Vũ Nghịch Càn Khôn

Sở Nam lạnh nhạt nói, hỏa diễm nam đầu tiên là cảm thấy lửa giận xung thiên, thế nhưng, ngẫm đến chỗ tốt khi thôn hấp được Huyền Lam Thiên Hỏa, hắn lại nhịn lại, cắn răng nói:

- Tốt!

- Vậy ngươi có thể tiếp tục.

Sở Nam thu hồi mọi phong bế đối với hỏa diễm nam, hỏa diễm nam lập tức cảm thấy thông suốt, liền vội vàng điên cuồng thi triển thủ pháp, toàn thân chỉ trong chốc lát liền hóa thành một đoàn hỏa diễm.

Sở Nam một mực nhìn hỏa diễm nam, nhìn thấy một màn biến hóa này, ánh mắt chợt sáng lên, bởi vì hắn nhớ tới Hỏa pháp tắc đơn giản mà Huyền Vô Kỳ lĩnh ngộ ra cũng là đem thân thể hóa thành hỏa diễm, thầm nghĩ:

- Đây cũng là "Pháp tắc"? Hay đây là bí kỹ của Hỏa tộc nhân? Có liên hệ gì với "Pháp tắc"?

- Núi có sinh mệnh, hỏa cũng có sinh mệnh, xem ra đại lục này quả mang đến cho ta rất nhiều kinh hỉ!

Sở Nam đã có tu vi Võ Tôn, tất nhiên cũng muốn lĩnh ngộ quy tắc để tấn thăng Võ Thánh.

Lúc này, bên trong đoàn hỏa diễm chợt truyền đến tiếng hét lớn:

- Bổn mệnh Thánh hỏa, Vạn hỏa chỉ tổ, thôn hấp cho ta!

Tiếng quát vừa dứt, Hàn Ngọc Lam Viêm liền chậm rãi bị đoàn hỏa diễm nuốt vào, hóa thành hỏa diễm của hỏa diễm nam, trong lòng hắn mừng thầm không thôi, tự nhủ:

- Huyền Lam Thiên Hỏa thì sao? Dưới bổn mệnh Thánh hỏa của bổ đại thánh còn không ngoan ngoãn để cho bổn đại thánh thôn phệ? Hừ dám bắt bổn đại thánh làm nô bộc, đợi sau khi bổn đại thánh thôn hấp sạch Huyền Lam Thiên Hỏa của ngươi, sau đó lại dung hợp với bí kỹ Hỏa tộc của ta, đến lúc đó, bổn đại thánh nhất định phải tra tấn ngươi cả đời!

Hỏa diễm nam lâm vào trong cuồng hỉ, căn bản không nghĩ rằng Huyền Lam Thiên Hỏa trong truyền thuyết sao có thể đơn giản, không chút trở ngại, không mất bao nhiêu công sức đã bị hắn thôn hấp như vậy.

Hỏa diễm nam càng thôn hấp càng cảm thấy không bình thường, Huyền Lam Thiên Hỏa mặc hắn thôn hấp như thế nào cũng không thể thôn hấp hết, mà Huyền Lam Thiên Hỏa vẫn không ngừng tràn vào, ngược lại, Huyền Lam Thiên Hỏa đã bị hắn thôn phệ căn bản không bị bổn mệnh Thánh hỏa của hắn luyện hóa.

Một cảm giác bành trướng lập tức tràn ngập khắp toàn thân hỏa diễm nam…

- Mau dừng lại, mau dừng lại…

Hỏa diễm nam kinh hãi hét lên.

Sở Nam nói:

- Không phải ngươi muốn thôn phệ sao? Cho ngươi thôn phệ, cơ duyên như vậy là thuộc về ngươi, tại sao ngươi lại muốn dừng lại?

Hỏa diễm nam khí huyết muốn trào lên, tràn đầy lửa giận, thế nhưng cảm giác “trướng bạo” này càng lúc càng mãnh liệt, khiến hắn cảm thấy bản thân mình sắp đạt đến cực hạn chịu đựng, hắn không muốn cứ như vậy mà chết đi, trong lòng hỏa diễm nam xoay chuyển, thầm nghĩ:

- Không bằng ta trước hết giả vờ đáp ứng hắn, sau đó lại nghĩ cách thông tri cho phụ thân, để phụ thân đem người này diệt đi, đồng thời diệt luôn tất cả mọi người ở đây. Như vậy thì sẽ không còn ai biết được chân tướng chuyện này nữa.

Trong lòng có chủ tính, hỏa diễm nam liền hét lớn:

- Ta nhận thua, ta nguyện ý làm nô bộc của ngươi.

Những lời này vừa xuất ra, bốn phía lập tức yên tĩnh, trong lòng mọi người liền dâng lên một suy nghĩ:

- Ngay cả người của Hỏa Đồ Đằng cũng bị hắn thu làm nô bộc, còn ai có thể chế trụ được hắn nữa đây? Chẳng lẽ hắn thực sự là vô địch sao?

Sở Nam thu hồi hỏa diễm, ngay cả toàn bộ hỏa diễm mà hỏa diễm nam lúc trước thôn hấp vào cũng phun ra, sau đó Sở Nam nhàn nhạt nói:

- Giao ra một giọt tinh huyết!

- Ngươi muốn làm gì?

- Làm nô bộc, những chuyện không nên biết thì phải ngoan ngoãn ngậm chặt miệng.

Sở Nam cũng không đợi hỏa diễm nam giao ra, hắn liền đích thân ra tay, một quyền đánh cho hỏa diễm nam thổ huyết, sau đó lập tức thi triển Sinh Tử Quyết, cũng may Sinh Tử Quyết này vẫn có thể áp dụng được tại đại lục Đồ Đằng này.

Sinh Tử Quyết hoàn thành, hỏa diễm nam ngẩn ra, ngay cả một chữ cũng không thốt ra nổi, Sở Nam đang muốn đem hỏa diễm nam trở về nghiên cứu thì từ đằng xa chợt truyền đến một tiếng quát:

- Hỏa Huyền Ý, người kia là của ta, ngươi không thể động vào!

Âm thanh giống như thác nước, truyền đi cực nhanh, khiến người khác rung động không thôi.

Lời vừa dứt, chủ nhân của âm thanh này đã dùng một loại phương thức quỷ dị xuất hiện trước mặt mọi người, mà người này vừa nhìn thấy Hỏa Huyền Ý liền quát lên:

- Hỏa Huyền Ý, ngươi không ngờ lại thất bại?

Bên trong tiếng quát tràn đầy kinh ngạc.

Sau đó, người này lại chuyển ánh mắt về phía Sở Nam đang bắt lấy Hỏa Huyền Ý, hỏi:

- Ngươi chính là người đó?

- Hoan nghênh đến khiêu chiến!

Sở Nam cười nói, người này nhướng mày, đang muốn nói chuyện thì chợt nghe Sở Nam hỏi:

- Mang đồ tới không?

- Đồ gì?

- Đồ đặt cược…

Không đợi Sở Nam nói xong, người kia liền phất tay, ngạo nghễ nói:

- Ta nhất định sẽ đánh bại ngươi, cho nên hoàn toàn không cần đồ đặt cược!

Người này nói xong còn bổ sung thêm:

- Cho dù muốn xuất ra đồ đặt cược thì cũng phải là ngươi lấy ra, như vậy đi, nếu ngươi thua thì giao Hỏa Huyền Ý cho ta, tiếp đó tự đoạn một cánh tay, đồng thời đưa con thỏ trong ngực ngươi cho ta là được. Đúng rồi, làm thế nào ngươi có thể chế trụ được Hỏa Huyền Ý? Hỏa diễm của Hỏa Huyền Ý cũng không phải dễ giải quyết đâu.

Sở Nam nhìn người “tự cho là người tốt” một lượt, sau đó nói:

- Dùng hỏa bắt lại.

- Hỏa?

Người này theo phản xạ lập tức sững sờ, nói:

- Người dùng hỏa chế trụ Hỏa Huyền Ý? Chẳng lẽ hỏa của ngươi so với hỏa của Hỏa Huyền Ý còn lợi hại hơn? Ngươi cũng là người Hỏa tộc? Tại sao ta chưa từng gặp qua ngươi?

- Dùng hỏa thì phải là Hỏa tộc nhân sao?

- Ngoại trừ Hỏa tộc nhân ra, ta chưa từng thấy Đồ Đằng tộc nào khác có thể thao túng hỏa diễm trong thiên địa.

Người này nói xong lại nở nụ cười, nói:

- Được rồi, ta cũng mặc kệ ngươi đến cùng là từ đâu đến, chỉ cần ngươi dùng hỏa thì hôm nay ngươi nhất định phải thua, bởi vì ta… chính là khắc tinh của ngươi!

- Khắc tinh?

Sở Nam lên tiếng nghi vấn, lại trông thấy trong tay người kia xuất hiện một dải trường hà trong hư không, chỉ nghe hắn nói:

- Bất luận là hỏa diễm gì đều bị nước dập tắt, dập tắt hỏa diễm của ngươi, sau đó đem ngươi nhấn chìm.

Mọi người xung quanh lại lần nữa kinh hô, người của Hỏa tộc vừa đến, bây giờ lại đến lượt người của Thủy tộc, tại đại lục Đồ Đằng này, trăm năm cũng khó gặp những tộc nhân kỳ dị mà cường đại này xuất hiện.

Nhưng bọn hắn đều không biết rằng, trước Hỏa Huyền Ý và người dùng nước này còn có Sơn Lý Nhân.

Nếu như không có một màn vừa rồi, bọn hắn nhất định sẽ cho rằng Thỏ Ngọc tộc sẽ bị nhấn chìm, thây phơi ngàn dặm, hài cốt không còn, nhưng lúc này, rất nhiều người đều không còn lòng tin với Thủy tộc, chỉ còn rất ít người ôm hi vọng lớn lao đối với người của Thủy tộc.

Hỏa Huyền Ý lúc này đang ngây ngẩn vì đạo ấn tích trong đầu, hắn nghĩ muốn nát óc cũng không rõ tại sao chỉ trong nháy mắt mà ấn tích của hắn lại bị người khác khống chế, không khỏi thầm nghĩ:

- Như vậy thì ta làm sao có thể thông tri cho phụ thân đến cứu ta đây? Ta nên làm gì bây giờ? Ta là người của Hỏa tộc, làm sao có thể làm nô bộc cho người khác được?

Bởi vì Hỏa Huyền Ý đang ngẩn người cho nên cũng không có nhắc nhở địch nhân Thủy Lai Dật của hắn là thủy hỏa bất dung. Hỏa diễm người này sử dụng chính là Huyền Lam Thiên Hỏa, hoàn toàn có thể đem bất kể loại nước gì của hắn khiến cho bốc hơi.

Sở Nam cũng không nhìn mảnh trường hà trong hư không, chỉ lạnh lùng nói:

- Cho ngươi một cơ hội cuối cùng, theo quy củ đến khiêu chiến, bằng không, sẽ khiến cho ngươi rơi vào kết cục giống như hắn, phải làm nô bộc cho ta!

- Nô bộc? Hỏa Huyền Ý là nô bộc của ngươi?

Thủy Lai Dật thật sự giật mình, nhưng chuyện đã đến nước này, hắn cũng không còn đường lui, liền quát:

- Quy củ? Người có thực lực chính là quỷ củ, trước hết tiếp của ta một chiêu!

Thủy Lai Dật dứt lời, trường hà đột nhiên phân thành trăm ngàn con suối nhỏ, giống như dây thừng cuốn quanh Sở Nam, cùng lúc đó, thân thể Thủy Lai Dật cũng hóa thành một đoàn nước, trực tiếp tràn đến Sở Nam, thanh âm trong dòng nước vang lên:

- Bách Xuyên Nhập Hải!

Biểu hiện lúc đầu của Thủy Lai Dật thoạt nhìn không để Sở Nam vào mắt, thế nhưng vừa xuất thủ hắn đã dốc toàn lực, đem toàn bộ thực lực của mình bạo phát, nắn vừa rồi chỉ dùng vẻ cuồng vọng của mình để che dấu, để mê hoặc Sở Nam mà thôi, dù sao thì Hỏa Huyền Ý cũng đã bị bắt, thực lực của người kia tuyệt đối không thể yếu được.

- Nói rất không sai, người có thực lực mới là quy củ, chỉ có điều, thực lực của ngươi thật sự quá yếu, đoàn nước nhỏ nhoi của ngươi làm sao có thể tự xưng là biển đây?

Lúc Sở Nam thốt ra chữ cuối cùng, trên tay đột nhiên xuất hiện một dòng nước xoáy, sau đó lập tức bạo trướng, không chỉ đem trăm suối đổ đến cuốn vào mà còn đem đoàn nước của Thủy Lai Dật cuốn vào trong dòng xoáy.

Bất giác, lúc Sở Nam thi triển ra dòng xoáy nước, trong đầu chợt nghĩ đến cái hắc động kia, chợt lóe lên một suy nghĩ kỳ lạ:

Có thể dùng thủy, hỏa làm Đồ Đằng, có thể dùng thực vật làm Đồ Đằng, vậy hắc động kia có thể làm Đồ Đằng hay không? Chỉ có điều đối với ta mà nói, đó không phải là Đồ Đằng…

Thủy Lai Dật vừa bắt đầu cũng có tâm tư giống Hỏa Huyền Ý, hắn vốn là nước, làm sao có thể bị nước công kích được, thế nhưng, suy nghĩ vừa dứt thì liền cảm thấy nước ở xung quanh khiến hắn có cảm giác hít thở không thông, thậm chí cảm giác được khí tức tử vong.

Thế nhưng, khiến Thủy Lai Dật khiếp sợ nhất không phải là điều đó, kinh hãi nhất chính là Sở Nam có thể sử dụng được nước, Thủy Lai Dật hét lên:

- Ngươi không phải nói ngươi dùng hỏa sao? Tại sao bây giờ lại dùng thủy? Thủy hỏa bản chất vốn bất tương dung, ngươi không những không chết lại còn có thể dùng được thủy hỏa cùng một lúc? Ngươi lừa ta, ngươi nhất định là lừa ta!

Thủy Lai Dật hét lên điên cuồng, Hỏa Huyền Ý đang ngây ngốc lại càng đờ đẫn hơn, thậm chí hắn đã quên luôn đạo ấn tích Sinh Tử Quyết trong đầu, chỉ không ngừng lẩm bẩm:

- Thủy hỏa cộng dung, thủy hỏa giao dung, hắn là ai?

Sở Nam không để ý Thủy Lai Dật đang cuồng hống, chỉ nhàn nhạt nói:

- Phá hỏng quy củ, giao ra một giọt tinh huyết đi!

Cùng với tiếng nói, một tay thò vào trong vòng xoáy, trực tiếp đem Thủy Lai Dật đã hóa thành một đoàn nước bắt lấy, tiếp đó lấy ra một giọt tinh huyết, thi triển Sinh Tử Quyết, Thủy Lai Dật hóa thành nhân hình cũng ngây ngẩn ra giống như Hỏa Huyền Ý, trở thành một gặp huynh đệ ngây ngẩn.

- Khắc tinh? Chỉ ngươi cũng xứng làm khắc tinh sao?

Sở Nam ném Thủy Lai Dật và Hỏa Huyền Ý cho Như Nhan, nói:

- Dùng làm thí nghiệm đi.

Như Nhan cũng chấn kinh, mặc dù nàng tuyệt đối tin tưởng đại nhân, nhưng thật không ngờ đại nhân đại phát thần uy như vậy, Như Nhan nhìn hai người Thủy Lai Dật, vội vàng phục hồi tinh thần, hỏi:

- Đại nhân, thủy và hỏa cũng có thể trúng độc?

- Thần Long có sinh mệnh, thủy hỏa cũng có sinh mệnh, cái gì có sinh mệnh đều có thể trúng độc.

Sở Nam nói lời này khiến Sơn Lý Nhân ở bên cạnh Như Nhan run sợ, đồng thời cũng cảm thấy may mắn vì thái độ lúc trước của mình, bằng không thì bây giờ hắn cũng nằm trên đất giống hai người kia, trở thành nô bộc mất rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui