Lâm Động đứng trên không trung, sắc mặt lạnh băng nhìn những nhân ảnh trên Thiên Lôi Đảo. Rồi hắn chuyển ánh mắt nhìn vềquang trận ở trung tâm đảo, hắn nhìn thấy ở giữa trận pháp làMộ Linh San đang giận dữ.
Phù!
Thấy Mộ Linh San không có chuyện gì Lâm Động mới thở phào. Lần đó Mộ Lam giao Mộ Linh San cho hắn, nếu để cô bé xảy ra chuyện gì thì thật sự không biết phải nói sao.
- Lâm Động, trốn lâu như vậy cuối cùng cũng phải ra sao?
Ở phía xa, Bàng Hạo bay lên không trung, nhìn Lâm Động cười khảy.
- Xem ra chặt đứt một tay vẫn chưa giúp ngươi nhớ được.
Lâm Động nhìn Bàng Hạo lại khỏe mạnh, cười lạnh.
- Yên tâm, lần này ra sẽ thu về cả lãi.
Mặt Bàng Hạo tím lại.
- Ngươi nói xem, chặt đứt tứ chi của ngươi rồi ngâm vào vại thìthế nào?
- Cách làm hay đấy, ta có thể suy nghĩ làm như thế với ngươi..
Lâm Động cười.
- Lâm Động, giờ ngươi vẫn còn tâm trạng đấu võ mồm sao?
Lão giả tóc xám của Cửu U Môn lên tiếng, lão nhìn Lâm Động cười kỳ quái:
- Ngươi có biết ở đây có tận bảy cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành đang đợi ngươi không…
- Bảy vị Tử Huyền Cảnh tiểu thành.
Lâm Động nheo mắt, quét mắt nhìn quanh đảo, đúng là có bảy luồng khí tức vô cùng ngang ngược. Hắn khẽ gật đầu:
- Đúng là không dễ đối phó.
- Lâm Động, Huyền Thiên Điện ta không muốn gây khó dễ với ngươi, chỉ cần ngươi giao thứ có được trong lôi giới ra đây, Huyền Thiên Điện ta lập tức sẽ rời khỏi đây.
Trung niên nam tử của Huyền Thiên Điện trầm giọng nói.
Lâm Động liếc nhìn, bình thản nói:
- Có đại nhân vật như Ma La tiền bối mà bảo bối đến lượt ta hưởng sao?
Trung niên nam tử khựng người, rồi nói:
- Xem ra ngươi không định hợp tác. Nếu vậy thì đừng trách Huyền Thiên Điện ta không khách khí.
- Nói ít thôi, ra tay sớm bắt lấy hắn, Cửu U Môn giỏi nhất là moi thông tin. Khi hắn rơi vào tay bọn ta rồi, có nói hay không không phải việc hắn có thể quyết định.
Lão giả tóc xám cười khảy.
- Hai ngươi cứ duy trì trận pháp, tên tiểu tử này để hai bọn ta.
Lão vừa dứt lời, nhìn về lão giả khác của Cửu U Môn rồi nguyên lực cuộn trào. Hai người đồng thời lao về phía Lâm Động.
- Tiểu tử, để xem lần này ngươi sẽ giãy giụa như nào.
Tiếng quát mang đầy sát ý của lão giả tóc xám vang lên.
Lâm Động ngẩng lên bình thản nhìn hai cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành đang lao tới. Nếu là trước khi vào lôi giới, thực lực của hắn đương nhiên không thể đối kháng với hai kẻ kia. Nhưng đáng tiếc thực lực hắn lúc này đã mạnh hơn trước quánhiều.
Sức mạnh của Sinh Huyền Cảnh viên mãn và Tiên Phù Sư tiểu thừa đỉnh phong đã khiến có thể kháng cự một cường giả TửHuyền Cảnh tiểu thành mà không cần dùng bất cứ thủ đoạn nào.
Thanh quang lấp lánh tỏa ra tù người Lâm Động, thân hình khẽđộng, rồi có tiếng phong lôi, một vài đạo tàn ảnh lập tức hiện ra trên không trung.
Soạt!
Tốc độ của Lâm Động lúc này cũng nhanh hơn trước nhiều, chỉnháy mắt đã xuất hiện ở phía trước lão giả tóc xám. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
- Tốc độ nhanh thật!
Lão ta thấy vậy cùng giật mình, tốc độ đó đến lão cũng không sánh bằng. Tuy ở trước Lôi Điện lão đã thấy tốc độ kinh người của Lâm Động khi có đôi long dực, nhưng Lâm Động lúc này không hề dùng tới đôi cánh mà tốc độ đã vượt xa trước đây.
- Ngươi muốn chết!
Tuy có kinh ngạc, nhưng rồi ánh mắt lão giả tóc xám lập tức lạnh băng. Dù sao lão cũng là cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành chân chính, Lâm Động giao chiến với lão cũng không thể có lợi lộc gì.
Vừa nghĩ xong, lão giả tóc xám giơ hai ngón tay ra, nguyên lực hùng hồn trào dâng, lập tức biến thành một thanh kiếm dài hàng trượng, trên thân kiếm có tử khí bao quanh, tỏa ra thứ sát thương lực kinh người.
Xoẹt!
Thân kiếm nhằm thẳng Lâm Động đâm tới.
Thế nhưng đối mặt với công thế mạnh mẽ đó, Lâm Động không hề tránh né, mắt lóe thanh quang, rồi đưa bàn tay trần với thanh quang bọc quanh ra chặn lưỡi kiếm.
- Ngu xuẩn.
Lão giả tóc xám cười khảy, nguyên lực trên thanh quang kiếm thêm mạnh mẽ đâm thẳng vào bàn tay Lâm Động, thân kiếm bỗng xoay chuyển định chặt đứt tay hắn.
Kiếm khí sắc bén hung hăng chém xuống bàn tay Lâm Động, nhưng không hề có máu tươi bắn ra mà lại có tiếng kim loại "keng keng" vang lên, tựa như vừa chém lên thép nguội vậy.
Cảnh tượng đó khiến lão giả tóc xám giật mình, vội vàng định rút kiếm về, nhưng thân kiếm lại không hề động đậy. Lão ngẩng lê thì thấy trên gương mặt Lâm Động là nụ cười lạnh lùng, rồi bàn tay đang cầm thanh kiếm siết mạnh.
Crắc!
Thanh kiếm hình thành từ nguyên lực hùng hồn của lão giả tóc xám bị bàn tay trần của Lâm Động bóp nát.
Đồng tử lão giả co rút, một sự bất an tràn dâng, thân hình phản xạ theo điều kiện lui nhanh về sau.
- Tốc độ quá chậm!
Nhưng khi lão vừa lùi thì không gian phía trước biến dạng, một thân ảnh như quỷ mị tiến sát lại gàn, gương mặt với nụ cười lạnh lùng của Lâm Động trong mắt lão trở nên có phần quỷ quái.
Binh!
Một đạo trưởng phong mang đầy thanh quang xé tan không khi,đem theo sức mạnh lớn lao, nhanh như chớp rơi thẳng lên ngực lão.
Âm thanh trầm đục vang lên, lão giả cũng hự lên một tiếng, thân hình loạng choạng lùi về sau, khiến xung quanh kêu lên kinh ngạc
Không thể ngờ Lâm Động lại đả thương được một cường giả TửHuyền Cảnh!
- Tiểu bối, ngươi dám hung hăng!
- Tử Minh Chưởng!
Lâm Động định truy kích lão giả tóc xám thì từ bên phải bỗng cótiếng quát, chỉ thấy ch Tử Huyền Cảnh tiểu thành khác của Cửu U Môn đã lao tới, tung chưởng về phía hắn.
Chưởng ấn hàng mấy chục trượng hình thành, tử khí đậm đặc lan tỏa trên chưởng ấn. Rõ ràng sau khi thấy lão giả tóc xám chịu thua thiệt, hắn ta đã thu lại sự coi thường, dùng đến võ học mạnh mẽ.
Lâm Động liếc nhìn chưởng ấn màu đen đang tới, hắn chỉ vung tay, tinh thần lực hùng hồn tựa bão tố trào dâng, biến thành một bàn tay tinh thần lực khổng lồ tóm lất chưởng ấn rồi siết chặt, chưởng ấn vỡ tan.
Tinh thần lực của Lâm Động đã là Tiên Phù Sư tiểu thừa đỉnh phong, cộng với sức mạnh má đạo của Lôi Đình Tổ Phù, có thểchặn được công kích của cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành.
- Tinh thần lực mạnh thật.
Chiêu này lập tức khiến mọi người xung quanh kêu lên, không ít người có vẻ chấn động, tình hình này hoàn toàn khác với những gì họ biết. Ai ngờ được Lâm Động vốn dĩ đã là đối thủ đáng gờm, lại cũng có thành tựu về tinh thần lực như vậy.
Soạt!
Lâm Động điểm mũi chân, thân hình lướt tới trước quang trận, rồi hắn siết nắm đấm, ba mươi đạo hoa văn thanh long lập tức nổi lên trên cánh tay hắn, thấp thoáng còn thấy ánh ngân quang.
Rõ ràng tính công kích bá đạo của Lôi Đình Tổ Phù cũng đã đồng hóa mọi thứ của Lâm Động, bao gồm nguyên lực, tinh thần lực…
Grào!
Một quyền đánh ra, ba mươi đạo thanh long ập tới, tiếng long ngâm cùng với nắm đấm của Lâm Động đánh thẳng lên chùm sáng.
Rắc rắc!
Nơi nắm đấm hạ xuống, chùm sáng rung chuyển điên cuồng, rồi vô số vết rạn nhanh chóng lan ra.
Bùm!
Vết rạn cuối cùng đạt cực hạn, bùm một tiếng nổ tung trước baoánh mắt chấn động.
Không ai có thể ngờ, Lâm Động không chỉ vượt qua hai cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành mà còn một quyền đánh tan trận pháp do hai cường giả cùng đẳng cấp đó đang duy trì.
Rõ ràng thực lực này ngang ngược hơn khi ở Lôi Điện rất nhiều.
- Xem ra trong hai tháng này hắn cũng gặp không ít cơ duyên…
Hoắc Nguyên ở trên đỉnh núi nhìn cảnh tượng đó, ánh mắt tối lại. Hắn cũng thấy được mùi vị nguy hiểm từ Lâm Động.
Hai tháng qua, dường như Lâm Động đã đạt đến mức có thể uy hiếp đến chúng.
- Thú vị thật…
Hoắc Nguyên chầm chậm đứng dậy. Cùng lúc đó, Lâm Động ở phía xa cũng nhìn sang với ánh mắt lạnh băng. Hai người nhìn nhau, dường như có cả sát ý và tia lửa tỏa ra từ hai ánh mắt ấy.