Vũ Nghịch Càn Khôn

Sở Nam lại xuất ra phương pháp phá trận, Trận Hồn hét lên một tiếng, nham thạch nóng chảy hoàng kim và băng cứng hắc sắc tràn ra như thác, ập về phía Sở Nam, sợi xích Sinh khí và Tử khí cũng quấn quanh người hắn, thân hình Trận Hồn phóng lên, nhảy vào đống xương cốt, nhất thời xương cốt đều đứng lên.

- Tâm can tỳ phế thận! Trận tồn ngũ tạng? Chỉ còn lại tâm…

Vạn Trận lão tổ không tiếp tục nói nữa, hô lên:

- Nhanh, lấy tâm của Trận Hồn đi, không có tâm thì Trận Hồn sẽ vong.

Lúc Vạn Trận lão tổ hét lên, cái đầu đang bị vây khốn trong băng cứng hắc sắc bắt đầu biến nhỏ…

Về phần Sở Nam cũng không có lấy đi tâm của Trận Hồn, ngược lại dẫn nham thạch nóng chảy và băng cứng vào trong cơ thể, hắn muốn xem xem đây là loại thủy hỏa gì.

- Băng này, Hỏa này, có lai lịch như thế nào?

Sở Nam hỏi Vạn Trận lão tổ, cái đầu Vạn Trận lão tổ giống như đang cân đối Băng Hỏa chi lực, nhưng vẫn lên tiếng:

- Bát Cực… Hoàng Hỏa, Vương Mặc… Thạch Băng.

- Bát Cực Hoàng Hỏa, Vương Mặc Thạch Băng!

Sở Nam lẩm nhẩm đọc một lần, sau đó mới hỏi:

- Công dụng?

- A…

Vạn Trận lão tổ thét thảm một tiếng, tần suất con mắt co giật càng nhanh hơn, hằng hà sa số sợi tóc vàng cũng bắt đầu bay loạn. Bởi vì chịu thống khổ vô tận cho nên Vạn Trận lão tổ không trả lời câu hỏi của Sở Nam. Trong mắt Sở Nam hiện lên một tia tinh quang, vẫn không dừng việc đem Bát Cực Hoàng Hỏa và Vương Mặc Thạch Băng dẫn vào trong đan điền, Hàn Ngọc Lam Viêm Vương sớm đã xông về phía Bát Cực Hoàng Hỏa, về phần Vương Mặc Thạch Băng, Sở Nam lại để Thiên Nguyệt Huyền Thủy áp chế.

Đồng thời còn dùng năng lượng thần bí hỗ trợ. Về phần Trận Hồn, sau khi nhảy đến chỗ những xương cốt kia, nơi đó giống như nước suối không ngừng dâng lên, liên tục có xương cốt tràn ra, Sở Nam thầm lẩm bẩm:

- Nơi này là đâu? Tại sao lại có nhiều xương cốt như vậy?

Vừa nghĩ xong, Sở Nam đột nhiên nghĩ đến Vùng đất không rơi! Tiếp đó, những xương cốt kia bắt đầu va vào nhau. Chỉ trong nháy mắt, trước mắt Sở Nam liền xuất hiện một người xương cốt, cao mười trượng, trên xương cốt hiện lên đủ loại màu sắc, tản mát ra đủ loại khí tức, hết sức lộn xộn, nhưng những khí tức này lại đều uy lực mười phần, ít nhất Sở Nam cảm thấy mỗi một loại khí tức đều so với hắn mạnh hơn rất nhiều, không chỉ là thu vi mà thực lực cũng mạnh hơn.

Xương cốt nhân vẫn còn biến lớn, giống như vĩnh viễn không dừng lại. Cùng lúc đó, Vạn Trận lão tổ càng thảm hại hơn, ánh mắt nhìn chằm chằm Sở Nam, tựa như muốn nói Sở Nam xuất thủ “hái tâm”, tuy nhiên Sở Nam vẫn đang toàn lực ngăn cản Bát Cực Hoàng Hỏa và Vương Mặc Thạch Băng. Xương cốt nhân nâng lên một bàn tay rộng chừng tám trượng đập xuống Vạn Trận lão tổ, Băng Hỏa trên trời dưới đất cùng Sinh Tử nhị khí hai bên toàn bộ ép về phía thân thể tàn tạ của Vạn Trận lão tổ, ánh mắt Vạn Trận lão tổ thoáng cái biến thành giống như cá chết, nhưng vẫn nhìn chằm chằm Sở Nam.

- Bốp~

Xương cốt nhân dùng một chưởng vỗ lên đầu lâu của Vạn Trận lão tổ, ánh mắt như cá chết của Vạn Trận lão tổ cũng không còn,trước ngực là một lỗ máu quỷ dị bắn ra máu tươi hoàng kim, mà thân thể Vạn Trận lão tổ cũng rơi vào trong Bát Cực Hoàng Hỏa nóng chảy, hai cái chân và mái tóc vàng vẫn trôi nổi bên trên dung nham nóng chảy, không hề nhúc nhích.

Thoạt nhìn giống như Vạn Trận lão tổ đã chết.

- Chết rồi sao?

Sở Nam không tin, Vạn Trận lão tổ đã bị nhốt ở đây gần sáu ngàn năm, làm sao có thể dễ chết như vậy chứ? Đương nhiên, là chết thây hay giả chết, Sở Nam chỉ cần thử Sinh Tử Quyết là biết, vì vậy hắn lập tức vận chuyển, vừa mới vận chuyển, Vạn Trận lão tổ rơi vào bên trong dung nham Bát Cực Hoàng Hỏa, trên người tản ra từng gợn sóng, mái tóc vàng càng bay loạn. Sở Nam thì lại cảm thấy một loại cảm giác vô lực.

- Thực lực của Vạn Trận lão tổ khủng bố như vậy sao? Bị trọng thương thành như vậy mà còn có thể tạo thành sức chống cự đáng sợ như thế.

Sở Nam mặc dù nghĩ vậy, nhưng vẫn không từ bỏ, tiếp tục thi triển Sinh Tử Quyết, đồng thời áp súc lôi điện. Mà Xương cốt nhân kia lại mở miệng nói:

- Vạn Trận lão tổ đã chết, bây giờ đến phiên ngươi.

Thanh âm này giống y hệt thanh âm của Trận Hồn, Sở Nam cười lạnh nói:

- Ngươi có muốn nhìn kỹ hơn không? Hắn thật sự đã chết sao? Nếu ngươi thả hắn chạy thoát, vậy sứ mạng của ngươi…

Nghe thấy lời này, Xương cốt nhân quay mạnh đầu lại,nhìn Vạn Trận lão tổ, vừa vặn nhìn thấy hai cánh tay của Vạn Trận lão tổ cũng bắt đầu tróc ra, rơi xuống nham thạch, bắt đầu tiêu dung, Trận Hồn cảm thấy yên tâm, đề phòng xảy ra biến cố lại nâng một quyền đánh xuống Vạn Trận lão tổ, Vương Mặc Thạch Băng trên không trung cũng rơi mạnh vào trong dung nham.

Chỉ thoáng chốc, tiếng nổ ầm ầm không ngừng vang lên! Thân thể Vạn Trận lão tổ bị bay lên không trung, mái tóc hoàng kim cũng bị Băng Hỏa ăn mòn hủy diệt. Ngay lúc Xương cốt nhân một quyền đánh tới, Sinh Tử Quyết của Sở Nam đã đột phá sơ hở, xuất hiện một chút khả năng. Sở Nam nhìn thân Vạn Trận lão tổ, trong lòng thầm nhủ:

- Ngoại trừ những thứ đó ra, Vạn Trận lão tổ còn thủ đoạn gì đây?

Trận Hồn lại nói:

- Bây giờ đến phiên ngươi.

Trận Hồn lại nói một câu như vừa rồi, Sở Nam nhìn thấy tình cảnh này, ánh mắt thoáng trở nên lạnh lẽo, thầm nghĩ:

- Vạn Trận lão tổ lừa gạt được Trận Hồn, rốt cuộc hắn đã dùng phương pháp gì?

Trong lòng nghi vấn, nhưng ngoài miệng Sở Nam lại nói:

- Trận Hồn, ngươi cách cái chết không còn xa đâu!

Sở Nam vừa dứt lời, trận pháp lại lay động, không ít trận pháp đã mất đi hiệu lực, giống như một căn phòng có nền tảng bất ổn, không ngừng có đồ vật rơi xuống.

- Không sai, ta cũng sắp chết rồi, nhưng cho dù ta chết thì cũng phải hủy diệt ngươi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui