Vũ Động Càn Khôn

Chiếc đỉnh khổng lồ đỏ rực lơ lửng trên không trung, ánh sáng đỏ chói lòa như những ngọn lửa nóng bỏng khiến không khí xung quanh cũng trở nên biến dạng.

- Linh bảo Thuần Nguyên sao?

Tà Cốt lão nhân lạnh lùng nhìn Phần Thiên Đỉnh, cười nhạt:

- Ta đang nghĩ tại sao tiểu tử ngươi dám rời khỏi Võ Hội Đảo, thì ra có Linh bảo Thuần Nguyên hộ thân. Nhưng nếu ngươi tưởng dựa vào thứ này là có thể ngăn cản được lão phu thì quá ngây thơ rồi!

- Có ngây thơ hay không, đánh là biết thôi!

Lâm Động cũng cười nhạt.

- Tiểu tử không biết trời cao đất dày! Ngươi tưởng đánh bại được Thân Đồ Tuyệt là có tư cách ngông cuồng trước mặt lão phu à? Cũng được, hôm nay ta sẽ thay trưởng bối của ngươi dạy bảo ngươi. Ở Loạn Ma Hải này, trước khi có thực lực thì nên ngoan ngoãn một chút. Ngươi ngông nghênh như vậy, sớm muốn gì chết rồi cũng không biết tại sao!

Ánh mắt Tà Cốt lão nhân lóe hàn quang.

- Dạy bảo? Chỉ sợ ngươi không đủ tư cách, lão già bất tử!

Lâm Động nhếch mép cười.

- Tiểu súc sinh, muốn chết!

Mắt Tà Cốt lão nhân trào dâng nộ hỏa, sát ý lóe qua gương mặt. Lão bước chân ra, một luồng nguyên lực dồi dào dị thường cuộn trào khiến mặt biển nổi lên những con sóng hàng trăm trượng.

Ầm!

Thế nhưng Lâm Động chẳng hề tỏ ra sợ hãi, ngược lại còn ra tay trước, thủ ấn biến hóa, miệng Phần Thiên Đỉnh chúi xuống, bắn ra một chùm sáng đỏ rực bao phủ lấy Tà Cốt lão nhân, hấp lực bùng phát định hút lão vào trong.

- Muốn hút lão phu vào sao? Không dễ như vậy đâu!

Cảm nhận được luồng hấp lực đó, Tà Cốt lão nhân chỉ cười trào phúng, tuy lão không sợ bất cứ thủ đoạn nào của Lâm Động, nhưng lão cũng vô cùng giảo hoạt, lão biết rõ nếu bị hút vào trong nhất định sẽ có chuyện. Mà lão lại không muốn tự dưng gặp rắc rối không cần thiết, thế là vung tay áo, nguyên lực bùng phát quanh người chống lại hấp lực của Phần Thiên Đỉnh.

Lâm Động thấy vậy, sắc mặt không hề thay đổi, tâm thần khẽ động, chỉ thấy mặt biển bỗng bắn lên một cột nước, một đạo hắc ảnh quỷ mị bay về phía Tà Cốt lão nhân.

- Hử? Khôi lỗi? Yếu như vậy cũng lấy ra để mất mặt sao?

Sự thay đổi đó cũng khiến Tà Cốt lão nhân hơi khựng lại một chút, khi lão nhìn rõ đó là gì thì lập tức cười khinh thường.

Đạo hắc ảnh đó chính là cỗ Ma thi cuối cùng của Lâm Động, thực lực của nó miễn cưỡng đạt đến mức Sinh Huyền Cảnh. Rõ ràng thực lực đó chẳng gây được chút uy hiếp nào với Tà Cốt lão nhân, nhưng điều Lâm Động cần không phải vậy…

- Nổ!

Hắc ảnh lao thẳng về phía Tà Cốt lão nhân, ngay khi sắp đến gần, cỗ Ma thi lập tức bắn ra những luồng năng lượng cuồng bạo, sau đó nổ tung.

Uỳnh uỳnh!

Năng lượng cuồng bạo bùng phát khiến Tà Cốt lão nhân bị chấn động lùi một bước, luồng nguyên lực đang dùng để chống lại hấp lực của Phần Thiên Đỉnh cũng bị rung động.

Lâm Động vô cùng nhanh nhạy nắm bắt chút sơ hở nhỏ đó, Phần Thiên Đỉnh lập tức mở rộng miệng đỉnh, tựa con cự thú nuốt gọn Tà Cốt lão nhân vào trong!

Rầm rầm rầm!

Nhưng sau khi hút được Tà Cốt lão nhân vào trong, thân đỉnh rung lên dữ dội, hiển nhiên lão ta đang mạnh mẽ phá hoại trong đó.

Tâm thần Lâm Động rung lên, lập tức chui vào trong Phần Thiên Đỉnh. Trong vùng đất đỏ rực, hắn cũng không bất ngờ khi thấy Tà Cốt lão nhân mặt mày tối sầm đang đứng ở đó.

- Tiểu tử, không ngờ ngươi nỡ tự cho nổ Khôi lỗi!

Tà Cốt lão nhân nhìn Lâm Động với ánh mắt tối tăm, nói.

- Chỉ một cỗ Khôi lỗi mà giải quyết được một cường giả Bán Bộ Tử Huyền thì cũng đáng!

Lâm Động cười, nói.

- Ngươi tưởng hút lão phu vào Linh bảo Thuần Nguyên là có thể giữ chân được ta sao?

Ánh mắt Tà Cốt lão nhân lạnh băng, sau đó bước chân ra, một vài đạo tàn ảnh lướt qua bầu trời, còn thân hình lão thì xuất hiện trước mặt Lâm Động, sau đó chưởng phong kèm theo nguyên lực đáng sợ đánh thẳng về phía Lâm Động.

Không khí quanh người Lâm Động biến dạng, ánh sáng đỏ rực bắn ra giao nhau phía trước mặt hắn hình thành tấm lá chắn ánh sáng, tuy bị Tà Cốt lão nhân đánh tan nhưng chỉ trong chớp mắt Lâm Động cũng đã tránh được ra xa.

Bên trong Phần Thiên Đỉnh, Lâm Động sẽ nhận được sự bảo vệ lớn nhất của nó, cũng chỉ như vậy hắn mới có thể cầm cự được với Tà Cốt lão nhân lâu nhất có thể, đồng thời cũng để tranh thủ thời gian và thời cơ cho mục đích cuối cùng.

Một chưởng đánh hụt, cánh tay Tà Cốt lão nhân rung lên, bạch cốt trượng hóa thành một đạo bạch quang xuyên qua hư không, bắn thẳng về phía Lâm Động với tốc độ kinh người.

Lâm Động lùi nhanh về sau, tay nắm lại, gốc hắc thụ hiện ra, nguyên lực tràn vào trong, hắn vung lên một cái, gốc hắc thụ biến thành hắc quang lao thẳng về phía bạch quang.

Keng!

Âm thanh kim loại va chạm vang lên, hắc quang bị đánh bật ra rồi rơi xuống, bạch cốt trượng cũng bị lệch hướng cắm thẳng xuống mặt đất tạo nên một đường nứt khổng lồ hàng chục thước.

- Tiểu tử giảo hoạt!

Ánh mắt Tà Cốt lão nhân tối lại, Lâm Động từ đầu đến cuối đều không trực tiếp giao thủ với lão, hiển nhiên hắn biết rõ khoảng cách giữa hai bên, vì thế mới chọn cách đánh này.

- Có điều, tốc độ của ngươi có thể sánh được với lão phu sao?

Mặt Tà Cốt lão nhân lạnh tanh, sau đó vô số tia sáng xám tỏa ra, thân thể lão dần trở nên mơ hồ.

Lâm Động nhìn sự biến đổi đó, thầm cảm thấy sự nguy hiểm, sau đó không kịp suy nghĩ nhiều, vội lùi về sau.

Xoẹt!

Nhưng ngay khi hắn động thân, Tà Cốt lão nhân đã bước ra, khí xám bùng phát xuyên qua không gian, xuất hiện trước mặt Lâm Động một cách quỷ dị. Trên gương mặt già nua của lão hiện lên nụ cười dữ dằn, năm ngón tay cong lại, đầu ngón tay được bao quanh bởi hắc khí rồi tóm về phía Lâm Động

Bùm bùm bùm!

Trước cú tóm của Tà Cốt lão nhân, không gian cũng như toác ra thành từng đường, nhìn vô cùng đáng sợ.

- Thanh Long Thiên Tọa Ấn!

Sắc mặt Lâm Động trở nên ngưng trọng. Đối mặt với công kích của Tà Cốt lão nhân, hắn không chút do dự, thanh quang bùng phát toàn thân, mười đạo Hoa văn Thanh Long gần như hiện lên cùng lúc, sau đó biến thành một đạo chưởng ấn Cự long đánh ra!

Uỳnh!

Hai đòn công kích va vào nhau, một luồng năng lượng đáng sợ cuồn cuộn trên bầu trời. Long ấn hình thành từ mười đạo hoa văn lập tức nổ tung, Lâm Động bắn ra sau rơi xuống đất khá thê thảm, hự lên một tiếng, hiển nhiên bị chấn động không nhẹ.

- Không ngờ ngươi chặn được một trảo của lão phu. Tiểu tử, hôm nay dù có chết ngươi cũng có thể tự hào được rồi!

Tà Cốt lão nhân thấy công kích của mình bị Lâm Động chặn được, ánh mắt có chút kinh ngạc. Thực lực của lão hơn Lâm Động đến mấy bậc, đòn vừa rồi chưa nói là cường giả Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành, dù là Đại thành cũng chắc chắn trọng thương thậm chí là mất mạng.

- Tiểu tử này không giết không được!

Sát ý ngày một đậm đặc trong mắt Tà Cốt lão nhân, Lâm Động chỉ là Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành mà đạt được đến mức này, nếu hắn là Sinh Huyền Cảnh Đại thành hay Đại viên mãn thì không phải đến lão cũng không đối phó được sao?

Thứ hiểm họa này, không thể giữ lại!

Trong đầu lóe lên suy nghĩ đó, Tà Cốt lão nhân không chần chừ nữa, thân thể xé tan bầu trời, xông thẳng xuống Lâm Động.

- Hãy thử nếm mùi sự lợi hại của Phần Thiên Đỉnh! Phần Thiên Tỏa Liên!

Lâm Động ngẩng đầu lên, gương mặt cũng thêm dữ dằn, sau đó hắn bỗng gập người, hai chưởng đánh mạnh xuống mặt đất. Bạn đang đọc truyện được tại

Uỳnh uỳnh!

Cả đại địa đột nhiên rung chuyển dữ dội, sau đó nứt ra, hàng trăm cột sáng đỏ rực bắn lên biến thành vô số sợi xích đỏ rực quấn lấy Tà Cốt lão nhân.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui