Vũ Nghịch Càn Khôn

- Trẫm…

- Trẫm là cái quái gì?

Thiết Thương Hùng nghi vấn, cũng đem Minh Hoa quốc chủ bắt vào trong tay, Minh Hoa quốc chủ không ngờ rằng tử vong lại cách hắn gần như thế, chỉ cần Thiết Thương Hùng thoáng dùng sức thì mạng của hắn sẽ không còn, đến lúc đó, cái gì mà kế hoạch, hùng đồ bá nghiệp, trường sinh bất tử đều sẽ tan thành mây khói. Hơn nữa, chết còn vô cùng ủy khuất, theo điều kiện phản xạ, hắn muốn bóp vỡ thứ đồ hộ mệnh, nhưng trong nguy cấp chợt sinh chủ ý, liền hô lên:

- Tiền bối, ta không phải đến đoạt thịt của ngươi, ta đến đưa thịt cho ngươi.

- Đưa thịt sao?

Thiết Thương Hùng nhìn quét qua một lượt, quát:

- Thịt đâu? Ngươi dám lừa gạt gia gia, gia gia sẽ đem các ngươi làm thịt ăn hết…

- Thật mà, thật mà, ta sẽ lập tức lấy ra.

Minh Hoa quốc chủ nói xong lại quát với mười tám người:

- Còn không mau đi lấy thịt cho trẫm, đem toàn bộ ma thú của Thần Lai Sơn này đưa đến cho tiền bối.

Tính mạng Minh Hoa quốc chủ nằm trong tay Thiết Thương Hùng, lại nhìn thấy sự cường thế của Thiết Thương Hùng, đám người nào dám có chút do dự, vội vàng tản ra bốn phía, dùng thân phận Võ Thánh đi tìm thịt cho Thiết Thương Hùng.

Thiết Thương Hùng thấy vậy, nghi hoặc nói:

- Xem ra ngươi quả thật đến để đưa thịt…

Lời còn chưa dứt thì Thiết Thương Hùng đã bắt Minh Hoa quốc chủ trở lại đầm nước, sau đó chỉ về phía Hắc Đại, hỏi:

- Ngươi có biết hắn hay không?

- Không biết.

Minh Hoa quốc chủ vội vàng lắc đầu, đồng thời cũng nhận ra đám người Hứa Mãnh và Công Dã Dương, còn nhìn thấy Sở Nam được đám người bảo hộ tại trung tâm, trong lòng Minh Hoa quốc chủ liền dấy lên ngàn vạn khiếp sợ, thầm nghĩ:

- Chuyện gì xảy ra vậy? Bọn hắn tại sao lại không đánh nhau? Xem bộ dạng này của Thiết Thương Hùng, dường như…

- Minh Hoa quốc chủ?

Xương Nguyên chấn động, liền giải thích với Sở Nam, Sở Nam nghe xong, nhìn Minh Hoa quốc chủ một cái thật sâu, sau đó lại nhìn Hắc Đại, trong lòng thầm nghĩ:

- Minh Hoa quốc chủ đến đây cũng không phải là chuyện bất ngờ, dù sao thì nơi này cũng là địa bàn của Minh Hoa thượng quốc, mà mình thì mới dẫn theo một nhóm người đi diệt Phong Dương thượng quốc, cho dù xét trên phương diện nào đi nữa thì Minh Hoa thượng quốc cũng phải đến xem xét. Thế nhưng người này thì sao? Hắn thuộc thế lực nào? Có mục đích gì? Xem ra lần này lấy Thủy Hồn, so với tưởng tượng còn rắc rối hơn nhiều.

Suy nghĩ trong lòng vừa dứt, Sở Nam lại ra lệnh với đám người Xương Nguyên, Xương Nguyên lập tức đi đến phía Hắc Đại, cũng không đợi Hắc Đại tỉnh lại mà truy vấn, ngược lại nện cho hắn một kích thật mạnh, trong lúc hắn bất tỉnh liền lấy đi một giọt tinh huyết của hắn, sau đó vội quay trở về.

Sở Nam đem tinh huyết của hắn luyện hóa không hề phí chút sức lực nào, càng ngày càng có nhiều năng lượng của Thần Lai Sơn tràn vào trong cơ thể, hắn đã sắp tấn thăng Võ Tôn cao cấp rồi, trong đầm nước lúc này không chỉ nổi lên gợn sóng mà còn toát ra bong bóng…

Cùng lúc đó, người trẻ tuổi kia đã bắt được một tên Võ Thánh mà Minh Hoa quốc chủ phái ra, sau khi trải qua một phen tra hỏi tỉ mỉ, người trẻ tuổi lại nói:

- Thì ra là chuyện này, Thiết Thương Hùng quả thật đã bị thịt nướng chinh phục, nếu biết sớm như vậy thì bổn Vương đâu cần phải ở đây lâu như vậy? Sớm đã mang theo Thiết Thương Hùng trở về rồi.

Cảm khái xong, trong đầu người trẻ tuổi lại lóe lên tinh quang, thầm nghĩ:

- Đây không phải là một cơ hội tốt sao?

Ngay lập tức, người trẻ tuổi quát:

- Tiệm Hồn, Tây Độc, động thủ.

- Rõ, Vương thượng.

Một Hắc y nhân đi đến, nhìn chằm chằm tên Võ Thánh trung cấp của Minh Hoa thượng quốc, miệng lẩm nhẩm đọc, ánh mắt tên Võ Thánh trung cấp liền hiện vẻ mê man, giống như mất hồn. Ba phút sau, Tiệm Hồn cắn đầu ngón tay, điểm một giọt tinh huyết lên trán tên Võ Thánh trung cấp, tinh huyết lập tức thẩm thấu vào trong, lúc này, tên Võ Thánh trung cấp nhìn về phía Tiệm Hồn tràn đầy tư thái cung kính.

Phía bên kia, Tây Độc cũng bắt về một con Độc Giác Man Ngưu cho tên Võ Thánh trung cấp này, sau đó thả hắn đi, tên Võ Thánh trung cấp cứ như vậy đem theo Độc Giác Man Ngưu trở về phục mệnh, người trẻ tuổi lộ ra nụ cười, cũng để cho thủ hạ bắt một ít ma thú, sau đó đi đến phía đầm nước.

Thiết Thương Hùng nhìn thấy núi ma thú chất đống cao như núi, liền nhếch miệng cười, nghĩ đến những ma thú này nếu nướng chín thì nhất định có thể ăn thống khoái, sau đó, Thiết Thương Hùng mới thả Minh Hoa quốc chủ ra.

Minh Hoa quốc chủ thở phào một hơi, thoáng phân tích thế cục trước mắt, ánh mắt đảo qua Hắc Đại, cuối cùng ôm quyền nói với Sở Nam:

- Không biết tiền bối giá lâm đến Thần Lai Bộc Bố nên đã không nghênh tiếp từ xa.

- Minh Hoa quốc chủ khách khí rồi, ta cũng chỉ có tu vi Võ Tôn trung cấp mà thôi, không đảm đương nổi danh xưng tiền bối của quốc chủ.

- Tiền bối tất nhiên đảm đương được.

Minh Hoa quốc chủ không để ý đến tu vi của Sở Nam, hắn cho rằng Sở Nam nhất định đã ẩn tàng tu vi, bằng không thì sao có thể diệt Phong Dương thượng quốc được, lại ôm quyền nói:

- Không biết tại hạ có thể làm gì cho tiền bối?

Minh Hoa quốc chủ đem tư thái của mình hạ xuống thật thấp, trong lòng lại thầm nghĩ:

- Co được dãn được mới có thể thành đại sự!

Sở Nam cũng không chút khách khí, đáp:

- Ta quả thật có một việc muốn phiền toái quốc chủ.

- Tiền bối mời nói.

- Muốn lấy của quốc chủ một vật.

Sắc mặt Minh Hoa quốc chủ lập tức đại biến, bởi vì theo kinh nghiệm của hắn trước đây, những người nói ra câu này tiếp theo đều là muốn lấy đầu lấy mạng các kiểu, nhưng hắn liền vội vàng thu liễm tâm thần, bất động thanh sắc nói:

- Không biết tiền bối muốn gì?

- Muốn lấy Thần Lai Sơn và Thần Lai Bộc Bố này!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui