Vũ Luyện Điên Phong

Tiền lão bị sét đánh? Dương Khai chậc chậc cảm thán

- Phải. Tiền Thông gật đầu

- Mặc dù không bị thương nặng, nhưng là uy thiên lôi, vẫn không thể khinh thường a. Phí Chi Đồ há to miệng, cả kinh kêu lên

- Ta cho là lần trước người tu luyện bí thuật gì, mới dẫn tới bị sét đánh, thì ra là không phải như thế a

- Ta nào có tu luyện bí thuật gì! Tiền Thông dở khóc dở cười

- Ảnh Nguyệt Điện nhiều bí thuật, ngươi cũng không phải không biết, dạng bí thuật gì có thể dẫn đến bị sét đánh? Hơn nữa, mặc dù có bí thuật như vậy, lão phu cũng không có thời gian mà tu luyện, giờ này tự củng cố cảnh giới của mình còn không kịp đây

- Vậy địa hỏa lần trước? Đổng Huyên Nhi ở bên cạnh lên tiếng hỏi

- Cái gì địa hỏa? Phí Chi Đồ vẻ mặt ngạc nhiên. Đổng Huyên Nhi nháy mắt, giải thích

- Hai tháng trước, sư tôn bế quan tại chỗ, bỗng nhiên xuất hiện địa hỏa kinh khủng, đem mảnh đất kia đốt thành cho bụi

- Còn có chuyện như vậy? Phí Chi Đồ ngạc nhiên vạn phần

- Cũng là do lão phu bị pháp tắc thiên địa bài xích! Tiền Thông ảo não vạn phần

- Từ lúc lão phu quay trở về U Ám Tinh tới nay, gặp chuyện như vậy không chỉ một lần, tuy rằng đều được lão phu hóa giải, nhưng luôn là như vậy, lão phu cũng không có biện pháp dốc lòng tu luyện a. Không chỉ như thế, trong lúc lão phu ngự không phi hành, trong hư không, còn có một cỗ tán hồn cương phong nhập vào thức hải, lão phu hiện tại ngự không phi hành cũng không dám duy trì thời gian quá lâu, cũng không dám bay quá cao, sợ dẫn phát cái gì lại không thể chấp nhận được hậu quả


- Thiên lôi, địa hỏa, cương phong… Dương Khai chậc chậc

- Tiền lão những ngày này của ngươi quá chua xót a! Nghe thấy Dương Khai trêu chọc, Tiền Thông một bộ dáng khóc không ra nước mắt. Những ngày này quả thật quá lo lắng đề phòng, cũng may mấy ngày nay Tiền Thông cũng không có đóng tử quan. Nếu không, một khi bị quấy nhiễu, vô cùng có khả năng tẩu hỏa nhập ma, đến lúc đó cho dù là cường giả Hư Vương Cảnh, cũng không có khả năng chuyển nguy thành an

- Sao lại còn có chuyện như vậy! Phí Chi Đồ biểu tình không thể tưởng tượng nổi, trong mắt tràn đầy ngạc nhiên

- Bổn thành chủ sống mấy trăm năm, chuyện này vẫn là lần đầu tiên nghe nói đến

- Lão phu cũng là lần đầu. Tiền Thông ngổn ngang trăm mối thời dài, Sau đó vẻ mặt canh cánh nhìn Dương Khai

- Dương Khai ngươi hiện giờ là chủ nhân U Ám Tinh, có thể hay không nghĩ biện pháp, để lão phu miễn trừ nỗi lo về sau này? Lão thật sự bị quấy nhiễu, hơn nữa lão căn bản không biết thiên lôi địa hỏa những thứ này lúc nào lại đánh úp, cho nên cũng không thể lại bế quan, giờ đây tất cả kỳ vọng của lão đều chỉ có thể ký thác vào trên người Dương Khai. Trông cậy hắn có thể nghĩ ra một biện pháp.

Nhưng làm lão vô cùng thất vọng chính là, Dương Khai chậm rãi lắc đầu

- Pháp tắc thiên địa U Ám Tinh, ta ước chừng có thể chạm đến, nhưng mà muốn đánh vỡ nó lại là không thể nào. Tiền Thông nghe vậy, lại thở dài một tiếng. Bên trong đại sảnh nhất thời yên tĩnh không tiếng động, mấy người biểu tình đều nặng nề. Ảnh Nguyệt Điện xuất ra U Ám Tinh duy nhất một cường giả Hư Vương Cảnh. Chuyện này vốn dĩ là cực kì vinh dự, nhưng là hiện tại Tiền Thông lại bị pháp tắc thiên địa bài xích, đây cũng không phải là tin tức tốt lành gì. Hồi lâu, Tiền Thông mới bỗng nhiên mở miệng nói

- Xem ra, chỉ còn một biện pháp là rời đi thôi

- Tiền lão quỷ ngươi phải rời khỏi U Ám Tinh? Phí Chi Đồ bộ dạng sợ hãi cả kinh. Ngụy Cổ Xương và Đổng Huyên Nhi gương mặt đều không thôi nhìn Tiền Thông. Dường như muốn nói điều khuyên giải, lại không biết phải bắt đầu từ đâu

- Không rời đi nơi này. Lão phu cả đời về sau đều bị những thứ này quấy nhiễu, từ nay về sau tu vi không tiến thêm bậc nào nữa. Tiền Thông mỉm cười


- Lão phu thật vất vả mới có thể tấn thăng đến Hư Vương Cảnh, cũng không muốn sau này luôn bị cố thủ ở cảnh giới này, lão phu còn muốn đứng cao hơn, đi xa hơn, nhìn phong cảnh càng đặc sắc hơn

- Từng này tuổi rồi, còn hùng tâm tráng trí như vậy. Phí Chi Đồ cười khổ -Lão Phí ngươi chẳng lẽ liền cam nguyện cả đời cố thủ tại Phản Hư Cảnh? Tiền Thông hỏi ngược lại

- Làm sao có thể? Phí Chi Đồ hừ một tiếng

- Nếu không phải lần trước cảnh giới bị rớt xuống, bổn thành chủ cũng sẽ cùng các ngươi rời khỏi U Ám Tinh, bất kể ta có thể đạt đến ảo diệu Hư Vương Cảnh hay không, vẫn là phải thử một phen mới được

- Đúng vậy, người thường đến chỗ cao, nước thưởng chảy chỗ trũng

- Người đã quyết định, ta đây cũng không có gì để nói, Ảnh Nguyệt Điện ở đây người yên tâm, ta sẽ chăm sóc tốt. Phí Chi Đồ nghiêm mặt nói

- Dương Khai, lão phu nếu là muốn rời đi, còn phải mượn lực lượng của ngươi. Tiền Thông nhìn về phía Dương Khai

- Điều này đương nhiên không thành vấn đề. Dương Khai mỉm cười

- Thật ra, ta vốn dĩ là có tính toán, chuẩn bị sắp áp dụng, cùng với suy nghĩ của Tiền lão ngươi không hẹn mà nên.

- Tính toán gì? Tiền Thông nghe vậy, ánh mắt bất chợt sáng lên

- Ta chuẩn bị đem pháp trận không gian bố trí trên tu luyện chi tinh khác


- Khoảng cách truyền tống rất xa vượt tinh thần? Tiền Thông cùng Phí Chi Đồ đồng loạt kinh hô, xúc động vạn phần nhìn Dương Khai. Dương Khai gật gật đầu

- U Ám Tinh phong bế đã lâu, cũng đã đến lúc đi ra ngoài nhìn một chút, nếu là chuyện này thật sự có thể thành công, sau này võ giả U Ám Tinh tu luyện đến đỉnh phong, liền có thể rời khỏi U Ám Tinh, đến nơi khác cảm nhận ảo diệu Hư Vương Cảnh. Tiền Thông và Phí Chi Đồ im lặng thật lâu, chỉ là khiếp sợ trợn tròn con mắt Một hồi lâu sau, Tiền Thông mới ấp úng hỏi

- Chuyện như vậy, có thể làm được sao?

- Mưu sự tại nhân. Dương Khai cười ha hả

- Ít nhất cách bố trí pháp trận không gian ta cảm thấy không vấn đề gì

- Nhưng nếu là cường giả tu luyện chi tinh khác, mượn pháp trận không gian bố trí của ngươi xâm nhập vào U Ám Tinh, vậy như thế nào mới tốt? Tiền Thông nét mặt nổi lên vẻ lo âu

- Ha ha, chuyện này ngươi không cần phải lo lắng. Phí Chi Đồ cười lớn một tiếng, lấy mấy tấm lệnh bài khắc chữ “Lăng” từ trong nhẫn không gian của mình ra, quơ quơ trên tay nói

- Không có vật này, thì không thể nào vận dụng được pháp trận không gian mà Dương Khai bố trí

- Đây là cái gì? Tiền Thông hồ nghi không hiểu

- Truyền tống lệnh!

Phí Chi Đồ ngay lập tức giải thích, đợi sau khi Tiền Thông hiểu rõ tác dụng của truyền tống lệnh, cũng không khỏi giải trừ được gian nan khổ cực trong lòng, như có điều suy nghĩ nói

- Dương Khai ngươi làm ra truyền tống lệnh này, xem ra là sớm có tính toán a

- Dĩ nhiên, bố trí pháp trận không gian trên U Ám Tinh, chẳng qua là luyện tập mà thôi. Dương Khai hắc hắc mỉm cười. Mục tiêu chân chính của hắn, là đem U Ám Tinh nối liền với Tinh Vực! Đây không phải là đơn thuần nhất thời hứng khởi, mà là Dương Khai đã sớm có suy nghĩ đến chuyện này. Từ U Ám Tinh hướng đến nơi náo nhiệt Tinh Vực, cần hao tốn thời gian quả thực rất lâu, nhưng nếu là có pháp trận không gian, cũng sẽ không tồn tại những vấn đề nay. Lăng Tông hôm nay, cường giả đỉnh phong Phản Hư tam tầng cảnh cũng không chỉ có một người, Dương Khai thân là tông chủ, thế tất cần tính toán cho tiền đồ của bọn họ, ngay cả bản thân hắn, cũng đã đến Phản Hư tam tầng cảnh, cấp bách phải ra khỏi U Ám Tinh, sớm chuẩn bị tấn tăng Hư Vương Cảnh. Huống hồ, mượn bố trí pháp trận không gian, Dương Khai cũng có thể tu luyện lực lượng không gian. Mấy ngày nay, hắn phát hiện mình nắm bắt lượng không gian ngày càng thâm sâu hơn. Một công đôi ba việc, Dương Khai tất nhiên sẽ không bỏ qua


- Tốt tốt tốt, ngươi suy tính chu toàn như thế, lão phu cũng yên lòng, ngươi có thể trở thành chủ nhân U Ám Tinh, là phúc khí của cả tinh thần! Tiền Thông cười to

- Vậy Tiền lão ngươi cùng theo ta rời đi, hay là chờ ta bố trí xong pháp trận không gian, sẽ truyền tống rời đi? Dương Khai lại hỏi.

Tiền Thông suy nghĩ một lúc, nói

- Chờ ngươi bố trí pháp trận không gian xong đi, lão phu vẫn nên là ở lại U Ám Tinh đợi một thời gian ngắn, bên Ảnh Nguyệt Điện còn có chút chuyện cần phải xử lý

- Vậy Tiền lão chờ tin tức tốt lành đi. Dương Khai mỉm cười. Sau khi thương nghị thỏa đáng, Dương Khai cũng không có ở lại Thiên Vận Thành lâu, mà là trực tiếp quay về Lăng Tiêu Tông. Triệu tập các đại trưởng lão trong tông, Dương Khai đem tính toán tiếp theo của mình nói lại với bọn họ, mấy người Diệp Tích Quân, Dương Tu Trúc vẻ mặt tràn đầy kích động nhìn Dương Khai, rối rít đồng ý. Diệp Tích Quân thì không cần nói, nàng chính là hy vọng nhất tấn thăng đến Hư Vương Cảnh của cả U Ám Tinh, chỉ có điều lần trước nàng muốn ở lại trông coi Lăng Tiêu Tông, trông chừng Dương Viêm, cho nên mới lỡ mất cơ hội cùng Dương Khai rời đi. Nếu là Dương Khai thật có thể đem pháp trận không gian bố trí đến tu luyện chi tinh, nàng liền có cơ hội thoát khỏi pháp tắc ước thúc của U Ám Tinh. Mà đám người Dương Tu Trúc cũng là ôm phần tâm tư như vậy, lần trước bọn họ thí luyện trong Huyết Ngục, không thể tấn thăng, cũng không có nghĩa là bọn họ cả đời liền không hy vọng, đột phá tấn thăng chuyện như vậy, đương nhiên là nếu không để lại dư lực, mặc dù đánh vỡ nam tường, cũng thế bất quay đầu

- Nếu mọi người đều không có ý kiến, vậy bổn tông chủ liền phóng tay thi triển. Dương Khai nhếch miệng cười, nhìn khắp xung quanh

- Nhưng trước đó, còn cần các ngươi giúp ra gom góp vật tư

- Vật tư gì? Diệp Tích Quân hỏi

- Không Linh Tinh! Dương Khai thần sắc nghiêm nghị,

- Bố trí pháp trận không gian, vật liệu mấu chốt nhất là, chính là Không Linh Tinh! Còn xem khoảng cách dài ngắn của hai tòa pháp trận truyền tống, số lượng Không Linh Tinh cần thiết cũng không giống nhau, nếu muốn bố trí pháp trận không gian vượt tinh thần siêu cự ly, Không Linh Tinh đương nhiên càng nhiều càng tốt

- Được, chuyện này chúng ta đi làm! Diệp Tích Quân mạnh mẽ gật đầu. Hiện nay Lăng Tiêu Tông và cả U Ám Tinh đều có thể thoải mái liên lạc, gom góp vật tư cũng không phí sức, mấu chốt chính là có thể gom góp bao nhiêu Không Linh Tinh. Dù sao loại đồ chơi này quả thật là rất ít, mặc dù là ngẫu nhiên phát hiện ra một chút, cũng đều bị dùng để luyện chế nhẫn không gian. Trước đây Dương Khai thật ra có rất nhiều, đều là thu hoạch được ở dưới Long Huyệt Sơn, nhưng là sớm đã bị hắn tu luyện lực lượng không gian, tiêu hao hết. Trong khoảng thời gian bố trí pháp trận không gian này Không Linh Tinh được dùng, cũng đều là gom góp từ nhà kho các tông môn và thành trì

- Ba tháng, ba tháng sau, ta sẽ rời khỏi U Ám Tinh, hy vọng đến lúc đó các vị có thể giúp ta thu thập đủ số lương Không Linh Tinh

- Được! Các trưởng lão rốt rít đồng ý, vội vàng tản ra, từng người đi liên lạc với các tông môn trên U Ám Tinh. Tin rằng ba tháng sau, Dương Khai nhất định sẽ có thu hoạch không nhỏ. Nhóm cao tầng Lăng Tiêu Tốc huy động toàn bộ lực lượng xuất động, chỉ còn lại Dương Khai là nhàn rỗi, hao tốn mấy ngày, hắn thăm hỏi cha mẹ huynh đệ, sau đó mang theo Tô Nhan và Hạ Ngưng Thường, dạo chơi U Ám Tinh. Sau này, không biết lúc nào mới có thời gian rảnh rỗi, hắn hy vọng, trong thời gian ba tháng này có thể ở bên cạnh hai vị sư tỷ nhiều một chút, hưởngng thụ thời gian nghỉ ngơi của mình và hai nữ nhân. Cuộc sống như thế, với hắn mà nói, quả thực chính là xa xỉ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận