, vô số ánh mắt nhìn về trận chiến kinh thiên động địa đó. Từ công kích giữa hai bên, bọn họ có thể cảm nhận được sát ý vô cùng đậm đặc. Hai bên vừa ra tay đã dùng đến sát chiêu!
Ai có mặt ở đây đều hiểu rõ, nếu là bọn họ thì bất luận đối thủ là ai trong hai người kia, bọn họ đều không thể chống lại nổi đòn công kích đó!
Năng lượng cuồng bạo từ quầng sáng lan tỏa ra, hai đạo thân ảnh bên trong cũng bị đánh bay ngược ra sau, điểm chân trong không trung mấy chục lần mới miễn cưỡng dừng lại được.
- Tên khốn kiếp!
Lâm Lang Thiên đứng vững lại, sắc mặt có chút khó coi. Hắn không ngờ chỉ trong nửa năm không gặp mà thực lực của Lâm Động đã mạnh hơn nhiều đến vậy. Hơn nữa điều khiến hắn chấn động nhất chính là dường như nguyên lực của Lâm Động rất dồi dào.
Với công kích vừa rồi, nếu là cường giả Ngũ Nguyên Niết Bàn bình thường chắc chắn sẽ tiêu hao không ít, nhưng nhìn dáng vé bình thản của Lâm Động lúc này, dường như sự tiêu hao không hề vượt quá sức chịu đựng của hắn.
- Phù!
Một hơi dài thoát ra từ miệng Lâm Động. Hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn Lâm Lang Thiên ở phía xa.
Vì có Thôn Phệ Tổ Phù, cho nên gần như lúc nào hắn cũng có thể thôn phệ nguyên lực xung quanh thân thể để bổ sung cho mình. Lâm Lang Thiên muốn đọ nguyên lực với hắn là chuyện vô cùng ấu trĩ!
Nhưng hiển nhiên là Lâm Động không muốn tiếp tục chơi đùa kiểu này với hắn nữa… Đã động thủ rồi thì hãy hạ sát thủ luôn đi!
Lâm Động hơi cụp mắt xuống, hàn quang sắc bén như đao bắn ra, hai tay hợp lại, thủ ấn biến hóa nhanh như chớp.
- Dung hợp!
Nguyên lực, tinh thần lực và lực thôn phệ trong cơ thể Lâm Động đều cuộn trào, cuối cùng điên cuồng chảy vào Càn Khôn Cổ Trận bên trên đan điền.
Năng lượng dồi dào như núi lửa biến thành vô số cột quang trụ màu xám đen bắn ra từ cơ thể Lâm Động, thiên địa cũng giống như rung chuyển theo.
- Thứ năng lượng này… thật kỳ quái!
Khi cột quang trụ từ lực dung hợp xuất hiện, những người của các Tông phái siêu cấp đều nheo mắt lại, ánh mắt có phần kinh ngạc nhìn về chiến đài của bọn Lâm Động. Bọn họ cảm nhận được trong cột quang trụ đó có nguyên lực, tinh thần lực mạnh mẽ, nhưng ngoài ra vẫn còn một thức sức mạnh thần bí nào đó khác nữa!
- Tên này quả nhiên không tầm thường!
Lão nhân của Đạo Tông nhìn Lâm Động có phần thích thú. Ông ta biết được Lâm Động có truyền thừa của Thanh Long Điện, nhưng lại không biết hắn còn có thứ năng lượng đặc biệt này nữa!
Xoẹt xoẹt!
Quang trụ khổng lồ bắn ra, đan xen vào nhau trên không trung, cùng với sự ngưng tụ lại của quang trụ, hư không nhanh chóng sụp đổ biến thành một vùng hắc ám.
Bóng tối hiện lên, mơ hồ có một đạo hư ảnh cũng từ từ xuất hiện!
Hư ảnh rất mờ ảo, nhưng vẫn có thể thấy hắn ta đang chắp tay sau lưng nhìn xuống. Thứ khí tức khó tả dường như mang mùi vị của từ thời Viễn Cổ dần lan tỏa.
- Đại Hoang Nhân Thiên Thủ, Tụ Võ Linh!
Sắc mặt Lâm Động lúc này vô cùng ngưng trọng. Thực lực bản thân ngày càng tăng lên, hắn cũng khống chế ngày một tốt hơn bộ Linh Vũ kỹ này. Sức mạnh kinh người mà trước đây không thể phát huy hiện giờ hắn đã điều khiển được!
Quang trụ mang theo sức mạnh to lớn kia, sau một tiếng hét của Lâm Động đã lao thẳng vào vùng hư vô rồi chui vào đạo hư ảnh mơ hồ kia!
Uỳnh uỳnh!
Cùng với việc năng lượng tràn vào, hư ảnh kia dần dần cũng trở nên thực chất hơn, mơ hồ thấy được một thân ảnh cao ráo mặc áo bào màu xám, đôi mắt không nhìn rõ được thần thái mang cảm giác như điều khiển được cả thiên địa!
- Không ngờ hắn có thể ngưng tụ vũ kỹ chi linh đến mức này!
Không ít người trên đỉnh núi nhìn hư ảnh tỏa ra khí tức cổ xưa kia với ánh mắt kinh hãi. Những người ở đây đại đa số đều có Linh Vũ kỹ, nhưng rất ít người có thể thi triển được đến mức này!
Điểm mạnh của Linh Vũ kỹ không phải uy lực nó mang lại mà là ở khí tức của người sáng tạo ra nó. Loại cường giả đỉnh cấp tồn tại từ thời Viễn Cổ này, chỉ riêng khí tức còn lại thôi cũng đủ kinh thiên động địa!
Lâm Lang Thiên ngẩng đầu lên nhìn thân ảnh mơ hồ khoảng không hư vô. Trên gương mặt hung hăng kia cũng dần hiện vẻ ngưng trọng, hắn đã cảm nhận được sức mạnh to lớn của chiêu thức này!
Trước rất nhiều ánh mắt chăm chú của mọi người, Lâm Động hít một hơi thật sâu rồi bàn tay chầm chậm đưa ra chỉ thẳng Lâm Lang Thiên, sau đó ánh mắt đanh lại, bàn tay nắm mạnh!
Uỳnh uỳnh uỳnh!
Ngay khoảnh khắc ấy, tất cả đều kinh hãi nhìn thấy thân ảnh mơ hồ kia cũng giơ bàn tay ra khỏi khoảng không hư vô, thật sự xuất hiện trước bao ánh mắt kinh hãi của mọi người!
Đó là một bàn tay thon gọn mà trắng trẻo, nhìn qua vô cùng mỹ lệ, nhưng ai cũng hiểu, bàn tay từng tồn tại từ thời Viễn Cổ này có một uy năng to lớn có thể làm rung chuyển thiên địa!
Bàn tay ấy như đến từ thời Viễn Cổ, xuyên qua thời gian và không gian, xuyên qua hư vô, nhằm tới chỗ Lâm Lang Thiên đập xuống!
Rầm!
Vào khoảnh khắc bàn tay đập xuống, bầu trời như sập xuống, thậm chí nguyên lực thiên địa cũng như nổ tung theo!
Một chưởng này không ngờ lại khủng bố đến như vậy!