Vũ Nghịch Càn Khôn

Một con sóng, lại không đơn giản chỉ là sóng!

Nói cho chính xác, là sóng do Thuỷ pháp tắc cấu thành.

Pháp tắc là cái gì?

Sở Nam giờ phút này tuy còn chưa có hiểu được nhưng hắn lại biết nó đại biểu cho một cái gì đó rất là cường đại!

Hung giao bốn trảo nhìn Sở Nam với thần sắc tràn đầy vẻ chế nhạo, nó tự nhận, dưới con sóng này phủ xuống, cái hắc động nhìn có vẻ cổ quái kia thoáng cái sẽ bị đánh cho xác xơ.

Nhưng mà, con sóng này phủ xuống hắc động kia vậy mà không có lập tức tan vỡ đi mà lại ngạnh kháng lại, hơn nữa còn muốn đem ngọn sóng của nó thôn phệ đi. Hung giao thấy vậy liền cả kinh một cái.

"Hắc động này cổ quái quá đi à nha! Bất quá, kiến hôi như ngươi mà cũng dám thôn phệ Pháp tắc của giao gia gia ta, thật đúng không biết lượng sức, tự tìm tử lộ!"

Nghĩ vậy, Hung giao liền dùng móng vuốt búng ra một giọt nước, giọt nước này đầu nhập vào trong con sóng, Pháp tắc bên trong theo đó như phát sinh biến hoá gì đó mà cũng hoá thành một cái hắc động, cùng với hắc động của Diệt Thiên Quyền va chạm với nhau, tự triệt tiêu lẫn nhau!

- Giao gia gia ngược lại muốn xem, đến tột cùng là hắc động ai nuốt ai, hắc động ai càng cổ quái!

Hung giao đầy vẻ tự tin nói ra, mà Sở Nam cũng điên cuồng rút ra Ngũ Hành Nguyên Dịch, Sinh Tử nhị khí, lực lượng áp súc, Lôi đỉnh thiểm điện,... cuồn cuộn không ngừng đưa vào trong hắc động!

Chớp mắt, thời gian ba mươi lần hít thở trôi qua.

Hung giao nhìn chòng chọc Sở Nam, nói:

- Năng lượng trong cơ thể ngươi, thật còn không ít mà!

Hung giao một bộ ngữ khí chế nhạo, Sở Nam biết rõ đầu Hung giao này tịnh không có để hắn để ở trong lòng, chỉ biến hắn thành một món đồ chơi, nếu như nó toàn lực ra tay, lúc này thật có khả năng hắn sẽ bị một chiêu của nó giết đi rồi, bởi vì bây giờ hắn đã sức cùng lực kiệt!

- Pháp tắc, quả nhiên lợi hại.

Sở Nam kinh thán (kinh sợ thán phục), mà càng khiến hắn hắn thêm kinh thán, thậm chí là có chút may mắn là hắc vụ đang lan tới u đàm kia, Hung giao cường đại như thế, vừa nhìn thấy hắc vụ cũng chỉ có nước chạy trối chết.

Có thể nghĩ, hắc vụ kia cường đại như thế nào, nếu như lúc trước hắn không có nhảy vào trong u đàm mà hướng hắc vụ kia xông ra, kết cục rất có thể là giống hệt Trương Hiển Uy, một tia tung tích cũng không còn.

Ba mươi tức thời gian nữa lại trôi qua, Hung giao bốn trảo đã có chút ngưng trọng, muốn duy trì hắc động như vậy cần phải dùng tới bao nhiêu năng lượng nó thực rõ ràng, tuyệt đối là một con số khủng bố. Nhưng mà, tiểu tử thoạt nhìn tu vi không bao nhiêu này vậy mà có thể chống đỡ lâu như vậy. Hơn nữa, Pháp tắc của hắn cũng bị hắc động nuốt đi không ít, thậm chí còn xuất hiện xu thế không thể địch nổi!

"Mặc dù giao gia gia ta mới chỉ xuất ra ba phần thực lực nhưng một sơ giai Võ Tôn, không, một kẻ sắp trở thành trung giai Võ Tôn như thế nào lại tiếp được? Vẫn là hắc động của tiểu tử này quá mức cổ quái, có lực lượng, có Sinh khí, có Tử khí, còn có một cỗ nguyên lực nhưng lại không phải là nguyên lực, giao gia gia ta còn cảm giác được khí tức Lôi đình thiểm điện, còn một cỗ năng lượng, giao gia gia..."

Đúng lúc này nó lại thấy chuyện này không nhất định sẽ kết thúc trong nhất thời nửa khắc nữa, tâm tính đang chơi trò mèo vờn chuột theo đó mà nộ khí chợt bốc lên, trực tiếp quát ra một chữ:

- Bạo!

Ngay lập tức, hắc động Thuỷ pháp tắc biến ra lập tức nổ tung, hắc động do Diệt Thiên Quyền kích ra theo đó cũng bị chấn tan, năng lượng do hai cái hắc động bạo tạc khổng lồ vô cùng ép tới khiến ba người Sở Nam phải lui về phía sau.

Bởi vì Sở Nam đứng trước nhất, lại kích phát ra Hỗn Nguyên Ban Chỉ hộ thân lên hai người Tương Hân, cho nên tuyệt đại bộ phận năng lượng đều tác động lên người hắn, năng lượng hung hăng đập vào ngực hắn, ngay lập tức hắn liền phun ra đại lượng máu tươi, ngay cả hai người Tương Hân cũng nhổ ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt cực kỳ.

Trong một khắc nguy cấp này, tay trái Sở Nam lại ngưng tụ ra một vòng xoáy, đem vẻn vẹn bảy giọt nước trong hắc động của Hung giao sau vụ bạo tạc tán ra hút vào thân thể, lập tức dẫn đường cho chúng tiến vào đan điền của hắn.

Bảy giọt nước này, bên trong có hàm chứa Pháp tắc.

Sở Nam muốn mượn bảy giọt nước này, để càng hiểu biết sâu về Pháp tắc!

Cùng lúc đó, Hung giao bố trảo lại nói ra:

- Lại còn cổ quái như vậy, còn không bị giao gia gia ta cho nổ thành tro bụi! Tiểu tử, giao gia gia ta không thích chơi với ngươi nữa, giao gia gia ta muốn ăn thịt ngươi, ngươi cường đại như thế, thịt của ngươi khẳng định rất ngon, nói không chừng ăn xong ngươi giao gia gia ta thoáng cái sẽ đột phá tới Thánh thú chi cảnh cũng không chừng.

Cuồng tiếu như vậy, Hung giao liền duỗi trảo hướng Sở Nam chộp tới, là hắn nghĩ, lần này Sở Nam chắc chắn trốn không thoát, chỉ có thể bị nó dễ dàng tóm được. Trảo của nó lao nhanh đến, Sở Nam không có thi triển ra Thiên Nhai Chỉ Xích bỏ trốn mà lại vỗ lên linh thú đại một cái, Tiểu Hắc lập tức bay ra.

- Thỏ?

Hung giao bốn trảo sững sờ, móng vuốt thoáng ngưng trệ, sau đó cũng không chút để ý mà hướng Sở Nam chụp tới. Tiếp đó, Tiểu Hắc chợt cuồng khiếu một trận, đi cùng với cuồng khiếu lại là một cỗ uy áp tràn ra.

Thanh âm cuồng khiếu đánh thẳng vào linh hồn Hung giao, khiến toàn thân nó rung lên một cái, trên mặt nó vậy mà lại hiện lên vẻ sợ hãi, cảm nhận được cỗ uy áp này, hai trảo phía sau của nó không khỏi mềm nhũn đi, theo bản năng mà muốn hướng về Tiểu Hắc quỳ xuống.

Nhưng Hung giao bốn trảo lại cứng rắn ngăn cản lại, mắt nhìn chòng chọc Tiểu Hắc, quát:

- Ngươi là ai?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui