Vũ Nghịch Càn Khôn

Tăng Soả tự nhiên là không trúng độc.

Hắn sớm chờ đợi cơ hội nhưng cơ hội một mực không có xuất hiện, cho tới bây giờ hắn mới thấy Sở Nam một mình đấu với nhiều người, thân không rảnh, chú ý lực lại phân tán, vì thế hắn dùng thế sét đánh không kịp bưng tai mà ra tay như chớp giật.

Năm ngón tay tay phải hướng trữ vật yêu đái Sở Nam thò tới, năm ngón tay trong nháy mắt chạm tới trữ vật yêu đái, dĩ nhiên lại hoá thành vô ảnh, Tăng Soả thầm thở ra một hơi, loại tình huống này cho thấy trữ vật yêu đái này cùng trữ vật giới chỉ thật ra là cùng một loại.

Kết quả là, Tăng Soả "Bất Không Thủ" đến từ Thần Thâu môn này bắt đầu làm sự tình hắn không thể không quen thuộc hơn, thi triển tuyệt học của Thần Thâu môn, muốn dựa theo dấu hiệu từ trong trữ vật yêu đái Sở Nam lén lấy ra ba khoả cốt đầu kia!

Nghĩ đến ba khối xương kia đến tay, Tăng Soả không khỏi vạn phần kích động trong lòng, ngay cả Ngũ Quan đang giằng co với Phong Lôi long quyển phong thấy hành động của Tăng Soả như vậy cũng nở một nụ cười, tuy rằng Tăng Soả không phải thâu đi kiện ngọc bội Tổ bảo kia, nhưng như vậy cũng có thể khiến cho Sở Nam phân tâm.

Như thế, là đủ rồi.

Nhưng lúc Ngũ Quan cười cười, Tăng Soả lại muốn khóc rồi, bởi vì tuyệt học Thần Thâu môn lại mất đi hiệu lực, thứ hắn bắt phải đâu phải là thứ hắn muốn mà lại là một thứ gì đó chắn ngang sự xâm nhập của hắn, ngón tay hắn đã hiện hình rồi!

Thần Thâu môn am hiểu hai cái phương diện, một tự nhiên là trộm cắp, hai là chạy trốn, dù sao khó tránh khỏi có thời điểm thất thủ, thất thủ cũng không sao, chỉ cần có thể chạy trốn, tìm cơ hội trộm lại là được rồi.

Cho nên, Tăng Soả trước tiên cảm giác được không đúng liền muốn quay người bỏ chạy, Tăng Soả có một ngàn vạn cái lý do có thể chạy trốn được, Sở Nam đối mặt với nhiều người hội đồng như vậy, còn tinh lực đâu mà lý tới hắn đây?

Nhưng mà, ngay lúc hắn rụt tay quay người muốn chạy lại nghe được Sở Nam nói ra:

- Ngươi muốn cái gì? Nói cho ta biết không được sao? Tại sao phải đi trộm đây?

Ba câu hỏi thoáng hiện, Tăng Soả rốt cuộc chạy không dược, đơn giản là Hoả long pháp tắc đã đem toàn thân hắn quấn chặt!

Loại tình huống này Tăng Soả vẫn có thể dốc sức liều mạng chạy trốn trong chốc lát, nhưng mà Sở Nam lại nói một câu:

- Nếu ngươi dám động nửa bước, kết quả của hắn chính là của ngươi!

Tăng Soả minh bạch từ "hắn" trong miệng Sở Nam là chỉ ai, chính là cái tên gia hoả bị Hoả pháp tắc của mình thiêu đốt, mà người này trong miệng vẫn phát ra tiếng kêu thảm thiết kinh thiên động địa, thảm thiết đến mức tựa hồ khiến cho mỗi một khoả tế bào bu lại với nhau.

Nghe được tiếng kêu thảm thiết kia, Tăng Soả không khỏi rùng mình một cái, không dám trốn nữa, làm một bộ như đợi nhận mệnh vậy, hắn quay người lại, trong tích tắc tay phải của hắn lần nữa duỗi ra, hắn còn muốn trộm!

Chỉ có điều, lúc này đây không phải là trữ vật yêu đái mà là trộm đồ trong thân thể Sở Nam, trộm đan điền!

Tăng Soả đã thông suốt, đã trộm không được vậy thì phối hợp với đám Ngũ Quan đem người này chém giết, đến lúc đó mấy khoả cốt đầu hắn muốn cũng như trăm sông đổ về biển.

Ngũ Quan thấy một màn như vậy lại càng thêm vui vẻ rồi, hắn hét lớn một tiếng:

- Toàn bộ xuất kích!

Tham dự mưu đồ bí mật, trừ Việt Long ra thì còn có mười hai người, lại trừ tên cung tiễn thủ, bỏ sáu tên đang động thủ ra thì còn năm người nữa. Dưới tiếng quát của Ngũ Quan, có ba người trong đó xông ra, tay cầm Thần khí chém về phía Sở Nam, hai người còn lại lại từ trong lòng đất thò tay ra, mỗi người chụp lấy một chân Sở Nam.

Trong lúc nhất thời, thế cục trở nên vô cùng nguy hiểm.

Giờ phút này, Sở Nam cũng không thể dùng lực lượng một người cùng mười hai người này đối kháng được nhưng hắn lại cười, thậm chí còn không thèm đi quản Tăng Soả muốn trộm cái gì của hắn, hắn chỉ cười, dù sao bên cạnh hắn còn một tay đấm siêu cấp!

Cười, Sở Nam giơ tay lên, một ngón chỉ ra ngoài, chỉ xuống sáu lần, hắn nói:

- Cửu Võ, ta xem bọn hắn khó chịu, sống!

Dứt lời, Cửu Võ loé lên một cái, Cửu Võ sớm cũng đã muốn ra tay, cho dù Sở Nam không nói thì hắn cũng muốn xuất thủ, bởi vì hắn sợ Sở Nam xuất hiện một tia sơ xuất nào, dù sao dưới nhiều người đã lập kế hoạch vây công như vậy, đối với Sở Nam mà nói uy hiếp cực lớn. Lúc sắp ra tay, Cửu Võ lại khiếp sợ trong nội tâm.

"Lôi đình thiểm điện, Sinh Tử khí tức, có Phong có Lôi, hắn đến tột cùng là còn cái gì nữa đây? Độc pháp tắc này đối với hắn không có hiệu quả, nguyên do là vì Sinh Tử?"

Vô số nghi vấn không có đáp án nhưng Cửu Võ lại một lần nữa củng cố cái kết luận kia càng thêm sâu sắc:

"Nhất định phải bảo hộ tốt hắn, tuyệt đối không thể để hắn gặp phải chuyện không may, hắn càng cường đại càng tốt!"

Kiếm khí pháp tắc bạo loạn trên không, đâm ngực mổ bụng, huỷ năng lượng, diệt pháp tắc, chỉ ba lần hít thở sau, sáu tên bị Sở Nam chỉ ra đều bị thương nặng.

Ngũ Quan kinh hãi, người này cường hãn như vậy là hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn, thực lực của bọn hắn, vậy mà đã bị tiêu đi một nửa!

Tại thời điểm Cửu Võ nổi bão Sở Nam liền quát ra ba chữ "bạo", nhất thời Phong Lôi, Sinh Tử, Thuỷ Hoả long quyển phong nổ tung lên, khiến cho Ngũ Quan cùng Trần Đại Lâm phải lui về phía sau, sắc mặt nhất thời khó coi. Bọn hắn nghĩ mãi mà không rõ, vì cái gì mà công kích của một trung giai Võ Thánh thi triển ra lại có thể mạnh mẽ như vậy, không chỉ ngăn cản được bọn hắn mà còn khiến bọn hắn bị thương.

Đám người Ngũ Quan không biết được, Phong Lôi long quyển phong gì gì đó chính là thứ có thể huỷ diệt được Phi Lai Phong của Thần Thượng!

Cách đó không xa, Thương Giác thấy Sở Nam cùng Cửu Võ không việc gì, trong nội tâm liền nổi lên vẻ phẫn nộ, ngoài phẫn nộ ra lại còn có một cỗ khuất nhục thật sâu, hắn chơi với độc, hắn cũng đối với độc cũng là mười hai vạn phần tự tin, thế nhưng mà trước hai người kia, lại hoàn toàn chả thấm vào đâu.

Thương Giác chịu không được, trong mắt chợt hiện hung quang.

"Hôm nay không phải vì đoạt bảo, cũng phải đem hai người các ngươi giết chết ở chỗ này."

Thầm hung hăng xong hắn liền lấy ra một khoả đan dược, đúng là thứ hắn dùng Địa Tâm Chu trao đổi, lại để cho Sở Nam giúp hắn luyện chế ra Sát Na Phương Hoa đan!

Sát Na Phương Hoa, tên như ý nghĩa, trong "sát na" (tích tắc), "phương hoa" (dung nhan) kịch biến, biến thanh niên thành lão ấu, biến khô mộc thành gỗ mục, độc đích thị Sinh mệnh lực (độc nhắm vào sinh mệnh lực)!

- Liền dùng đan dược ngươi luyện chế đả bại ngươi a! Chết dưới đan dược chính mình luyện ra, thú vị...

Thương Giác âm hiểm cười nói, trong nội tâm lại bay lên một cỗ khoái cảm trả thủ, hắn không có đem Sát Na Phương Hoa đan lập tức ném ra mà vận khởi Độc pháp tắc của hắn, muốn đem khoả đan dược này dung hợp vào bên trong.

Cùng lúc đó, tay của Tăng Soả đã xuyên vào thân thể Sở Nam, tiến tới bộ vị đan điền kia, nhưng mà chỉ có thể đến gần, xa hơn đều không thể tiến thêm mảy may. Tăng Soả liên tục thất thủ, trốn lại càng không được, vẻ mặt theo đó sớm đã tái đi, trong nội tâm lại chấn động vô cùng.

"Bất Không Thủ cũng không tiến vào được? Điều này nói rõ nhục thể của hắn cường hãn đủ so với Thần khí bình thường... Không, so với Thần khí còn muốn lợi hại hơn! Siêu cấp Thần khí?"

Tăng Soả tự đưa ra một cái kết luận nhưng lại bị kết luận của mình làm cho giật mình đến độ run rẩy toàn thân, không biết Sở Nam như thế nào lại luyện ra một cái thân thể cường hãn kinh nhân như thế. Tăng Soả trước kia từng chứng kiến Sở Nam cùng Cự Lực Viên đối quyền, đã biết rõ thân thể Sở Nam rất cường hãn cho nên hắn đã dùng tới mười hai thành thực lực, nhưng mà sự thật so với hắn nghĩ lại còn muốn xa hơn rất nhiều, cường hãn hơn rất nhiều.

Ngay lúc Tăng Soả không biết phải làm sao này Sở Nam lại ra tay, lấy đi máu huyết của Tăng Soả!

Cạnh đó, dao động thoáng hiện kia truyền đến một tiếng kêu sợ hãi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui