Vũ Luyện Điên Phong

Dương Khai khoanh chân ngồi giữa không trung, thả ra thần niệm dung nhập xung quanh, cảm thụ lực lượng pháp tắc nơi này.

Từ bên Dương Viêm, Dương Khai đã hiểu được tầm quan trọng của lực lượng pháp tắc.

Chỉ có lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc, võ giả mới có thể vượt qua Hư Vương Cảnh, nhìn thấy huyền bí cảnh giới cao hơn.

Đây cũng là tại sao Dương Viêm nói, nhân vật cấp bậc Tinh Chủ càng dễ trưởng thành hơn.

Bởi vì Tinh Chủ là chủ nhân một hành tinh tu luyện, dung nhập căn nguyên tinh tú, có thể dễ dàng cảm ngộ pháp tắc thiên địa trên hành tinh tu luyện, sau đó tinh thông lĩnh ngộ.

Dương Khai cho Tiểu Tiểu cắn nuốt căn nguyên còn sót, cũng xuất phát từ suy tính này.

Bản thân hắn mạnh lên, cũng chưa từng buông bỏ hai đại hỗ trợ. Nếu có một ngày Tiểu Tiểu lĩnh ngộ được lực lượng pháp tắc, vậy chiến lực của nó sẽ tăng vọt, đến lúc đó chẳng những có thể bỏ qua Vực tràng của Hư Vương Cảnh, thậm chí có thể thoải mái áp chế.

Dương Khai nhanh chóng tiến vào vong ngã, một lòng một dạ chìm đắm trong cảm ngộ.

Hắn có thể cảm nhận rõ ràng, bên cạnh mình chạy qua một tia lực lượng huyền diệu tối nghĩa, nó thâm ảo mà cả hắn cũng không nhìn ra được gì.

Đây chính là pháp tắc!

Hắn không mong mình có thể lĩnh ngộ bao nhiêu, chỉ muốn tiếp xúc nhiều hơn, để chuẩn bị cho sau này.

Thời gian vụt qua, đã là 1 tháng.

Một ngày, Dương Khai mở mắt, bên trong có ánh sáng lóe lên, nhìn xung quanh, những thứ tối nghĩa không rõ, dường như đã sáng rõ hơn nhiều.

Hắn đã nhìn ra một chút lực lượng pháp tắc.

- Quả nhiên là lực lượng mạnh mẽ hơn Vực tràng, nếu quả thật có thể lĩnh ngộ được pháp tắc thiên địa, vậy có thể nói ra làm ngay. Dương Khai suy ngẫm. - Cảnh giới kế tiếp, rốt cuộc là gì? Lại có thể nắm giữ được lực lượng mạnh mẽ đến vậy.

Bất luận là Thế tràng của Phản Hư Cảnh, hay là Vực tràng của Hư Vương Cảnh, đều lấy lực lượng bản thân làm trung tâm mà thi triển, dùng bản lĩnh của mình ảnh hưởng xung quanh.

Nhưng mà lực lượng pháp tắc thì khác, trên căn bản nó là khống chế uy lực thiên địa, ai mạnh ai yếu, chỉ xem là hiểu ngay.


Dương Khai lẳng lặng đứng đó, suy ngẫm 3 ngày, đầu óc vẫn còn mơ hồ.

Hắn biết, những thứ này có lẽ vẫn còn quá sớm đối với mình.

Cho nên cũng không ép buộc, quay đầu bay xuống dưới.

Lại về cung điện, Dương Khai cảm nhận được khí tức của Ngả Âu, hắn đã quay về, đồng thời còn có Tiểu Tiểu cùng Lưu Viêm.

Có điều, Tiểu Tiểu như lại chìm vào ngủ say, hơi thở ổn định, không có dao động gì.

Dương Khai vào đại diện, lại thấy Ngả Âu đang nghi thần nghi quỷ nhìn Lưu Viêm, không biết nàng nhảy ra từ chỗ nào. Nhưng bằng ánh mắt của Ngả Âu, có thể nhìn ra Lưu Viêm không phải thực thể, mà là năng lượng thể ngưng kết thành.

Lúc này, Lưu Viêm ôm Thạch Khổi, bình tĩnh chờ đợi Dương Khai.

- Tiền bối. Dương Khai đi tới, chắp tay chào.

- Ngươi đã về rồi. Ngả Âu gật đầu.

- Thu hoạch thế nào?

Dương Khai hỏi.

- Thu được hơn 2000 bộ hài cốt, còn lại... quả thật không tìm được, nhưng tìm được mấy chiếc chiến hạm còn dùng được, rất nhiều khoáng thạch đã khai thác xong, chờ ta trở về, sẽ phái người đến tiếp tục khai thác.

- Vậy thì tốt, nếu không còn chuyện gì khác, chúng ta về trước.

- Cũng được. Ngả Âu không nói nhiều, liền chủ động lên pháp trận không gian.

Dương Khai phất tay, thu vào Lưu Viêm cùng Tiểu Tiểu.

Dù hắn không hỏi Lưu Viêm có thu hoạch gì, nhưng nhìn thần sắc của nàng liền hiểu nhất định đã lấy được rất nhiều lợi ích, bởi vì trong người Lưu Viêm còn một cỗ hỏa lực nóng bỏng chưa luyện hóa, đang rục rịch trào ra.

Có lẽ là Lưu Viêm tìm được thiên địa kỳ hỏa gì trong khoáng tinh này.


Ngả Âu há miệng, vốn muốn hỏi lai lịch của Tiểu Tiểu cùng Lưu Viêm, nhưng ngẫm lại thì thôi.

Trước đó hắn đã cảm thụ, bất kể là Tiểu Tiểu hay Lưu Viêm, trong cơ thể đều ẩn chứa lực lượng làm hắn cũng phải kiêng kỵ. Nói cách khác, một đánh một, hắn không nắm chắc 10 phần có thể bắt được bất cứ ai.

Điều này làm cho hắn cảm thấy Dương Khai càng thêm thần bí.

Tuổi còn trẻ chưa quá 60, đã là Hư Vương lưỡng tầng cảnh, còn là luyện đan sư Hư cấp, còn có thể bố trí pháp trận không gian siêu cấp, còn có thủ hạ chiến lực mạnh mẽ...

Đây là lực lượng, bản lĩnh của một người hay sao?

Có phải tạo hóa quá thiên vị hay không?

Nhưng vừa nghĩ tới Tuyết Nguyệt có thể nắm lấy lòng một nam nhân như thế, hắn lại càng vui vẻ!

Người như vậy, nếu là đối địch với Hằng La Thương Hội, vậy quả là tai họa. Khó trách lão già Cuồng Sư Tông cũng bị thiệt thòi, khó trách Tử Tinh tổn thất nặng nề.

Ánh sáng lóe lên, hai người lại về mật thất dưới Thủy Thiên Thành.

Lấy lại tinh thần, Ngả Âu nói:

- Dương Khai, ta đã tự mình chứng thực bản lĩnh của ngươi, pháp trận không gian giữa 18 hành tinh thương hội ta sẽ làm phiền ngươi bố trí. Cần nguyên vật liệu gì, ngươi cứ việc nói với Tuyết Nguyệt, nó sẽ dốc sức hỗ trợ. Tiếp theo ta phải xử lý chuyện khoáng tinh, sẽ có một thời gian không gặp ngươi.

- Không sao. Dương Khai cười khẽ. - Nhưng hiện tại tiểu tử có một yêu cầu quá đáng, không biết tiền bối có thể đồng ý.

- Còn khách khí làm gì.

Đã trải qua nhiều chuyện, Ngả Âu sớm coi Dương Khai như người mình, làm sao từ chối yêu cầu của hắn?

- Ta muốn lấy Tinh Đế Lệnh của thương hội các người! Dương Khai nhỏ giọng nói.

Ngả Âu biến sắc: - Ngươi biết thương hội ta có Tinh Đế Lệnh?


Ngay lập tức, hắn liền hiểu ra: - Tuyết Nguyệt nói cho ngươi biết?

- Phải!

- Có thể nói cho ta, ngươi cần Tinh Đế Lệnh đó làm gì? Dù nó là thứ của Đại Đế để lại, nhưng thần thông phong ấn bên trong đã sớm bị kích hoạt, không còn dùng được gì, chỉ làm vật truyền thừa mà thôi, nếu ngươi có thể nói thật, cho ngươi cũng không sao.

Dương Khai trầm ngâm một hồi, lấy ra ngọc giản, ghi vào thần niệm, đưa cho Ngả Âu: - Tiền bối xem qua là hiểu.

Ngả Âu nhận lấy, cẩn thận đọc qua.

Tin tức trong ngọc giản giống như lúc Dương Khai đưa cho Xích Nguyệt lĩnh chủ, bao gồm bí mật tụ tập 9 chiếc Tinh Đế Lệnh mở ra đường đi Tinh Giới.

Quả nhiên, Ngả Âu xem xong, vẻ mặt chấn động, kinh hô: - Chuyện này là thật?

- Chuyện như vậy, tiểu tử nào dám nói đùa? Dương Khai nghiêm mặt nói.

- Khó trách ngươi muốn lấy Tinh Đế Lệnh, nếu là như vậy, cho ngươi tự nhiên không sao, nhưng mà 6 vị cường giả Hư Vương tam tầng cảnh...

- Nếu như tính thêm tiền bối, tiểu tử đã chọn được 4 người.

Ngả Âu ngạc nhiên nhìn hắn, mỉm cười nói: - Xem ra ngươi đã sớm chuẩn bị.

- Vậy không biết tiền bối có ý đi thăm dò Tinh Giới. Dương Khai mỉm cười.

Ngả Âu im lặng, cũng không cuồng nhiệt như Xích Nguyệt lĩnh chủ, trầm ngâm hồi lâu, hắn mới nói:

- Bây giờ ta không thể trả lời chắc chắn với ngươi, nhưng ta để suy nghĩ. Dù ta không đi, Long sư thúc khẳng định cũng sẽ hứng thú với chuyện này.

- Long tiền bối? Ánh mắt Dương Khai sáng lên, gật đầu: - Ngài ấy cũng là lựa chọn thích hợp.

Long Thiên Thương hiện tại là Hư Vương tam tầng cảnh đỉnh, hoàn toàn phù hợp yêu cầu mở ra lối đi Tinh Giới, nếu có hắn hỗ trợ, Dương Khai sẽ như hổ thêm cánh.

- Những năm gần đây Long sư thúc vẫn luôn nghiên cứu bí mật võ đạo cao thâm hơn, nếu nói chuyện này cho ngài ấy biết, vậy sẽ mừng rỡ không thôi, nhất định sẽ không từ chối. Ngả Âu cười khẽ.

Không ai hiểu được cường giả Hư Vương tam tầng cảnh chấp nhất theo đuổi võ đạo, chỉ có khi võ giả đến cảnh giới này, mới có thể hiểu được sâu sắc.

Cho nên Dương Khai sớm dự liệu được, tụ tập đủ người không thành vấn đề, hắn chỉ cần lan truyền tin tức mình nắm giữ được, đến lúc đó nhất định sẽ có lão quái vật ẩn cư chủ động đi tới tìm.

Chỉ là hắn không muốn hợp tác với người lạ, cho nên mới ưu tiên những võ giả quen thuộc.


- Ngươi yên tâm, Hằng La Thương Hội ta nhất định sẽ điều động một người, không phải ta thì là Long sư thúc. Ngả Âu nghiêm mặt nói. - Nhưng mà, tiểu tử ngươi thu gom được bao nhiêu cái Tinh Đế Lệnh?

- Tính thêm một cái của thương hội, đã có 8 cái rồi.

Ánh mắt Ngả Âu co rút:

- Cái cuối cùng ở đâu?

- Ở chỗ Kiếm Minh!

- Kiếm Minh? Ngả Âu nhướng mày, chợt mỉm cười, vỗ vai Dương Khai nói: - Chuyện này dễ làm, ta thu xếp cho ngươi, coi như trả một phần ân tình, ngươi cứ chờ trả lời là được.

Thấy hắn nhận chuyện, Dương Khai cũng vui vẻ, vốn hắn muốn xử lý xong chuyện bên Hằng La Thương Hội sẽ đi Kiếm Minh một chuyến, tự mình gặp chủ nhân Kiếm Minh bàn bạc. Nhưng hiện giờ có Ngả Âu ra mặt, vậy tiết kiệm công sức cho hắn, Ngả Âu đã nói vậy, khẳng định là nắm chắc.

- Vậy cám ơn tiền bối.

- Khách khí làm gì, đều là người một nhà. Ngả Âu cười to, thân thiết ôm vai Dương Khai.

Hắn càng nhìn càng thấy hài lòng với Dương Khai, cảm thấy con rể như vậy có đốt đèn đi tìm cũng không ra.

Trong thời gian tiếp theo, Dương Khai khó có lúc được nhàn rỗi.

Bởi vì bên Hằng La Thương Hội, Ngả Âu hội trưởng vội vàng dẫn người đi khai thác khoáng tinh, Tuyết Nguyệt thì đang tìm kiếm thu gom nguyên vật liệu bố trí pháp trận không gian.

Dương Khai lại không có một người ở cùng.

Ngược lại các luyện đan sư bên Dược Sư Điện vô cùng nhiệt tình, thường đến thăm Dương Khai, tự cho mình là đệ tử, tới là tới cả đàn, nói là đến thăm, mục đích muốn làm gì thì trong lòng mọi người đều hiểu.

Dương Khai bó tay, đành phải tự mình đi Dược Sư Điện một chuyến, mở đàn giảng đan, giảng chừng 5 ngày, mới làm cho đám luyện đan sư không biết xấu hổ này được thỏa mãn.

Mà 5 ngày sau, bên Tuyết Nguyệt cũng chuẩn bị xong, đã tụ tập xong nguyên vật liệu bố trí pháp trận không gian, chỉ chờ Dương Khai ra tay bố trí.

Hắn liền không lãng phí thời gian, ở một chỗ bí mật trong Thủy Thiên Thành, bắt đầu bố trí pháp trận không gian siêu cấp đầu tiên làm trung khu!

Trước sau không quá 10 ngày, đã bố trí xong pháp trận.

Dương Khai mới cùng Tuyết Nguyệt, dẫn một đoàn đông võ giả lên chiến hạm cấp Hư Vương, đi hành tinh tu luyện gần nhất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận