Vũ Nghịch Càn Khôn

Thuỷ kiếp như mưa, khủng bố vạn phần!

Vừa mới bình tĩnh trở lại,
Cửu Võ liền không thể bình tĩnh nổi nữa, Cửu Võ dám khẳng định, dựa theo những gì hắn đọc được, tình huống trước mắt này so với người năm lần độ Thuỷ kiếp còn khủng bố hơn!

Nhưng hết thảy, mục tiêu nhắm vào chỉ là một gã trung giai Võ Thánh!

- Bây giờ đã như thế này rồi, sau này sẽ như thế nào đây?

Cửu Võ có chút lo lắng, nhưng hắn càng lo lắng chính là Sở Nam sợ rằng
không có "sau này" rồi, sợ Sở Nam trong cơn mưa Thuỷ kiếp này, một mạng ô hô ai tai.

- Xử lý như thế nào đây? Xử lý như thế nào đây?

Cửu Võ xoay chuyển tâm niệm nhanh chóng, minh tư khổ tưởng lấy phương pháp giải quyết tình huống trước mắt.

- Kim sắc thiểm điện cũng coi như thôi, nếu chết dưới Thuỷ kiếp này, vậy
sẽ... Nếu điện chủ ở đây, có thể vãn hồi cảnh bất lợi này sao?

Bạch Vô Nhan chứng kiến Sở Nam rơi vào đường chết, bản thân đúng ra là phải
cười to mới đúng, nhưng mà nhìn từng giọt từng giọt Thuỷ kiếp rơi xuống
hắn ngay cả cười cũng không nổi, ánh mắt nhìn về phía Sở Nam theo đó mà
lộ ra vẻ sợ hãi vô cùng, sợ hãi vô cùng nồng đậm.

Thiết Thương
Hùng không chiến nữa, Cực Tiên cũng không hề liều mạng nữa, về phần tên
mập, thời khắc này chính là thời cơ tốt để bỏ chạy nhưng không biết vì
cái gì mà hắn lại không có khai mở bước chân. Còn đám người Minh lão tổ
mặc dù cũng ưu tâm trùng trùng, bọn hắn không thể không ưu tâm trùng
trùng, bởi vì sinh tử của bọn hắn toàn bộ nằm trong tay Sở Nam, nếu như
Sở Nam chết, bọn hắn cũng phải chết!

Cốc Hi Đan nắm chặt song quyền, nghĩ đến mỗi một chữ ngày ấy của sư tôn mà trong nội tâm sinh ra thống hận bản thân không thôi:

- Sư tôn nghịch thiên mà đi, đệ tử dù muốn tu Nghịch đan đạo nhưng lúc này lại không thể giúp gì được cho sư tôn, đệ tử có tội.

Đột nhiên, Cốc Hi Đan nghĩ tới Sở Nam nói đan dược Phá toái được hư không
có thể luyện chế ra được, trong lòng hắn chợt xuất hiện một cái ý niệm:

- Đan dược Phá toái hư không cũng có thể luyện chế ra được, vậy ngăn cản được Thuỷ kiếp, cũng có thể luyện được!

Nghịch đan đạo của Cốc Hi Đan, lại có hướng đi mới!

Trong lúc đó, còn có một người nhìn chòng chọc đám hắc vân kia, lắng nghe tiếng mưa Thuỷ kiếp, người này chính là Tiên Nguyệt.

Tiên Nguyệt từ trong cơn mưa Thuỷ kiếp nghe được thanh âm, chỉ là thanh âm
kia đối với người tu luyện Thanh âm pháp tắc như nàng mà nói, không phải là một khúc mỹ diệu chi nhạc mà là thống khổ luyện ngục chi hành
(chuyến đi tới luyện ngục), mặc dù nàng bây giờ là Võ Thánh đại viên
mãn, bên trong lại ẩn hàm một cỗ năng lượng có thể so với Địa Võ Thần,
mà thanh âm mang theo sự đau đớn kia không phải đau đớn về thể xác mà
linh hồn, tâm thần, thần niệm...

Nhưng bất luận đau đớn gì nàng
đều nhịn xuống cả, nàng muốn phá đi thanh âm của Thuỷ kiếp này, nàng
nghĩ rất đơn giản, có thể phá được cái thanh âm kia vậy thì có thể giúp
được công tử vài phần đau đớn, có thể để công tử bớt một điểm tra tấn.

Cấm Vụ, ngay lúc mọi người tập trung tinh thần lên người Sở Nam thì lại cuồng lui về phía sau.

Đám người xung quanh khoả thạch đầu kia lần nữa chuyển ánh mắt nhìn về phía đoàn hắc vân trên Vụ Cấm Hải mà sắc mặt đại biến, nghi vấn trùng trùng
điệp điệp sinh ra:

- Đó là Thuỷ kiếp trong truyền thuyết sao? Nếu như đúng vậy ai đang độ kiếp Thuỷ kiếp cường đại như muốn huỷ diệt hết
thảy như thế, cường đại Thuỷ kiếp như thế, người độ kiếp kia phải bực
nào mạnh mẽ?

Một bên chấn kinh, một bên kinh hoảng, tất cả đều do Thuỷ kiếp cường hãn, ngay cả đám hắc vụ bao quanh khoả thạch đầu cũng
phải hoảng loạn. Bọn hắn muốn đi xem người độ kiếp nhưng lại không nỡ bỏ qua cơ duyên ngay trước mắt, khoả vẫn tinh!

Lúc này, có một người nói:

- Không bằng, chúng ta trước đem Cấm Vụ bài trừ, sau lại chia cắt khoả vẫn tinh này?

- Tốt!

Lập tức có người đồng ý.

Rất nhanh, chữ "tốt" không ngừng vang lên, đến cuối cùng, tất cả mọi người
có mặt tại đây đều đồng ý, bởi vì bọn hắn đại bộ phận đều mang chủ ý
giống nhau, sau khi đoạt được vẫn tinh liền đi xem người độ kiếp, nhìn
xem có cái gì tốt hay không, ví dụ như pháp bảo, ví dụ như đan dược...

Lập tức, một đám người thi triển ra thủ đoạn công kích Cấm Vụ phía đối diện!

Mà tại một địa phương cách đám người này xa xa, trong hai cái bình phong
có tác dụng ẩn đi tất cả khí tức có hai người đang cẩn thận từng li từng tí nhìn về đám người phía trước, trong mắt bọn hắn đều phát tán ra nồng đậm tham lam, trong đó có một đặc biệt nồng đậm, chỉ là người này lúc
chuyển đầu nhìn về phía hắc vân, thần sắc tham lam lại có chút âm trầm:

"Chẳng lẽ lại là hắn? Nếu thật là hắn, hắn tự tìm đường chết sao? Thuỷ khắc Hoả, hắn hẳn phải chết không nghi ngờ!"

Nhưng mà, theo trực giác của hắn, sự tình sẽ không đơn giản như thế, dựa vào
Thuỷ kiếp không ngừng rơi xuống, nếu sự tình đúng như hắn nghĩ vậy thì
Thuỷ kiếp kia căn bản không cần phải tạo ra thanh thế lớn như thế, sớm
đã đem người độ kiếp giải quyết rồi.

Lại nói Sở Nam, thấy Thuỷ
kiếp như mưa hắn cũng phải kinh hoảng một trận, đồng thời với kinh hoảng lại là tận cùng phẫn nộ. Thuỷ kiếp này rõ ràng là muốn mạng của hắn,
hơn nữa, trực giác nói cho hắn biết, Thuỷ kiếp dị biến như thế cùng với
đạo Kim sắc thiểm điện kia không thoát khỏi can dự.

Nộ dến cùng cực, Sở Nam nở một nụ cười.

Sở Nam thầm nhủ:

"Thuỷ kiếp hàng lâm vốn là vì huỷ diệt kẻ nghịch thiên, một giọt lưỡng tích,
vô số tích (một giọt hai giọt, vô số giọt) thì có cái gì khác biệt sao?"

Sở Nam lắc lắc đầu, nhìn chòng chọc Thuỷ kiếp mà nói:

- Chỉ tiếc, lại phải để các ngươi thất vọng rồi.

Lời vừa dứt, Sở Nam liền rút đi phòng ngự tại tâm tạng, đan điền khai mở,
mặc kệ cho Thuỷ kiếp công kích. Thuỷ kiếp to lớn phát ra thanh âm "oanh
long long" tuôn trào, trùng sát lấy các loại năng lượng bên trong thân
thể Sở Nam, ngay cả năng lượng thần bí cũng bị Thuỷ kiếp nhấn chìm.

Ngoại trừ đạo Tử sắc thiểm điện kia, Thuỷ kiếp vòng qua mà đi.

Chứng kiến cảnh này, Sở Nam lại càng thêm chứng thực trực giác của mình!

Thuỷ kiếp đang công kích, trong ý thức của Sở Nam lại vang lên một đạo thanh âm:

- Hôm nay, bất luận thế nào đều phải đem ngươi huỷ diệt, ngươi không thể tiếp tục sống sót!

- Ngươi không diệt được!

- Phải không?

Sở Nam không thèm để ý tới câu hỏi lành lạnh này mà hét lớn:

- Thuỷ Tinh quan, hiện!

Sở Nam xác thực là muốn dùng Thuỷ pháp tắc của bản thân đánh bại Thuỷ
kiếp, như vậy Thuỷ pháp tắc sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, không gian trưởng
thành sẽ càng lớn hơn!

Nhưng mà, điều kiện tiên quyết đó chính là hắn phải còn sống, mạng đã không còn, Thuỷ pháp tắc có cường đại hơn
thì có tác dụng gì?

Sở Nam không phải là loại người cổ hủ, sau
tiếng la Thuỷ Tinh quan kia phảng phất như nghe được lời triệu hoán của
hắn mà chớp cái hiện ra, cũng đem hắn thủ hộ vào trong, tất cả Thuỷ kiếp theo đó mà bị gạt ra ngoài.

Thuỷ kiếp nổi giận, sóng dâng trào.

Sở Nam cười nói:

- Ta đã nói, các ngươi sẽ thất vọng.

Không đợi Thuỷ kiếp truyền đến điều gì, Sở Nam lại đối với Thuỷ Tinh quan nói:

- Thuỷ Tinh quan, trước để một giọt Thuỷ kiếp tiến vào!

Cơn sóng Thuỷ kiếp đâm vào Thuỷ Tinh quan, sóng toái, sau khi thối lui như
thuỷ triều, một giọt Thuỷ kiếp liền xuất hiện bên trong Thuỷ Tinh quan.
Sở Nam dùng Thuỷ pháp tắc đánh tới, lúc này hắc vân rơi xuống đã không
còn là một giọt nữa mà là hai giọt rồi!

Nhưng bất luận là bao
nhiêu giọt, đối với Sở Nam bên trong Thuỷ Tinh quan mà nói, đều không có cái gì nguy hiểm, trừ phi Thuỷ kiếp có thể công phá được phòng ngự của
Thuỷ Tinh quan. Bất quá, Sở Nam tin tưởng, Thuỷ Tinh quan có thể xuyên
qua vô tận hư không không phải dễ dàng bị phá như vậy.

Cấm Vụ lui càng xa hơn.

Sở Nam nhìn thấy, cái kế hoạch kia lần nữa hiện lên rõ ràng, Sở Nam lập tức nói với Cửu Võ:

- Cửu Võ, mau đi tìm khoả vẫn tinh hạ lạc tại địa phương nào, chúng ta chạy qua đó!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui