Vũ Nghịch Càn Khôn

Thời điểm Sinh tử ấn ký xuất hiện, Thương Giác rốt cuộc đã tìm được đáp án, hiểu rõ là chuyện gì.

Tại một khắc này, Thương Giác còn minh bạch, từ nay về sau, sư tôn cái gì,
Chí Độc môn cái gì đều không còn tác dụng, trừ phi hắn không muốn sống,
Thương Giác tự hỏi trong lòng:

"Ta muốn sống?"

Trong lúc
nhất thời, Thương Giác không có tìm được kết luận nhưng hắn rất rõ ràng, hắn không muốn chết, tuyệt đối không thể chết, lúc trước gần như dẫm
chân lên cái chết, hắn không muốn gặp phải cái loại thời khắc này nữa.

Sở Nam không hề để ý tới những người mai phục chém giết hắn này nữa, hắn
tán đi cái vòng xoáy do chư long hình thành kia, gọi Thiên Long hồn qua, Thiên Long hồn thực hưng phấn vạn phần, bởi vì hắn cảm giác được bản
thân đã có thay đổi, đã trở nên mạnh hơn, trừ đó ra còn có một ít biến
hoá khác nữa giống như Ngũ hành kia, đều in khắc sâu trong hồn thể của
nó, Thiên Long hồn nói:

- Chủ nhân, còn có gì phân phó?

- Có công, tất có thưởng! Ta nói rồi, chỉ cần ngươi trung thành, ngươi sẽ đạt được rất rất nhiều.

Sở Nam nói xong liền thu Không Gian Sáo trận lại, sau hướng mặt đất hạ xuống.

Lúc này, Tam Vĩ Hồng Hồ vẫn còn đang cùng nam tử tuấn tú đang còn tiến hành liều mạng thảm thiết, nam tử tuấn tú tu vi xác thực đã giảm, thực lực
cũng yếu đi nhưng kinh nghiệm của hắn cũng không phải vì tu vi mà mất
đi, với kinh nghiệm giúp hắn chèo chống, tạm thời không rơi vào suy tàn
chi địa, nhưng theo thời gian trôi qua, chém giết kéo dài, tình cảnh của hắn càng ngày càng nguy hiểm.

Trước kia, Sở Nam cho rằng Diệt
Nguyên Minh Đằng có thể thôn phệ tu vi xong là mọi chuyện kết thúc,
nhưng chứng kiến hành vi của nam tử tuấn tú hắn mới nhận thức được một
điều:

"Tu vi rớt xuống, chỉ là vấn đề tạm thời, bọn hắn còn kinh
nghiệm, đã trải qua một lần vậy thì sự tình sau đó sẽ dễ dàng hơn rất
nhiều, tựa như con đường đã đi qua một lần, mặc kệ hiểm trở thế nào lại
đi lại một lần nữa thì sẽ tốt hơn rất nhiều. Tu vi của bọn hắn có thể
rất nhanh sẽ khôi phục lại, như vậy, chuyến đi Vụ Cấm Hải này lại càng
thêm bảo đảm, thời điểm chống lại sư tôn bọn hắn, có lẽ sẽ có được rất
nhiều chỗ tốt."

Sở Nam thầm cười nói trong lòng, sau lại hướng đám Địa Nguyệt Châu đi tới, đồng thời trong nội tâm còn thầm nhủ:

"Đem Diệt Nguyên Minh Đằng tăng lên phẩm giai rất cao, như vậy trong lúc
chiến đấu đột nhiên xuất ra mới có thể chiếm được đại ưu thế. Xem ra,
phải tìm không ít người rồi!"

Vừa định ra cái kế sách này Sở Nam lại nghĩ tới Sinh Tử Quyết.

"Tuy dùng Sơn hồn làm thực lực đại trướng, nhưng để khống chế chút ít người
này xem ra cách cực hạn không xa, nhất định phải trong thời gian ngắn
gia tăng lên thực lực của chính mình, bằng không thì, một chiêu này
không đủ dùng rồi, nói không chừng còn có hoạ ngầm khác."

Lúc
này, Sở Nam đã đi tới trước mặt đám Địa Nguyệt Châu, bên dưới vẫn phun
ra Địa Nguyệt Châu, Sở Nam đang muốn thu Địa Nguyệt Châu rồi sau đó đi
xuống dưới xem xem có cốt đầu tồn tại hay không, ngay lúc tay đang giơ
lên không thì đột nhiên trì trệ lại.

Cửu Võ thấy thế, lo lắng xuất hiện, hắn nói:

- Sở Nam, làm sao vậy?

Sở Nam cười cười, đáp lại:

- Không có gì, ta nghĩ tới một cái khả năng.

"Ân? Không phải là lại tự nghĩ ra một chiêu tuyệt học gì đó chứ?"

Cửu Võ thầm nghĩ, còn vẻ mặt lại hiện ra:

"Nếu nói như vậy, vậy thì không khỏi quá doạ người rồi! Đánh một trận, sáng tạo ra một chiêu, chuyện này..."

Sở Nam tuy rằng đã nghĩ thông suốt chuyện đám vòng xoáy dung hợp, nhưng
hắn cũng không có sáng tạo ra cái gì mà vừa rồi hắn nghĩ tới chính là
khả năng kia, là Sinh Tử Quyết.

"Nếu như đem Diệt Nguyên Minh
Đằng cùng Sinh Tử Quyết kết hợp, trước dùng Diệt Nguyên Minh Đằng đem tu vi của đối phương thôn phệ đi, để cho hắn giảm tu vi xuống sau lại dùng Sinh Tử Quyết luyện hoá, vậy kết quả sẽ là gì? Có thể hay không theo tu vi hắn khôi phục, độ khó khống chế liền gia tăng? Nếu thật sự hữu hiệu, đem tu vi của hắn kéo xuống Võ Vương chi cảnh, lại đi khống chế mà nói, quả thực là không cần tốn nhiêu sức rồi."

"Đợi Ngũ Quan khôi phục tu vi liền biết rõ có hữu hiệu hay không rồi."

Thời điểm Sở Nam nghĩ tới đây thì tại Thập Phương đại lục, bên trong một
phiến sơn mạch bí ẩn, một lão giả đang phẫn hận không thôi:

-
Chết tiệt, cái ấn ký này làm sao mà không hết? Ta làm sao có thể bị tiểu tử kia quản chế đây? Lão phu nhất định phải bỏ, nhất định phải bỏ!

Lời phẫn hận này tự nhiên Sở Nam không nghe được, lúc này hắn đã đi tới
trước chỗ đám Địa Nguyệt Châu kia rồi toàn bộ thu sạch sẽ, sau đó lại
hướng phía dưới giếng phun rơi xuống. Cửu Võ thấy vậy cũng không chút do dự xuống dưới theo, hắn muốn đảm bảo an nguy của Sở Nam, đây chính là
một hạt giống có tiềm lực phi thường, hắn muốn cho Sở Nam phát triển một cách an toàn.

Dưới nền đất, tại 3000 trượng sâu có một toà núi
nhỏ, hoàn toàn là do Địa Nguyệt Châu tạo thành, Sở Nam khiếp sợ không
thôi mà nhìn những khoả Địa Nguyệt Châu này, chỉ cần mỗi một khoả có thể tăng trưởng 100 cân lực vậy thì đó cũng là một con số khá là khủng bố.

"Những Địa Nguyệt Châu này, có thể giúp ta đột phá 1000 vạn cân lực sao?"

Sở Nam thầm nghĩ, lấy ra ba khối cốt đàu, ba khối cốt đầu chỉnh tề hướng
ngọn núi Địa Nguyệt Châu run lên, cho thấy khối cốt đầu thứ tư chính là ở trong đó.

Sở Nam vừa thu lấy khối cốt đầu thì Cửu Võ đã đi tới, Sở Nam nói:

- Cửu Võ, ngươi trước lấy ra một bộ phận a, hôm nay nếu không có ngươi, ta thật đúng là ứng phó không nổi.

Cửu Võ lắc đầu, nói:

- Đây là do ngươi phát hiện ra, tự nhiên sẽ quy của ngươi.

Sở Nam có chút ngoài ý muốn, nghĩ đến từ lúc bước chân vào con đường Võ
đạo cho tới nay, ngoại trừ thân nhân huynh đệ ra thật đúng là không có
gặp qua người nhìn thấy nhiều bảo bối như vậy mà không động tâm, Sở Nam
hỏi:

- Ngươi chướng mắt?

- Địa Nguyệt Châu, là đồ tốt...

Cửu Võ nói đến đây tay liền lấy ra chín khoả, lại nói tiếp:

- Chín khoả này, coi như đủ thù lao ta ra tay rồi, số còn lại, đều là của ngươi.

- Ngươi muốn ta thiếu nợ nhân tình?

Sở Nam hỏi, đem Địa Nguyệt Châu toàn bộ thu vào trong yêu đái trữ vật.

Ngọn núi Địa Nguyệt Châu biến mất, ở vị trí trung tâm lại có một khối xương
bóng loáng cao ba mét đứng thẳng tắp, lần này Sở Nam đã có chút ít cảm
giác nhận ra, hắn cảm giác được khối xương trước mắt này chính là một
cây xương ngón tay!

Cửu Võ chứng kiến khối xương này trong mắt
liền tràn ngập nghi hoặc, Sở Nam đem khối xương thu lại, đi đến trước
mặt Cửu Võ mà nói:

- Cứ cho là ta thiếu nợ ngươi một cái nhân tình đi.

Cửu Võ vui mừng không chút che dấu, đột nhiên toàn thân Cửu Võ tản kiếm khí ra bốn phía, sau liền xông thẳng lên trên, trong miệng lại còn nói ra:

- Sở Nam, bên trên đã xảy ra chuyện.

- Bên trên gặp chuyện không may?

Sở Nam nhớ lại, lúc xuống dưới này thế cục trên mặt đất đúng ra sẽ không
phát sinh chuyện không may gì, nếu như gặp phải chuyện không may vậy thì chính là do ngoại lực tác động rồi.

- Từ bên ngoài đến?

Sở Nam lập tức nghĩ đến Tôn Long Võ Thần nhất định muốn hắn chết đến bây giờ vẫn còn chưa hiện thân.

Trước mắt Sở Nam, đã nhiều hơn một cái lối đi, là do Cửu Võ mở ra, giờ phút
này Cửu Võ rất gấp gáp, so với Sở Nam còn muốn gấp hơn, hắn tuyệt đối
không cho phép những biểu hiện của Sở Nam lúc nãy lộ ra ngoài, cái gì mà Ngũ hành chi thân, cái gì mà Thiên Long hồn, cái gì mà thao túng Lôi
đình vân vân bị truyền ra ngoài, ai truyền, hắn liền giết kẻ đó!

Tuyệt không nương tay!

Sở Nam cùng Cửu Võ dùng tốc độ nhanh nhất vọt lên mặt đất, mắt liếc quét
tới, Tam Vĩ Hồng Hồ không hề cùng nam tử tuấn tú chém giết nữa, bởi vì
nam tử tuấn tú đã ngã ra mặt đất, không có lực để tái chiến, mà Thiết
Thương Hùng, Cự Lực Viên, còn có đám người Minh lão tổ lại cùng Thương
Giác, Ngũ Quan cùng một chỗ.

Duy nhất vừa biến mất lại chính là Tiên Nguyệt kia!

- Quả nhiên hồng nhan hoạ thuỷ.

Cửu Võ quét nhanh qua, sau phân biệt một cái phương hướng liền điên cuồng đuổi theo.

Sở Nam dùng Diệt Nguyên Minh Đằng đem Đinh Thanh kia cuốn lấy, một bên cắn nuốt tu vi một bên điên cuồng đuổi theo, mà những người khác cùng chúng hung thú đều theo sát phía sau Sở Nam.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui