Vũ Nghịch Càn Khôn

Trận Hồn chợt trở nên cuồng bạo, Xương cốt nhân lại lần nữa vung tay vỗ xuống, bất chợt, Sở Nam cảm thấy một cỗ lực lượng khổng lồ, thậm chí vượt qua bản thân đánh về phía hắn. Ngoại trừ sức lực cực lớn ra, Sở Nam còn có một loại cảm giác giống như rơi vào Vùng đất không rơi.

Sở Nam không có thi triển “hái tâm”, bởi vì lúc này Trận Hồn đã tương đương với một người mặc một kiện pháp bảo, còn là pháp bảo phẩm cấp tương đối coa, có thể ngăn cản Sở Nam thuận lợi công phá. Sở Nam cũng không thi triển cơn lốc sinh mệnh lực để hủy hoại đi những xương cốt này. Hàng lông mày kiếm của Sở Nam dựng lên, thân thể nhảy vào trong nham thạch nóng chảy, rơi đến chỗ của Vạn Trận lão tổ.

Thanh âm của Trận Hồn từ trong xương cốt phát ra:

- Trốn vào trong nham thạch này thì ngươi đúng là tự tìm đường chết, chỉ có điều, cho dù ngươi phải chết thì cũng chỉ có thể chết trong tay ta.

Bàn tay của Xương cốt nhân lại đập về phía Sở Nam. Ánh mắt Sở Nam vẫn một mực tập trung lên người Vạn Trận lão tổ, lúc nhìn thấy cái đầu của hắn lắc lư, Sở Nam thoáng giật mình một cái thật mạnh, thầm nghĩ:

- Cái đầu này có chút cổ quái! Thế nhưng cổ quái ở đâu?

Đang lẩm bẩm thì thân thể Sở Nam đột nhiên lách qua, với một góc độ không thể tưởng tượng nổi, còn một chưởng của Trận Hồn lại đánh lên trên người của Vạn Trận lão tổ.

Tiếng vang răng rắc không ngừng vang lên, Vẻ mặt Sở Nam nhất thời trở nên vui vẻ, Vạn Trận lão tổ đã bị một chưởng này đánh thương không nhẹ, khả năng khống chế của Sinh Tử Quyết đã tiến một bước dài, trong lòng không khỏi thầm nhủ:

- Ngươi muốn tiếp tục giả vờ thì ta sẽ từ từ chết thật.

Quả nhiên, Sở Nam không ngừng dẫn dụ Xương cốt nhân công kích Vạn Trận lão tổ, mà Vạn Trận lão tổ vẫn giống như người chết, vài lần như vậy, Sinh Tử Quyết đã khống chế được gần một phần ba rồi. Nghĩ đến việc có thể khống chế được sinh tử của một lão quái vật “cổ xưa” như vậy, tâm tình Sở Nam thoáng chốc liền trở nên kích động.

Trận Hồn bị hành vi của Sở Nam chọc giận, không truy đuổi Sở Nam nữa, mà hai tay nhấc lên, mặt đất đột nhiên bị vô tận xương cốt xuyên thủng, giống như mưa sao chổi rơi xuống đất, chỉ có điều, đây là mưa xương. Mà trong xương cốt dày đặc này, Sở Nam cũng cảm giác được Thiên Nhai Chỉ Xích bị phong bế, cùng cảm giác của Vùng đất không rơi hợp lại, Sở Nam không thể bay trên không được nữa, chỉ có thể dùng hai chân để chạy.

Xương cốt nhân lại không bị ảnh hưởng chút nào, nhanh chóng hướng về phía Sở Nam đi đến, hai cánh tay chộp lên người Sở Nam, giống như muốn đem Sở Nam xé thành hai nửa. Đầu của Vạn Trận lão tổ đột nhiên tán loạn thành một vòng tròn.

Không thể động.

Lúc vô tận xương cốt khiến cho mảnh không gian này không còn một khe hở, còn xếp thành trận, Sở Nam không chỉ không thể bay mà thân thể cũng không thể di động được chút nào, ngay cả nhấc hai cánh tay cũng vô cùng khó khăn, thậm chí trong thể nội cũng bị ảnh hưởng, cỗ áp bách này như muốn đem toàn bộ lực lượng của Sở Nam cản lại, cho đến khí ép hắn thành một tên phế nhân, sau đó xé rách.

Đến lúc này, Sở Nam đã hiểu Vùng đất không rơi là gì, tại sao có thể ngăn được hắn thuấn di năm ngàn dặm, chính là bởi vì những xương cốt trước mắt, vị trí “Tâm” trước mắt rất có thể đã đem toàn bộ xương cốt nơi này hút đến.

- Có lẽ đây chính là thủ đoạn cuối cùng của Trận Hồn, sau đó, mặc kệ Trận Hồn có thành công hay không, đều chỉ có một kết cục… là chết!

Sở Nam nhìn chằm chằm Xương cốt nhân, Trận Hồn quát:

- Bây giờ ngươi còn có thể chạy trốn sao? Chạy đi! Cốt Nhục Phân Ly vừa rồi của ngươi, ta sẽ trả lại gấp nghìn lần, ta sẽ đem ngươi phanh thây xé xác, không chỉ thân thể mà còn cả linh hồn của ngươi.

Nham thạch và băng cứng vẫn đem Vạn Trận lão tổ đẩy lên trời, cái đầu tóc vàng, hai cánh tay bị đoạn, hai chân tán loạn thành một đồ hình kỳ quái, không biết là cố ý hay là vô tình.

Xương cốt nhân ngày càng gần, mặc dù xuất hiện áp lực vô tận, nhưng tên mặt Sở Nam vẫn nở ra nụ cười hết sức gian nan.

- Ngươi còn cười? Vậy ta sẽ cho ngươi khóc, khóc chết!

Trận Hồn rất tức giận, thứ hắn muốn nhìn không phải là Sở Nam cười, mà là Sở Nam khóc, loại biểu tình chán nản, uể oải, thần sắc như người chết, không còn chút ý chí chiến đấu nào… Nụ cười này khiến Trận Hồn có một tia cảm giác bất an, thầm nghĩ:

- Chẳng lẽ hắn bây giờ còn có thủ đoạn khác sao?

Cảm giác này vừa xuất hiện liền bị Trận Hồn cưỡng chế ép xuống, thầm nghĩ:

- Không thể nào, một kích liều mạng của ta, hắn phải cùng đường, ta làm sao có thể thất bại? Hắn nhất định là cố tình, đúng rồi, là hắn cố tình muốn ta khó chịu.

Nghĩ xong, hai cánh tay xương cốt khổng lồ của Trận Hồn bắt lấy hai bên vai Sở Nam, giống như muốn xé rách, nhưng Sở Nam lại cảm thấy từ trong cơ thể Sở Nam truyền đến một cỗ hấp lực, đem toàn bộ năng lượng trong Xương cốt nhân hút vào cơ thể hắn.

Trận Hồn kinh ngạc, tiếp đó Xương cốt nhân chấn động kịch liệt, lập tức, Trận Hồn hét lên:

- Ngươi còn có thể cử động?

- Thân thể của ta bị xương cốt phong bế, nhưng năng lượng trong cơ thể ta, cho dù là xương cốt của ngươi, há có thể phong bế được sao?

Sở Nam khẽ hấp thu năng lượng xương cốt, tử khí khổng lồ và một loại năng lượng khác từ hai cánh tay xương cốt của Xương cốt nhân đều bị hút vào trong cơ thể Sở Nam.

Dần dần, Trận Hồn cũng chấn kinh, nhưng lại quát:

- Không biết tự lượng sức mình, ngươi có biết bên trong xương cốt này ẩn chứa bao nhiêu năng lượng không? Ngươi có biết năng lượng này là từ đâu không? Ngươi dám nuốt thì ngươi chính là tự tìm chết rồi! Ngươi nuốt đi, ta cho ngươi nuốt, ta muốn xem ngươi có thể nuốt trong bao lâu thì mới bạo thể mà vong!

- Bạo thể mà vong?

Sở Nam cười khẽ, nói:

- Cho dù ngươi mượn toàn bộ năng lượng tại Vùng đất không rơi thì đã làm sao?

- Thì đã làm sao?

Cảm giác bất an của Trận Hồn lại tăng thêm vài phần, Sở Nam vẫn không để ý đến, lại một nữa điên cuồng hút năng lượng, một bên lợi dụng những năng lượng bị hút vào này để thi triển Sinh Tử Quyết, luyện hóa giọt tinh huyết của Vạn Trận lão tổ.

Giọt tinh huyết này luyện hóa rất khó, so với lúc Sở Nam dùng Sinh Tử Quyết để khống chế Vô Không lão tổ còn khó khăn gấp mấy lần, Sở Nam biết rõ, càng khó khống chế thì càng nói lên thực lực của Vạn Trận lão tổ càng lớn mạnh.

- Không sao, hôm nay sẽ mượn năng lượng của Xương cốt nhân này để luyện hóa cho bằng được ngươi!

Sở Nam nhìn lướt qua Vạn Trận lão tổ, nói với Trận Hồn:

- Nhắc lại cho ngươi biết, hắn không thật sự chết.

- Chớ gạt ta, hắn đã bị chết đến không thể chết lại rồi, ngươi muốn giương đông kích tây sao? Ta sẽ không để ý đâu.

Trận Hồn điên cuồng hét lên, Xương cốt nhân liền điên cuồng bạo phát, lập tức năng lượng cuồng bạo liền chủ động tiến vào tàn sát bừa bãi trong cơ thể Sở Nam, nhưng còn không đợi năng lượng này làm càn thì đã bị Ngũ Hành nguyên dịch và Hắc Bạch ngư luyện hóa rồi.

Sở Nam lắc đầu rồi nói:

- Ngươi đã không tin, vậy thì ngươi hãy dâng thêm năng lượng đến đây nhiều một chút đi.

Dứt lời, Sở Nam lai vung hai tay lên, đem những xương cốt xung quanh cắm lung tung, tạo thành một trận hình kỳ quái.

Trận Hồn lại lần nữa rống lớn, xương cốt càng ngày càng nhiều, năng lượng cũng điên cuồng tràn ra.

o0o

Bên trong Vùng đất không rơi, người đang hành tẩu đột nhiên phát hiện mình đã có thể bay, muốn bay như thế nào cũng được. Càng có nhiều Huyền thú chạy tán loạn như điên, tiểu Hắc ở bên ngoài trận cũng cảm thấy dị biến, ngửa mặt gào rống, những Huyền thú không tiếp tục chạy trốn lung tung nữa, ngược lại theo âm thanh tiểu Hắc phát ra mà tụ họp lại.

Tiểu Hắc muốn xông vào trong trận để nhìn xem đến cùng đã phát sinh chuyện gì, nhưng nhớ đến ngữ điệu dặn dò lúc trước của Sở Nam, chỉ có thể hung hăng nhịn xuống, trong lòng không khỏi thầm nhủ:

- Phụ thân chắc chắn sẽ không có chuyện gì, chỉ một cái tiểu trận, như thế nào có thể làm gì được phụ thân?

Huyền thú ở phía xa điên cuồng chạy, tất cả hoa thảo thụ mộc bên trong Vùng đất không rơi cũng hướng về phía tiểu Hắc mà đến.

o0o

Trong Sinh Tử Băng Hỏa trận bị tàn phá, hành động của Sở Nam ngày càng lưu loát, trói buộc của xương cốt ngày càng nhỏ, tiểu Hắc giận dữ quátL

- Năng lượng nhiều như vậy, tại sao ngươi còn không bạo thể thân vong?

Lúc gào thét, Sinh Tử Băng Hỏa trận lại mở rộng miệng, nhằm về phía Sở Nam mà cắn tới.

Sở Nam không nhúc nhích, chỉ siết chặt nắm quyền, lúc cái miêng lớn của Xương cốt nhân cắn xuống, Vạn Trận lão tổ bộ dạng tử trạng đột nhiên giống như một mũi tên, nắm lấy một nửa thanh kiếm đâm đến sau lưng Sở Nam.

Vạn Trận lão tổ căn bản không bị xương cốt làm trì trệ.

- Ngươi cuối cùng cũng không giả chết nữa sao?

- Tiểu tử, lá gan ngươi thật không nhỏ, thực lực chỉ như con sâu cái kiến cũng dám làm ra chuyện đó, ngươi có lẽ nên tự hào, bởi vì ngươi chính là kẻ thứ hai khiến ta bị thiệt thòi!

Vạn Trận lão tổ mặc dù phẫn hận mà nói, nhưng thanh âm lại chất chứa không ít phiền muộn, hắn quả thật không thể không phiền muộn, bởi vì bây giờ căn bản không phải thời cơ ra tay tốt nhất, Trận Hồn và tên tiểu tử họ Sở này căn bản chưa đạt đến tình trạng lưỡng bại câu thương.

Chỉ có điều, Vạn Trận lão tổ không thể không hành động, hắn cảm giác có một cỗ lực lượng kỳ quái đang muốn khống chế hắn, hơn nữa càng ngày càng nghiêm trọng, Vạn Trận lão tổ liền suy đoán đến nguyên nhân là bởi vì giọt tinh huyết kia, nếu không xuất thủ thì rất có thể sẽ xảy ra tình huống ngoài ý muốn.

- Tiểu tử này còn bao nhiêu bài tẩy? Không ngờ lại có bí pháp dùng tinh huyết để khống chế, quả thật đã từng nghe nói qua, nhưng…

Sở Nam mở miệng nói:

- Ta sẽ vĩnh viễn khiến ngươi chịu thiệt!

- Cuồng vọng, bây giờ ta sẽ tiễn ngươi lên đường tử vong.

Một nửa thanh kiếm trong tay Vạn Trận lão tổ rời tay, đâm thẳng vào vị trí trái tim sau lưng Sở Nam, Sở Nam không dám khinh thường, hai thứ lấy được trên tay Vạn Trận lão tổ lúc trước là Tổ Bảo, mặc dù còn không biết Tổ Bảo rốt cuộc là bảo bối phẩm cấp gì, nhưng khẳng định là uy lực cực lớn. Vạn Trận lão tổ lại giữ nửa thanh kiếm này lại cuối cùng, từ đó có thể thấy được có bao nhiêu uy năng.

- Sát Ngư trận, giết!

Sở Nam hét lớn một tiếng.

Sát Ngư trận, giết không phải là người, mà là một nửa kiếm.

- Sát Ngư trận? Đây là Sát Ngư trận?

Vạn Trận lão tổ hừ lạnh một tiếng, nói:

- Ngộ tính của ngươi quả nhiên tuyệt hảo, trong khoảng thời gian ngắn, có thể đem nhiều loại trận pháp dung hợp cùng một chỗ, còn vô thanh vô tức dùng xương cốt bày hạ Sát Ngư trận. Chỉ tiếc, thiên tài như ngươi hôm nay không thể thoát chết được rồi, cho dù là Sát Ngư trận cũng không thể nào cản được Bán Tiệt Huyết Kiếm.

Lời vừa dứt, Bán Tiệt Huyết Kiếm đã bắn đến.

Ngay lập tức, âm thanh “phành phành phành” không ngừng vang lên, tất cả tiểu trận cấu thành Sát Ngư trận đều trực tiếp bị nghiền nát.

Hai cánh tay của Vạn Trận lão tổ chỉ còn dính một chút huyết nhục, vốn đã rời khỏi thân thể, thế nhưng vẫn bị hắn khống chế, giống như cánh tay mà thi triển, sau khi vung kiếm, những xương cốt kia lại bao trùm lấy Sở Nam.

- Tuy trong mắt ta ngươi rất yếu, nhưng ta sẽ không chủ quan đâu, ta sẽ không khinh thường ngươi, ta sẽ dốc hết toàn lực để giết chết ngươi, khiến ngươi chết đến không thể chết lại nữa mới thôi!

Hai tay Vạn Trận lão tổ vung càng nhanh hơn, còn giật xuống vài sợi tóc vàng, sau đó nói:

- Động trận không chỉ có riêng Trận Hồn là có thể biến trận, mà còn có thể tùy thời tùy chỗ bày trận, hơn nữa, trận còn có thể đem đao kiếm thần binh, pháp bảo công kích.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui