Uỳnh uỳnh!
Quang trận khổng lồ lan tỏa trên không trung, năng lượng dồi dào tựa sóng triều cuồn cuộn bên trong đó tỏa ra thứ thanh thế kinh người.
Vút!
Khi đại trân thành hình, mười tám cái xác khô lao tới, bọn chúng không có thần trí đương nhiên sẽ không biết tránh né nên cứ lao thẳng vào trận pháp.
Ầm!
Ngay khi bọn chúng xông vào trận pháp, Càn Khôn Cổ Trận lập tức phát ra âm thanh trầm đục, năng lượng cuộn trào bắn ra vô số trùm sáng rồi đan xen lại thành tấm lưới trùm lấy mười tám cái xác khô!
- Grào!
Sự ngăn cản đó khiến những cái xác khô gầm lên âm thanh như của dã thú, ngọn hỏa diễm đen nhánh quanh người bọn chúng bùng phát lên, cố gắng thiêu cháy tấm lưới ánh sáng.
Phụt phụt!
Những ngọn hỏa diễm kia hiển nhiên vô cùng lợi hại, vừa chạm vào lưới ánh sáng là khiến tấm lưới rung lên, nhưng không lập tức biến mất, rõ ràng sức mạnh của Càn Khôn Cổ Trận cũng không thể coi thường!
- Tuy đối phó chính diện với các ngươi rất rắc rối, nhưng muốn giữ chân thì cũng không khó như tưởng tượng.
Lâm Động nhếch môi cười, thủ ấn biến hóa, Càn Khôn Cổ Trận lập tức có ánh sáng lấp lánh. Ngay khi ấy, nguồn năng lượng tựa như thực chất cũng lan tràn ra, cuối cùng bao trùm lên tấm lưới ánh sáng khiến sự ràng buộc càng thêm chắc chắn.
Nhờ sự chi viện của nguồn năng lượng mới này, ngọn hỏa diễm màu đen cũng không có tác dụng gì rõ rệt, nhất thời tiếng gầm tựa dã thú của những cái xác khô kia vang vọng khắp không gian.
Rõ ràng những cái xác ấy không biết sự lợi hại của Càn Khôn Cổ Trận, năng lượng trong trận pháp không phải nguyên lực bình thường, vì thế, dù có hỏa diễm tà ác thì cũng khó có có thể gây tổn hao đáng kể đối với nó.
- Phù!
Lâm Động nhìn những cái xác tạm thời bị giữ chân, khẽ thở ra một hơi, may mà Càn Khôn Cổ Trận huyền ảo, dựa vào năng lượng mà Đại Hoang Vu Kinh hấp nạp, hắn mới hình thành được vật cản mạnh mẽ thế này. Nhưng dù thế cũng không thể giữ chân được mười tám cái xác tương đương cường giả Bán Bộ Tử Huyền này được lâu!
- Lâm Động ca ca, để muội giải quyết bọn chúng nhé?
Mộ Linh San ở bên cạnh thấy vậy lập tức nôn nóng.
- Không cần đâu!
Lâm Động lắc đầu cười, thực lực của Mộ Linh San hiện tại cũng chỉ là Sinh Huyền Cảnh Đại viên mãn, dựa vào Sinh Tử Quan Cái có lẽ cô bé có thể đối phó được với một hai cái xác, nhưng với mười tám cái xác thì không thể.
- Nham, nhờ ngươi đấy!
Lâm Động nói thầm trong lòng.
Ầm!
Lâm Động vừa dứt lời thì Tổ Thạch bỗng nhiên rung lên, một đạo bạch quang dịu nhẹ bay ra từ cơ thể hắn, sau đó lơ lửng phía trước.
Bên trong ánh sáng có thể thấy một tấm Thạch phù cổ xưa, nó tỏa ra một thứ năng lượng vô cùng huyền ảo.
Mộ Linh San mở to mắt hiếu kỳ nhìn Thạch phù hiện ra trước mặt Lâm Động, thứ năng lượng phát ra từ đó khiến cô bé cảm thấy hơi sợ hãi.
Xoẹt!
Quầng sáng chấn động, loáng thoáng như còn có tiếng tù và từ thời Viễn Cổ vọng về. Đúng lúc ấy, phía trên Thạch phù phát ra ánh sáng chói lòa, hiện lên vô số thân ảnh, khí tức từ những thân ảnh đó tựa như ngưng tụ ý niệm của vô số người, thứ ý niệm bảo vệ thiên địa này!
Tiếng gầm vọng ra từ quang ấn rồi biến thành mười tám đạo phù văn kỳ lạ màu trắng, trên những tấm phù văn đó cuồn cuộn những luồng năng lượng vô cùng huyền ảo.
- Thủ Hộ Thánh Văn!
Một giọng nói khàn khàn mà cổ xưa vọng ra từ Tổ Thạch, sau đó mười tám đạo quang phù rạch tan bầu trời, lao thẳng về phía mười tám cái xác khô.
- Grào!
Ngay lúc đó, mười tám cái xác khô đồng thời phát ra tiếng gầm rú, nhưng trong thanh âm đó lại mang theo một chút hoảng sợ.
Bọn chúng gắng sức giãy giụa, hắc quang cuộn trào muốn thoát khỏi tấm lưới ánh sáng.
Sắc mặt Lâm Động trở nên ngưng trọng, vội vàng vận truyển trận pháp để áp chế những cái xác kia. Hắn biết giờ là lúc quan trọng nhất, nếu có sai sót là sẽ mất đi cơ hội tốt nhất. - https://truyenfull.vn
Ầm!
Càn Khôn Cổ Trận từ từ xoay tròn, năng lượng kinh người không ngừng đổ xuống, trấn áp những cái xác khô kia.
Vút!
Đúng lúc ấy, mười tám tấm quang phù bay tới dính lên trán của những cái xác khô. Bọn chúng lập tức đông cứng lại, ánh bạch quang kỳ dị chui vào thân thể bọn chúng, đồng thời, ngọn hỏa diễm màu đen rực cháy quanh người bọn chúng cũng nhanh chóng tan đi.
Lâm Động thở phào, xem ra quả nhiên Nham có cách trừ bỏ Dị Ma Khí!
Dị Ma Khí tà ác nhanh chóng tan đi trong mười tám cái xác khô, một lúc sau thì hoàn toàn biến mất. Khi Dị Ma Khí biến mất hết, Tổ Thạch lại biến thành bạch quang chui vào người Lâm Động.
Lâm Động thấy vậy, búng tay một cái, tấm lưới ánh sáng bao quanh những cái xác khô lập tức thu nhỏ lại.
Bùm!
Lần này, những cái xác khô vốn cứng như kim cương bỗng nổ tung, biến thành tro bụi rơi xuống như mưa. Mất đi Dị Ma Khí bọn chúng cũng mất đi sự phòng hộ, trở nên vô cùng yếu ớt.
Lâm Động thở hắt ra một hơi, sau đó mắt sáng lấp lánh nhìn lên trên trời. Mười tám viên đan màu đen đang xoay tròn, tỏa ra thứ sức mạnh phá hoại kinh người.
Sức mạnh đó là Tử Khí!
- Tử Tịnh Đan!
Ánh mắt Lâm Động rực cháy, bàn tay vẫy một cái, hấp lực lan tỏa hút mười tám viên Tử Tịnh Đan vào tay. Mỗi viên đan này có thể trị giá đến hàng trăm vạn Huyền Nguyên Đan, thu hoạch lần này không hề nhỏ a!
Cất Tử Tịnh Đan đi, Lâm Động lại vẫy tay thu Càn Khôn Cổ Trận vào trong người. Xong xuôi hắn gật đầu hài lòng, quay sang Mộ Linh San đang vô cùng kinh ngạc, cười khẽ.
- Oa, Lâm Động ca ca lợi hại quá!
Mộ Linh San nhìn Lâm Động với ánh mắt trong veo. Đương nhiên cô bé biết sự lợi hại của mười tám cái xác khô kia, dù là cô bé cũng khó lòng xử lý nổi, nhưng Lâm Động lại chỉ trong mấy phút ngắn ngủi đã giải quyết sạch sẽ, khiến tiểu cô nương này có chút sùng bái!
Được Mộ Linh San nhìn như vậy, Lâm Động cũng không khỏi thấy lâng lâng, định nói gì đó thì bỗng nhiên cách đó không xa có tiếng vỗ tay.
- Ha ha… đúng là lợi hại! Không ngờ ngươi lại có thể trừ bỏ được Dị Ma Khí!
Tiếng nói đột nhiên vang lên khiến đồng tử Lâm Động co rút lại, hắn vội quay sang thì thế trên một ngọn cây to có một thân ảnh mặc hồng bào ngồi đả tọa, hai bàn tay hắn đang khẽ vỗ vào nhau, giọng nói có phần kỳ lạ.
Lâm Động nhìn chăm chăm vào kẻ đó, nguyên lực nhanh chóng vận chuyển, ánh mắt đầy cảnh giác. Kẻ kia xuất hiện ở vị trí gần như vậy mà Lâm Động hắn không hề phát giác ra?
Lâm Động nhìn hắn một lúc rồi mới trầm giọng hỏi:
- Các hạ là ai?