- Địa Tâm Dựng Thần Diên?
Tiếng kêu khẽ vang lên từ miệng Ứng Hoan Hoan, gương mặt tú lệ của nàng lúc này đầy vẻ kinh ngạc.
Trong thiên địa này có vô số thiên tài địa bảo, những thứ bảo vật đó sinh ra từ thiên địa, đều có sức mạnh thần kỳ, mà cái gọi là Địa Tâm Dựng Thần Diên không chỉ có công hiệu tăng cường thực lực mà quan trọng hơn nó còn giúp người ta sơ bộ ngưng tụ Nguyên thần!
Phải biết rằng ngưng tụ Nguyên thần chính là một biểu hiện của việc tu luyện Niết Bàn Cảnh đến cực điểm. Chỉ cường giả Cửu Nguyên Niết Bàn đỉnh phong, Nguyên Thần Lực sinh ra trong cơ thể mới dần mạnh hơn. Nhưng dù vậy, nếu không phải người có cơ ngộ thì vẫn không thể thuận lợi ngưng tụ được Nguyên thần. Đa số chỉ có thể đợi bước vào Sinh Huyền Cảnh, nhân lúc nguyên lực và lực lượng thần kỳ dung hợp vào nhau thì mới có thể ngưng tụ được Nguyên thần.
Nhưng lúc này, có thể dùng Địa Tâm Dựng Thần Diên để rút ngắn những bước rắc rối đó lại. Chắc không cần nói cũng biết, nếu thông tin về Địa Tâm Dựng Thần Diên được truyền ra ngoài thì chắc chắn sẽ thu hút vô số cường giả Sinh Huyền Cảnh đến. Với bọn họ mà nói, ngưng tụ Nguyên thần quá có sức hấp dẫn!
Chỉ khi ngưng tụ Nguyên thần thành công thì mới thoát khỏi ràng buộc, dù sau này bị hủy hoại nhục thể thì cũng sẽ không lập tức biến mất khỏi thế gian. Chỉ cần có nhiều thủ đoạn, có bối cảnh thì việc hồi sinh không phải việc không làm được.
- Không ngờ tìm được nó ở đây!
Với sự điềm tĩnh của Lâm Động cũng không kìm được nheo mắt, lẩm bẩm.
Hắn từng được đích thân lĩnh giáo mức độ mạnh mẽ của Nguyên Thần Lực. Long Nguyên Luân của hắn chính là được ngưng tụ từ Nguyên Thần Lực. Dựa vào nó mà hắn đã kích bại được những đối thủ khó nhằn như Diêu Linh và Vương Diêm.
Nguyên Thần Lực đúng là lợi hại, nhưng hiện giờ trong cơ thể Lâm Động không có nó, vì chỉ khi vào Thất Nguyên Niết Bàn thì trong cơ thể mới sinh ra một chút Nguyên Thần Lực. Lâm Động lúc này còn cách Thất Nguyên Niết Bàn một bước nữa, muốn ngưng tụ Nguyên thần thì chưa thể được.
Nhưng lúc này, sự xuất hiện của Địa Tâm Dựng Thần Diên đã khiến điều tưởng chừng như không thể ấy lại có cơ hội thành hiện thực!
- Hắc hắc, có hứng thú không?
Tiểu điêu nhìn Lâm Động, ánh mắt vẫn còn sự chấn động, cười tự đắc:
- Thứ bảo bối này không phải nói muốn gặp là gặp được đâu!
Lâm Động mỉm cười rồi gật đầu thật mạnh. Không lâu nữa cuộc Thi đấu Tông phái sẽ bắt đầu, trước lúc ấy hắn phải tìm mọi cách để nâng cao thực lực. Từ những lời của Ứng Huyền Tử hắn có thể cảm nhận sự cường hãn của đệ tử Nguyên Môn. Cái gọi là Tam Tiểu Vương chính là đệ tử được đích thân ba Chưởng giáo Nguyên Môn dẫn dắt. Tuy bề ngoài Lâm Động không thể hiện điều gì nhưng trong lòng cũng có chút áp lực.
Dù sao đối phương không chỉ có ưu thế về số người mà chất lượng cũng rất cao. Hơn nữa bên Đạo Tông, những người có thể miễn cưỡng cạnh tranh với chúng có lẽ cũng chỉ có hắn, Ứng Tiếu Tiếu và Vương Diêm.
Vì thế Địa Tâm Dựng Thần Diên này không thể bỏ qua được!
- Thứ gì đang canh chừng Địa Tâm Dựng Thần Diên?
Lâm Động hỏi.
- Ở khu vực Sơn mạch Vạn Thú này có một tên Yêu thú trấn thủ, bản thể là một con Hoàng Kim Quỷ Kiêu, thực lực là Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành. Dưới trướng hắn là một bầy Yêu thú, mạnh nhất là hai đại tướng Nhân Đầu Kiêu thực lực khoảng Cửu Nguyên Niết Bàn.
Tiểu điêu xoa cằm nói.
- Hoàng Kim Quỷ Kiêu, Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành?
Lâm Động khựng người một chút rồi nói:
- Thực lực này với ngươi hình như không phải vấn đề lớn mà?
Thực lực hiện tại của Tiểu điêu có thể sánh ngang với cường giả Sinh Huyền Cảnh Đại thành, con Hoàng Kim Quỷ Kiêu đó chỉ là Tiểu thành, sao lại không giải quyết được?
- Không phải ta nói hắn có một vài thủ đoạn đặc biệt sao?
Tiểu điêu bất lực nói.
- Nhân Đầu Kiêu… là Kiêu Âm Trận phải không? Chẳng trách mà các ngươi cần dùng đến Thiên Hoàng Cầm!
Ứng Hoan Hoan ở bên cạnh, ánh mắt khẽ động, đột nhiên lên tiếng.
Tiểu điêu hơi kinh ngạc nhìn Ứng Hoan Hoan, hiển nhiên hắn không ngờ nàng lại thông minh đến vậy, chỉ nghe mấy chữ Nhân Đầu Kiêu mà đã đoán được mọi chuyện.
- Ừm, con Hoàng Kim Quỷ Kiêu này dùng không ít tâm huyết bồi dưỡng mười vạn con Nhân Đầu Kiêu, loại Kiêu thú này rất giỏi công kích bằng sóng âm. Cộng với địa hình ở Ma Âm Sơn hết sức xảo hợp tạo thành Thiên Âm Trận, hoặc gọi là Kiêu Âm Trận, uy lực cực cường hãn, ngay cả ta cũng không thể vào được.
Tiểu điêu gật gù nói.
- Mười vạn con?
Lâm Động sững người vì số lượng ấy, đầu Hoàng Kim Quỷ Kiêu này cũng tốn công sức thật, chẳng trách mà trở thành bá chủ của Sơn mạch Vạn Thú.
- Tiểu Viêm vốn ở trong sơn mạch này tu luyện, mấy ngày trước Kiêu Âm Trận vừa hay được giải trừ, hắn cứ thế xông vào, cuối cùng thì phát hiện được Địa Tâm Dựng Thần Diên trong Ma Âm Sơn. Nhưng sau đó bị Hoàng Kim Quỷ Kiêu phát hiện, hắn hạ thủ rất tàn nhẫn, hơn nữa thực lực rõ ràng hơn hẳn Tiểu Viêm, lại còn đem theo hơn mười tên thủ hạ quần tên hổ ngốc kia một trận, cuối cùng đánh hắn gãy mười mấy cái xương. Nếu không phải ta đến kịp thì con hổ ngốc này bị chúng nướng lên làm thịt rồi.
Nói đến đây Tiểu điêu trừng mắt nhìn Tiểu Viêm, mắng:
- Đồ vô dụng!
Tiểu Viêm gãi đầu nhìn Lâm Động cười hồn hậu, chỉ là lần này Lâm Động lại nhìn thấy trong ánh mắt hắn có thêm chút sát khí.
- Ra tay tàn nhẫn vậy sao?
Lâm Động vỗ vỗ Tiểu Viêm, gương mặt nở nụ cười xán lạn, nhưng Ứng Hoan Hoan nhìn thế thì biết dường như hắn đang nổi giận thật sự.
- Làm sao đây?
Tiểu điêu nhìn Lâm Động, hỏi.
- Cái gì mà làm sao?
Lâm Động nhíu mày rồi đập tay vào nhau, nói:
- Huyết tẩy Ma Âm Sơn!
Vừa dứt lời, một thứ khí tức hung sát bị Lâm Động kìm nén bấy lâu cuối cùng bùng phát.
- Chỉ đợi câu này của ngươi!
Tiểu điêu cong môi, gương mặt tuấn mỹ cũng bao phủ đầy yêu khí.
Tiểu Viêm ở bên cạnh gật đầu, thân thể to lớn lúc này mang đầy sát khí khiến người khác phải lạnh gáy.
Ứng Hoan Hoan nhìn ba người này, trong lòng nghĩ quả nhiên không hổ là huynh đệ, khí thế này như từ một khuôn mà ra!
- Vậy giao Kiêu Âm Trận cho ta đi!
Ứng Hoan Hoan khẽ vẫy tay, Thiên Hoàng Cầm hiện ra. Một luồng sức mạnh kinh người tỏa ra. Ngay cả Tiểu điêu cũng không kìm được phải nhìn sang. Nàng thiếu nữ lúc này tay đang vuốt ve dây đàn, ngẩng lên nhìn Lâm Động cười, nói.
- Được không đó?
Lâm Động có chút lo lắng, thực lực Ứng Hoan Hoan hiện giờ tuy là Bát Nguyên Niết Bàn nhưng Kiêu Âm Trận đến Tiểu điêu cũng phải bó tay hết cách…
- Vạn vật có tương sinh tương khắc. Kiêu Âm Trận lợi hại, nhưng Thiên Hoàng Cầm của ta vừa hay khắc chế nó!
Ứng Hoan Hoan có phần đắc ý nói.
- Hắc hắc, có khí phách. Nha đầu này tuổi cũng tương đương Tô Nhu, nhưng tính cách thì mạnh mẽ hơn nhiều!
Tiểu điêu cười, nói. Nguồn: https://truyenfull.vn
- Tô Nhu là ai?
Ánh mắt Ứng Hoan Hoan chuyển động, nhìn sang Lâm Động.
- Một người bằng hữu!
Lâm Động cảm thấy ánh mắt Ứng Hoan Hoan có gì không đúng, nhưng cũng không để tâm, chỉ trả lời tùy ý một câu, rồi quay sang Tiểu điêu nói:
- Đi thôi, đến Ma Âm Sơn!
Tiểu điêu gật đầu, rồi không nói gì nữa, biến thành một đạo lưu quang bay về phía sâu trong sơn mạch. Phía sau là Lâm Động, Tiểu Viêm và Ứng Hoan Hoan theo sát. Bốn người khí thế cũng rất hùng hồn.
o0o
Khi bốn người Lâm Động bay về phía Sơn mạch Vạn Thú không lâu, ở một chỗ khác trên sơn mạch cũng có tiếng gió rít vang lên, rồi ba thân ảnh xuất hiện.
Đứng đầu ba người này là lão giả tóc dài mặc áo bào màu nâu. Lão giả chắp tay sau lưng, sắc mặt lạnh lùng phát ra một thứ khí tức hùng hồn.
Phía sau lão giả là hai nam tử y phục hai màu đen và trắng đan xen nhau. Cả hai đều khá anh tuấn, chỉ có điều ánh mắt đầu cao ngạo. Đương nhiên từ luồng năng lượng tỏa ra từ bọn họ thì đúng là bọn họ có lý do để cao ngạo.
Ngoài ra ở trước ngực hai người này đều có một tấm huy chương màu trắng. Trên đó là vầng mặt trời đen, trắng đen xen lẫn tựa âm dương. Dấu hiệu này chính là chỉ Tông phái siêu cấp mạnh nhất Đông Huyền Vực, Nguyên Môn!
Ở viền huy chương có kim quang bao quanh, nếu là người quen với trang phục của Nguyên Môn thì sẽ biết rằng, huy chương đó chỉ có đệ tử đỉnh cấp nhất trong Bát Bộ của Nguyên Môn mới được đeo.
Mà đệ tử đỉnh cấp của Bát Bộ thì được gọi là Bát Linh Tướng! Hai người trước mặt đây là thuộc trong tám người đó!
Và hướng mà bọn chúng đang đến cũng chính là Ma Âm Sơn!