Vũ Nghịch Càn Khôn

- Ngươi sở dĩ không làm như vậy, là vì ngươi cảm thấy cơ hội đã đến,
ngươi cho rằng ta sẽ bị rút Hồn, không thể trốn thoát khỏi Thất Khôi Lỗi Trừu Hồn trận này. Ngươi đang chờ, chờ hắn sau khi rút Hồn ta thì ngươi sẽ nửa được xông ra, chiếm lấy nhục thể của ta, ngươi biết nhục thể của ta không phải cường hãn bình thường, sức hấp dẫn đối với ngươi cũng rất lớn. Quả là một cơ hội tốt, khiến ngươi quên tất cả, bí quá hóa liều,
muốn đánh cuộc một phen. Thiên Long Hồn, ngươi nói thử xem, ta đoán có
đúng không?

Thiên Long Hồn nghe thấy lời này, "Long quyển" liền muốn tan biến, hắn hoàn toàn bị dọa cho sợ hãi, Thiên Long Hồn vội nói:

- Chủ nhân, người hãy bỏ qua cho ta, ta sai rồi, ta tuyệt đối sẽ không…

- Ngươi không biết là đã muộn rồi sao?

Sở Nam nở nụ cười, nói:

- Hung Giao bốn trảo hẳn sẽ rất cần Thiên Long Hồn của ngươi, ta chỉ cần
xóa đi chút ký ức còn lại của ngươi, khiến ngươi trở thành một Long Hồn
thuần túy, không còn bất kỳ nguy hại nào, sau đó để Hung Giao bốn trảo
thôn hấp, hóa thành năng lượng của bản thân, dưới sự trợ giúp của ta,
Hung giao bốn trảo vượt qua người toàn không có vấn đề! Thiên Long Hồn,
ngươi nói xem, ta nói đúng không?

Hồn thân của Thiên Long Hồn như bị đóng đinh, không thể nhúc nhích, lời của chủ nhân đều là sự thật,
chủ nhân muốn xóa đi sự tồn tại của hắn quả thật rất dễ. Hung Giao bốn
trảo nuốt hắn, nói không chừng còn có thể hóa thân thành rồng, chỉ cần
chống lại lôi kiếp thì sẽ trở thành một con rồng chân chính. Mà chủ nhân ngay cả lôi điện còn có thể thôn hấp, muốn Hung Giao bốn trảo vượt qua
lôi kiếp thì quả thật là chuyện quá dễ dàng.

Nghĩ đến những điều
này, Thiên Long Hồn lập tức sợ hãi đến tận cùng, lại ngẩng đầu nhìn bảy
cỗ khôi lỗi, không chút do dự, lập tức thoát ly khỏi "Long quyển", hướng mà hắn lao đến chính là khôi lỗi cầm đao lợi hại nhất.

Hồn thân
của Thiên Long Hồn xuất hiện trong không trung, lão đầu gầy gò liền nhìn thấy rõ ràng, cũng lập tức sửng sốt, giống như là bị lôi điện của Sở
Nam bổ trúng, đơ ra như cỗ khôi lỗi., thầm nghĩ:

- Rồng, bên trong "Long quyển" không ngờ thật sự ẩn chứa một con rồng, rồng thần phục hắn, khấu bái hắn, vậy hắn là gì?

Lúc lão đầu gầy gò khiếp sợ, Thiên Long Hồn đã tiến vào trong một khôi lỗi, toàn thân lão đầu gầy gò run lên, vội vàng muốn đuổi Thiên Long Hồn ra, nhưng Thiên Long Hồn bởi vì muốn lấy công chuộc tội, tìm đường sống
trong chỗ chết, sao có thể bị lão đầu gầy gò đã suy kiệt đuổi ra được.

Dốc sức chừng vài phút, lão đầu gầy gò quả thật trả giá không nhỏ, thế
nhưng Thiên Long Hồn vẫn không có nửa phần xu thế bị đuổi ra, lúc này,
trong mắt lão đầu gầy gò chợt hiện lên một tia điên cuồng, quát:

- Rồng, rồng thì đã làm sao? Hắn có thể khiến ngươi quỳ xuống thì lão phu cũng có thể khiến ngươi quỳ xuống. Ngươi đã không chịu ra, lão phu sẽ
vĩnh viễn không bao giờ để ngươi thoát ra, lão phu sẽ nhốt ngươi trong
khôi lỗi đó, sau đó luyện thành một cỗ Long khôi lỗi.

- Lão già chết tiệt, chỉ bằng vào ngươi cũng muốn vây khốn bổn đại Thiên Long, nằm mơ đi!

- Nằm mơ?

Lão đầu gầy gò hừ lạnh một tiếng, quay đầu nhìn Sở Nam:

- Tiểu tử, ngươi chờ xem, Long khôi lỗi một khi thành, bất kể ngươi có bao nhiêu Hồn, là Hồn gì thì lão phu cũng sẽ rút cạn.

- Dám có chủ ý với chủ nhân, lão già chết tiệt, ngươi nhất định phải chết.

Thiên Long Hồn gào thét, không để ý đến Hồn lực tiêu hao, trực tiếp xóa sạch
tinh huyết mà lão đầu gầy gò dung nhập vào trong khôi lỗi, tinh huyết
vừa bị xóa, mối liên hệ giữa lão đầu gầy gò và khôi lỗi lập tức bị ngăn
trở, lão đầu gầy gò không thể khống chế được khôi lỗi bị Thiên Long Hồn
chiếm cứ, Thất Khôi Lỗi Trừu Hồn trận nhất thời cũng tự sụp đổ.

Lão đầu gầy gò sắc mặt đại biến, thân hình Sở Nam nhảy lên không, một tay
bắt lấy đoàn Hồn bên trong huyết quang, dung nhập lại vào trong cơ thể,
thì ra, Hồn mà lão đầu gầy gò rút ra không phải là Hồn của Sở Nam, mà là Hồn của Thập Vạn Đại Sơn.

Hồn của Thập Vạn Đại Sơn sau khi bị
rút ra lại lần nữa dung nhập, Sở Nam liền phát hiện, độ tương thích giữa Sơn Hồn của Thập Vạn Đại Sơn và thân thể rất cao, có cảm giác như nước
sữa giao hòa, Sở Nam mừng rỡ ra mặt, thầm nghĩ:

- Không ngờ lại là tin vui ngoài ý muốn.

Sau đó, Sở Nam lập tức phóng đến phía lão đầu gầy gò, muốn đem lão đầu gầy
gò chế trụ, thứ nhất, chế trụ lão đầu gầy gò thì khôi lỗi sẽ mất đi chỉ
huy, cũng trở thành vô dụng. Thứ hai, cố gắng bảo lưu những khôi lỗi
kia, hắn muốn nghiên cứu kỹ một phen.

Lão đầu gầy gò nhìn thấy Sở Nam xông đến, liền hét lớn:

- Tiểu tử, nếu ngươi giết ta, Thần thượng nhất định sẽ biết, ngươi sẽ…

Không đợi lão đầu gầy gò nói xong, Sở Nam liền ngắt lời:

- Yên tâm, ta sẽ không giết ngươi!

Nụ cười của Sở Nam liền khiến toàn thân lão đầu gầy gò phát lạnh.

Lão đầu gầy gò vì rút Hồn của Sở Nam, vì luyện chế Sở Nam thành khôi lỗi mà hắn đã thi triển “Thất Khôi Lỗi Trừu Hồn trận” chưa thuần thục, gần như bỏ ra toàn bộ tinh huyết và mấy trăm năm sinh mệnh. Lão đầu gầy gò làm
như vậy, một là bị dồn đến đường cùng, hai là chỉ cần luyện chế thành
công, thu phục được Sở Nam thì tất cả đều đáng giá.

Cũng chính
bởi vì thế, lão đầu gầy gò lúc này đã cực kỳ suy yếu, hơn nữa còn bị
Thiên Long Hồn chiếm đoạt một khôi lỗi, vì vậy Thất Khôi Lỗi Trừu Hồn
trận liền mất đi hiệu dụng, lực chiến đấu của lão đầu gầy gò lúc này
ngay cả ba thành lúc đỉnh phong cũng không đến.

Lão đầu gầy gò
dùng Thần thượng để uy hiếp, muốn khiến Sở Nam cô kỵ mà không lấy mạng
hắn, nhưng khi nhìn thấy Sở Nam cười nói sẽ không giết hắn, lão đầu gầy
gò lập tức vạn phần sợ hãi, trong lòng chợt nghĩ đến Sở Nam sẽ tra tấn
và xử lý hắn như thế nào.

Sở Nam cũng mặc kệ trong lòng lão đầu
gầy gò đang nghĩ gì, hắn đánh ra một quyền, lão đầu gầy gò nhìn thấy
vậy, còn cho rằng lại là hắc động, liền vội vàng dùng phương pháp lúc
trước ứng phó, nào biết được, trước mắt hắn không phải hắc động, mà là
Võ Tôn chi "Vực" huyết hồng sắc.

Theo sau Huyền Thủy Vực là vô số Diệt Nguyên Minh Đằng phô thiên lấp địa tràn đến, Huyền Thủy Vực đem
đại thụ chưởng kim sắc khốn trụ, đồng thời Diệt Nguyên Minh Đằng còn
quấn lấy trên người lão đầu gầy gò, không chỉ đem thân hình lão đầu gầy
gò quấn chặt như cái bánh chưng mà trên Diệt Nguyên Minh Đằng còn mọc ra vô số rễ, cắm vào trong huyết nhục lão đầu gầy gò, lúc này, trên người
lão đầu gầy gò đã tràn đầy Diệt Nguyên Minh Đằng.

Sau đó, điên cuồng thôn hấp tu vi, uy lực tăng gấp bội.

Tu vi của lão đầu gầy gò liền hạ xuống với tốc độ mắt thường có thể nhìn
thấy, không đến ba giây liền tụt khỏi cảnh giới Võ Thánh đại viên mãn,
rơi đến Võ Thánh cao cấp, lúc này, lão đầu gầy gò còn chưa hồi thần lại.

Đợi đến khi lão đầu gầy gò tỉnh táo lại, muốn khống chế khôi lỗi để ngăn
cản thì liền phát hiện đừng nói là khống chế khôi lỗi tùy tâm sử dụng,
mà ngay cả khiến khôi lỗi cử động cũng không làm được.

Lúc này, tu vi của lão đầu gầy gò đã rơi xuống Võ Tôn trung cấp.

Sợ hãi thấm sâu vào mỗi tế bào của lão đầu gầy gò, lại nhìn thấy Sở Nam
từng bước đi đến, lão đầu gầy gò muốn lui về sau, nhưng lại lui không
được, cảm giác tu vi như đang giảm xuống cực nhanh, trong mắt lão đầu
gầy gò liền lóe lên vẻ ngoan lệ, quát:

- Ngươi mau dừng lại, không được thôn hấp tu vi của lão phu…

- Chút thủ đoạn nhỏ này, ngươi cũng để vào mắt?

Lão đầu gầy gò bây giờ không còn tâm tình để ý, chỉ gào thét:

- Nếu không dừng lại thì lão phu sẽ tự bạo, sẽ…

- Vậy ngươi hãy tự bạo đi, ngươi cảm thấy một võ giả cảnh giới Võ Đế tự bạo có thể khiến ta bị thương được sao?

Sở Nam đi đến trước mặt lão đầu gầy gò, vẻ mặt lão đầu gầy gò giống như người chết, thất thanh hỏi:

- Ngươi muốn thế nào?

- Chốc lát nữa ngươi sẽ biết.

Sở Nam ngưng chỉ thành kiếm, một kiếm đâm đến, lấy ra một giọt tinh huyết, sau đó dùng Sinh Tử Quyết luyện hóa, hắn có thể nhìn ra tâm chí của lão đầu gầy gò này cũng không phải kiên định, cho nên mới dùng chiêu này,
hơn nữa, tu vi của lão đầu gầy gò cũng đã rơi xuống cảnh giới Võ Vương.
Cái mà Sở Nam muốn không phải là tu vi của lão đầu gầy gò, mà là ký ức
của hắn. Đợi khi khống chế được người này, sau đó lại để Tam Vĩ Hồng Hồ
đi vào giấc mộng của hắn.

Theo lý thuyết, khống chế sinh tử một
Võ Vương đối với Sở Nam mà nói là chuyện quá dễ dàng, nhưng lúc luyện
hóa được một phần ba thì Sở Nam đột nhiên cảm thấy trở ngại, cỗ lực cản
trở này còn vô cùng cường đại, giống như không phải hắn đang khống chế
một Võ Vương, mà là Võ Thần vậy.

Hàng lông mày kiếm của Sở Nam
nhướng lên, lập tức nghĩ ra đến hơn phân nửa là Thần thượng động tay
động chân, liền dốc toàn lực luyện hóa Sinh Tử Quyết, hai cỗ năng lượng
quỷ dị giằng xé khiến lão đầu gầy gò rơi vào đau đớn vô tận.

- Đau quá, đau muốn chết được, mau dừng lại…

Lão đầu gầy gò không ngừng hét, nhưng lại không ích gì, trên đầu Sở Nam
cũng tràn ra từng giọt mồ hôi lớn, mặc dù không biết cỗ năng lượng cản
trở này là gì, nhưng cũng không thể ngăn được Sinh Tử Quyết luyện hóa.

Ngay lúc sắp hoàn toàn luyện hóa thành công lão đầu gầy gò thì đột nhiên một tiếng “ầm” vang lên trong đầu Sở Nam, giọt tinh huyết liền bị nổ tan,
Sở Nam thổ ra một ngụm máu tươi, vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy thân
thể của lão đầu gầy gò cũng phát nổ, huyết nhục bắn khắp nơi, chết đến
không thể chết thêm được nữa.

Sở Nam khiếp sợ, từ khi hắn học
được Sinh Tử Quyết đến nay, đây là lần đầu tiên luyện hóa thất bại, cho
dù là lần trước tại đại lục Đồ Đằng, lúc luyện hóa Vạn Trận lão tổ thì
cuối cùng cũng thành công, nhưng lần này…

- Thần thượng quả nhiên lợi hại, không ngờ chỉ bố trí trên người thủ hạ một thủ đoạn nhỏ cũng đã phá hỏng Sinh Tử Quyết của ta!

Sở Nam nhìn huyết nhục đầy trời, khẽ lẩm bẩm, lại nhìn thấy bên trong
huyết nhục có một cái nhẫn, Sở Nam liền đưa tay bắt lấy, sau đó phá đi
ấn ký, kiểm tra một lượt, trong nhẫn trữ vật không có gì, chỉ có 18 cái
quan tài, Sở Nam thấy vậy, khẽ lẩm bẩm:

- Đây là thứ chuyên dùng để chứa khôi lỗi sao?

Nghi hoặc một phen, lúc này Sở Nam lại thử đem khôi lỗi thu vào trong nhẫn
trữ vật, quả nhiên thu vào, Sở Nam liên tiếp thu vào sau cỗ khôi lỗi,
chỉ để lại cỗ khôi lỗi mà Thiên Long Hồn chiếm cứ, Sở Nam áp chế khiếp
sợ và dục vọng muốn kiểm tra khôi lỗi, liền xoay người phóng về phía Kim Hồn, Thiên Long Hồn tâm thần bất an cũng theo sát phía sau.

o0o

Đồng thời, lúc Sở Nam khiếp sợ, tại một nơi cực xa, Hắc y nhân đeo mặt nạ kinh ngạc thốt lên:

- Là kẻ nào? Không ngờ có thể cùng Cấm Nguyên của ta đối kháng, đã vậy còn hủy cả hai thế cục mà ta bố trí!

Hắc y nhân đeo mặt nạ không biết là Sở Nam, lại lập tức hạ lệnh cho người điều tra, nhất định phải tra cho bằng được manh mối.

o0o

Lúc này, Sở Nam đã đi đến trước mặt một đống lớn Lưu Vân Kim Tinh, không
chút do dự, Sở Nam bắt đầu thôn hấp năng lượng Lưu Vân Tinh Kim, mỗi lần thôn hấp thì lại có một mảng lớn Lưu Vân Kim Tinh hóa thành bụi phấn.

o0o

Trên Vân Cương Sơn, không khí trở nên ngưng trọng vô cùng, hai thế lực gồm
Phong công chúa và Diệp Chính Phi giằng co lẫn nhau, đám Võ Thánh cũng
tập trung lại, trở thành thế lực thứ ba, cả ba nhóm thế lực đều bất
động.

Diệp Chính Phi không biết tình huống bên dưới chân núi như
thế nào, tuy nhiên hắn tin rằng người kia nhất định có thể cản được tỷ
phu của Thiên Quy, nhưng trong lòng hắn lại cảm thấy lo lắng, nhìn lướt
qua thế cục trong tràng một lần nữa, hắn thầm nghĩ:

- Cứ tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp, nếu như có thể khiến Phong công chúa khuất phục thì cho dù làm phiền đến sư tôn cũng đáng, hơn nữa, còn có
thể đề phòng tên tỷ phu của Thiên Quy, xem như phòng ngừa vạn nhất.

Nghĩ vậy, Diệp Chính Phi liền nói với nhóm thế lực thứ ba:

- Nếu như bây giờ các ngươi ra tay, tất sẽ có hồi báo phong phú. Còn nếu
như các ngươi vẫn tiếp tục do dự, vậy thì hãy chờ sự trả thủ điên cuồng
của bổn Vương đi!

Dứt lời, Diệp Chính Phi liền bóp vỡ hạt châu, sau đó nói với Thiên Nhiên:

- Phong công chúa, hi vọng lát nữa nàng vẫn có thể bình thản được như vậy.

- Cũng hi vọng người mà ngươi gọi đến đủ mạnh!

- Sẽ như nàng mong muốn!

Trên mặt Diệp Chính Phi tràn đầy nụ cười, dường như có cảm giác nắm càn khôn trong tay.

o0o

Tại một nơi ở Tiên Thành thiên quốc, lúc Diệp Chính Phi bóp vỡ hạt châu,
một lão giả bỗng nhiên mở mắt, trong đôi mắt đục ngầu bắn ra tinh quang, thân ảnh lóe lên, dùng tốc độ nhanh nhất phóng đến Vân Cương Sơn.

o0o

Chân núi Vân Cương Sơn, Sở Nam đang ở trong mỏ Lưu Vân Tinh Kim, chạy lui
chạy tới, thế nhưng, những mỏ khoáng này đều có một ít nhánh, hơn nữa
những nhánh này còn không thông đến nhánh chủ, Sở Nam dùng thần niệm dò
xét cũng không được, bởi vì quá xa, chỉ có thể không ngừng chạy loạn
trong Vân Cương Sơn để tìm nhanh chủ của Lưu Vân Tinh Kim.

Lúc Sở Nam đang chạy, khôi lỗi bị Thiên Long Hồn khống chế vẫn một mực theo
sát phía sau, nó không thể tùy ý xuyên qua vách đá như Sở Nam, thế nhưng lại càng bạo lực phá núi đuổi theo, âm thanh ầm ầm không ngừng truyền
đến bên trên Vân Cương Sơn.

o0o

Trên núi, Thiên Nhiên vẫn
trì hoãn thời gian, Diệp Chính Phi đột nhiên quay đầu nhìn về phía xa,
chỉ thấy phía xa dần dần xuất hiện một chấm đen nhỏ, không đến một giây
thì thân ảnh đó đã xuất hiện trên đỉnh đầu mọi người.

Chúng Võ Thánh đều cảm thấy khó chịu, nhưng Diệp Chính Phi lại hét lớn:

- Sư tôn!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui